"Vút!"

Thiên Võ Tôn Giả lần nữa phát động công kích, chỉ là lần này hắn chợt cảm giác có gì đó không đúng lắm.

""Gợn sóng" trên người đối phương đang dao động, loại quy luật này là..."

Một ý nghĩ không tưởng chợt nổi lên trong đầu Thiên Võ Tôn Giả.

Hắn lúc này cực kỳ khó mà tin tưởng được, nhưng dù không thể tin tưởng thì sự thật vẫn ở đó.

"Nguyệt Bộ!"

Chỉ thấy sau một tiếng quát lớn, thân ảnh của Thường Nguyệt chợt nhiên biến mất trong tầm mắt của Thiên Võ Tôn Giả.

Tới đây, hắn cuối cùng cũng không thể không chấp nhận sự thật rằng Thường Nguyệt đã nhập môn thành công một trong những tuyệt học đỉnh cao nhất của Võ Đạo.

"Thật là thiên phú đáng sợ mà."

Âm thầm nuốt nước bọt một cái, Thiên Võ Tôn Giả cũng ngay lập tức cũng sử dụng bộ pháp và thuấn di đi mất.

Quả nhiên nửa giây sau, thân ảnh Thường Nguyệt liền xuất hiện tại vị trí vừa rồi của Thiên Võ Tôn Giả, chỉ là cú đấm của nàng đã chú định sẽ hụt khi mà đối thủ đã sớm phóng tới nơi nào mất rồi.

"Móa, tốc độ quả thật rất nhanh, nhưng bởi vì không có gia tốc đồng nghĩa với lực sinh ra bằng 0, vì vậy mà bộ pháp này không cách nào lợi dụng quán tính để gia tăng lực công kích như các loại bộ pháp hoặc độn thuật thông thường."



Vừa sử dụng "Nguyệt Bộ" áp dụng nguyên lý của "động cơ Warp" lần đầu tiên, Thường Nguyệt liền ngay lập tức nhận ra sự thiếu hụt trong kỹ năng này.

Theo lý thuyết, bằng vào "động cơ Warp" vật chất có thể đi được với tốc độ ánh sáng, à không, thậm chí tốc độ ánh sáng chỉ là khởi đầu mà thôi, thứ này còn có thể nhanh hơn nữa, chỉ là dù cho có nhanh tới mức nào thì động cơ Warp cũng không thể sản sinh ra năng lượng, đây vừa là điểm có lợi nhưng cũng là điểm bất lợi, có lợi là bởi vì không sản sinh ra năng lượng, "động cơ Warp" sẽ không vi phạm các định luật vật lý cơ bản trong "Thuyết Tương Đối".

Nhưng điểm bất lợi của "động cơ Warp" cũng là vì thứ di chuyển không phải là vật chất mà là vùng không thời gian xung quanh vật chất, mà không thời gian thì không sở hữu khối lượng, vì vậy mà chúng cũng sẽ không sinh ra năng lượng, vì thế nên cho dù biết nếu là một khi có thể lợi dụng được tốc độ ánh sáng để tạo ra nguồn năng lượng khổng lồ gần như vô hạn, Thường Nguyệt và những người sử dụng nguyên lý của "động cơ Warp" cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn bảo sơn trước mắt mà không cách nào sử dụng được.

"Không thể không nói, thứ gọi là "gợn sóng" này là một loại năng lượng tương đối thần kỳ, thậm chí còn thần kỳ hơn cả linh khí, phải biết lý thuyết về "động cơ Warp" ở kiếp trước của ta đã được nghiên cứu và nâng cấp suốt nửa thế kỷ rồi, nhưng bất chấp có thử nghiệm và dựng lên bao nhiêu mô hình để mô phỏng, thứ công nghệ ấy vẫn chỉ là công nghệ viễn tưởng bởi năng lượng mà động cơ Warp dùng là một loại năng lượng viễn tưởng không thể tổng hợp gọi là "năng lượng âm"".

Nhìn thấy Thường Nguyệt thi triển thành công kỹ thuật ứng dụng động cơ Warp, Trần Lâm cũng chợt cảm thấy xúc động mà cảm khái một tiếng bởi niềm hi vọng du hành vũ trụ của toàn bộ nền văn minh kiếp trước của hắn thế mà dễ dàng liền được thực hiện thành công như thế.

Chỉ là trái với cảm xúc của Trần Lâm lúc này, Thường Nguyệt cũng chẳng cảm thấy điều bản thân vừa làm có ghê gớm cỡ nào, nàng nhanh chóng liếc mắt xung quanh và khóa chặt vị trí của Thiên Võ Tôn Giả sau đó liền lần nữa kích hoạt "Nguyệt Bộ".

"Vút!"

Lần này đã chuẩn bị tinh thần từ trước, Thiên Võ Tôn Giả liền lập tức tung ra một quyền đón đầu Thường Nguyệt.

Vừa tới vị trí đích còn chưa kịp định thần, Thường Nguyệt liền cảm giác được có nguy hiểm vì vậy mà nàng cũng ngay lập tức liền cũng đấm ra một cú để phản kích.

"Ầm!!"

Quyền cùng quyền va chạm và nhấc lên một đợt âm bạo to lớn, ngay lập tức cả hai cùng lần nữa biến mất và lại xuất hiện ở nơi khác.

Liên miên tàn ảnh của cả hai xuất hiện ở khắp mọi nơi, Thường Nguyệt cùng Thiên Võ Tôn Giả tại trong trạng thái di động với tốc độ cao mà không ngừng đối chọi gay gắt.

Mặc dù từ ban đầu còn có chút không quen, nhưng dần dần Thường Nguyệt bắt đầu thông thạo thứ kỹ thuật thần kỳ mà nàng mới học được này, mỗi lần sử dụng cũng trở nên thuần thục hơn rất nhiều.

Ở phía đối diện Thiên Võ Tôn Giả cũng thấy được sự tiến bộ vượt bậc ấy, vì vậy mà trong mắt hắn chợt nổi lên vẻ hài lòng.

"Không tệ đâu nha đầu ạ."

"Còn ngươi thì tệ cực, lão đầu à!"

Nói xong, Thường Nguyệt liền thuấn di tới rồi công kích.

Chỉ là lần này khác với lần trước khi mà nàng đang dịch chuyển giữa chừng thì chợt nhiên Thiên Võ Tôn Giả lấy một tốc độ càng nhanh hơn nàng hiện tại gấp nhiều lần mà xuất hiện tại bên cạnh bản thân.

Thấy vậy Thường Nguyệt cũng bị giật mình mà vội ngắt chiêu sau đó nhanh chóng lùi lại.

Nhưng từ đầu tới cuối Thiên Võ Tôn Giả cũng chỉ đứng đó nhìn nàng và cười, hoàn toàn không có ý định muốn công kích nàng, điều này làm cho Thường Nguyệt rất nghi hoặc mà nhíu mày chợt hỏi:

"Ý ngươi vừa rồi là gì, định nương tay sao?"

Nghe vậy, Thiên Võ Tôn Giả liền cười nhạt mà đáp:

"Không, không phải nương tay, mà là ta chỉ đơn giản là không muốn đánh nữa mà thôi, dù sao đánh tiếp cũng không có ý nghĩa, hôm nay học được tới đây đã là giới hạn của ngươi rồi, tiếp đó ta sử dụng thủ đoạn cao cấp hơn ngươi liền sẽ lập tức bại mà thôi, không đỡ được đâu."

Nghe xong, Thường Nguyệt liền chợt cảm thấy cực kỳ khó chịu, mặc dù nàng cũng cảm giác phần thắng bản thân khá nhỏ nhưng như thế không có nghĩa là nàng muốn trận chiến này kết thúc như vậy, vì thế mà không có bất kỳ dấu hiệu nào, Thường Nguyệt chợt động thử, "Nguyệt Bộ" được kích hoạt, không thời gian xung quanh nàng bắt đầu chuyển động.

Chỉ là một chớp mắt sau Thường Nguyệt liền phải bất đắc dĩ dừng lại bởi Thiên Võ Tôn Giả đẵ chẳng biết từ khi nào liền xuất hiện ở cạnh nàng, khoảng cách cả hai không tới ba bước.

"Làm sao có thể nhanh đến vậy được, ngươi là làm thế nào đấy?"

Thường Nguyệt trừng mắt nhìn lấy đối phương rồi hỏi.

Nghe vậy, Thiên Võ Tôn Giả liền trầm ngâm trong giây lát sau đó liền bình thản nhìn nàng rồi đáp:

"Vốn dĩ ta không thích nói toạc ra như này đâu, ta muốn ngươi tự tìm đáp án cơ, chỉ là biểu hiện của ngươi hôm nay thật sự khiến ta rất hài lòng, tất cả những gì ngươi lĩnh hội được ở đây đều là thứ mà ta không thể tưởng tượng rằng ngươi có thể lĩnh hội được, vì thế nên để làm phần thưởng ta liền phá lệ chỉ điểm ngươi một chút cũng được."

Nghe thế, Thường Nguyệt cũng có chút kinh ngạc bởi nàng không nghĩ đối phương quả thật sẽ trả lời, nhưng ngay sau đó Thường Nguyệt liền trở nên nghiêm túc mà nhìn lấy đối phương, tựa như một học sinh giỏi đang chăm chú lắng nghe và quan sát bài giảng của giáo viên vậy.

"Mặc dù bộ pháp của ngươi có chút giống với "Thiên Lý Du Vân Bộ" của ta nhưng cụ thể thì vẫn có vài điểm khác biệt, này hẵn là bộ pháp ngươi tự sáng tạo ra cho phù hợp với cấu tạo thân thể của mình nhỉ, chỉ là dù phiên bản nào thì nguyên lý cốt lõi vẫn giống nhau, đều là cố gắng để không gian di chuyển thay cho bản thân, này giống như là phàm nhân đang cưỡi ngựa mà thôi. Vậy câu hỏi đến rồi, giờ làm sao để cả người cả ngựa không bị mệt hơn nhưng vẫn có thể gia tăng được tốc độ đáng kể đây?"

"Không biết, làm sao làm được?"

Thường Nguyệt bình tĩnh mà hỏi lại.

Thiên Võ Tôn Giả cũng không câu giờ mà liền ngắn gọn đáp:

"Giải pháp thật ra rất đơn giản, không phải là ngươi cưỡi ngựa là để chạy nhanh hơn và đỡ mệt hơn đấy sao, vậy muốn tăng tốc và đỡ mệt hơn nữa thì cứ... để ngựa của ngươi cưỡi một con ngựa khác liền được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện