(Cảm ơn "mèo xuyên không", "vutretrau", "HeoKhôngTungTăng", "Người bên lề", "Yuh Lê", "4 mắt", "Trương Hà", "ASTRA" đã đề cử cho truyện nha hê hê hê.)
"Đấu Chiến Thắng Thiên! Đây là ngoại hiệu của người đấy sao?"
Sau khi xem xong cutscene, Thường Nguyệt cũng bị choáng ngợp bởi lực lượng hủy diệt của thân ảnh vĩ ngạn kia.
Quá mạnh, đây là lần đầu tiên nàng chứng kiến một thứ lực lượng mạnh mẽ đến vậy.
Mà không chỉ mỗi mạnh thôi đâu, cả phong thái chiến đấu của người kia cũng là thứ khiến Thường Nguyệt mê luyến không thôi.
Tự do, phóng khoáng, hoang dã, cuồng loạn.
Cho dù kẻ địch có là tồn tại như thế nào, nhân, ma, yêu, quỷ, thần... tất cả đều chỉ có một kết cục đó là bị nghiền nát bởi thứ lực lượng bá đạo kia.
Và một kẻ sở hữu sức mạnh khủng khiếp như thế, truyền thừa của hắn tất nhiên cũng sẽ không kém.
Quả nhiên khi xem phần giới thiệu cụ thể, Thường Nguyệt không khỏi chợt sáng lên hai mắt mà xem xét nội dung vừa xuất hiện trong đầu.
Về cơ bản, truyền thừa xuất xứ từ vị "Đấu Chiến Thắng Thiên" kia là một bộ truyền thừa trợ giúp tu sĩ đúc "Đạo Cơ".
Nhưng "Đạo Cơ" này hơi có chút khác biệt với những loại "Đạo Cơ" khác ở chổ nó không cần thiên địa kỳ vật làm nguyên liệu để xây dựng "Đạo Cơ" như những truyền thừa khác mà nó chỉ cần một thứ thôi, đó chính là "chiến đấu", chỉ cần không ngừng chiến đấu, "Đạo Cơ" liền có thể không ngừng được vững chắc.
Có thể nói đây là một con đường tương đối khác biệt với các "Đạo Cơ" khác, bởi loại "Đạo Cơ" này vừa mới hình thành cũng không tính là được đúc xong mà nó vẫn còn đang trưởng thành, vì vậy theo lý mà nói, một tu sĩ lựa chọn "Đạo Cơ" này hoàn toàn có khả năng thành tựu "Song Đạo Trúc Cơ" mặc dù ban đầu hắn có thể chỉ là "Nhất Đạo Trúc Cơ" mà thôi, còn bằng cách nào thì đơn giản, chỉ cần đột phá Kim Đan, lại giải khai thêm một đầu "Tiên Thiên Ràng Buộc" nữa, lượng tiềm năng ngoài định mức từ việc đột phá sẽ được "Đạo Cơ" dung hợp để trưởng thành lên "Song Đạo Trúc Cơ".
Chỉ việc trở thành "Song Đạo Trúc Cơ" đối với Thường Nguyệt cơ hồ là chuyện mười phần chắc chín rồi, vì vậy mà nàng cũng không quá để ý cái hiệu quả nghịch thiên kia, mặc dù nàng vẫn có thể trở thành "Tam Đạo Trúc Cơ", chỉ là muốn thành "Tam Đạo Trúc Cơ" cần giải trừ "Tiên Thiên Hồn Ràng Buộc", hiện tại nếu không có nắm chắc để bản thân không bị "dị hóa", Thường Nguyệt cảm thấy bản thân vẫn là an phận một chút thì hơn.
Chân chính làm cho cô vợ trẻ hứng thú là "Đạo Cơ" hình thành từ truyền thừa này sở hữu đặc tính rất đặc biệt đó là linh lực vô cùng tinh khiết và cô đặc nhờ vậy mà mỗi khi bộc phát sức sát thương cũng gấp bốn năm lần thậm chí là hơn so với các loại linh lực khác, mặc dù bởi vì quá tinh khiết và ngưng tụ, trữ lượng linh lực cũng bị thu hẹp lại chỉ còn có một phần ba so với tu sĩ khác, nhưng Thường Nguyệt cũng không cảm thấy có vấn đề gì, dù sao trữ lượng linh lực lớn là để phục vụ cho việc thi pháp liên tục, nàng lại không sử dụng pháp thuật trong thực chiến, vậy cần trữ lượng linh lực cao làm gì đâu?
"Ách, làm sao ta cứ cảm giác thứ này thiếu thiếu phần nào ấy nhỉ, "Nguyên" sở hữu đặc tính tinh khiết và cô đặc như thế thì có thể giải thích được lực lượng kinh khủng của "người kia" đến từ đâu rồi, nhưng đối phương không chỉ có lực lượng là ưu tú thôi mà thể chất cũng vô cùng mạnh mẽ nữa nha, làm sao trong này lại không ghi lại cách để rèn luyện ra một bộ thể chất mạnh mẽ như đối phương đây?"
Thầm tự hỏi một câu, Thường Nguyệt không khỏi cảm thấy hơi đáng tiếc, dù là nàng rèn luyện thân thể đã lâu thì cũng không thể không trông mà thèm loại tố chất thân thể vô cùng mạnh mẽ kia, quả thật là hung thú hình người cũng không nói sai đâu.
"Chắc là giá trị của ".Flut" vẫn là không đủ để đổi nguyên bộ truyền thừa của vị "Đấu Chiến Thắng Thiên" kia rồi, thật tiếc quá."
Nghe thấy Trần Lâm có chút tự trách, Thường Nguyệt liền vội lên tiếng:
"Không không có gì tiếc cả, dù sao ta cảm thấy như này đã rất tốt rồi, chẳng phải ngươi cũng thường nói làm người không thể quá tham lam đấy sao."
Nghe vậy, biết cô vợ trẻ sợ hắn nghĩ lung tung rồi tự trách bản thân, Trần Lâm liền chợt mỉm cười một cái nhằm trấn an nàng sau đó liền nói:
"Tốt rồi, ta nghĩ hiện tại nếu đã không còn gì khác thì nên bắt đầu đúc "Đạo Cơ" đi, dù sao nãy giờ trì hoãn có chút lâu, thần thức ngươi cũng đã sớm ngưng tụ xong rồi."
Được nhắc nhở, Thường Nguyệt mới để ý tới thần thức của mình chẳng biết từ lúc nào đã được ngưng tụ hoàn tất.
Nàng giờ khắc này mặc dù vẫn còn nhắm mắt nhưng vẫn có thể "nhìn" được thế giới xung quanh một cách vô cùng trực quan, ngoài ra dường như còn có thể nhìn xuyên những vật thể vô tri không có linh lực nữa, chỉ là nơi nàng đang ngồi hiện tại là một trong những nơi trọng điểm của Thiên Nguyên Huyền Tông, hòn đá từng viên gạch đều bất phàm, vì vậy mà Thường Nguyệt còn chưa rõ ràng lắm cực hạn của thần thức của mình ở đâu.
Chỉ là chuyện đó có thể tính sau, hiện tại vẫn là chuyện đúc "Đạo Cơ" càng quan trọng hơn một chút.
Không nghĩ ngợi nhiều nữa, Thường Nguyệt nhanh chóng làm quen với nội dung được ghi chép trong truyền thừa, sau đó tại sự hổ trợ của Trần Lâm mà bắt đầu tiến hành những bước đầu cũng là những bước khó khăn nhất.
Khống chế lực lượng tiềm tàng, dẫn nó vào "Nguyên" cùng "Thể" để làm nền tảng cho quá trình xây "Đạo Cơ".
...
Trong mật thất, Trần Lâm nhắm mắt ngồi xếp bằng mấy ngày liền, giờ khắc này mới một lần nữa mở mắt ra.
Mấy ngày nay hắn phải hoàn toàn tập trung khống chế thần thức và phối hợp trận pháp để giúp Thường Nguyệt túng thứ lực lượng tiềm năng to lớn trong nàng để đảm bảo quá trình xây dựng "Đạo Cơ" sẽ không xảy ra ngoài ý muốn gì.
May mắn kết quả cũng không tệ, bước gian nan nhất đã xong, lực lượng mãnh liệt như thác đỗ kia cuối cùng cũng đi vào nề nếp và tự thành một vòng tuần hoàn, kể từ đấy, công việc liền trở nên nhẹ nhàng đi rất nhiều, sau đó cô vợ trẻ chỉ việc rút ra từng chút từng chút lực lượng để dung hợp vào "Đạo Cơ" nữa liền có thể hoàn thành, hoàn toàn không có chút khó khăn nào, chỉ đơn thuần là một công việc khổ lao và có chút nhàm chán mà thôi.
Trần Lâm dự đoán muốn hoàn toàn dung luyện hết đống lực lượng tiềm tàng kia sợ là phải mất hơn một tháng, nghe thì có vẻ hơi dài, nhưng sự thực thì đây hoàn toàn là chuyện bình thường, từ Luyện Khí đột phá lên Trúc Cơ bình thường cũng cần nửa tháng rồi, đó là đang lấy đệ tử tông môn làm chuẩn, nếu đổi lại là những tán tu không truyền thừa không căn cơ kia, quá trình này thậm chí có thể mất cả năm, mà mất nhiều thời gian như thế nhưng tỉ lệ thành công cũng chẳng cao mà ngược lại còn thấp đến dọa người.
May mắn hắn đầu thai vào hoàng tộc của một quốc gia phàm nhân, mặc dù vẫn không tính là bối cảnh cứng cỡ nào nhưng chung quy là vẫn có chút con đường để đi, không đến mức sơn cùng thủy tận phải trở thành giai cấp người cùng khổ như những tán tu kia.
Lắc đầu cảm khái một tiếng tu luyện không dễ, Trần Lâm dự định lại tiếp tục với những nghiên cứu về tổ chức linh kiện của cánh tay khôi lỗi mà hắn bỏ dỡ vì phải đi qua hổ trợ Thường Nguyệt.
Chỉ là còn chưa động tay, Trần Lâm liền chợt cảm ứng được trong nhẫn trữ vật của mình có dị thường.
"Quái, lại có người từng tới động phủ tìm ta sao."