"Ầm!"
Một đòn ngay giữa bụng, tượng đồng la hán ngay lập tức liền trực tiếp bị đánh cho giải thể thành mấy mảnh.

Công kích xong, Thường Nguyệt ngay lập tức chuyển người, "gợn sóng" tùy theo mà động sau đó đánh bật một nắm đấm của tượng đồng khác khiến cho nó trực tiếp bị đẩy ngã ra sau liền tiếp đụng phải mấy tượng đồng phía sau và cản trở thế công của bọn chúng.

Thường Nguyệt giờ khắc này cảm thấy dị thường thong dong, như thể nàng đã hoàn toàn trở thành một phần của "gợn sóng" vậy.
Hai tượng đồng cùng lúc giáp công trước sau, Thường Nguyệt không chút hoảng hốt mà bình đạm ứng đối.

Chỉ thấy nàng nhẹ nhõm tạo ra một dòng "hải lưu" quanh thân để khiến cho hai nắm đấm trước sau đang đập tới ngay lập tức liền bị chệch hướng, hệt như cái cách đối thủ trước đã làm với đòn công kích bằng trường thương từ xa của nàng.

Nhưng Thường Nguyệt không có ý muốn chỉ dừng lại ở mức độ bắt chước đối phương thôi, vì vậy nên nàng lập tức liền thi triển chiêu thức cải tiến bản thân vừa nghĩ ra.

Bằng vào thao tác tinh diệu, Thường Nguyệt đem cơn "hải lưu" hình thành từ vô số "gợn sóng" nghịch đảo lại, tựa như thủy triều khi lên sẽ tạo ra lực đẩy và khi rút đi sẽ tạo ra lực kéo, hai nắm đấm của hai tượng la hán vừa chếch đi sau đó liền ngay lập tức bị lôi kéo va vào nhau.
"Coong!!"



Âm thanh của chuông đồng thánh thoát vang lên, hai bức tượng la hán ngay lập tức bị lực lượng của đồng đội đánh cho quyền đầu biến dạng và móp méo, hoàn toàn không thể buông ra nắm đấm được nữa.

Thấy vậy, Thường Nguyệt không khỏi cảm thấy vô cùng đắc ý và tự hào, không uổng công nàng nhịn đánh lâu như thế, ít nhất thì thành quả cuối cùng không để nàng thất vọng.

Bằng cách sử dụng "gợn sóng" để hoàn toàn phòng thủ trong thời gian dài, tạo nghệ của Thường Nguyệt đối với "gợn sóng" khi ấy cũng không ngừng tăng lên và sau đó những kinh nghiệm mới ấy được hiện thực hóa bởi bí thuật "Tự Tại".

Mặc dù quá trình không dễ chịu là mấy khi phải liên tục phòng thủ và nhịn đánh, nhưng đổi lại thì hiện tại Thường Nguyệt cảm thấy bản thân đã thao túng "gợn sóng" thuần thục hơn rất nhiều rồi, thậm chí chỉ kém tên tăng nhân trước đó một chút mà thôi.

Nhưng đây cũng không phải là điều Thường Nguyệt tự hào nhất, bởi khả năng thao túng "gợn sóng" theo nhiều hình thái đa dạng như vừa rồi chỉ là nàng bắt chước và cải tiến từ người khác, thứ mà làm cho Thường Nguyệt phải chờ đợi tới tận bây giờ để lĩnh hội được rồi mới tiến hành phản kích chính là khả năng "đọc vị" được quỹ đạo "gợn sóng" của đối thủ.

"Gợn sóng" không chỉ có tính chất của sóng biển mà nó còn bao dung tính chất của nhiều loại "sóng" khác, trong đó có một tính chất rất thú vị đó là "gợn sóng" cũng có tính chất của "sóng vô tuyến" hay nói dễ hiểu hơn chính là sóng wifi.

Vì vậy mà ngay từ ban đầu, cô vợ trẻ mới chợt cảm thấy là lạ khi mà ngay khoảnh khắc đối phương vừa xuất hiện nàng liền cảm giác được nguy hiểm đến từ mọi phương hướng.

Chỉ tới khi vừa rồi nàng mới ngộ ra được kể từ khoảnh khắc đó đối phương đã không ngừng phát ra "gợn sóng" mang theo tần số đặc biệt của bản thân, và nàng thì đã sớm rơi vào phạm vi phủ sóng của đối phương.

"Trách không được đối phương khi ấy lại có thể dễ dàng né tránh mọi đòn công kích đơn thuần của ta, thì ra là vì đối phương có thể bắt và đọc vị được "gợn sóng" trong mỗi hành động của ta nên có thể sớm né tránh từ trước, và điều này cũng giải thích vì sao "gợn sóng" của đối phương lại không mạnh trong công kích như thế, đơn giản là bởi đối phương phải duy trì tần số giao động đặc biệt tại một khoảng nào đó để "gợn sóng" có thể sở hữu đặc tính lan truyền mạnh mẽ như sóng vô tuyến, nếu cường độ của "gợn sóng" quá dữ dội sẽ kéo theo biên độ giao động của tần số sẽ bị giãn ra, từ đó độ chính xác trong truyền đạt mệnh lệnh cho các bức tượng đồng cũng sẽ bị giảm xút nghiêm trọng vì nhiễu sóng, hoặc thậm chí là trực tiếp mất kết nối cũng nên."

Ngộ ra được nguyên lý trong kỹ thuật của đối thủ, Thường Nguyệt liền nghĩ ra được cách ứng đối đó là đọc vị trước "gợn sóng" của đối thủ để từ đó nắm giữ được thứ tự công kích của các tượng đồng.

Bởi lẽ trí não của một người dù cho có mạnh mẽ tới đâu thì cũng khó mà so sánh được với khả năng tính toán của máy tính, mà cho dù là cpu của máy tính cũng không thể xử lý xong xong các tác vụ cùng một thời điểm mà phải xắp xếp theo một trình tự để xử lý tuần tự từng phần của các tác vụ một cách liên tục, trong thực tế người sử dụng máy tính cảm giác máy tính có thể xử lý nhiều công việc cùng một lúc chỉ đơn giản là bởi tốc độ xử lý từng công việc quá nhanh mà thôi.

Và đến máy tính còn như thế thì hiển nhiên người trí não bình thường càng không thể xử lý các tác vụ song song được, lão tăng nhân hiện tại cũng thế, đối phương phát ra "gợn sóng" của bản thân để truyền đạt mệnh lệnh cho các tượng đồng, và các mệnh lệnh đó là từng luồng "gợn sóng" mang theo tần số đặc biệt tuần tự truyền tới các tượng đồng, mặc dù không thể giải đọc được hoàn toàn nội dung cất chứa trong các luồng "gợn sóng" kia nhưng bằng việc quan sát độ trễ giữa các đợt "gợn sóng", Thường Nguyệt có thể dựa vào khoảng thời gian trễ kia để biết được đâu tượng đồng nào sẽ công kích trước để từ đó có thể dễ dàng làm ra đối ứng.

Nói một cách đơn giản dễ hiểu, nàng hiện tại không khác nhìn trước tương lai la mấy khi mà có thể dễ dàng thấy được thứ tự công kích trước sau của các tượng đồng từ đó lợi dụng bọn chúng để quấy nhiễu mạch mệnh lệnh của lão tăng nhân.
"Ầm!"

Lại một tượng đồng nữa ngã vào một tượng đồng khác và khiến cho nó cũng bị ngã theo, tượng đồng bị tác động ngay lập tức khựng lại bởi nó chưa thể thực hiện xong mệnh lệnh được giao nhưng "gợn sóng" mang theo mệnh lệnh tiếp theo đã đến, mặc dù thời gian trì trệ không quá dài nhưng nhiêu đó là quá đủ để Thường Nguyệt làm ra chuyện tương tự với các tượng đồng khác.

"Ầm!!"
"Coong!!"

Toàn bộ đội ngũ của tượng đồng la hán ngay lập tức rối loạn tới cực điểm khi mà các tượng đồng dần dần không thể thực thi kịp các mệnh lệnh liên tục truyền tới vì bị Thường Nguyệt liên tục tận dụng "gợn sóng" đẩy ngã hoặc đánh chệch công kích khiến đám tượng đồng tự đấm lẫn nhau, độ nhạy của đám tượng đồng cũng theo đó mà ngày càng giảm và khó hành động thông thuận và đều đặn nhịp nhàng với nhau như trước.

Ở phía còn lại, lão tăng nhân cũng không khá hơn đám tượng đồng chút nào khi mà hắn chính là người phải cùng lúc khống chế và ra lệnh cho mười mấy tượng đồng la hán, nếu tất cả đều đi theo tính toán và kế hoạch hắn đặt ra từ trước thì không nói, nhưng một khi Thường Nguyệt xô ngã tượng đồng khiến cho mấy tượng đồng khác cũng bị ảnh hưởng, biến số ngay lập tức xuất hiện khiến cho lão tăng nhân không thể không ra lệnh lại, nhưng mệnh lệnh vừa tới, Thường Nguyệt liền tạo ra những biến số khác khiến cho đám tượng đồng không cách nào suôn sẻ thực thi được mệnh lệnh mới.

Này giống như lão tăng nhân hiện tại đang chơi game Moba bằng mười mấy cái máy tính vậy, độ khó có thể nói là cực cao nhưng nếu miễn cưỡng thao tác thì còn miễn cưỡng có thể tuần tự điều khiển được, nhưng đàng này ping lại còn là 999 khiến cho hắn click chuột xong mười giây sau nhân vật mới làm ra hành động, trong khi đối thủ chỉ chơi cho một máy đồng thời ping cũng chỉ có 20.

Chênh lệch nhân số giờ khắc này đã không còn là lợi thế nữa mà cơ hồ là đã hoàn toàn trở thành gánh nặng của lão tăng nhân, hoàn toàn bị nắm thóp yếu điểm trong tay, sau đó hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Thường Nguyệt như chơi đùa mà tuần tự đánh vỡ từng tôn tượng đồng la hán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện