Tính tới hiện tại thì sự cố Royce-sama bị bắt cóc đã được xử lý xong, và tôi cũng đã quen với cuộc sống trong học viện.

Những thủ phạm trong sự cố đó thì ngay lúc này đang trong quá trình thẩm vấn trong nhà tù lâu đài.

Bá Tước thì vẫn y như mọi khi, nhưng có vẻ như tiểu thư Claire lại trở nên ngoan ngoãn tới mức kỳ lạ.

Sau đó, Raiga đã gửi tới phòng tôi một quyển sách tuyệt vời có tên là "Những Ma Thuật Cấm - Bộ sưu tập hoàn chỉnh".

Có vẻ như ngay từ đầu nó là quyển sách ma thuật thuộc về phe Vương Gia, và là một quyển sách hiếm mà thậm chí không thể tìm thấy ở bất cứ đâu, dù có là kho lưu trữ trong lâu đài Hoàng Gia.

"Nó là thứ mà chỉ có người của phe Vương Gia mới biết, nhưng mà nếu họ có đọc được nó thì cuối cùng họ cũng chỉ đi làm điều xằng bậy, nên ta sẽ giao nó lại cho ngươi."

Ngài ấy nói vậy đấy.

Đúng là hết cách nhỉ. Chắc có khi tôi sẽ bỏ qua cho mấy lời nạt nộ của ngài ấy đối với tôi trong suốt sự cố bắt cóc nhỉ? Có vẻ như sau vụ đó, Raiga đã cố gắng thuyết phục Vương Gia cân nhắc tới đám cưới giữa ngài ấy và Mei một cách tha thiết.

Kể từ sau sự cố đó, mối quan hệ giữa chúng tôi với Raiga trở nên ít nguy hiểm hơn trước. Suy nghĩ của Mei về chuyện Achille và Royce-sama là kiểu người khó đối phó giờ cũng đã không còn. Đây đúng là dấu hiệu tốt.

Chỉ có điều, xui thay, Kai đã thoát khỏi đám người truy đuổi và giờ đang trong quá trình trốn chạy.

Chúng tôi đang chuẩn bị bước vào kỳ nghỉ hè của học viện. Thế giới này cũng có bốn mùa.

Nhiều học sinh sẽ trở về nhà trong kỳ nghỉ này.

Achille, Royce-sama và tôi cũng không phải ngoại lệ. Được hưởng một kỳ nghỉ dài quả thật rất là phấn khích, nhỉ.

Còn một lý do nữa mà khiến tôi thấy phấn khích.

Trong kỳ nghỉ này, chị kế của Achille, Deborah, sẽ tổ chức đám cưới.

Trong khi tôi tận hưởng cuộc sống trong học viện, chị ấy đã đạt được một cuộc đính hôn thần tốc, và sau đó là một đám cưới thần tốc một cách đáng ngưỡng mộ.

Sốc ở chỗ, nửa kia của chị ấy lại là một thường dân, là đàn em của chị ấy, và hiện tại là lính gác đang làm việc trong lâu đài.

Mặc dù Deborah lúc nào cũng nói về chuyện sẽ gả vào một nhà giàu có và quyền thế, nghĩ cảnh sự việc lại phát triển bất ngờ như thế này...!

Tôi chắc chắn muốn nhìn mặt chú rể!

Và như vậy, tôi đã quyết định là sẽ tham dự vào tiệc mừng đám cưới của chị ấy một cách vui vẻ.

"Em thật mong chờ hôm đó. Em tự hỏi là Deborah sẽ mặc loại trang phục nào nhỉ."

"Ờm... Cứ cầu nguyện cho chị ta mặc cái phục trang nào đó nó bình thường xíu."

Dù chỉ có nửa dòng máu, đây vẫn là đám cưới chị của anh ấy, vậy mà Achille lại chẳng có chút hào hứng nào cả. Tôi tự hỏi có khi nào là do anh ấy đang ngượng không nhỉ.

Mặc dù Deborah lại mến Achille một cách nực cười…

"À đúng rồi! Hay đi thăm Deborah để chúc mừng chị ấy trước nào!"

Tôi đã quyết định rằng ngay khi vừa về tới nhà, tôi sẽ ngay lập tức chạy qua thăm nhà Achille.

*

"Mừng về nhà, Camille-sama!"

Ngày kế tiếp, ngay khi tôi về tới nhà và mở cửa, Aimee đã ngay lập tức lao đến. Vẫn như mọi lần, một cái ôm đáng kinh ngạc.

"T-, Tôi về rồi đây... Aimee"

Mặc dù tôi vừa về tới nhà, tại vì Aimee, thanh sức bền của tôi đã tuột không phanh.

"Ôi chúa ơi, Camille-sama, người lại trở xinh đẹp hơn nữa đấy à... Đây chắc hẳn là nhờ sức mạnh của Achille-sama rồi, đúng không?"

Tôi sốc…

Dù là vô tình hay cố ý thì Aimee cũng vừa nói ra vài lời khá là cường điệu.

Không hổ danh Hầu gái Trưởng... Trực giác của bà ấy vẫn rất sắc bén. Tôi sẽ đánh bài chuồn trước khi Aimee kịp nói thêm lời nào nữa!

"À-, À đúng rồi! Tôi phải đi chúc mừng Deborah!"

"Ahh, cô ấy là chị chồng của người. đúng không! Chúng ta nên lấy gì để làm quà mừng nhỉ!? Nghe cho kỹ đây, Camille-sama, để làm tham khảo cho đám cưới của chính người, hãy đảm bảo ngồi trò chuyện với Deborah cho thật nghiêm túc!"

...Tôi vừa tự tay rước rắc rối vào người rồi nhỉ.

Aimee nhiệt huyết như mọi lần đã ngay lập tức đi chuẩn bị những thứ mà tôi sẽ đang qua thăm Deborah.

*

"Deborah! Chúc mừng đám cưới chị!"

Trong khi vác theo cả núi quà mừng, tôi ghé thăm Deborah. Chỉ trong một thời gian ngắn không gặp, Deborah đã trở nên thanh mảnh hơn trước, và đang đưa quạt lên che miệng trong khi mặt thì chuyển đỏ.

Ngồi trong phòng khách mà tôi được dẫn tới, chúng tôi bắt đầu một buổi trò chuyện con gái.

"Cảm ơn nhé, Camille... Chị rất vui khi có một đứa em dâu dễ thương như em đấy."

Tính cách của Deborah có vẻ đã trở nên nhu mì hơn. Đây cũng là sức mạnh của tình yêu đó hả...?

Mặc dù khi tôi gặp chị ấy lần đầu, tính cách chị ấy vốn kiêu căng và hài hước hơn nhiều.

"Nè, vậy chú rể của chị là kiểu như thế nào vậy?"

Từ những gì tôi nghe được thì đám cưới của chị ấy là một đám cưới xuất phát từ tình yêu; đây là chuyện hiếm gặp trong giới quý tộc! Dĩ nhiên, nguồn thông tin tôi có được là từ Achille.

"Ôi chúa ơi, Camille! Anh ấy chỉ là một người bình thường thôi."

"Chỉ có nhiêu đó thì làm sao em biết được."

"...Anh ấy là người tử tế. Anh ấy là thường dân nhưng anh ấy đối xử với chị trân trọng hơn bất kỳ đám con trai quý tộc nào khác. Okaa-sama và Onii-sama thì phản đối, nhưng Otou-sama và Derisee thì lại rất mừng vì chuyện đó."

Tư duy thường gặp trong thế giới này là thường dân thì sẽ cưới nhau vì yêu, đúng không?

Ngược lại, các quý tộc thì gần như chẳng bao giờ cưới nhau vì tình yêu mà thường thì lại là kiểu kết hôn chính trị. Một đám cưới kiểu như Achille và tôi, khi mà hôn nhân chính trị lại trùng khớp với cảm xúc của cả hai là một trường hợp vô cùng hiếm gặp.

Có những trường hợp như gia đình Hầu Tước Rhodolite, khi mà mối quan hệ giữa vợ và chồng được cải thiện từ từ sau đám cưới, cũng có những trường hợp như gia đình Tử Tước Jade, khi mà mối quan hệ không thể nào cải thiện được và chủ gia đình phải tìm tình nhân riêng. Ví dụ như Soliel cũng có một số tình nhân khác ngoài mẹ của Achille, và hiện tại đang có một cuộc tranh cãi nảy lửa với vợ và có thể một ngày nào đó sẽ kết thúc với việc sống một mình trong dinh cơ của Hầu Tước.

Nên là việc Deborah làm đám cưới theo đúng ước muốn của chị ấy nó nằm đâu đó giữa giữa những trường hợp trên, đây là điều mà tôi nghĩ là rất tuyệt.

"Nhân tiện thì Camille, mọi chuyện với Achille vẫn ổn chứ?"

"Uu-"

Làm ơn đừng có đẩy cái phần nặng nề của cuộc nói chuyện sang em một cách bất ngờ vậy chứ, năn nỉ đó.

"Achille về cơ bản là một đứa trẻ có năng lực, nhưng có vẻ như nó chẳng thể tính toán được gì cho ra hồn khi ở gần em. Nó thực tâm là một đứa trẻ ngoan, nên là hãy thân thiết với nó, được chứ?"

"D-, Dĩ nhiên rồi ạ."

Tôi hiện tại đang ở trong cái tình huống tái sắp xếp lại cảm xúc của hai đứa. Nó cực kỳ xấu hổ, nên bây giờ tôi không muốn nói chuyện với Deborah về việc này…

Nói chuyện với Deborah đã đủ bối rối rồi, thì cánh cửa đằng sau lưng tôi phát ra tiếng bật mở.

"Camille!"

"A-, Achille? ...Cảm ơn đã để em ghé chơi."

Vừa nhắc tới thì đã xuất hiện liền vậy hà.

Đứng tựa người vào cửa phòng khách là Achille, đang mặc một bộ đồ thoải mái; một sự thay đổi từ mấy bộ đồ quý tộc của anh ấy.

Vẫn như mọi lần, anh ấy vẫn tỏ ra cái sự lãng mạn một cách không cần thiết…

"Không thèm ngó ngàng thì tới anh mà lại ghé thăm Onee-sama trước, chẳng phải với tư cách một vị hôn thê thì em có hơi độc ác rồi sao?"

Achille mỉm cười ngọt ngào.

Cái lời đầu tiên mà tôi được nghe lại là một lời quở trách hả!

Ánh mắt AChille gắn chặt vào tôi như thể con mèo đang trêu chọc con mồi của nó vậy.

"Achille... Xin lỗi về chuyện đ-, hyan-!?"

Đang ngồi bên cạnh tôi, mặc dù đang ở trước mặt Deborah, Achille vẫn cắn vào tai tôi.

Anh ấy đang làm cái quái gì vậy chứ!?

"Gyaaah-! Mi-, mimimimimimimi!"

Rơi vào cơn bối rối cực độ, tôi cố gắng kéo giãn khoảng cách giữa Achille và tôi, nhưng mà…

Khi tôi không để ý, Achille đã vòng tay giữ chặt eo tôi, và tôi không cách nào chuồn được.

"... Gì vậyyyy, Camille? Đang chơi trò giả bộ làm ve sầu hả?" [note12404]

Trời đánh anh đi, Achille! Anh phải tự biết chứ!

Có đứa điên nào lại giả bộ làm ve sầu ở trong nhà của người khác chứ hả!?

Kể từ khi tôi đáp lại tình cảm của anh ấy, Achille càng làm nhiều hành động xấu hổ hơn lúc trước. Ai đó làm ơn ngăn cản cái việc leo thang hành vi một cách tự ý của tên này dùm cái!

Hơn nữa, vì lý do gì đó mà anh ấy lại biết lỗ tai là điểm yếu của tôi.

Mặc dù tôi chưa từng nói ra điều đó!

"Ui cha, hai đứa có vẻ thân thiết với nhau quá nhỉ, phải không?"

"Deborah-?"

Đừng có ngồi đó cười, và làm ơn cản thằng em của chị lại dùm cái đi!

"Thấy mọi việc giữa hai đứa tiến triển tốt đẹp thế này, chị cũng cảm thấy thật là yên tâm."

"Đừng lo gì cả, Onee-sama."

Trong khi nhếch mép cười, cả Deborah và Achille tiếp tục cuộc trò chuyện của họ.

Gì ch-... Tại sao hai người này lại tự ý kết thúc cuộc trò chuyện kiểu đó chứ!?

Hai chị em này rõ ràng là giống nhau mà!!

"Oh, Camille! Lâu quá không gặp!"

Hẳn là bởi vì chúng tôi đều đã tụ tập lại đây, Desiree cũng xuất hiện trong phòng khách.

Hôm nay em ấy đang mặc một bộ đầm mặc nhà màu xanh nhạt.

Thay vì là kiểu váy phồng cường điệu mà con bé mặc trong buổi tiệc khiêu vũ, kiểu đồ này hợp với con bé hơn nhiều.

"Camille, trường học có vui không? Em tự hỏi là liệu có gã trai nào tốt tốt ở đó không nhỉ."

Do ảnh hưởng bởi đám cưới của chị gái, Desiree giờ đang ngập tràn niềm thích thú với tình yêu.

"Hmmm... Trai tốt, à...?"

Desiree, em đang hỏi nhầm người rồi đó.

Ý tôi là ngay từ đầu thì gần như tất cả mọi người trong lớp Hearts đều gắn cho tôi cái nhãn là nhỏ kỳ dị cuồng hình xăm mà…

Và mặc dù không nhiều như lúc trước, nhưng mà những người của lớp Spades vẫn còn khá là e ngại tôi, nên là…

Và cái bầu không khí 'bài xích quý tộc' tỏa ra từ lớp Clovers không phải là trò đùa, nên là…

Tôi, về cơ bản thì chẳng dính dáng gì tới đám con trai ngoài Achille và Royce-sama ra.

"Em nghĩ là một cái đám cưới từ tình yêu như Onee-sama và Camille sẽ rất là hay! Dominique nii-sama vẫn chưa có người phụ nữ nào cả, chị thấy không. Dù sao thì anh ta cũng là mother-con mà. Em không muốn để thua anh ấy đâu!"

Đâu có, ý chị là chị chưa có cưới mà, em có biết không vậy?

Nhân tiện nói về Dominique, người mà Desiree vừa nhắc tên, anh ấy là anh trai của Achille và là gia chủ đời kế tiếp của nhà Tử Tước.

Nhưng mà ai cũng thấy là anh ta không hề giống với Achille một chút nào.

Thỉnh thoảng thì tôi cũng nhìn thấy anh ấy trong nhà Jade, nhưng mà…

Anh ta luôn vui vẻ tay trong tay với vợ của Soliel, Adélaïde!

Nhân tiện thì Dominique hiện đã mười tám tuổi.

Có vẻ Dominique không thực sự có cảm tình với Achille, người vốn đã là một đứa trẻ thông minh, và cũng không thực sự nói chuyện nhiều với tôi, người vốn chơi thân với Achille ngay từ khi còn nhỏ.

Nhưng thỉnh thoảng, trong khi nghĩ cái khỉ gì đó trong đầu, bằng một cặp mắt u ám, tăm tối, anh ta nhìn tôi như thể đang liếm láp khắp người tôi bằng ánh mắt ấy… Thật là bí hiểm.

Tôi đoán là Dominique cũng không quá thích thú gì với tôi.

Deborah, Desiree, Adélaïde và Dominique không quá thân thiết với nhau.

Có vẻ như khi họ còn nhỏ, Adélaïde chỉ dành tình thương yêu cho Dominique, người thừa kế.

Từ góc nhìn của người ngoài như tôi, sự phân biệt đối xử là quá rõ ràng, nên đối với những người trong cuộc, có khi nào nó còn rõ ràng hơn thế...?

Có thể là bởi vì Dominique cũng thờ ơ đối với hai chị em, mối liên kết giữa mấy chị em cũng rất yếu.

Đối với Dominique và mẹ của anh ta, Deborah và Desiree không khác gì hơn những quân cờ.

"Lúc đầu, Okaa-sama có kế hoạch gả Deborah Onee-sama cho một gã Nam Tước mới nổi đấy chị biết không? Đúng là không thể tin được mà!"

"Nam Tước mới nổi? Là ai vậy?"

"Hắn là cha của cái gã mà tới nói chuyện với em hồi vũ hội đấy Camille."

Tôi không thực sự hiểu được câu chuyện, nên Achille đang ngồi kế bên đã chen vào bằng một lời giải thích bổ sung.

"Vũ hội...? Ahh, là vụ đó hả!"

Nhân tiện thì tôi có nhớ lại đã dính vào một vụ cãi cọ với một gã kỳ lạ, lấp la lấp lánh trong buổi vũ hội ở lâu đài.

Hắn ta là con trai thứ hai của một Nam Tước…

Và cái chuyện Achille đã tuyên bố một thông báo chấn động về việc trở thành hôn phu của tôi...chuyện đó vẫn như còn mới nguyên trong đầu tôi.

Tôi không hề tưởng tượng được việc nó sẽ thực sự xảy ra luôn mà.

"Huh? Chờ chút đã Desiree. Cha của cái người con thứ hai đó, có nghĩa là..."

"Chính xác! Hắn ta là một gã trung niên, ngoài năm mươi, phì nộm, dâm dục với thiên hướng tình dục lệch lạc!"

Desiree vừa xác nhận kìa!

Có vẻ như con bé cực kỳ bực tức với cái hành động của Adélaïde.

...Chắc chắn chuyện phải cưới một gã trung niên, dâm dục và thiên hướng tình dục lệch lạc thì có một chút khó chịu.

"Nhưng mà việc cưới xin với gã Nam Tước mới nổi đó đã bị dẹp rồi mà, đúng không? Tốt quá rồi!"

Ngay lúc này, Deborah đã có một vị hôn phu là dân thường nhưng tử tế.

"Đ-, đại khái vậy. Nhưng mà kể từ lúc đó, Okaa-sama và Dominique Onii-sama không thèm nói một lời nào với Otou-sama luôn đó, chị biết không?"

"...Có vẻ khó khăn nhỉ? Mặc dù mọi người là người nhà với nhau mà."

"Không sao đâu, Camille. Ngay lúc này thì Okaa-sama đang bị cuốn vào một vụ náo động với mấy cô tình nhân của Otou-sama mà, nên tính ra thì mọi chuyện cũng không tệ tới mức đó."

Deborah mỉm cười im lặng.

Đây không phải lúc chị có thể mỉm cười kiểu đó đâu, chị biết không!

Mối quan hệ gia đình của nhà Tử Tước Jade khá là lộn xộn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện