Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
“Ước mơ của ta, chính là được ngắm nhìn thế giới rộng lớn này, kết thật nhiều bằng hữu, đi thật nhiều nơi…”
Lời này vừa ra, để Nhất Minh ngẩn người trong chốc lát, sau đó liền bật cười thành tiếng.
“Làm sao? Ước mơ của ta buồn cười lắm sao?” Tiểu Linh có chút tức giận, nàng liếc mắt nhìn Nhất Minh hỏi.
Hắn nghe vậy liền lắc lắc đầu rồi lại gật đầu: “Không có, vậy một thế này, để ta mang ngươi đi xem, đi xem thế giới này tàn khốc, đi xem lòng người lạnh nhạt, đi xem mạng người như cỏ rác, để biết được cái gọi là bằng hữu, không phải tùy tiện liền có thể có được.”
“Ta mặc kệ, dù sao thì ta cũng đã chọn ngươi rồi, nếu như không kết giao được bằng hữu mà nói, có ngươi cùng nó bồi ta chơi, như vậy cũng đủ rồi, ha ha.”
Vừa nói, Tiểu Linh vừa đưa tay sờ lên quả trứng, tâm trạng rất là vui vẻ.
Nhìn thấy cô nàng này vui như vậy, Nhất Minh cũng không khỏi hiếu kỳ: “Tiểu Linh, cô biết quả trứng này rốt cuộc là gì không? Vì sao ta nuôi nó lâu như vậy vẫn còn chưa nở ra?”
“Đơn giản thôi, bởi vì thế giới này không đủ a!” Tiểu Linh một bộ đương nhiên nói.
“Thế giới không đủ?” Nhất Minh nghi hoặc, hắn quả thật là không biết điều này, dù sao thì hắn vừa mới xuất quan không lâu, ngay cả tình huống bây giờ như thế nào cũng không biết.
Tiểu Linh gật gật đầu, chậm rãi giải thích nói: “Thế giới không đủ chính là thế giới không đủ a, để ta nhớ xem…”
“Ta nhớ thế giới trước kia so với bây giờ phải đầy đủ rất nhiều, trong ký ức của ta, thế giới này từng có rất nhiều linh thú sinh sống, nhưng bây giờ thì không giống, có lẽ cần có một điều kiện đặc thù hay một hoàn cảnh thích hợp thì cái trứng này mới có thể nở ra.”
“Để ta giải thích cho ngươi dễ hiểu, người có thể tu luyện được chính là nhờ linh khí trong thiên địa, nếu như thiên địa không có linh khí, cho dù ngươi có cố gắng đến mức nào, cũng không thể tu luyện cho được, đó chính là thế giới không đủ, ngươi hiểu chưa?”
“Theo lời cô nói, thiên địa này thiếu một loại đặc thù gì đó, cho nên cái quả trứng này mới không cách nào nở ra?” Nhất Minh ẩn ẩn có chút suy đoán.
Hắn nhớ tại trong lần kinh lịch trước kia, Thiên Long giới trong quá khứ quả thật là còn có Yêu tộc cùng Ma tộc sinh sống, ngoài hai tộc đó ra, hắn không biết còn tộc đàn nào tồn tại nữa hay không, dù sao thì thế giới kia quá lớn.
Dựa theo thuyết pháp của Tiểu Linh nói, có lẽ là do thế giới này thiếu khuyết đi nội tình, mà trong trí nhớ của hắn, lần đó thiên địa ý chí truyền xuống ý niệm nói rằng cái gọi là Long giới vực sắp tiếp cận bản giới, hẳn là cùng với cái gọi là thiếu khuyết thoát không khỏi liên quan.
“Thiên Long giới!” Nhất Minh thì thào trong lòng, dường như có một chút minh bạch ý tứ trong đó, ánh mắt không khỏi rơi vào quả trứng, lộ ra thâm ý mỉm cười.
Tiểu Linh nàng cũng đồng dạng biểu thị lời nói của hắn không sai, cứ thế cả hai tại một đêm chậm rãi trôi qua, hắn nằm tại trên một tòa sơn phong, mắt nhìn tinh thần trên cao, cùng với cô nàng trò chuyện rất nhiều về thế giới này đồng thời, ánh mắt cũng rơi vào cái bảng bên trên.
Tính danh: Nhất Minh
Tu vi: Huyết cảnh (Dung Huyết tầng một)
Chủng tộc: Nhân tộc
Thế lực: Quang Minh Điện
Thể chất: Hồng Thiên Bá Thể (19%)
Công pháp:
Luyện Thể Quyết (viên mãn)
Thôi Tâm Chưởng (viên mãn) (1000+)
Huyết Chiến Bát Phương (viên mãn) (1000+)
Dĩ Giả Loạn Chân (tầng 1) (500+)
Quỳ Hoa Trục Nhật (25%) (40+)
Huyết Thần Kinh (tầng 1) (5000+)
Huyền Linh Kinh (chưa nhập môn) (500+)
Hỏa Thiêu Xích Bích (chưa nhập môn) (500+)
Hỏa Thần Hạ Phàm (chưa nhập môn) (500+)
Lĩnh ngộ:
Đao Hồn nhất đoạn (Viêm Long Vô Song)
Linh điểm: 783
Nhìn thấy tất cả những thông tin trong bảng về sau, Nhất Minh hắn vẫn là cảm thấy đáng tiếc.
“Xem ra cần phải tìm một loại công pháp luyện thể khác, Luyện Thể Quyết đã đạt tới viên mãn và không thể tăng thêm, điều này dựa trên bảng tiến hành phỏng đoán mà nói, chỉ có hai loại giải thích.”
“Một là trước đó đã trải qua một lần nâng cấp, cái bảng chỉ có thể giúp cho công pháp tấn thăng hạn mức một lần, và không thể tấn thăng thêm.”
“Hai là, thế giới này vốn dĩ thiếu khuyết công pháp luyện thể, cho nên Luyện Thể Quyết đã là cực hạn, không cách nào tăng thêm.”
Đối với hai loại suy đoán này, Nhất Minh hắn thiên về loại thứ hai hơn, dù sao thì trước kia Thiết lão cũng đã nói, thế giới hiện tại vốn dĩ đã đoạt tuyệt con đường luyện thể, truyền thừa không có, cho nên không thể nâng cấp cũng là bình thường vô cùng.
Còn về những môn công pháp đã đạt tới viên mãn kia, Nhất Minh cũng không có để ý tới, theo thực lực của hắn tăng lên, những môn công pháp này cần cũng được mà không có cũng không sao, cũng không nhất thiết phải hao tốn linh điểm để tiến hành tăng cấp.
Tiếp theo là về việc thể chất tăng lên, hắn cũng không biết vì sao lại gia tăng thêm một chút như thế này, tỉ mỉ nghĩ lại về sau, hẳn là cùng với cái bình đài bên trong Ám Điện có quan hệ, hoặc là do quá trình vượt qua thiên kiếp gây nên, trầm ngâm hồi lâu không có kết quả, thế là hắn cũng không thèm để ý tới.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn rơi vào trên mục tu vi của bản thân.
“Huyết cảnh, Dung Huyết tầng một!” Nhất Minh thì thào trong miệng, từ khi vượt qua lôi kiếp về sau, trong đầu của hắn bỗng dưng liền minh bạch con đường tiếp theo phải tu luyện như thế nào.
Hắn cũng minh bạch Huyết cảnh rốt cuộc là cảnh giới gì, tu luyện ra làm sao.
Huyết cảnh chia làm ba cái cấp bậc: hấp huyết, dung huyết, hợp huyết, mà cảnh giới hấp huyết hắn vốn dĩ đã tu luyện thành công, tên như ý nghĩa, chính là có thể hấp thu khí huyết hình thành huyết tơ.
Dung huyết chính là vận dụng từng sợi huyết tơ dung hợp cùng với nhau trở thành huyết hà, nó được chia được thành chín cái tiểu cảnh giới, từ tầng một tới tầng thứ chín, tương ứng với 50 trượng tới 450 trượng huyết hà, dung huyết càng nhiều, thực lực tương ứng càng mạnh.
Hắn bây giờ mặc dù mới bước vào Dung Huyết cảnh, thực lực đã có thể cùng với tu sĩ chân nguyên cảnh đỉnh phong một trận chiến, nhưng nếu muốn cùng với Thần cảnh giao phong, vẫn là còn thiếu rất nhiều.
Cho dù hắn có đạt tới Dung Huyết tầng chín đi chăng nữa, vẫn không cách nào có thể cùng với Thần cảnh một trận chiến, loại cường giả như vậy, đã hoàn toàn không phải chân nguyên cảnh có thể so sánh.
Loại cảm giác tựa như sâu kiến kia, hắn đã cảm thụ rất là rõ ràng, bây giờ tự ước lượng thực lực của bản thân, vẫn là khiến hắn thở dài một hơi.
Nếu như muốn cùng với Thần cảnh cường giả vật tay mà nói, bản thân cần phải có thần hồn lực lượng làm chèo chống mới được.
Dựa theo lời nói của Tiểu Linh, Thần cảnh cường giả vốn dĩ cường đại như vậy, chính là tại trong thức hải mở một tòa Thần Cung, trong cả quá trình mà Thần cảnh cường giả tu luyện, sẽ không ngừng mang Thần Cung trở nên ngưng thực.
Càng là như vậy, hồn lực tán khai đi ra càng thêm khủng bố, đây chính là tầng thứ khác biệt giống như thiên và địa khác biệt, khoảng cách chênh lệch đã không cách nào hình dung ra được.
“Tên nhóc ngươi cũng không cần nghĩ nhiều, trước đó ngươi kích phát ra tiểu viêm long kia, ta có thể cảm nhận được hồn lực ba động ở trong đó, mặc dù không cách nào cùng với những tu sĩ Thần cảnh kia so, nhưng ta tin chắc với tư chất của ngươi, rất nhanh liền sẽ có thể mang tiểu viêm long kia làm ra thuế biến, đến lúc đó ngươi cũng có thể được xem là một Thần cảnh tu sĩ.”
Tiểu Linh ngồi ở một bên, thân hình tản ra từng trận lam quang khích lệ nói.
Nàng mặc dù chỉ là khí linh, nhưng dù sao cũng đã trải qua vô số tuế nguyệt, nàng đương nhiên có thể nhìn ra được tâm trạng của Nhất Minh bây giờ đang nghĩ cái gì.
Nhất Minh cũng không có nói gì, chỉ là nhẹ gật đầu, thỉnh thoảng cong ngón tay búng ra một giọt máu tươi rơi vào quả trứng bên trên, ánh mắt nhìn lên thương khung bên trên, thỉnh thoảng liền cùng với Tiểu Linh trò chuyện trên trời dưới đất.
Một đêm, chậm rãi trôi qua.
Một đêm này hắn cùng Tiểu Linh nằm tại ngọn sơn phong thư thả hóng mát, thỉnh thoảng còn nhìn thấy từng chiếc chu thuyền từ phương xa bay qua, hướng về một phương hướng mà đi, những chiếc chu thuyền này cũng không có để ý đến hắn cùng Tiểu Linh.
Dựa theo Tiểu Linh suy đoán, những chiếc chu thuyền này có thể đang rời khỏi Đông vực, không biết phương hướng bên kia rốt cuộc là muốn đi đâu,
Dựa theo cảm ứng của Tiểu Linh, nàng có thể cảm ứng ra được Lôi Đài tại Thương Minh Thành đang ở phương hướng nào, cho nên mới có thể xác định những chiếc chu thuyền này đang rời khỏi Đông vực, còn việc đi đâu thì hắn không biết được rồi.
Nhất Minh hắn cũng không có để ý đến những điều này, việc bây giờ cần làm chính là trở về Quang Minh Điện nhìn một chút, sẵn tiện đi đến phủ thành chủ hỏi thăm về bí cảnh rốt cuộc là mở tại chỗ nào.
Sau khi xác định đại khái lộ trình về sau, Thái Dương dần dần ló dạng, từng tia sáng ấm áp lần nữa chiếu rọi xuống đại địa bên dưới, Nhất Minh hắn cũng từ từ bật người ngồi dậy, vươn vai một cái, rất là sảng khoái.
“Lên đường thôi.” Nhất Minh hướng sang Tiểu Linh nói đồng thời, lại tiếp tục cong ngón tay búng ra một giọt máu tươi cho quả trứng.
Làm xong những việc này, Tiểu Linh mới thu hồi quả trứng vào bên trong vòng tay, nàng thì biến thành một tiểu tinh linh nhỏ xíu ngồi tại trên đầu vai của hắn, bộ dáng kia, xem ra rất là hào hứng dáng vẻ.
Nhất Minh mỉm cười, thả người lăng không bay lên, liền dựa theo sự chỉ điểm của nàng chậm rãi đi xa.