(Cảm ơn "pisulu" "Xem chùa vương" "con nghẹo nhựa" "Rakuro" "HeoKhôngTungTăng" "Hạ Miêu" "mèo xuyên không" "Dtkienxen" đã đề cử cho truyện nha ehehehehe.)
Sau khi lão tổ Tiêu gia chủ động cầu hòa và Thường Nguyệt cũng không muốn đánh tiếp, mâu thuẫn hôm nay tới đây xem như đã được đặt dấu chấm tròn kết thúc.
Đoàn của Thường Nguyệt sau đó được hạ nhân Tiêu dẫn tới đại sảnh để chiêu đãi khách quý của gia tộc.
Trước đó còn đánh nhau rùm beng, hiện tại liền chuyển mặt thành khách quý, bầu không khí lúc này của hai bên không thể nói là không lúng túng, chỉ là có Thẩm gia cùng Ngọc gia ở đó điều hòa, bầu không khí rất nhanh liền hòa hoãn lên.
Tiệc tiếp đón rất nhanh sau đó liền được tổ chức.
Trần Lâm thấy tình huống hiện tại đã ổn không còn cần hắn phải lo lắng nữa, hắn liền thở phào một phen sau đó liền thu thần hồn về lại bản thể.
Một lần nữa mở mắt ra, vẫn là nóc nhà quen thuộc, nhưng cảm giác thì lại khác lạ vô cùng khi mà hiện tại Trần Lâm cảm giác được thân thể phản hồi lại cảm giác uể oải, mệt mỏi và suy yếu đến cùng cực khiến cho hắn dù là duy trì mí mắt không nhắm lại cũng khó.
"Keng, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ (Xanh lam) và nhận được phần thưởng "Lucky box" x1, "Thẻ skill: Âm ti trói buộc" (Màu tím) x1
[Thẻ skill: Âm ti trói buộc] (Xanh lam): Ngay lập tức áp chế kẻ địch được chọn và tạo một vùng năng lượng hư không độc hại dưới chân kẻ địch trong thời mười giây, kẻ bị chọn làm mục tiêu và người sử dụng sẽ không thể hành động trong khoảng thời gian vật phẩm có hiệu lực.
Nhìn phần thưởng được nhận, Trần Lâm cũng có chút vui sướng vì lại nhận được một món át chủ bài hữu dụng, có thứ này, về sau lại gặp đối thủ tương tự lão giả vừa rồi, hắn có thể hổ trợ Thường Nguyệt nhiều hơn mà không như ngày hôm nay chỉ có thể thay cô vợ trẻ gánh vác vài chuyện râu ria.
Nhớ lại vừa rồi đột ngột bị thông báo nhiệm vụ, trái tim Trần Lâm cũng chợt có chút hoảng vì tưởng cô vợ trẻ lại chọc đại họa gì rồi, chỉ là may mắn nhiệm vụ được phát động là màu xanh lam, vì vậy mà tâm tình Trần Lâm cũng nhẹ đi một chút.
Chỉ là nghĩ tới việc cô vợ trẻ mới rời khỏi nhà không bao lâu liền đã gây ra chuyện không nhỏ như thế rồi, Trần Lâm không khỏi có chút bất đắc dĩ vì cái nết tăng động quá mức của nàng.
"Ài, khi nào đấy phải tìm cách chỉnh đốn lại nàng mới được."
Lắc đầu ngao ngán thầm than một tiếng, Trần Lâm bắt đầu tiếp tục nghiên cứu "Vô vi chuyển biến".
Hắn thế nhưng là đã từng thấy được nhân vật phản diện Mahito trong nguyên tác đã ứng dụng được kỹ năng này ra sao và chơi ra hoa thế nào.
Bóp méo linh hồn con người và biến họ thành một linh hồn dị dạng và khống chế linh hồn dị dạng đó để mình dùng chỉ có thể xem như loại thao tác sơ cấp.
Một trong các thao tác có độ tinh vi cao hơn mà Trần Lâm vô cùng hứng thú đó là phân tách linh hồn thành hai cá thể có thể có tư duy độc lập nhưng không gây ra sự xung đột trong ý thức, dung hợp nhiều linh hồn lại để trở thành một thứ gì đó cao cấp hơn gọi là "linh hồn đa tầng" và khả năng tối cao nhất của kỹ thuật này đó là tìm ra được và cụ thể hóa "Cốt lõi linh hồn".
Mặc dù trong nguyên tác, phản diện Mahito trong trạng thái tìm ra được "Cốt lõi linh hồn" của bản thân và đã cụ thể hóa nó nhưng vẫn thua cuộc trước nhân vật chính, nhưng Trần Lâm vẫn bị ấn tượng trước tiềm năng to lớn của kỹ thuật này khi mà "Cốt lõi linh hồn" của mỗi người đều không giống nhau, và nếu như kỹ thuật này có thể khiến người khác cũng tìm ra được "Cốt lõi linh hồn" vậy thì chỉ cần cho người sở hữu kỹ thuật này thời gian chuẩn bị, hắn liền sẽ sở hữu một đội quân vô địch sở hữu những cá thể có chiến lực vượt trội vô cùng.
"Linh hồn luôn là một thứ vô cùng bí ẩn nhưng cũng vô cùng thú vị, sự tồn tại của nó và mối liên hệ của nó với thân thể dù là ta cũng không dám khẳng định được, vì vậy mà trạng thái "Cốt lõi linh hồn" hẵn cũng sẽ ẩn chứa khả năng đặc biệt nào đó, chỉ là trong nguyên tác phản diện Mahito sở hữu khả năng này lại không thể khai phá ra quá nhiều tiềm năng của trạng thái này liền bị nuốt mất, vì vậy mà câu hỏi "Cốt lõi linh hồn" có thể làm được những gì vẫn là một dấu hỏi chấm rất lớn và đáng được đào sâu thêm để tìm tòi thực hư."
Tự nhủ một câu như thế, Trần Lâm liền bắt đầu quá trình thử nghiệm sử dụng "Vô vi chuyển biến".
Đầu tiên hắn cần phải tái hiện lại các khả năng đã biết của kỹ thuật này trước, ví dụ như thay đổi cấu tạo linh hồn của bản thân để từ đó thay đổi hình dạng thân thể thành các loại hình thái khác nhau.
Không thể không nói, độ tự do của "Vô vi chuyển biến" sao mà cao và rộng khi mà Trần Lâm không chỉ có thể tùy ý biến bản thân thành bất kỳ hình thù gì, bất kể kích thước ra sao, giới hạn duy nhất là trí tưởng tượng của hắn mà thôi.
Hắn có thể là hùng sư, hắn cũng có thể hóa thành hổ, hắn cũng có thể trở thành đại bàng, hoặc là hắn cũng... có thể cùng lúc đều là những sinh vật trên.
Nói chung là độ tư do có thể nói là max điểm và Trần Lâm cảm thấy vô cùng mê luyến cái cảm giác này, hắn cuối cùng cũng hơi hiểu vì sao tính cách của kẻ sở hữu "Vô vi chuyển biến" trong nguyên tác lại méo mó dị dạng đến vậy rồi, dù sao năng lực của đối phương cho phép đối phương không bị ràng buộc bởi bất cứ thứ gì, một sự tự do tuyệt đối, cứ như thế, không bị giới hạn hay ràng buộc
bởi bất cứ thứ gì, tính cách của đối phương không phát triển trở nên dị dạng và méo mó thì mới có vấn đề đấy.
Dù sao ngay cả Trần Lâm hiện tại cũng cảm giác bản thân muốn học phản diện Mahito trong nguyên tác, sống phóng túng tự do tự tại, làm việc càn quấy theo ý của mình, chỉ là khi nhớ tới kết cục thê thảm của đối phương, sợ bản thân bị đánh ch.ết, Trần Lâm cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi.
"Được rồi, khả năng thiên biến vạn hóa này rất không tệ, thậm chí nếu không muốn nói là quá tốt luôn rồi, dù là lực lượng, tốc độ hay sức bền và tất cả các hạng chỉ số cơ bản khác đều có được sự điều chỉnh mỗi khi ta thay đổi hình dạng, hình dạng càng lớn lực lượng càng mạnh, hình dạng càng nhỏ tốc độ và sự linh hoạt càng cao, nhìn chung thì khá là tiện lợi."
Cảm khái một tiếng, Trần Lâm bắt đầu thử nghiệm trò tiếp theo.
"Thử phân thân một chút xem cảm giác thế nào vậy."
Vận dụng "Vô vi chuyển biến" thân thể Trần Lâm ngay lập tức tách thành hai, quá trình giống như có một người đem một cục đất xét kéo ra thành hai nửa vậy, không có cảnh tượng máu me văng tung tóe hay nội tạng tách rời, tất cả đều bình thường vô cùng, đảo mắt một cái hai Trần Lâm liền đã xuất hiện và đứng đối diện song song nhìn nhau.
"Ngươi là giả."
Cả hai im lặng trong thoáng chốc, Trần Lâm liền lên nói ra một câu như thế.
Nghe vậy, Trần Lâm nhún vai một cái sau đấy liền bình tĩnh đáp:
"Không có gì là giả hay thật ở đây cả, chúng ta đều là một mà, sao chúng ta không thể cùng là thật nhỉ."
Nghe thấy câu trả lời từ đối phương, Trần Lâm lắc đầu một cái sau đấy liền thẳng thắn khẳng định:
"Ngươi là giả."
Nói xong, không để đối phương kịp lên tiếng, Trần Lâm liền trở tay thi triển "Vô vi chuyển biến" đem phân thân của mình nhào nặn thành một viên bi thịt sau đó liền nuốt vào.
"Ừm, thì ra đây là vị của "ta" sao, cũng không tệ lắm, bảo sao Thường Nguyệt thích cắn ta đến vậy."
Lắc đầu nghĩ lung tung một chút, Trần Lâm liền tiếp tục tìm tòi thêm các khả năng khác của "Vô vi chuyển biến".