(Cảm ơn "Thịnh Thế" và "zXgKL92518" đã đề cử nha hê hê.)
"Ngại quá, mấy ngày nay sư huynh đang bế quan để dưỡng thương nên đã để sư đệ phải đợi lâu rồi."
Trần Lâm vừa tươi cười nói vừa mang ra một ấm trà để tiếp đãi một nam đệ tử trông vô cùng trẻ chỉ tầm 17-18 tuổi mà thôi.
"Sư huynh khách khí rồi, sư đệ thật ra khi ấy chỉ tiện đường đi ngang qua nên mới muốn sớm gặp sư huynh thôi chứ thật ra hôm nay vừa đúng lúc là ngày đầu tiên Nội Vụ Đường bắt đầu phát phần thưởng cho các sư huynh đã đạt thành tích tốt trong kỳ Ngoại Môn Thi Đấu lần này, đây là phần của Trần sư huynh, mời sư huynh kiểm kê một chút."
"Kiểm kê thì không cần, ta đây vừa gặp Trương Nghị sư đệ liền có cảm giác không quen mà thân, trong động phủ của sư huynh không có rượu nhưng vẫn còn một ấm trà hoa quả này, chẳng bằng chúng ta cùng cạn ly kết làm bằng hữu đi."
"Ách, chuyện này..."
Tuổi đời còn chưa quá cao, Trương Nghị lập tức liền bị sự phóng khoáng của Trần Lâm làm cho lúng túng không biết phải phản ứng làm sao đây.
Ta chỉ là đi làm nhiệm vụ được giao thôi làm sao hiện tại lại trở thành kết giao bằng hữu thế này.
Chỉ là trong lòng mặc dù cảm thấy hơi kì quái, nhưng nhớ tới tình báo về vị sư huynh này, mặc dù không phải cỡ nào đặc sắc nhưng có thể tiến vào bán kết và dồn ép thiên tài Vu gia vào bước đường cùng, Trương Nghị cảm thấy làm bằng hữu với một vị sư huynh có bản lĩnh như thế cũng không phải việc gì xấu, ví thế nên sau đó Trương Nghị liền cùng Trần Lâm cạn ly rồi uống thêm vài chén trà.
Lại giao lưu tâm sự thêm vài câu, nhận thấy được mối quan hệ của cả hai dần ấm lên một chút, Trần Lâm không khỏi chợt thầm cười.
Hắn nhiệt tình chủ động làm quen như vậy hiển nhiên là có thâm ý riêng, theo Trần Lâm biết, có thể nhận chức trong Nội Vụ Đường tuyệt đối không có một cái đơn giản, nhất định phải có đủ gia thế, tài lực, nhân mạch mới được, không cần quá ghê gớm nhưng cần đầy đủ mỗi cái một chút.
Mà vị sư đệ này tuổi còn trẻ như thế nói chuyện nhân mạch thì hơi xa vời, đối phương lại mắt sáng mặt trắng mũi cao, trông không có vẻ gì là người chịu khổ cả, vì vậy có thể nghĩ vị sư đệ này phải có bối cảnh tương đối cứng mới có thể được làm trong Nội Vụ Đường ở cái tuổi còn trẻ như thế này.
Mà vừa hay Trần Lâm đã sớm muốn có liên hệ với người trong Nội Vụ Đường, bởi lẽ hắn có dư thừa linh thạch, nhưng điểm cống hiến thì lại hơi khan hiếm một chút, vì vậy nếu có thể dùng trận pháp hay linh phù để đổi điểm cống hiến thì không thể tốt hơn, dù sao đồ tốt trong tông môn không chỉ yêu cầu linh thạch mà còn yêu cầu một lượng điểm cống hiến không nhỏ nữa.
Mà ngoại trừ nguyên do ở trên ra, Trần Lâm cũng sớm đã muốn có một con đường để nghe ngóng lấy một chút tình báo nội bộ, và vị sư đệ trước mắt là một đối tượng không thể thích hợp hơn, bởi đối phương tuổi trẻ đồng nghĩa với trải đời ít, da mặt cũng mỏng, chỉ cần trước đó nhiệt tình với đối phương một chút, sau đó lại nhờ vả thì chỉ cần không phải yêu cầu gì quá đáng, đối phương cũng sẽ không tiện từ chối hắn, giống như hiện tại vậy.
"Sư đệ này, mấy ngày nay sư huynh phải bế quan dưỡng thương nên ít ra ngoài, tình báo bị lạc hậu quá rồi, không biết có thể nhờ sư đệ thuật lại cho ta một chút dạo này có sự kiện đặc biệt nào chuẩn bị diễn ra không?"
Nghe Trần Lâm hỏi vậy, Trương Nghị suy tư một chút liền cảm thấy không có gì cần cố kỵ hay không thể nói vì vậy mà hắn cũng vui vẻ mà nói cho Trần Lâm:
"Nếu phải nói thì sự kiện đặc biệt chuẩn bị diễn ra chắc là vào bảy ngày sau, các vị sư huynh sư tỷ đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng chín trở lên chuẩn bị cùng nhau mở một ngày hội trao đổi để mọi người có thể bù đắp lẫn nhau nhằm chuẩn bị kỹ càng cho công tác đột phá đại cảnh giới sắp tới."
Nghe vậy, Trần Lâm cũng có chút ngạc nhiên không ngờ lại thật hỏi ra được một chuyện như vậy.
"Ngày hội trao đổi sao."
"Đúng vậy, chỉ là dường như có giới hạn số danh ngạnh, không phải ai muốn đi cũng đi được."
Nghe thế, Trần Lâm không khỏi chợt nhíu mày, thế mà lại còn bị giới hạn, vậy xem đồ vật được trao đổi cũng có chất lượng không nhỏ đây.
"Vậy làm sao để tranh thủ được một danh ngạnh đây, sư đệ biết không?"
"Không dối gạt gì sư huynh, thật ra sư đệ cũng không biết phải làm sao để lấy thêm danh ngạnh đây, chỉ là nếu sư huynh có hứng thú vậy có thể dùng danh ngạnh của sư đệ để vào cửa cũng được nha."
Nghe thế, mặc dù trong lòng có ý động, nhưng mặc ngoài Trần Lâm vẫn lộ vẻ khó xử mà nói:
"Sao có thể, ta dùng danh ngạnh của sư đệ vậy sư đệ thì làm sao bây giờ?"
Thấy Trần Lâm lập tức từ chối như vậy, Trương Nghị liền tươi cười mà giải thích:
"Thật ra sư huynh không cần nghĩ nhiều đâu, sư đệ dù sao cũng chỉ mới là Luyện Khí trung kỳ, danh ngạnh này chỉ là trưởng bối chuẩn bị cho ta để tới đó mở mang tầm mắt một chút chứ cũng không thật sự cần trao đổi gì cả, như vậy chẳng bằng đưa người cần như sư huynh xem như vật tận kỳ dụng thì có như thế nào?
"Ài, vậy thì đa tạ sư đệ nhiều lắm, quả nhiên sư đệ là hảo bằng hữu, à không, là hảo chí cốt của ta mà."
Đột nhiên liền được thăng chức lên "Hảo chí cốt", Trương Nghị cũng chợt có chút không thích ứng kịp, chỉ là không đợi hắn thích ứng được, Trần Lâm đã sớm mời hắn cạn ly trước.
...
Bảy ngày thấm thoát liền trôi qua.
Những ngày này, Trần Lâm ngoại trừ cách một đoạn thời gian liền sẽ giáng lâm qua bên Thường Nguyệt để xem xét tình huống thì hắn còn cặm cụi chế tạo một chút trận pháp có lợi cho đột phá đại cảnh giới.
Dù sao thì cũng là cuộc trao đổi giữa các đệ tử chuẩn bị đột phá, ba bộ trận pháp này của hắn tuyệt đối sẽ có thể đổi được vài thứ tốt.
Thuận theo tọa độ Trương Nghị sư đệ lưu lại, Trần Lâm dễ dàng tìm tới một chổ động phủ.
Giao ra lệnh bài chứng nhận cho người coi cổng, sau khi được xác nhận, Trần Lâm liền dễ dàng đi vào.
Mặc dù ở bên ngoài trông có vẻ hơi nhỏ và chật chội, nhưng khi đi qua hành lang để xuống mật thất, Trần Lâm không khỏi có chút choáng ngợp bởi độ phồn hoa của nơi đây.
"Móa, này sao phải là hội trao đổi gì gì đó, này mẹ nó đã ngang một cái phường thị luôn rồi."
Trong lòng chửi bậy, Trần Lâm cũng chợt không khỏi nghi hoặc, bởi theo hắn biết đệ tử chuẩn bị đột phá của năm nay không nên nhiều như vậy mới đúng.
Chỉ là khi chân chính hòa nhập vào đám đông, Trần Lâm mới hiểu vì sao nơi này lại phồn hoa tới vậy.
Bởi nơi này cũng không giới hạn đệ tử ngoại môn mà đệ tử nội môn cũng thường xuyên xuất hiện ở trên đường, mà theo sau những đệ tử nội môn ấy là một đám người tu vi Luyện Khí kỳ nhưng không mặc đồng phục của tông môn mà là một loại đồng phục khác, sau lưng có in hình gia huy riêng.
"Thì ra là vậy, đệ tử nội môn đa phần đều có gia tộc chống lưng mới có thể tu luyện tới Trúc Cơ như hiện tại, vì vậy nên sau khi đột phá bọn hắn liền cần bồi dưỡng lại hậu bối trong gia tộc để bù đắp lại khoản đầu tư gia tộc đã bỏ ra, chỉ là vướng phải môn quy mỗi đệ tử đều có giới hạn để đổi tài nguyên nhằm tránh tình trạng đầu cơ trục lợi diễn ra, nên các đệ tử nội môn không thể đổi được quá nhiều tài nguyên cho gia tộc nên mới có những tụ hội thế này, không chỉ là để các đệ tử tự do trao đổi tài nguyên để bù đắp tự thân mà còn để bù đắp cho gia tộc phía sau bọn hắn nữa."
Lập tức liền nghĩ thông được nguyên nhân sâu xa phía sau, Trần Lâm cũng không cảm thấy có chổ nào không tốt, dù sao ở đâu có người ở đó có giang hồ nha, Trần Lâm mặc dù cảm thấy tuân theo quy tắc rất tốt nhưng những lúc cần chui chổ trống thì hắn vẫn sẽ chui chổ trống như thường.