Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Một màn này, để thần sắc của hai tên Linh tộc âm trầm như nước, một kích qua đi liền muốn quay người bỏ chạy, thể nhưng là tại trong chớp mắt Hổ lão mang theo sát cơ lao đến, oanh minh lập tức quanh quẩn.
Hai tên Linh tộc lần nữa phun ra máu tươi, từng sợi tơ máu ở trong mắt bắt đầu nổi lên, nếu cẩn thận nhìn kỹ một chút, có thể thấy được một đầu lục tuyến tại trong con mắt phi tốc hiển hiện, khí thế lập tức tăng vọt.
Mấy chục trượng xung quanh liền nổi lên phong bạo hạo hãng kinh người, quét ngang bát phương đồng thời, khí thế trên người của Hổ lão cũng không hề thua kém, trấn áp mà tới.
Bây giờ đã là ban ngày, dù là như vậy thương khung vẫn là một mảnh âm trầm đến cực điểm, chỉ có Đại Nhật lăng không chiếu sáng rực rỡ, phảng phất như là tân sinh hy vọng, nhưng đồng thời cũng là hủy diệt tất cả.
Đại Nhật lăng không lơ lửng, Hoàng Chuông vang lên từng tiếng oanh minh quanh quẩn, bao phủ toàn thân, khiến cho thân thể của Hổ lão tựa hồ hóa thành thần minh hàng thế, đạp nát nhân gian, xuất thủ càng là không lưu bất kỳ một chỗ trống nào.
Cùng vào thời khắc này, Nhất Minh cùng với La Duệ Quân đồng thời phá không bay tới, cả hai không nói hai lời liền tiến thẳng về phía hai tên Linh tộc giết đi vào, uy thế hạo đãng kinh người.
Hai mắt của Nhất Minh bắt đầu trở nên lăng lệ, thể nội kiềm chế sát cơ đã không cách nào giữ được, ầm vang bạo phát, hướng về tên Linh tộc gầy còm, mạnh mẽ giết tới.
La Duệ Quân không có đi cùng với Nhất Minh, sau khi hắn giết vào chiến trường liền hướng về tên Linh tộc béo ú hung hăng đánh tới, bởi vì hắn có thể cảm nhận được sát khí ở trong lòng của Nhất Minh bây giờ cực nặng, luồng sát khí này cần phải ra tay giết chóc, mới có thể hóa giải.
Hắn từng nghe qua các trưởng bối kể lại, những người tu luyện Huyết Ma Thần Công đều là những hạng người điên cuồng giết chóc, những dạng người này đều là nắm một bó to, thực lực cho dù là mạnh hay yếu, đều không cách nào thoát khỏi dụ hoặc mà lâm vào tàn bạo giết chóc, thần trí cũng từ đó cũng chậm rãi lạc mất, những tu sĩ khác gọi những người lạc mất thần trí này là thất tâm giả.
Bọn hắn tại trong giết chóc trầm luân, bất kỳ vật sống nào xuất hiện tại trong mắt của bọn hắn, đều là địch nhân.
Trước kia thất tâm giả không tính quá nhiều, những tiền bối cũng không có để ý tới, nhưng tới một thời điểm, số lượng thất tâm giả càng lúc càng tăng cao, điều này khiến cho rất nhiều tu sĩ cảm giác hoang mang cực độ.
Đến khi điều tr.a ra được, mới biết những thất tâm giả này đều tu luyện một loại tà công, gọi là Huyết Ma Thần Công do chính một người tự xưng là Huyết Ma lão tổ khai sáng.
Những tu sĩ lựa chọn tu luyện môn công pháp này đều là những người có tư chất vô cùng thấp kém, mà vô tình là những người này lại nắm số lượng cực kỳ khổng lồ, bọn hắn tại dưới đáy vực giãy dụa không biết bao nhiêu năm tháng, chịu đựng không biết bao nhiêu là khó khăn, khổ không thể tả.
Không có tương ứng thực lực, cho dù chỉ là một miếng ăn cũng phải cùng với chó giành giật tranh giành, không cẩn thận một chút liền sẽ bị người mạt sát, bản thân liền ch.ết ở nơi xó xỉnh nào đó cũng không ai hay biết, đây là thế giới này đối với những “sâu kiến” bỏ mặc.
Cảm nhận được thế giới này đối với bọn hắn tràn đầy ác ý, không ai không muốn trở nên cường đại, không ai không muốn tự tay mang cừu nhân xé thành trăm mảnh, để bọn chúng biết được, không phải có một chút thực lực, liền có thể làm gì thì làm.
