(Cảm ơn "Rakuro", "con nghẹo nhựa", "Thiên Lục", "pisulu", "HeoKhôngTungTăng", "JineeDK" đã đề cử cho truyện nha ehehehehehe.)
"Hợp!"
Vừa nói vừa vươn tay ra hiệu, ngay lập tức hai Trần Lâm đối diện chợt hóa thành một dòng chất lỏng sau đó nhập trở lại thân xác của Trần Lâm.

Nhắm mắt cảm nhận tự thân một hồi, Trần Lâm mới mở mắt ra và hài lòng mỉm cười một cái.

"Quả nhiên là được, có thể sử dụng phân thân để tu luyện thay ta, mặc dù bởi vì linh hồn của phân thân là khiếm khuyết nên không cách nào đột phá đại cảnh giới nhưng đột phá tiểu cảnh hoàn toàn không có vấn đề."

Nghĩ vậy, Trần Lâm lại đo lường thời gian vừa tiêu hao để tu luyện, sau đấy hắn không khỏi lại nhíu mày.
Bởi theo hắn tính toán thì dù cho có tách làm ba để đồng loạt tu luyện, tốc độ tu luyện của hắn cũng không nhanh bằng tốc độ Thường Nguyệt vừa tu luyện cho nàng vừa tu luyện cho hắn.

Từ đấy có thể thấy được chênh lệch giữa linh căn với linh căn nó sao mà lớn, có thể nói là nhất tầng nhất trọng thiên cũng không quá quắt chút nào, huống chi là chênh lệch ba cấp độ như Ngũ Linh Căn và Song Linh Căn.

Nếu hiệu suất tu luyện của hắn vẫn cứ thấp như thế này rồi sẽ có lúc hắn không cách nào theo kịp bước chân của cô vợ trẻ mất, không đúng, hiện tại hắn vốn đã không theo kịp bước chân của nàng và bị bỏ lại một khoảng khá xa rồi, vì vậy mà hiện tại là lúc nên cân nhắc khắc phục cái nan đề về thiên phú tu luyện này.



Chỉ là khó nghĩ trong giây lát, Trần Lâm lại chợt vỗ đầu một cái sau đó hai mắt liền sáng rồi tự nhủ.
"Khoan đã sao ta không nghĩ ra nha, chẳng phải là Ngũ Linh Căn quá phế vật sao, vậy đổi một cái linh căn khác tốt hơn chẳng phải là được rồi?"

Nghĩ liền làm, Trần Lâm liền bắt đầu vận dụng "Vô vi chuyển biến".

Chỉ là khi bắt đầu động tay vào làm, Trần Lâm mới liền lần nữa lâm vào đắn đo bởi vì hắn chợt nhận ra bản thân chẳng biết cái thá gì về linh căn cả, tất cả những gì hắn biết đó là "linh căn" là một phần của thân thể, còn linh căn hình dạng ra sao, trạng thái của nó là gì hắn hoàn toàn không biết được.

"Chẳng lẽ lại cần phải mở một cuộc nghiên cứu về vấn đề này rồi?"
Nghĩ vậy, Trần Lâm lại chợt lắc đầu, hiện tại hắn có nhiều thứ cần phải nghiên cứu lắm, thật sự rất không rảnh lại nghiên cứu thêm về một thứ huyền bí như "linh căn", nhất là khi đây còn không phải lĩnh vực chuyên sâu của hắn.

Phải biết hiện tại dù có thể phân thân, nhưng thuật phân thân của hắn lại tương đối cao cấp, trực tiếp đem linh hồn của mình xé ra để hình thành phân thân, vì vậy mà hắn hiện tại chỉ có thể tạo ra tối đa là hai phân thân mà thôi, nếu tách ra nhiều phân thân hơn thì cũng không phải không được nhưng khi ấy những mảnh linh hồn sẽ quá mức khiếm khuyết và thần chí của đám phân thân khi ấy thấp tới đáng quan ngại, hoàn toàn không cách nào làm nên trò trống gì được.

"Mà cũng không phải chỉ có hiểu rõ "linh căn" là gì thì ta mới có thể cải biến bởi nếu "linh căn" đã là một phần của thân thể vậy chẳng phải cứ tìm một khuôn mẫu có sẵn sau đó tái tạo lại toàn bộ thân thể kẻ đó thì vấn đề liền xong rồi."

Cảm thấy ý nghĩ này khá tốt, Trần Lâm lại sử dụng "Vô vi chuyển biến" để tách ra một Trần Lâm khác, sau đó hắn bắt đầu nhớ lại cấu trúc thân thể của Thường Nguyệt sau đấy bắt đầu cải tạo lại thân thể của phân thân.

Chẳng mấy chốc, một "Thường Nguyệt" phiên bản pha ke đã đứng trước mặt Trần Lâm.
Mặc dù cảm thấy "Thường Nguyệt" pha ke trước mắt còn thiếu gì đó so với bản gốc, chỉ là hắn cũng không quan tâm lắm mà bắt đầu khống chế phân thân ngồi xuống tu luyện.

Ngay lập tức, Trần Lâm liền cảm giác được sự khác biệt khi phân thân hiện tại tu luyện và các phân thân trước đó tu luyện.

Linh khí trong động phủ của hắn như nhận lấy thứ gì đó thu hút mà không ngừng tràn vào thân thể phân thân, tốc độ nhanh chóng vô cùng và hoàn toàn không phải những lần trước có thể so sánh.

"Chậc chậc, quả nhiên ý nghĩ của ta là đúng, vậy là sau này ta muốn có loại linh căn thế nào thì chỉ cần biết rõ tường tận về một khuôn mẫu có loại linh căn đó liền được."

Nghĩ vậy, Trần Lâm bắt đầu tiến hành cách bước thử nghiệm khác, đầu tiên là đo lường chính xác tốc độ tu luyện của "Thường Nguyệt" phiên bản pha ke này.

"So với bản chính vẫn chậm hơn một chút, có lẽ là do yếu tố ngoại cảnh hay vì nguyên nhân gì đó mà ta không biết, chỉ là tốc độ thế này đã rất tốt, nếu cả hai phân thân cùng lúc tu luyện đều có hiệu suất như thế vậy ta chỉ cần một năm để đạt tới Luyện Khí đại viên mãn mà thôi."

Dường như thấy được tương lai sáng lạng rộng mở trước mắt, Trần Lâm vô cùng vui vẻ mà bắt đầu tiến hành các bước thử nghiệm khác, ví dụ như cải tạo lại vẻ ngoại của phân thân chẳng hạn, hắn muốn biết linh căn ở đâu, vậy chỉ cần thay đổi từng bộ phận của phân thân sau đó đo thử tốc độ tu luyện, khi thấy được sự thay đổi vậy hắn liền có thể khoanh vùng vị trí của linh căn.

Đầu tiên là cải tạo lại vẻ ngoài của phân thân, trong nhà có một bản real là đủ rồi, Trần Lâm cảm thấy lại trưng thêm mấy bản pha ke thế này tương đối phản cảm, Thường Nguyệt nhìn thấy có lẽ cũng sẽ cảm thấy không vui, vì vậy mà Trần Lâm cải tạo lại túi da bên ngoài để phân trở về lại nhân dạng của hắn.

"Có chênh lệch một chút, nhưng không đáng kể lắm, có thể tạm bỏ qua."
Sau đó Trần Lâm lại bắt đầu thay đổi cấu trúc kinh mạch của phân thân.
"Tốc độ tu luyện có thay đổi... hả?"

Trần Lâm nhìn sóng linh khí trên người phân thân chợt biến mất tăm, sau đó hoàn toàn không cách nào tu luyện được nữa, mi mắt Trần Lâm không khỏi chợt nhíu lại.
"Chảng lẽ "linh căn" nằm trong kinh mạch?"

Nghĩ vậy, Trần Lâm lại đổi hệ thống kinh mạch của phân thân trở lại như cũ sau đó lại thay đổi cấu trúc nội tạng.
"Lại không thể tu luyện?"
Mi mắt nhíu chặt, Trần Lâm không tin tà mà tiếp tục thử nghiệm thay đổi cấu trúc xương cốt.
"Cũng không thể tu luyện nốt? Chuyện quái quỷ gì thế này?"

Trần Lâm chợt cảm thấy đầu của mình hơi nhức nhức, bởi nếu tình huống kỳ quái hiện tại khiến cho hắn không cách nào xác định rõ ràng vị trí của "linh căn" được.
"Khoan đã, có thể nào "linh căn" cũng vốn không có vị trí cụ thể nào hay không?"

Trần Lâm tin rằng thế giới này là một mạng lưới liên kết chặt chẽ giữa các sự vật với nhau, vì vậy mà có khi nào "linh căn" vốn cũng không phải là một vật mà nó càng như là một hiện tượng, là kết quả khi mà cấu trúc thân thể đáp ứng được một điều kiện nào đó mà hắn không biết.

"Quả nhiên là một trong những lĩnh vực huyền bí bậc nhất của tu tiên giới mà, được rồi vậy thì dẹp đi, "luận về nguồn gốc của linh căn" cái quỷ, ta tu luyện được nó liền là được vậy."

Lắc đầu ngao ngán, Trần Lâm lựa chọn từ bỏ cái lĩnh vực mơ hồ này, mặc dù cảm giác nếu mình dành thời gian mười mấy hai mươi năm nghiên cứu thứ này có lẽ hắn sẽ nghiên cứu ra thành quả nào đó, nhưng hắn không rảnh, tu tiên giới không thiếu nhất chính là bí ẩn, hắn nếu muốn tìm đáp án tới cùng chắc sẽ sớm điên mất, kể từ khi cửu tử nhất sinh vượt qua tâm ma, Trần Lâm đã cảm giác được được sống là quý giá cỡ nào vì vậy mà không nên lãng phí sinh mệnh dù cho có thừa đến cỡ nào vì dù sao làm gì có ai biết trước được ngày mai đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện