『...Vậy, thưa thiếu chủ, chuyện với gia tộc Bá tước Lyran ra sao vậy?』

"Ta nên giải thích như nào nhỉ... Hôm đó... quả là một ngày nhọc nhằn. Nhờ được nuôi dưỡng bởi một cặp cha mẹ đầy độc hại mà đứa con gái ngu si của nhà đó đã tự hủy theo cách tệ hại nhất có thể."

Nói như thế thì có phần không hay thật, nhưng... sau khi nghe xong chi tiết sự việc, tôi đã hiểu vì sao thiếu chủ lại tóm tắt câu chuyện như vậy.

Tôi được kể rằng sau khi dính phải cùng một lời nguyền với thiếu chủ, cô gái ấy đã khóc rống lên, và còn táo tợn hơn nữa khi cô ta đã nói như này.

『Thưa ngài Công tước, ngài đã phạm phải sai lầm khi đã không chọn yêu em rồi! Con chị của em thì có cái gì tốt cơ chứ?!』

Nói gì thì nói, vì cô ta đã được đính hôn rồi nên ngài công tước chỉ đơn giản đáp lại họ. "Các ngươi nên kêu hắn ta làm gì đó đi."

"Nếu đó là Miltia thì nàng sẽ hạnh phúc đón nhận lời nguyền đó rồi... Họ là chị em nhưng sao có thể khác biệt thế chứ..."

『À thì, lẽ dĩ nhiên mà.』

Tôi đáp lại với vẻ có chút mệt mỏi.

Sau khi thiếu chủ thành công thoát khỏi lời nguyền, nàng tiểu thư Miltia vốn rất hứng thú giờ trở nên thật chán nản. Thậm chí cô ấy còn nói 『Vậy thì tôi sẽ không còn thu hoạch được hải sản tươi ngon nữa rồi...』nữa.

Thậm chí đến lúc này tôi vẫn nhớ rõ vẻ mặt thất vọng của cô ấy.

Mình là đàn ông nhưng có thể nói mà không chần chừ rằng thiếu chủ của chúng ta rất điển trai. Ai mà nghĩ được lại có một cô gái cảm thấy thất vọng khi thấy thiếu chủ trở về với dáng vẻ ban đầu cơ chứ? ...Ngoài tiểu thư Miltia chăng?

Cô nàng ấy... trong vườn nhà... cùng với một đống thứ cô ấy miệt mài thu thập từ người thiếu chủ... Cô ấy... Cô ấy đã dồn hết tâm huyết để thu thập【lời nguyền】vào trong một cái gì đó trông như thùng chứa rồi gọi đó là『ao cá』...Nhờ đó mà cô ấy đã có thể nói là đã tạo ra một『đại dương thu nhỏ』.

Mỗi khi tôi liếc ra bên ngoài vườn qua khung cửa sổ để kiểm tra linh tinh, tôi đều thấy cái『đại dương thu nhỏ』với kích cỡ bằng hai cái giường cỡ đại cộng lại ấy óng ánh trong một góc vườn rộng.

...Là con gái của một gia tộc bá tước, cô nàng ấy quả thật rất đáng sợ.

Khó mà tin nổi một cô nàng mảnh mai luôn mang biểu cảm rụt rè và hối lối lại có thể làm điều đó. Tôi đã có giúp cô ấy trong quá trình tạo ra ao cá thông qua con hình nhân máy mình điều khiển, nhưng lúc ấy tôi vẫn chưa hiểu nổi cô ấy định làm gì.

Phải chăng đống lời nguyền đó chứa đầy ma lực để duy trì tính chất của một 'vùng biển'? Chỗ thủy quái đó... Dường như bằng cách nào đó đống lời nguyền kia đã trở thành một chiều không gian khác, phù hợp với khái niệm 'hải sản' của Miltia.

Tuy cái ao rõ ràng là chứa đầy nước biển, không hề có chút không khí chứa muối nào bay ra hại tới cây trồng xung quanh. Chỉ từ bằng chứng đó thôi là đủ chắc chắn rằng người tạo ra chiều không gian ấy rất thành thao ma pháp không gian.

Khả năng lớn nhất là không gian này vốn được tạp nên bằng cách kết hợp 'tàn dư của lời nguyền' với lượng ma pháp tràn đầy bên trong Miltia. Với trẻ em và những người vừa chỉ bắt đầu học ma thuật, hiệu quả và sức mạnh của ma pháp họ thi triển phụ thuộc nhiều vào tâm lý, nhưng với trường hợp của Miltia, xem ra lượng ma lực cô ấy phát ra đã trở nên mạnh hơn khi vừa làm việc vừa nghĩ đến những cảm xúc tích cực như 'vui', 'hào hứng' hoặc 'thích'.

Trong khi có vô số người mang khả năng bùng phát mạnh mẽ ma lực mỗi lúc họ trải qua những điều tiêu cực như 'cơn giận' hoặc 'nỗi sợ', lại không có quá nhiều cá nhân thi triển được ma pháp mạnh mẽ hơn khi đang 'vui'.

...Nàng ấy đúng là một cô gái bí ẩn mà.

Bên cạnh đó, bên trong cái...『đại dương thu nhỏ』này... ngay lúc này đây, đang bắt đầu mọc ra rất nhiều một loại rong biển gọi là tảo bẹ. Thậm chí còn có thể thấy được đám tôm và bạch tuộc vui vẻ bơi quanh chúng và còn có cả nhím biển, các loại ốc, hải sâm và vô số loài sinh vật biển chưa xác định được đang bơi nữa.

Đám thủy quái đã không còn chui ra từ dưới da thiếu chủ nữa, nên để đổi lại thì giờ đây Miltia vẫn sẽ có thể thu hoạch được hải sản từ cái『đại dương thu nhỏ』này.

Có lẽ đây chính là thứ người ta ngụ ý khi nói rằng giữa lời nguyền và lời chúc phúc tồn tại một ranh giới rất mỏng manh.

Cô tiểu thư này đã hoàn toàn biến lời nguyền của thiếu chủ thành một phép lành rồi.

Cơ mà... Đêm đó... khi Miltia vẫn còn đang say ngủ... thiếu chủ của chúng tôi đã lén đặt một thùng đầy hải sản trước phòng của Miltia nhỉ... Mình nên tiếp nhận thông tin ấy như thế nào mới được đây? Ôi thiếu chủ ơi là thiếu chủ...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện