Chương 4591

Yêu long: “Ta không có hứng nói chuyện với ngươi, nếu ngươi muốn chiếm nơi này thì ta cho luôn”, nói rồi, nó định bỏ đi.

“Khoan đã!”, Ngô Bình nói: “Ta đổi ý rồi, ngươi không được đi”.

Yêu long nổi giận: “Ngươi tưởng ta sợ ngươi à? Cùng lắm thì ta liều mạng”.

Ngô Bình: “Ngươi không phải liều mạng, mà là tự sát. Đừng nói là ngươi, đến Thần tộc đến đây cũng chết dưới tay ta thôi”.

Yêu long tức tối lườm Ngô Bình rồi hỏi: “Rốt cuộc ngươi muốn gì?”

Ngô Bình: “Ta chỉ tò mò về lai lịch của ngươi”.

Yêu long trầm mặc rồi nói: “Ngươi có biết Đông Hải Long Cung không?”

Ngô Bình: “Có”.

Yêu long: “Đó là anh cả của ta”.

Ngô Bình: “Anh ngươi là Tổ long mà ngươi lại là Yêu hoàng, sao kém cỏi thế!”

Yêu long nổi giận nói: “Ngươi có biết hắn từng huỷ long châu của ta không? Không có long châu thì ta chỉ có thể chuyển sang tu Yêu thôi”.

Ngô Bình gật đầu: “Ra là vậy, xem ra là anh ngươi đã hại ngươi”.

Yêu long: “Nói mấy chuyện này cũng chẳng có ý nghĩa gì, dẫu sao ta cũng không đánh lại được hắn”.

Ngô Bình: “Chưa chắc, nếu có ta giúp thì ngươi sẽ hồi phục tu vi của Long tộc nhanh thôi”.

Yêu long cười khẩy: “Không thể nào!”

Ngô Bình búng tay một cáu, một con Hoàng Long xuất hiện trước mặt anh. Tiểu hoàng long ngày xưa giờ đã lớn lắm rồi, so ra còn oai phong hơn cả con Yêu long.

Cảm nhận được huyết mạch cự long thuần khiết từ hoàng long, Yêu long vô cùng kinh ngạc, nó chầm chậm quỳ xuống đất tỏ ý hàng phục Hoàng Long.

Hoàng Long: “Chủ nhân, con rồng này vô dụng rồi, nó không có long châu”.

Ngô Bình: “Ừ, nên tôi mới định giúp nó”.

Hoàng Long chẹp miệng: “Huyết mạch của nó rất bình thường, người giúp nó làm gì?”

Ngô Bình: “Nó không giết người dân vô tội ở đây coi như cũng tích được ít công đức, tôi định cho nó một phần thưởng”.

Hoàng Long: “Được ạ, tôi có thể khôi phục long châu cho nó và cho nó có huyết mạch tinh thuần hơn. Con rồng kia, sau này ngươi phải đi theo và làm người hầu cho ta, ngươi có đồng ý không?”

Yêu long mừng rõ: “Tiểu nhân đồng ý”.

Hoàng Long: “Ngươi tên gì?”

Yêu long: “Tiểu nhân là Ngao Văn Tinh”.

“Ừm, Ngao Văn Tinh, chuẩn bị xong chưa?”, sau đó Hoàng Long nhả ra một luồng khí sáng bao trùm Ngao Văn Tinh.

Ngô Bình mặc kệ chúng rồi bay đi tiếp, loáng cái đã đến Doanh Châu.

Doanh Châu an phận ở một góc nhưng không có sự thay đổi gì, mà vẫn giữ dáng vẻ trước đó. Nhưng mặt biển quanh đây đã rộng hơn, đương nhiên gần đây cũng có nhiều đảo hơn.

Anh đến Doanh Châu để tìm Hanami Tsukihime. Sau lần từ biệt trước, đã nhiều ngày họ không gặp nhau.

Anh đáp xuống Bổn Đảo, đảo này từng do Trần Nhược Nhàn chiếm đóng, sau đến nhóm Lạc Trường Sinh và Hanami Tsukihime.

Ngay khi đến nơi, Ngô Bình đã liên lạc với Hanami Tsukihime.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện