Chương 281

Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói: “Được, tôi chờ, tôi thật sự muốn nhìn thử xem cô làm cách nào khiến chúng tôi không sống nổi tới ngày mai đây!”

Kiều Thu Mộng lại bị dọa sợ, Kiều gia hiện tại vốn dĩ không thể cứng đối cứng với nhân vật tai to mặt lớn như Sở Băng này.

“Sở Băng, vừa rồi hắn đánh cô, nếu cô không hài lòng thì cứ đánh tôi là được! Đánh tới khi nào cô hết giận thì thôi!” Kiều Thu Mộng cắn răng đứng ra, trong lòng cực kỳ uỷ khuất.

“Đánh cô?”

“Cô là cái thứ gì vậy chứ?”

“Đánh cô chỉ khiến tay tôi bẩn thêm!”

“Người cao quý như tôi đây là người mà loại hạ tiện như các cô có thể so được sao?”

“Dám động đến tôi?”

“Hôm nay một người cũng đừng mong sống được!”

Sở Băng không màng tới dáng vẻ của bản thân phẫn nộ rít gào.

Cô ta gào to cuối cùng cũng dẫn ba vị đầu sỏ tới – – Hướng Đông Tinh, Từ Ngạo Tuyết, Vương Hổ!

Hướng Đông Tinh là người tổ chức nên tự nhiên không có sắc mặt tốt, mặt âm trầm đi lên hỏi: “Sao lại thế này?!?

“Hướng tổng, cái đồ quê mùa háo sắc này của công ty cô thừa dịp lúc cô Sở đây lấy đồ ăn thì cố ý sờ soạng tay của cô ấy!”

“Đúng vậy,, cô Sở trách cứ hắn, hắn ngược lại còn kiêu ngạo vô cùng, nói chúng ta ở trên địa bàn của hắn không có tư cách ngông cuồng.”

“Vừa rồi cô Sở còn bị hắn đánh một trận, thậm chí trong miệng còn bị ép ăn đồ ăn bị rơi dưới đất.”

Mọi người mồm năm miệng mười tôi một lời cậu một câu cáo trạng với Hướng Đông Tinh, muốn dùng cơ hội này nịnh bợ Sở Băng.

Hướng Đông Tinh thấy mọi người trăm lời một vẻ thì cũng chỉ nhíu mày, sau đó nhìn về hướng Tề Đẳng Nhàn nói: “Sao lại thế này?”

“Người xấu làm việc xấu mà thôi!” Tề Đẳng Nhàn nhún vai, sau lại chỉ chỉ vết thương trên mặt Kiều Thu Mộng.

Kiều Thu Mộng cũng chỉ có thể giải thích nói: “Hướng tổng, sự việc không phải như vậy….”

“Bản thân Sở Băng hùng hổ doạ người, bắt nạt chúng tôi!”

“Hơn nữa là do cô ta ra tay đánh tôi trước nên Tề Đẳng Nhàn mới đánh trả.”

Lý Vân Uyển gật đầu nói: “Tôi có thể làm chứng!”

Sở Băng cười lạnh nói: “Hướng tổng, hôm nay cô nhất định phải cho Sở Băng tôi một cái công đạo, nếu không tôi cũng chỉ có thể nhờ truyền thông lên tiếng giúp mà thôi!”

“Đến lúc đó bên phía chính phủ tham gia vào thì không phải là việc mà tôi có thể khống chế được!”

“Nếu việc này tạo thành tổn thất cho tập đoàn Hướng thị thì cũng đừng trách ở trên người tôi.”

Gần đây bước đi của tập đoàn Hướng thị rất nguy nan, hơn nữa vẫn luôn có người ác ý bôi đen, hiện tại không chế không tốt, nếu lại phơi ra thêm chuyện này, thêm dư luận bị dẫn đường thì cổ phiếu khẳng định sẽ lại giảm một đợt nghiêm trọng.

Hướng Đông Tinh nghe thấy lời uy hiếp của Sở Băng thì sắc mặt càng thêm khó coi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện