Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Hôm nay, vốn dĩ chính là một ngày bình thường của Nhất Minh, hắn cũng không nghĩ chính mình vừa bước ra tới cửa lại có chuyện để làm.
Hắn vốn dĩ còn dự định hối đoái chiến công rồi tiến hành bế quan một phen, dù sao thì một trận chiến vừa rồi để hắn thu hoạch không nhỏ, những kinh nghiệm này cần phải lắng đọng một chút mới được.
Nhưng bây giờ xem ra, đêm hôm nay e rằng sẽ không cách nào bế quan cho được, phải bồi cô nàng này dạo chơi một chút, điều này xem ra cũng tốt, nếu như tình huống thuận lợi, bản thân hẳn là sẽ thu hoạch được một ít huyết dịch, đồng thời Nhất Minh cũng không muốn ở trước mặt những tu sĩ khác tiến hành thu lấy, xem ra chuyện này cần phải cẩn thận xem xét.
Vừa bước tới Chiến Công Điện, Nhất Minh vừa âm thầm suy tính trong lòng, đoạn đường này nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, cả hai thỉnh thoảng đi dạo trên đường, thỉnh thoảng cũng ngự không bay đi, tốc độ cũng không tính là nhanh.
Nhìn từng người tu sĩ liên tục tại bên trong quan ải lui lui tới tới, Nhất Minh cũng cẩn thận quan sát một chút, kể từ khi hắn tiến vào bên trong quan ải cho tới bây giờ, hắn cũng chưa từng đi dạo lần nào, hiếm khi có cơ hội như thế này, hôm nay phải hảo hảo mở mang một phen.
Đoạn đường này đi qua, từng tòa kiến trúc cao lớn đã xuất hiện trong tầm mắt của hắn, nào là luyện đan các, luyện khí các, cùng to to nhỏ nhỏ những gian phòng ốc rất là đơn sơ giản dị.
Mặc dù nói là đơn sơ, nhưng trên những gian phòng này đều có trận pháp bao phủ, đều là dành cho những Chân Nguyên cảnh tu sĩ nghỉ ngơi trong đó, rất là rộng lớn.
Thông qua cô nàng này giản thuật, Nhất Minh còn biết được tại trong quan ải còn có một phiến khu vực tu luyện đặc biệt, nồng độ linh khí ở bên trong phải nói phi thường nồng đậm, rất thích hợp cho những võ giả tiến hành cô đọng chân nguyên, cũng như dành cho chân nguyên cảnh dùng để tu luyện.
Nhưng những khu vực này đều là tiêu hao chiến công để sử dụng, những người tu luyện ở bên trong so với bên ngoài phải nhanh hơn chí ít hai thành.
Hai thành xem ra có vẻ không nhiều, nhưng đối với một khu quan ải mà nói, có thể làm được như vậy, đã là rất tốt.
Ra chiến trường giết địch, có thể giữ được mạng sống đã là vạn hạnh, chứ đừng nói tới việc an ổn tu luyện.
Nơi này mặc dù nguy hiểm trùng điệp, nhưng đổi lại chính là một cơ duyên to lớn, một khi nắm bắt được, thực lực của bản thân càng tăng nhanh hơn việc bế quan tiềm tu rất nhiều.
Chính vì điều này mà có rất nhiều võ giả xung phong ra chiến trường giết địch, một đường tiến tới Chiến Công Điện.
Hắn nhìn thấy không ít đội ngũ từ trong quan ải hướng về bên ngoài bay đi, trên thân người nào người nấy đều tỏa ra sát khí đằng đằng, điều này khiến hắn không khỏi âm thầm chậc lưỡi.
Không qua bao lâu, cả hai liền đã xuất hiện tại một tòa điện đường, phía trước còn có hơn chục bậc thang nối thẳng lên cao, ở xung quanh còn có không ít võ giả cười cười nói nói, một bộ rất là hưng phấn.
Nhìn thấy hai người Nhất Minh ngự không bay tới, rất nhiều võ giả đều lộ ra thần sắc cung kính, liền ôm quyền cúi đầu chào hỏi, nhưng cũng chỉ là đối với cô nàng Tô Linh Nhi hành lễ mà thôi, còn đối với thanh niên đi bên cạnh, bọn hắn cũng chỉ liếc nhìn một cái, cũng không còn quan tâm tới.
Nhất Minh nhìn thấy cảnh này cũng không có để ý, bản thân liền bước qua người của đám võ giả, tiến vào bên trong,
Tô Linh Nhi liền bước đi theo sau, cũng không có đối với đám võ giả này phản ứng lại, hai người rất nhanh liền tiến vào bên trong Chiến Công Điện, biến mất ở trước mặt đám người.
Nhìn thấy cô nàng này rời đi, một đám võ giả mới thở phào nhẹ nhõm, nhao nhao ngẩng đầu nhìn theo, nhưng đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
“Vừa rồi vị tiền bối kia dường như đối với chúng ta có bất mãn thì phải, ta cảm giác toàn thân đều bỗng dưng tê cứng, thật là đáng sợ!”
“Hắc hắc, ta thì cảm thấy vị tiền bối kia thật là xinh đẹp a, tên kia có thể được vị nữ tiền bối coi trọng, ta quả thật là đố kỵ ch.ết đi được, tại sao người đó không phải là ta a, cho dù chỉ là một khắc thời gian thôi cũng được!”
“Suỵt!” một tên thanh niên nhanh chóng bịt miệng tên đồng bạn bên cạnh, sắc mặt bỗng dưng trắng bệch không ngừng dò xét bốn phía, “Ngươi cẩn thận một chút, dám nghị luận ở sau lưng của cường giả, ngươi đây là chán sống rồi phải không?”
“Ngươi có muốn đi ch.ết thì cũng đừng kéo theo ta, ta vẫn còn muốn sống tiếp đâu.”
Những thanh âm bên ngoài xì xào bàn tán đương nhiên là không thoát khỏi thần thức của Tô Linh Nhi, sắc mặt của nàng bỗng dưng lạnh xuống, bước chân bỗng dưng dừng lại, một thân tóc mai phiêu dật bay lên, bầu không khí cũng trở nên nặng nề hơn rất nhiều.
Nàng vừa mới bước vào bên trong Chiến Công Điện liền khiến cho cả bầu không khí ở nơi đây liền biến hóa nghiêng trời lệch đất, rất nhiều người ở chung quanh còn không hiểu chuyện gì xảy ra, sắc mặt của bọn hắn bỗng dưng trắng bệch một mảnh.
Có người thậm chí còn chịu không được cỗ uy áp vô hình này, hai mắt tựu trở nên trắng xóa, thân hình ngã nhào xuống đất, đột nhiên bất tỉnh, ngay cả những tên xì xào bàn tán ở bên ngoài cũng không thoát khỏi, trong nháy mắt liền nằm liệt tại chỗ.
“Tô cô nương!” Nhất Minh dường như cảm giác được cái gì, thanh âm bỗng dưng vang lên.
Nghe được thanh âm này, nàng mới khôi phục lại như thường, khóe miệng liền lộ ra một vệt nụ cười, hướng về phía Nhất Minh đi đến: “Minh Tôn huynh, gọi ta sao?”
Nhất Minh một mặt bất đắc dĩ nhìn qua nàng, hắn vốn không có muốn làm người khác chú ý, cho nên mới không có phản ứng lại, người khác cho dù có chú ý cũng sẽ không có ấn tượng quá sâu.
Bây giờ thì tốt rồi, có lẽ qua ngày mai ai ai cũng biết tên tuổi của hắn, thậm chí hắn mặc quần chíp màu gì cũng có người moi ra, đây quả thật là khiến cho người ta không khỏi bớt lo a!
Nhất Minh cũng không có ở tại trên vấn đề này dây dưa quá nhiều, hắn biết thực lực của cô nàng này rất là mạnh, bởi vì trong cảm giác của hắn trước kia, cô nàng này phảng phất như là một người bình thường vậy, một tia khí tức cũng không có tản mác ra bên ngoài, rất là phổ thông.
Cho dù biết cô nàng này chính là Chân Nguyên cảnh, hắn cũng không tài nào cảm ứng ra được cô nàng này rốt cuộc mạnh bao nhiêu.
Từ khi khai mở thập ngũ mạch, cộng thêm đao hồn của bản thân, chân nguyên cảnh bình thường đã đối với hắn không hề có lực uy hϊế͙p͙, thế nhưng khi đối mặt với cô nàng này, hắn lại có cảm giác như đang ngâm mình trong hải vực vậy, không hề biết được sâu cạn.
Bây giờ chứng kiến được thủ đoạn này, hắn đã xác định được rồi, cô nàng này đích thật là Thần cảnh cường giả không sai, chỉ có Thần cảnh cường giả, mới có thể phát ra hồn lực trấn áp người khác, chân nguyên cảnh muốn làm cũng là không cách nào làm được, đây chính là chênh lệch.
Với đao hồn của bản thân, hắn đã nhận ra được hồn lực ba động, mặc dù chỉ là một tia, nhưng cũng đủ để đối với những người xung quanh tạo thành uy hϊế͙p͙ không nhỏ.
Nhìn thấy cô nàng này cũng không có hạ sát thủ, những tên này cũng chỉ là bất tỉnh mà thôi, cũng không đáng ngại.
Thế là hắn chắp tay tiếp tục nói, ngữ khí so với trước kia cũng có biến hóa không ít, nhiều thêm mấy phần kính trọng, nhưng cũng không hề có một tia sợ hãi nào.
“Tô tiền bối, chúng ta vẫn là nhanh chóng làm cho xong việc thì hơn, những sự tình này nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn, bọn hắn dù sao cũng là vì Nhân tộc mà góp một phần sức lực, tiền bối hãy tha cho bọn hắn một lần đi, cũng đừng chấp nhặt bọn hắn.”
“Với lại, thực lực của tiền bối mạnh như vậy, gọi ta là Minh Tôn huynh cũng không có thỏa đáng, chi bằng gọi ta Tiểu Minh là được.”
Nghe được lời này, thần sắc của Tô Linh Nhi bỗng dưng trở nên dị dạng: “Ta có già như vậy sao?”
“Không không không!” Nhất Minh vội vàng khoác khoác tay, cái đầu liền lắc thành cái trống lúc lắc, hắn đương nhiên biết rõ hạ tràng của việc nói một nữ nhân “già” là như thế nào, e rằng không ch.ết cũng không sống nổi a, hắn vẫn yêu quý tính mệnh lắm, không đánh cược được, không đánh cược được.
Cẩn thận chỉnh lý câu từ một phen, tròng mắt của hắn đảo một vòng, khóe miệng lộ ra một vệt ý cười, bàn tay ngoắc ngoắc: “Linh Nhi tỷ tỷ, ta còn không biết hối đoái chiến công bằng cách nào, không bằng chúng ta tranh thủ thời gian một chút a, tối nay ra ngoài dạo một vòng cũng tốt.”
Tô Linh Nhi nghe xong cảm giác cũng không tệ, thế là nàng cười lên ha hả, bầu không khí dường như tràn đầy hương hoa, cảm giác thoải mái hơn rất nhiều.
Nàng cũng không còn làm bộ ủy khuất làm cái gì, tỷ tỷ thì làm sao có thể ở trước mặt tiểu đệ làm bộ ủy khuất cho được, thế là nàng vui vẻ mang theo Nhất Minh đi dạo một vòng Chiến Công Điện.
Nói là đi dạo, thực ra chính là đi chọn lựa tài nguyên để hối đoái, tại nơi này, công pháp, đan dược, linh thạch, thảo dược, binh khí,... cái gì cũng có, chỉ cần có đầy đủ chiến công, tự nhiên liền có thể hối đoái.
Tô Linh Nhi liền hướng về nơi cách đại môn xa xa đi đến, nơi này vốn dĩ là có một cái lão đầu trông coi Chiến Công Điện, nhưng bây giờ nhìn thấy cô nàng này đi đến, lão cũng không có để ý tới, tùy ý nằm tại trên ghế dựa phất phất tay để nàng mang theo Nhất Minh tùy ý hành động.
Dù sao thì nàng cũng là Thần cảnh cường giả, lão già trông coi nơi này cũng không có ngoại lệ, nếu đã có người thay chính mình giảng thuật, lão cũng không cần tốn nhiều miệng lưỡi.
Chỉ là hai mắt của lão nhìn Nhất Minh hồi lâu, sau đó tựu thu hồi, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Đại sảnh của Chiến Công Điện rất là rộng lớn, chính vì điều này mới có thể chứa được nhiều võ giả ra ra vào vào, hai người đi tới một cái trụ cao gần nửa thân người nằm cách lão giả không xa, phía trên còn tản mác ra hào quang rất là rực rỡ, từng nét đường vân rất là phức tạp hiện lên, cho người ta một loại cảm giác rất là thần kỳ.
Nhất Minh nhìn quanh một vòng, những cái trụ nhỏ như thế này đều được sắp đặt thành một hàng dài, có rất nhiều võ giả mang lệnh bài của chính mình đặt lên phía trên, bên trên liền hiện lên một dãy ký tự.
Nhìn thấy cảnh này không cần nói cũng biết, cái này chính là thứ dùng để đo đạc khí tức được lưu trữ ở bên trong lệnh bài, từ đó mới được chuyển đổi này một lượng chiến công tương ứng.
Minh bạch điểm này, Nhất Minh cũng không chờ Tô Linh Nhi giải thích, bản thân liền đã rút ra lệnh bài, ngay khi lệnh bài được rút ra một sát na, rất nhiều người ngay lập tức đưa ánh mắt nhìn sang, sắc mặt của người nào người nấy đều bỗng dưng đại biến!