Thế là Huyết Ma Thần Công chậm rãi xâm nhập vào mỗi nơi hẻo lánh, đi vào trong lòng của những tên “sâu kiến” này, phảng phất như thần minh cứu rỗi, lực lượng mạnh mẽ khiến bọn hắn cảm giác được cuộc sống này dường như trở nên có ý nghĩa.
Nhưng bọn hắn không biết được là, kể từ lúc bọn hắn tu luyện Huyết Ma Thần Công một khắc kia, vận mệnh của bọn hắn đã được trú định.
Chuyện này huyên náo càng lúc càng lớn, thế là những vị tiền bối đã cùng nhau hợp lực mang toàn bộ những thất tâm giả này tru tận giết tuyệt, ngay cả Huyết Ma lão tổ cũng đồng dạng không thể thoát khỏi.
Dù là như vậy, côn trùng trăm chân ch.ết vẫn ra sức giãy dụa, cũng có một phần tu sĩ thoát khỏi một kiếp, mai danh ẩn tích.
Đây là chuyện của hơn trăm năm trước làm náo động toàn bộ Thiên Long giới, không ai không biết.
La Duệ Quân vừa hướng về phía tên Linh tộc béo ú xuất thủ vừa chú ý biểu hiện của Nhất Minh, mặc dù nghe Nhất Minh nói không có việc gì, nhưng hắn vẫn không có bỏ qua ý tứ, một mực theo dõi lấy.
Tên Linh tộc béo ú vốn dĩ đã thụ thương không nhẹ, bây giờ còn bị Hổ lão cùng với La Duệ Quân vây công, hạ tràng như thế nào cũng không cần phải nghĩ a!
Thế là theo một thương hung hăng rơi xuống, Hổ lão đồng dạng cũng là một chưởng oanh ra, tên Linh tộc béo ú liền không còn cách nào ngăn cản, bản thân liền bị oanh hộc máu, thân thể lập tức sụp đổ, khí tức trên thân liền tiêu tán không còn, tuyên cáo vẫn lạc.
Xử lý xong tên Linh tộc béo ú, La Duệ Quân cũng đồng dạng làm theo cử động của Nhất Minh, mang một khối Lục Tinh Thạch từ trong thân thể của hắn móc ra bên ngoài.
Nhìn lấy khối tinh thạch tỏa ra lục quang óng ánh, Hổ lão nhịn không được co rụt tầm mắt.
Lão có thể cảm nhận được từ trong khối tinh thạch này ẩn chứa một cỗ lực lượng rất là huyền diệu, nếu như có thể hấp thu luyện hóa mà nói, đối với bản thân hẳn là có chỗ tốt không nhỏ, nhưng đồng thời lão cũng cảm nhận được một cỗ bài xích rất là kỳ lạ, khiến lão rất là không hiểu.
“Đạo hữu, không biết đây là cái gì?” Hổ lão lăng không lơ lửng, một tay chỉ về khối tinh thạch mở miệng hỏi, dù là như vậy, ánh mắt vẫn không rời khỏi thân hình của Nhất Minh ở bên kia.
La Duệ Quân nghe vậy liền mang công dụng của Lục Tinh Thạch giảng thuật một lần, Hổ lão nghe xong liền gật gật đầu, trong lòng âm thầm tính toán một chút.
Tinh thạch ẩn chứa thuộc tính linh khí không phải là chuyện hiếm lạ gì, bản thân lão tấn thăng Chân Nguyên cảnh cũng nhờ vào khối hỏa tinh thạch để cô đọng tự thân chân nguyên, hình thành chân nguyên mang hỏa thuộc tính.
Nhưng để lão không ngờ là, bên trong thân thể của những tên Linh tộc này thế mà cũng có ẩn chứa tinh thạch như vậy, đây quả thật là khiến lão không cách nào ngờ tới, nếu như có thể mang những tên Linh tộc này săn giết, chính mình liền không cần lo lắng về việc tài nguyên tu luyện nữa rồi.
Mặc dù lão chính là tiểu đội trưởng, mỗi tháng đều có thể nhận được phúc lợi từ quan ải phân phát, nhưng nói tới tài nguyên tu luyện thì không ai sẽ ngại nhiều cả, dù sao thì theo tu vi không ngừng tăng lên, tài nguyên cần thiết cho việc tu luyện cũng sẽ vì đó mà tăng cao, cho nên lão cũng muốn nghĩ một chút về những con đường khác có thể thu nhập thêm tài nguyên cho bản thân.
La Duệ Quân cũng không có để ý tới Hổ lão đang suy nghĩ cái gì, hai người đều đồng thời nhìn về phía Nhất Minh, nhìn xem Nhất Minh mang từng quyền từng quyền hung hăng hạ xuống, khiến cho toàn thân của tên Linh tộc gầy còm kia đều là máu tươi, thậm chí còn tỏa ra một chút mùi khét rất là vi diệu.
Từng quyền rơi xuống mang theo một cỗ uy thế không thể khinh thường, oanh minh liên tiếp truyền ra, cho dù tên Linh tộc kia có là chân nguyên cảnh trung kỳ thì cũng không cách nào có thể chịu đựng cho được.
Chưa nói tới bản thân hắn đang có thụ thương trong người, cho dù hắn có ở vào thời kỳ toàn thịnh thì thân thể cũng chưa chắc có thể gánh được cường độ tấn công liên tục như thế này.
Cảm nhận được sát khí nồng nặc từ trên người của Nhất Minh tỏa ra, hai người đều âm thầm nhíu mày, đưa mắt nhìn nhau một chút, cũng không có nói một lời nào, dường như cả hai đối với chuyện này đều không có cách lý giải.
Theo lý mà nói, một thiếu niên mới tu luyện không bao lâu, không có khả năng phóng xuất ra sát khí nồng nặc như vậy mới đúng, điều này khiến cả hai nhớ tới một màn thôn phệ huyết dịch trước kia.
“Chẳng lẽ…”
Ánh mắt của Hổ lão khẽ híp thành một đường, âm thầm chấn kinh trong lòng.
Một người thiếu niên mới vừa bước vào cảnh giới này, cho dù có giết nhiều người đi chăng nữa, bản thân cũng không có khả năng phát ra sát khí đáng sợ như vậy mới đúng.
Từ trong cái nhìn của Hổ lão, xung quanh Nhất Minh dường như có một tầng hắc khí quanh quẩn, nó bao phủ ở xung quanh tựa hồ muốn hóa thành thực chất vậy, theo mỗi lần xuất thủ, uy thế phát ra càng đáng sợ hơn rất nhiều.
Điều này khiến nội tâm của lão không biết phải xử lý thế nào cho phải, sát khí chính là một nguồn năng lượng cực kỳ không tốt, không biết bao nhiêu tu sĩ vì không cách nào áp chế được sát khí trong người mà trở thành thất tâm giả, khiến cho thần trí không cách nào bình tĩnh mà trở thành một cỗ máy chỉ biết giết chóc.
Khi một người bước vào con đường tu luyện, bản thân dù ít dù nhiều thì đôi bàn tay cũng đã rớm máu, sát khí cũng từ đó mà tiềm ẩn ở trong lòng, theo sát lục càng lúc càng nhiều, sát khí tích tụ cũng càng lúc càng lớn.
Có người tận dụng sát khí để biến bản thân trở nên cường đại, nhưng cũng có người bị sát khí lấn át tâm thần, kể từ khoảnh khắc đó liền đã không còn là bản thân.
Lão rất là lo lắng không biết Nhất Minh đang là tình huống như thế nào, nhìn sát khí quấn thân dày đặc như vậy, đổi lại là người khác, e rằng đã phải phát điên từ lâu.
Nhưng theo thời gian trôi qua, thẳng tới một quyền mạnh mẽ rơi xuống, tên linh tộc gầy còm triệt để vẫn lạc, Hổ lão mới nhận thấy thân ảnh của Nhất Minh hoàn toàn không hề có một chút dấu hiệu nào là mất trí cả, điều này mới khiến lão thở dài một hơi.
Còn tốt!
Mặc dù sát khí vẫn dày đặc như trước, nhưng hành động thì lại bình thường vô cùng, Nhất Minh thuận thế giơ tay hướng về thi thể của tên Linh tộc trảo một cái, một khối huyết cầu cùng một khối Lục Tinh Thạch liền nằm ở trong tay.
Hắn đưa mắt nhìn về hai người, sát khí trên người cũng vào thời khắc này liền tiêu tán không thấy, trả lại một nụ cười rất là ôn hòa hướng về phía hai người bay tới.
“Hổ lão, đã lâu không gặp, xem ra thực lực của lão tăng tiến không ít a, chúc mừng chúc mừng!” Nhất Minh cười ha hả hướng về phía Hổ lão cười nói, hoàn toàn không hề để ý tới biểu hiện của hai người.