Đưa ánh nhìn sắc lạnh về phía Bavalein khi mụ ta dở lý do khó khăn tài chính để làm cái cớ cuối cùng, Công tước Lönnrot liền lấy ra một vật được bọc trong một lớp khăn tay trắng.

"Thế cơ à? Nhưng dù vậy, mụ vẫn có thể mua thứ này sao?"

Công tước Lönnrot thảy xuống ma cụ bị nguyền rủa mà bọn chúng đã bắt chính con gái kế của mình đeo.

"C-Cái đó..."

Số tiền cần thiết để mua một ma cụ là không hề ít. Đặc biệt là những loại ma cụ đi kèm lời nguyền kiểm soát hành động của người đeo. Những loại đó không có cách nào để bày bán công khai, thế nên cái giá của chúng bị đội lên hơn nhiều so với ma cụ thông thường.

"Điều kỳ lạ nhất về ma cụ này là nó được đeo bởi Miltia, người vốn dĩ sẽ được gả cho ta... À mà tất nhiên là ta đã dùng ma pháp cưỡng chế tháo bỏ nó ra khỏi Miltia rồi."

Cách duy nhất để cưỡng chế tháo bỏ một ma cụ bị nguyền là áp đảo lượng ma lực được chủ nhân lời nguyền đặt vào bằng một ma pháp hùng mạnh hơn hoặc tìm ra đúng cách để giải nguyền. Còn với cụ thể loại ma cụ này, yêu cầu một giọt máu của người mua, tức là Phu nhân bá tước Lyran, để xóa bỏ lời nguyền.

Pavada khẽ trộm nhìn về phía Bavalein bên cạnh mình. Dựa trên việc mụ ta đã trở bên trắng bệch cùng nụ cười cứng nhắc, rõ ràng khả năng ngài công tước đồng ý chấp nhận là bằng không.

...Ma lực của người đàn ông này, lớn đến mức không còn coi con số bên trong chiếc ma cụ bị nguyền ra gì nữa. Đặc biệt là vì đã bị cưỡng chế phá giải, khả năng cao lời nguyền bên trong ma cụ ấy đã bị『ghi đè』bằng một lời nguyền ác độc hơn và cái giá phải trả để giải một lời nguyền đã bị『ghi đè』nhất định sẽ cực kỳ đắt.

Tuy tông giọng của ngài công tước vẫn bình thường nhưng không còn chút thương xót nào trong ánh nhìn ấy nữa.

"Ng-Ngài sai rồi. Đây... chỉ là một thứ đã nằm trong kho của nhà chúng tôi rất lâu rồi nhưng lại bị con gái tôi đeo lên mà tôi không biết thôi ạ... Tôi cũng không biết phương pháp cần để giải nguyền nữa... Sẽ gây nguy hiểm và có chuyện xấu xảy nếu chúng tôi dùng sức giật nó ra khỏi cổ con bé n-nên... Chúng tôi không còn lựa chọn nào khác cả...!"

"Là vậy à?"

Công tước Lönnrot thừa biết phu nhân bá tước là người đã mua ma cụ bị nguyền này nhưng ngài lại không nói thẳng ra là『Ta biết mụ chính là người mua nó』mà thay vào đó ngài đã chọn cách nói vòng vo. Bavalein đã không thể hiểu được thâm ý bên trong lời nói của ngài công tước.

Như muốn nắm lấy sợi dây hy vọng cuối cùng, Bavalein liên tục đưa ra những cái cớ hết sức thảm hại. Ai cũng có thể thấy rõ sự khinh bỉ đang hiện lên trên khuôn mặt bình thản của ngài công tước.

BAM!! Đột nhiên cánh cửa dẫn vào phòng khác mở tung ra.

"S-Sistana...! Có chuyện gì thế?"

Đứng trước ngưỡng cửa là một cô gái trẻ với gò má ửng hồng và đôi mắt tràn ngập sự hiếu kỳ và ngưỡng mộ.

"...! Con biết mà. Quý ông tuyệt đẹp mà con gặp ở cửa vào không ai khác chính là Công tước Lönnrot!... Thưa cha yêu quý! Thưa mẹ! Sao khi đã cân nhắc, con đã quyết định rằng mình muốn cưới Công tước Lönnrot. Cứ để chị làm người thừa kế của gia tộc Bá tước Lyran đi! Nè, chúng mình đổi hôn phu cho nhau nhé?"

Công tước Lönnrot bị làm cho ngạc nhiên trước tuyên bố bất thình lình từ một cô gái mà qua cách nói cùng cách hành xử đã tạo ấn tượng của một đứa ngốc. Ngài công tước liền đưa ánh mắt hoài nghi nhìn cô gái.

"...Ngươi đang nói gì vậy?"

"Chẳng phải là rất tuyệt sao?! Thay vì chọn người chị u ám, không chỉ có chút gàn dở mà còn gầy như que củi của em thì em vẫn là một lựa chọn tốt hơn đúng không ạ? Nói thêm cho ngài biết là em có thể sử dụng【ma pháp hồi phục】đấy ạ."

Nãy giờ ngài công tước vẫn duy trì một nụ cười tương đối hòa hoãn mặc cho tâm trạng không vui, nhưng giờ đây ngài ấy đang cực kỳ không hài lòng và phẫn nộ.

"A! Đây hẳn là bằng chứng cho hôn ước của hai ta ạ?!"

"A...!"

"Cái đó!!!"

"Dừng lại ngay!!"

Cô gái ấy, được gọi bởi phu nhân bá tước bằng cái tên Sistana, đeo lên chiếc vòng bị nguyền rủa đang nằm lay lắt trên bàn mà không để tâm gì đến lời nói của những người xung quanh.

"Fufufu~ Nhờ nó mà mình sẽ trở thành phu nhân công tước...!"

"Không phải đâu! Con nhầm rồi! Cái vòng cổ đó là...!"

Sự kinh ngạc nhanh chóng áp đi cảm giác bất mãn và tức giận. Công tước Lönnrot chỉnh lại kính và trước khi ngài lên tiếng nói cho họ biết sự thật... những dấu vết màu xanh đen dần xuất hiện trên khuôn mặt cô gái.

"Hở? Hở??? KYAAAAA?! SAO- SAO THẾ NÀY?!"

"Hiiiieeee!!"

"SISATANA!! ÔI SISTANA ĐÁNG YÊU CỦA TA!!"

Ngoại hình của cô gái trẻ liền biến thành giống như『ngài công tước bị nguyền rủa』khi xưa.

Mặc cho tất cả, Công tước Lönnrot vừa nhìn cô gái đầy thương hại vừa bắt đầu trả lời câu hỏi của cô ta.

"Đây là chiếc『vòng cổ bị nguyền rủa』mà Miltia từng đeo trước đây... Hình như khi ta cưỡng chế tháo bỏ cái vòng khỏi Miltia, lời nguyền gốc bên trong nó đã bị ghi đè bởi lời nguyền của ma vương trên người ta."

"Đ-Điều đó...!! Kh-Không! Em không muốn đâu! AAAHHHHH!!!"

"C-công tước Lönnrot, chúng tôi phải làm sao để phá bỏ lời nguyền đây?"

"Đừng lo. Ta biết mấu chốt để giải nguyền. Ngươi chỉ cần phải『ăn hải sản tạo ra bởi lời nguyền cùng với người có tình cảm song phương với mình』. Thế thôi."

"UWAHHHH!!!"

"Đ-Đúng rồi! Nếu là ngài Nador thì sẽ ổn thôi!"

"Sistana! Bình tĩnh đi! Sistanaaaaaaaaaa!!!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện