Chương 280

Kiều Thu Mộng cũng không nghĩ tới đối phương đột nhiên động thủ, trực tiếp bị một tát này tát đến choáng váng đầu óc ngã bịch một tiếng trên mặt đất, đau tới mức nước mắt rơi xuống.

“Sao cô có thể đánh người như vậy chứ?!” Lý Vân Uyển đi lên ngay lúc này, có chút tức hộc máu nói, duỗi tay nâng Kiều Thu Mộng dậy.

“Tôi xem xem ai dám đỡ cô ta dậy! Nếu dám đỡ cô ta dậy thì chính là địch nhân của Sở Băng này! Tôi khuyên cô trước khi làm chuyện này ước lượng trước xem bản thân có đáng để đối nghịch với tôi hay không!” Sở Băng cười lạnh nói.

Lý Vân Uyển lại không quan tâm, trực tiếp kéo Kiều Thu Mộng từ trên mặt đất dậy.

Tề Đẳng Nhàn lại đột nhiên vươn tay bóp cổ Sở Băng đúng lúc này, nhét thẳng bánh kem trong tay vào miệng cô ta, hờ hững nói: “Cô còn rất oai đấy?!”

Sở Băng bị miếng bánh kem bẩn thỉu này làm cho nghẹn lại, sắc mặt tức khắc thay đổi, trong cổ họng phát ra âm thanh nức nở ô ô, cực lực giãy giụa.

“Hôm nay nếu cô con mẹ nó không ăn xong miếng bánh kem này, sau đó xin lỗi vợ tôi thật tốt thì tôi băm nát tay cô, tôi ngược lại muốn nhìn xem cô cao quý như nào!” Sắc mặt của Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng, trong mắt một mảnh lạnh lẽo khiến người nhìn thẳng hắn đều sẽ hãi hùng khiếp vía.

Mọi người thấy một màn như vậy đều hít vào một hơi khí lạnh!

Sở Băng chính là minh tinh quốc tế đấy! đã từng quay phim có nguồn vốn khủng ở Hollywood bên Mỹ, vậy mà bị Tề Đẳng Nhàn đối xử như vậy?

Kiều Thu Mộng thấy một màn này thì trong lòng ngũ vị tạp trần, Tề Đẳng Nhàn tuy rằng là hỗn không tiếc nhưng chỉ cần hắn vừa ra tay là có thể dẫn đến phiền toái to lắm….

Cô ta tình nguyện bị đánh cũng không sao, cùng lắm thì sau này tìm cơ hội trả thù ngược lại, không nghĩ tới lại gặp phải vấn đề lớn như vậy ở hiện tại.

Lý Vân Uyển lại cảm thấy đã ghiền hết sức, Sở Băng này tính là cái thứ gì, dựa vào cái gì mà cảm thấy bản thân hơn người, có thể tùy tiện bắt nạt người khác, thậm chí còn ra tay đánh người!

“Cậu….Cậu dám đánh tôi….Còn dám nhét đồ bẩn vào miệng tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu!” Sở Băng cuồng loạn kêu lớn.

Miệng cô ta vừa mở ra thì lại bị Tề Đẳng Nhàn nhét thêm một miếng bánh khác vào, rồi sau đó đấm một quyền xuống bụng cô ta.

Lý Vân Uyển vẫn hay nói Tề Đẳng Nhàn EQ thấp nên hắn cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc với loại phụ nữ như này, một miệng đầy bánh kem của Sở Băng toàn bộ đều nuốt xuống.

“Đánh cô? Hôm nay nếu cô không xin lỗi cẩn thận thì tôi sẽ băm nát tay cô!” Trong mắt Tề Đẳng Nhàn một mảnh hàn quang.

Kiều Thu Mộng che mặt mình lại, lắc đầu nói: “Tề Đẳng Nhàn, thôi, anh buông cô ta ra đi. Cô ta đánh tôi, anh cũng giáo huấn cô ta rồi, chuyện này cứ bỏ qua như vậy đi!”

Tề Đẳng Nhàn hừ lạnh một tiếng. buông lỏng tay của mình, Sở Băng trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.

“Thôi?”

“Cô cảm thấy chuyện này có thể thôi như vậy sao?”

“Tôi nói cho các người biết, chuyện này tuyệt đối không có khả năng bỏ qua như vậy!”

“Cậu, cô, còn cô ta nữa, ba người các người, tôi đảm bảo không sống được đến ngày mai!”

Sở Băng ngòi trên mặt đất duỗi tay chỉ chỉ ba người Tề Đẳng Nhàn, Kiều Thu Mộng và Lý Vân Uyển, trên mặt là âm ngoan độc ác. tuy rằng chật vật không sao tả được nhưng khí thế vẫn khiến người khác cảm giác được hãi hùng khiếp vía.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện