Cho đến khi bọn họ thấy thiên ti ma bị Lâm Duệ đánh trọng thương, sắc mặt ba người trầm xuống, ánh mắt có chút không vui.
Đến khi hai con tam túc nê yêu cũng bị Lâm Duệ làm thịt thì điển sử Khương Hàm Chương không còn hứng thú với chén rượu trên tay nữa, thật sự là nuốt không trôi.
- Thằng nhãi ranh này! Đao pháp bén nhọn thật.
Không chỉ đao pháp rất tốt, lực lượng và tốc độ của Lâm Thập Nhị cũng rất tốt, ngoài ra độ thân thiết với nguyên tố hai hệ lôi hỏa cũng cao đến giật mình. Khương Hàm Chương đoán chừng đối phương ít nhất đã luyện huyết được bồn phần mười. Dù là hắn hiện tại đối đầu với Lâm Thập Nhị, cũng khó mà đảm bảo chiến thắng dễ dàng.
Mấu chốt là con huyết đao cơ kia, lần này huyện úy không thể khống chế được nàng, để nàng tránh thoát không chế. Điều này làm Khương Hàm Chương nảy sinh sợ hãi, cảm giác đứng ngồi không yên.
Huyện úy Chu Lệnh Thì thì mặt đen như đáy nói:
- Ứng Nguyên, ngươi thấy thế nào?
- Quả là sắc bén! Vốn còn nghĩ kẻ kia chỉ là có chút tuấn tú mà thôi, nào ngờ thiên phú rất cao. Tạo nghệ Tử Diệu Lôi đao không kém, lại còn biết cả thuật pháp nữa.
Thiết Kích Ứng Nguyên đang đứng tựa cửa sổ cau mày nói. Hắn đặt một thanh đoản kích xuống, thử so tính:
- Nhưng ta vẫn có thể làm thịt hắn dễ dàng, vấn đề là huyết đao cơ kia, ta không phải đối thủ nàng ta.
Khương Hàm Chương đặt chén rượu xuống, gương mặt trắng bệch nói:
- Huyện úy, không thể tiếp tục như này được. Mấy ngày gần đây, huyết đao cơ cùng kẻ kia đi khắp toàn thành, giết ch.ết rất nhiều yêu ma chúng ta nuôi dưỡng, đã ch.ết gần một phần năm, có năm con yêu ma cấp 4 đấy! Huyết đao cơ kia nữa, nếu mất không chế thì chúng ta cách cái ch.ết không xa.
Sáu ngày qua, lực lượng bọn họ không tăng mà còn sụt giảm. Nếu không phải Vọng Thành Đô của Hoàng Thành Ty bị người giết sạch thì giờ bọn họ đã cân nhắc từ bỏ kế hoạch rồi. Khương Hàm Chương để ý đến huyết đao cơ hơn cả, hắn biết một chút tin mật nên biết huyết đao cơ kia đáng sợ như nào.
Huyện úy Chu Lệnh Thì cũng híp mắt lại, đặt chén rượu xuống:
- Ngươi lo lắng về huyết đao cơ, ta lại sợ Lâm Thập Nhị hơn. Các ngươi không thấy tốc độ trưởng thành của tên này nhanh đến đáng sợ à?
Trong lòng của hắn vô cùng ngạc nhiên, thậm chí còn hoài nghi đối phương là “vực ngoại thiên ma”. Lâm Thập Nhị này rất đáng nghi a, không biết huyện lệnh nghĩ sao mà lại đề bạt làm bộ đầu, cung cấp tài nguyên tu hành, thậm chí còn để Lâm Thập Nhị và huyết đao cơ ký huyết khế.
Chu Lệnh Thì khẽ lắc đầu:
- Nhưng điển sử không cần lo lắng, ta đã truyền tin rồi, chú của ta đã đến quận Thiên Nhạc, chỉ cách nơi đây một ngày thôi.
Khương Hàm Chương nghe vậy thì mừng rỡ. Chú của huyện úy đại nhân vào cung từ nhỏ, phụng dưỡng Hàn vương, đã là nội giam lục phẩm rất được Hàn vương điện hạ tín nhiệm.
Vị Chu công công này là nguồn gốc để hai bọn họ dám chống lại huyện lệnh. Tất cả hành động của họ đều là vì Hàn vương điện hạ. Mấu chốt nhất là vị công công này đã đến cấp 5, còn kiêm tu thuật võ, người này tới đây thì đại cục huyện Ngân Nguyệt đã định.
Lúc này thần sắc Chu Lệnh Thì khẽ động, lấy ra yêu bài ấn nhận tin, một thanh âm khàn khàn truyền ra:
- Đại nhân, huyện lệnh đã rời khỏi thành, y như ngài suy đoán, huyện lệnh đã đi hướng trấn Hỏa Khư.
Chu Lệnh Thì nghe vậy thì vui mừng vỗ bàn:
- Tốt! Tên này cuối cùng cũng chịu ra khỏi thành! Mời Khương huynh mau chuẩn bị, thời cơ đã tới, chúng ta hành động thôi.
Trên mặt hắn lo lắng bay sạch, thay vào đó là nụ cười đắc thắng. Khi Chu Lệnh Thì nói chuyện, ánh mắt của hắn còn khẽ nhìn về hướng từ đường Ninh gia, hắn thầm nghĩ không thể kéo dài được nữa, nếu không thằng nhãi ranh kia sẽ hủy toàn bộ cơ nghiệp của hắn ở huyện Ngân Nguyệt mất.
- Bây giờ bắt đầu rồi sao? Chúng ta chuẩn bị chưa đủ nhiều, vị kia còn chịu “trấn ma ấn” của Hoàng Thành Ty đè lên nữa, nếu huyện lệnh quay về đúng lúc thì sắp thành lại bại mất.
Chu Lệnh Thì hai tay chắp sau lưng, lơ đãng nói:
- Yên tâm, Huyết Vũ Miêu Thì sẽ ngăn lại huyện lệnh. Người này là do hắn trêu chọc thì hắn nên gánh vác trách nhiệm. Nếu huyện lệnh làm hỏng việc của Hàn vương điện hạ thì hắn không chịu tội nổi đâu.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài từ đường Ninh gia, bộ đầu Tào Quân dẫn theo một đám bộ khoái nịnh nọt Lâm Duệ.
- Lâm bộ đầu, tại hạ lần này được mở mang tầm mắt, mới cấp 3 đã chém giết yêu ma cấp 4 đơn giản!
- Khi ngài tấn thăng bộ đầu, ta còn có chút không phục, giờ mới biết huyện lệnh thật có mắt nhìn người.
- Giờ trong nha môn, ngoài Trương tổng bộ ra thì ta khâm phục ngài nhất! Lâm Duệ mỉm cười chắp tay đáp lễ với mọi người, sau khi ứng phó xong đám bộ khoái, hắn nhìn ba thi thể yêu ma suy tư.
Lúc này Cơ Tuyết Oánh đã khôi phục lại, thần sắc áy náy, ôm quyền nói:
- Chủ nhân, vừa rồi là nô tỳ làm liên lụy ngài. Tuyết Oánh có lỗi.
- Không sao! Không cần phải áy náy, ta không phải đã nói rõ rồi sao. Trước khi kết duyên ta đã biết có người có thể lách qua huyết khế khống chế ngươi, ta đã biết trước hậu quả, biết sẽ có ngày hôm nay nên không cần để ý. Chúng ta giờ là châu chấu trên cùng sợi dây, có khó khăn thì cùng nhau giải quyết, không cần phải lo.
Hắn lại nhìn về phía Vương Sâm:
- Nhập Thất, ngươi mau đến dịch trạm lấy đồ của ta.
Dịch trạm là tiếng lóng họ dùng để gọi điểm thu mua của cục quản lý dị thể.
Vương Sâm đang cố gắng điều dưỡng khí tức, vừa rồi hắn không bị thương nhưng liên tục sử dụng nguyên lực cường độ cao nên tiêu hao rất lớn. Hắn nghe vậy thì sững sờ hỏi lại:
- Mới qua bao lâu chứ? Đồ vật chắc chưa tới đâu.
Hôm nay Lâm Duệ cũng quay trở lại căn cứ số 9, mua đồ cho dị thể.
- Ngươi bảo họ mau mang tới, cùng lắm trả thêm tiền.
Lâm Duệ kéo Vương Sâm qua một bên khẽ nói:
- Hiện tại tình thế không ổn. Chúng ta chém nhiều yêu ma cấp 4 như vậy, ta sợ bọn họ chó cùng rứt giậu. Ta mua hai bình cường hóa huyết mạch dị thể cấp 2, hai bình cường hóa dị thể cấp 2, đến lúc đó mỗi người một bình, mau tăng lên thực lực là hơn.
Vương Sâm khóe môi co giật thầm nghĩ Lâm Duệ hiện giờ đúng là giàu nứt đố đổ vách. Mấy loại thuốc kia đều bán 50 vạn một bình… Nhưng nếu dùng thuốc cường hóa huyết mạch dị thể cấp 2, hắn sẽ ngưng tụ được huyết mạch “băng huyết” cho dị thể. Hắn lập tức gật đầu, quay người đi về hướng bắc thành. Cửa tiệm quan tài kia ở cửa nam thành, nhưng trước khi Vương Sâm đến đó thì phải cải trang và đánh lạc hướng tránh bị theo dõi trước đã.
Lúc này, Lâm Duệ gọi giới linh, kiểm tr.a điểm hồn lực của mình.
Nhắc nhở: ngài có 17341 điểm hồn lực. Đây là kết quả mấy ngày này, hắn và Vương Sâm chém hơn 54 yêu ma, đáng tiếc một phần trong đó bị Vương Sâm và huyết đao cướp công! Hắn giờ có chút hối hận vì đồng bọn quá cố gắng!
Lâm Duệ vốn muốn lưu lại những hồn lực này cho chiến linh tiếp theo nhưng sau trận chiến hôm nay, hắn thấy mình không đủ hỏa lực.
Lâm Duệ thoáng suy tư:
- Giới linh, giúp ta thôi diễn Kinh Lôi Tuyệt Trảm đến đại tông sư!
Hắn suy nghĩ tỉ mỉ, cho rằng giờ muốn tăng thêm chiến lực thì bí chiêu Kinh Lôi Tuyệt Trảm là đường tắt!
Nhắc nhở: thôi diễn Kinh Lôi Tuyệt Trảm đến cấp đại tông sư tốn 4000 điểm hồn lực.
Lâm Duệ khẽ nhướng mày, bí chiêu mà thôi, sao tốn nhiều vậy chứ, không hiểu giới linh tính toán như nào?
Lúc này giới linh đưa ra trả lời, lên cấp càng cao tốn càng nhiều hồn lực, trước cấp chân lý chỉ tốn 200 điểm, trên đại thành thì tốn 1000 điểm.
Hắn do dự một chút rồi chọn xác nhận.
“Giới linh, giúp ta tăng Lôi Cực Thần Diệu thung đến cấp đại tông sư.”
Thung công là căn bản của võ giả, Lâm Duệ phát hiện thung công của mình khác chế yêu ma rất mạnh, vửa rồi huyết đao cơ mượn một điểm chân nguyên lôi hỏa của hắn có thể trấn áp thần phách.
Nhắc nhở: thôi diễn Lôi Cực Thần Diệu thung đến đại tông sư tốn 2000 điểm hồn lực.
Lâm Duệ hơi đau lòng lại xác nhận.
Hắn không ngờ tăng Lôi Cực Thần Diệu thung lên đại tống sư lại tốn nhiều như vậy, nhưng sau khi lên cấp, hắn cảm thấy rất lời! Chân khí trong cơ thể hắn theo đó phát sinh biến hóa, dù là số lượng hay cường độ thì đều tăng lên, ngay cả tế bào gốc đã chuyển hóa cũng phát sinh biến hóa.
- Không đúng! Là tăng cấp thung công nên tỉ lệ lợi dụng chân khí tăng lên, có thể dẫn chân khí vào máu nhiều hơn, độ tinh khiết của chân khí cũng cao hơn, đáng tiếc là thiếu luyện tập nên biến hóa này không vững chắc.
Lúc này hắn còn 11341 điểm hồn lực. Lâm Duệ híp mắt lại.
“Giới linh, nếu tăng Lôi Hỏa thung công, Xích Lôi đao và Xích Thiên Ngự Lôi pháp đến đại tông sư thì tốn bao nhiêu hồn lực?”
Nhắc nhở: Lôi Hỏa thung công đến đại tông sư tốn 1000 điểm hồn lực, Xích Lôi đao đến đại tông sư tốn 500 điểm hồn lực, Xích Thiên Ngự Lôi pháp đến đại tông sư tốn 2000 điểm hồn lực.
Lông mày Lâm Duệ khẽ nhướng, thầm nghĩ còn lại vừa đúng 7841 điểm hồn lực, hắn có thể dùng số điểm này để chữa trị giới linh hoặc lưu lại đề phòng.
Lâm Duệ sau đó xem đến cảm ngộ thung công, độn pháp và đao pháp mới thu được. Hắn phát hiện đao pháp và bí chiêu hắn nắm giữ đều tăng mạnh không gian phát triển, thậm chí có thể đưa chúng thăng hoa lên một tầng cao khác!