(Cảm ơn "Tổng Tư Lệnh vn", "vutretrau", "Rakuro", "mèo xuyên không" đã đề cử cho truyện nha hì hì.)
Cơ chế "Tiên Thiên Ràng Buộc" của "Nguyên" cũng giống như của "Thể", có một đạo ràng buộc vô hình kiềm hãm "Nguyên" tồn tại ở đâu đó trong dòng pháp lực của tu sĩ.

Bình thường, rất khó để có thể phát hiện ra được đạo ràng buộc kia và đánh phá nó, tất cả các trường hợp tu sĩ giải trừ "Tiên Thiên Ràng Buộc" được ghi nhận nếu không phải là ngẫu nhiên và vô tình bóc được cái tỷ lệ vô cùng nhỏ kia, thì đa phần đều là lợi dụng khoảnh khắc đột phá "Trúc Cơ" để giải trừ một đạo "Tiên Thiên Ràng Buộc".

Có chuyện này là bởi "Trúc Cơ" là thời điểm tu sĩ thuế biến cả ba khía cạnh "Hồn", "Nguyên", "Thể".
Với "Hồn" thì là quá trình thuế biến từ "ý niệm" thành "thần thức", với "Thể" là quá trình chuyển hóa từ "phàm thể" thành "linh thể", và với "Nguyên" thì là sự lột xác từ "linh lực" thành "pháp lực".

Bởi vì cùng một lúc lột xác nhiều như thế, trạng thái của tu sĩ vào lúc này cũng không hoàn toàn bị cố định, với một chút chủng tộc khác như yêu thú, hải thú, bọn chúng trong trạng thái này còn có thể hóa thành nhân dạng.

Nói chung, trong trạng thái này, tu sĩ sẽ ngắn ngủi đạt được sự "tự do chân chính", "Tiên Thiên Ràng Buộc" cũng tạm thời bị suy yếu tới cực điểm và có thể bị chủ động tìm thấy được, thần thức càng mạnh thì tỉ lệ tìm thấy đạo ràng buộc vô hình kia càng cao, nhưng cũng không hoàn toàn chắc chắn, Trần Lâm và Thường Nguyệt vào thời điểm này chỉ có thể chia ra mà lùng xục khắp hồ pháp lực trong đan điền của Thường Nguyệt.

Không thể không nói, quá trình này có điểm khó khăn cho dù theo lý thuyết hiện tại là thời điểm "Tiên Thiên Ràng Buộc" dễ bị tìm thấy và giải khai nhất rồi.



Chỉ là tình huống cũng không quá tiêu cực, đầu tiên là bởi vì có hắn giúp đỡ, hiệu suất rà soát cơ hồ là gấp đôi thậm chí hơn những tu sĩ khác khi muốn đúc "Đạo Cơ", và một ưu thế khác đó là bởi vì dung tích pháp lực của Thường Nguyệt chỉ có một phần ba so với tu sĩ khác, nên phạm vi phải rà soát cũng nhỏ hơn những người đi trước rất nhiều, vì vậy mà nếu người khác có thể giải trừ "Tiên Thiên Nguyên Ràng Buộc" trong trạng thái khó khăn hơn nhiều như thế thì không cớ gì Thường Nguyệt lúc này lại không làm được cả.

Quả nhiên cũng không lâu lắm, trải qua mấy tiếng, "Tiên Thiên Ràng Buộc" của "Nguyên" liền được tìm ra.
Điều đáng nói ở đây là người tìm ra thế mà lại là cô vợ trẻ, trong khi Trần Lâm tự nhận thần thức của bản thân ưu tú hơn nàng rất nhiều.

Điều này làm cho hắn không khỏi cảm khái quả nhiên tỉ lệ thành tựu "Trúc Đạo Cơ" mặc dù có truyền thừa nhưng vẫn thấp cũng không phải là không có lý do mà, bởi thực lực là một phần, may mắn cũng đồng dạng phải có nữa mới có thể đạt thành cảnh giới "Trúc Đạo Cơ", Lưu trưởng lão nói cảnh giới này là một cái lách nhỏ của "Trúc Cơ" cũng không sai đâu, bởi mặc dù đi nhanh thì nhanh thật đấy nhưng muốn đi vào cái lách này lại dị thường khó khăn và không phải ai cũng đi được.

Nhưng hiện tại đã đạt thành, Trần Lâm cũng không nghĩ nhiều nữa mà bắt đầu đứng ở một bên theo dõi trạng thái của Thường Nguyệt lúc này.

Khoảnh khắc vừa giải khai "Tiên Thiên Ràng Buộc", "Nguyên" của cô vợ trẻ tựa như đang reo hò và ăn mừng mà không ngừng xao động và sôi trào lên, mặc dù không rõ ràng nhưng Trần Lâm dường như có thể nhận thấy "Nguyên" của Thường Nguyệt đang trải qua quá trình lột xác lần thứ hai.

Nhưng có một dị thường làm Trần Lâm cảm thấy là lạ đó là "Thần Hồn" của Thường Nguyệt giờ đây thế mà lại xuất hiện sự tăng trưởng.
Chỉ là hắn rất nhanh liền hiểu được.

Bình thường, vòng tuần hoàn trong thể nội của mọi sinh mệnh đều tuân theo nguyên lý "Nguyên dưỡng Thể, Thể tụ Hồn, Hồn sinh Nguyên."
Nhưng một khi giải trừ "Tiên Thiên Ràng Buộc", vòng tuần hoàn kia không biết vì nguyên nhân gì lại có thể quay ngược lại.

Lúc trước Thường Nguyệt giải trừ "Tiên Thiên Thể Ràng Buộc" cũng có chuyện tương tự khi mà tổng lượng linh lực của nàng sau khi giải trừ "Tiên Thiên Thể Ràng Buộc" lại tăng lên một mức độ vô cùng đáng sợ.
"Xem ra giữa "Nguyên", "Hồn", "Thể" tồn tại một cơ chế liên kết với nhau nào đó mà ta không biết rồi."

Tự nhủ như thế, Trần Lâm liền tiếp tục quan sát kỳ biến.

Hắn có thể thấy được khi "Hồn" của Thường Nguyệt đạt được sử trưởng thành, chất lượng "Nguyên" của nàng cũng đạt được sự cải biến chưa từng có, trở nên càng thêm ngưng đọng, càng thêm nặng nề hơn, này đã không phải giống như bùn nữa rồi, này đã sắp đặc ngang ngửa với vữa để trát tường.

Trần Lâm cũng không biết điều này là tốt hay xấu nữa.
Nói xấu đi, nhưng pháp lực có mật độ cao như thế một khi đánh trúng kẻ địch thì khác gì người thường bị xe container đụng phải đâu.

Nhưng nói là tốt thì dường như cũng không hẵn, pháp lực sệch và nặng nề tới vậy thì sợ là sau này đừng nói là thi pháp, ngay cả ngự khí phi hành cũng khó nữa.

"Móa, đường đường là một tu sĩ Trúc Cơ thế mà sau này phải xách binh khí đồng thời trên mặt đất chạy vội để đuổi địch, làm sao cảm giác cứ lệch lệch như nào thế này?"
Nghĩ vậy, Trần Lâm chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ.

Chỉ là rất nhanh sau đấy hắn liền trở nên vui mừng vì ít nhất đi tới đây thì Thường Nguyệt cơ hồ đã hoàn toàn an toàn rồi, hiện tại nàng chỉ cần dung hợp lực lượng tiềm năng dư thừa mới lấy được từ "Nguyên" để dung hợp vào "Đạo Cơ" liền đủ.

Đối với quá trình ấy thì Trần Lâm không cách nào hổ trợ quá nhiều, chỉ có thể ở một bên mà động viên cổ vũ nàng vượt qua một bước cuối cùng này mà thôi.

Có lẽ đã sớm có kinh nghiệm, một bước này cũng không lâu lắm, Thường Nguyệt chỉ mất thêm một ngày để hoàn toàn dung luyện lực lượng tiềm năng của "Nguyên" vào "Đạo Cơ" để khiến "Đạo Cơ" càng tiến hóa lên bậc cao hơn, "Nhất Đạo Trúc Cơ" cũng trở thành "Song Đạo Trúc Cơ".
"Oành!!"

Pháp lực quán thông toàn thân thành công, Thường Nguyệt hoàn toàn ổn định trạng thái của bản thân lại, khí thế như hồng mà tỏa ra không ngừng khiến cho đất đá xung quanh không khỏi run rẩy không ngớt.

Trần Lâm vốn định lên tiếng chúc mừng nàng, nhưng một dị tượng quen thuộc bất ngờ xuất hiện làm hắn không khỏi ngỡ ngàng.
Phía sau lưng Thường Nguyệt, hư ảnh "Luân Xa" kia lại xuất hiện, chỉ là lần này không chỉ một mà có đến tận hai cái nổi lên sau lưng nàng.

Trên chiếc "Luân Xa" thứ hai cũng xuất hiện một mảnh "Đạo Văn" mới mà hắn không hiểu ý nghĩa là gì, nhưng Trần Lâm vẫn ghi lại để sau này tìm hiểu sau.
"Chúc mừng nhá, ngươi đột phá "Trúc Đạo Cơ" sớm hơn thời gian trung bình trong ghi chép tận bốn ngày đấy."

Đừng nghe thấy chỉ có bốn ngày mà nghĩ thời gian chênh lệch này cũng không nhiều, phải biết một khi chuyển hóa hoàn toàn linh lực thành pháp lực, trạng thái "tự do" kia của tu sĩ chỉ kéo dài tối đa năm ngày tối thiểu hai ngày, một khi vượt quá khoảng thời gian này mà vẫn chưa thực hiện bước cuối cùng, vậy lần đột phá này sẽ phải tuyên cáo thất bại vì thân thể không thể hoàn toàn chuyển hóa thành "linh thể", hậu quả có thể nói là vô cùng nghiêm trọng, giống như một ca nước đựng nước nóng hừng hực vậy, ca nước bằng inox sẽ có thể đựng nước nóng được vô cùng lâu mà vẫn bền trong khi ca nhựa dùng để đựng nước nóng càng lâu thì càng dễ hỏng và biến chất, thân thể tu sĩ cũng giống vậy, không thể chuyển hóa thành "linh thể", tu sĩ không cách nào dài lâu chứa đựng và gánh chịu "pháp lực" được.

"Hì hì, là ta mà lị, dăm ba chuyện đột phá này nhằm nhò gì."
Được khen, Thường Nguyệt lập tức liền kiêu ngạo chống eo đắc ý nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện