“Anh trai, xin chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng anh trai!”

“…Ờ ờ… Chào buổi sáng.”

Tôi mở cửa chuẩn bị cùng Illias đến quán Xương Chó ăn sáng. Song, khi đang vừa ngáp vừa mở cửa thì Luco và Nora đã ở ngay bên ngoài.

“Sao vậy… Ồ, không phải là Luco và Nora đấy ư. Tại sao hai người lại…”

“Xin chào buổi sáng, Sir Ratzel. Do hôm qua tôi ngủ suốt nên mới thức dậy sớm như thế này… Tôi thì nghĩ rằng mình cần phải trò chuyện với anh trai trong khi anh ấy vẫn còn ở Turize.”

“Nora thì sáng sớm đã đến chỗ Luco-sama xin lỗi đó. Rồi chị ấy bảo rằng sẽ đến chỗ anh trai nên Nora mới đi theo nè.”

Cho dù được Marito dỗ dành thì phải là thần kinh như thế nào mới đòi nói chuyện ngay hôm sau chứ.

Mặc dù Luco vẫn đang hành xử như mọi khi, nhưng vết thương trong lòng sẽ không thể nào sớm chữa lành như vậy được.

Cô ấy đang miễn cưỡng là điều rất dễ hiểu, chỉ là đến đây rồi thì cũng khó mà bảo cô ấy quay về ngủ.

“Hỏi chuyện thì tôi cũng không ngại lắm… Nora, miệng em cảm thấy thế nào rồi?”

“Cảm giác vẫn còn chút vị dư lại, nhưng mà Nora không sao cả rồi.”

“Được, thế thì chúng ta vừa ăn sáng vừa nói vậy.”

Tôi dẫn hai người đến quán Xương Chó trước khi mở cửa.

Sau khi chào Gozz thì tôi nhờ anh ta chuẩn bị bữa sáng.

“Quả nhiên đồ ăn ở đây là ngon nhất!”

“Nhắc mới nhớ, hình như Mix từng nói rằng đã dẫn Nora đến đây nhỉ. Nếu có thể ăn ngon thì cũng tốt thôi.”

“Hôm qua chưa ăn gì nên Nora đang rất đói bụng!”

“Vậy thì hôm nay ăn nhiều hơn nhé?”

“Vâng ạ!”

Tuy vị giác còn chút tê liệt, nhưng cũng không đến mức không thể nhận ra vị gì.

Ờ thì cứ xem như không tận hưởng hương vị sẽ tốt cho việc chuyên tâm vào câu chuyện vậy.

Tôi sẽ tận hưởng món ăn của Gozz vào lần tới nên xin lỗi nhé.

Luco thì… không có dấu hiệu tập trung vào bữa ăn. Chắc hẳn cô ấy đang hồi hộp muốn đi vào chủ đề chính.

“Luco, nếu có chuyện gì muốn nói thì cứ nói đi.”

“…Vâng. Về chuyện nghiên cứu ma pháp… liệu anh có thể cho tôi tiếp tục công việc này không?”

Quả nhiên là lựa chọn đó sao, lý do hẳn là vì Nora rồi.

Nora đã thể hiện ý chí sẽ tiếp tục nghiên cứu ma pháp.

Nhất định Luco cũng muốn trông nom Nora trong khi em ấy vẫn còn lưu lại Turize.

Cô ấy không phải vì bảo vệ tính mạng bản thân mà vẫn vì Nora.

“Cô đã được nghe Marito kể về nguồn gốc của [tôi] rồi nhỉ?”

“…Vâng, tôi đã được gặp Marito-sama vào sáng nay.”

Khoảng cách giữa [tôi] với Luco có chút chênh lệch so với bình thường. Đây là tình huống xảy ra khi đối phương nghe được thông tin mà [tôi] không biết.

Trong trường hợp Luco thì ước chừng chỉ có Marito xuất hiện ngay sau khi cô ấy thức dậy.

Từ lời “trong khi anh vẫn còn ở Turize” thì chắc là cô ấy đã được nghe đại khái mọi chuyện rồi.

“Vì an toàn cho Luco và Nora nên [tôi] đã cật lực ém nhẹm thông tin với hai người. Song, kết cục lại trở thành nguyên do xảy ra vụ việc lần này. Toàn bộ trách nhiệm về chuyện đó đều do chúng [tôi], thật lòng xin lỗi.”

[Tôi] đứng dậy cúi đầu về phía hai người.

Kèm theo cả phần của Marito… Không, có lẽ anh ta đã cúi đầu xin lỗi luôn rồi.

Giờ thì ngồi vào ghế mà tiếp tục câu chuyện nào.

“Vậy thì…”

“[Tôi] đã nói chuyện đó với Marito vào hôm qua. Cả hai cũng thống nhất ý kiến rằng Luco không nên ở tại vị trí nguy hiểm hơn nữa. [Tôi] lẫn Marito đều bận chuyện khác và không có thời gian để trông chừng bọn cô. Song, cũng không thể chỉ vì thế mà đơn giản bỏ mặc cuộc nghiên cứu này, và chúng [tôi] không muốn lặp lại sai lầm giống như thế nữa.”

“Chuyện đó… cũng đúng…”

“Điều [tôi] có thể làm chỉ là chuẩn bị thủ đoạn bảo vệ an toàn hai người ở mức tối thiểu nhất. Tuy vậy, chuyện này vẫn vô cùng khó khăn để thuyết phục anh ta. Liệu cô có sẵn sàng làm thế không?”

“…A, chuyện đó là…”

“[Tôi] theo chủ nghĩa không nói lời ngăn cản người thật sự nghiêm túc muốn làm. Cô chỉ cần thể hiện sự nghiêm túc đó trong lúc thuyết phục Marito là được.”

“___Vâng!”

Nếu có thể lộ ra sự nghiêm túc đủ để thuyết phục Marito thì [tôi] cũng chẳng thể nói gì để khiến Luco bỏ cuộc.

Lời nói để ngăn cản một đối tượng như vậy tương đương với chuyện huỷ hoại trái tim họ, [tôi] làm sao có thể làm chuyện đó với Luco chứ.

Tóm lại là giao chuyện còn lại cho Marito vậy.

“Luco-sama sẽ có thể tiếp tục sao?”

“Vẫn còn một kẻ gọi là Marito nữa nên mới chúng [ta] chỉ kỳ vọng được một nửa thôi.”

“Thực ra là… Marito-sama cũng đã nói điều giống như vậy.”

“…Cô nói gì cơ?”

“Ngài ấy bảo rằng nếu được anh trai chấp nhận thì sẽ cho phép…”

Cái tên này, hoá ra là quẳng việc qua bên này trước luôn à.

[Tôi] có thể dễ dàng tưởng tượng ra khung cảnh Marito đang cười hắc hắc tại lâu đài.

“Có vẻ anh bị bệ hạ đi trước một bước rồi.”

“Chờ chút đã, để [tôi] suy nghĩ lời thuyết phục.”

“Không phải anh bảo rằng sẽ không nói lời ngăn cản sao?”

“Đúng rồi đó, anh không được hai lời đâu đấy!?”

“Gừ gừ… Đành chịu vậy.”

Luco cũng cố tình không nói chi tiết đây mà.

Mặc dù đúng là có mặc cảm tội lỗi, nhưng bản thân đã quá lơ là cảnh giác rồi. Bị chơi một vố đau quá…

Nhưng nếu đã như thế thì [tôi] cần phải dốc sức vào việc đảm bảo an toàn cho bọn họ.

“Hay quá đi!”

“Nhưng Luco, cô phải nghỉ ngơi thêm một ngày nữa.”

“Tôi đã không sao rồi!”

“[Tôi] có thể cảm nhận được sự mệt mỏi của cô từ cách đi đứng, cách ăn uống, ngữ điệu, cách liếc mắt so với thông thường. Nếu cô không trân trọng thân thể của mình thì dù có dùng trò hèn hạ, [tôi] vẫn sẽ ngăn cản cô đấy.”

“Anh trai phân tích nghe ghê quá đi.”

“Trò… trò hèn hạ sao… chẳng hạn như là?”

“[Tôi] sẽ diễn xuất như thật mà báo với Marito rằng cô đã ngất đi. Thế thì anh ta sẽ ở cạnh chăm lo cô ba ngày ba đêm.”

“Cái gì cũng có mức độ thôi chứ!?”

“Với lại hôm nay [tôi] còn phải phân phối người cho việc đảm bảo an toàn nên không thể lập tức tiến hành nghiên cứu. Cho nên cô cứ ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi. [Tôi] cũng không bắt cô phải ngủ, cô có thể tận hưởng thú vui hay làm gì đó theo sở thích để thay đổi tâm trạng. Làm mới bản thân cũng là công việc của cô đấy.”

“Ahaha…. Tôi hiểu rồi, vậy thì tôi xin được phép nghe lời anh vậy.”

Nora thì còn tốt, nhưng có lẽ cần phải chăm sóc tinh thần Luco cẩn thận mới được. Trong thời điểm hiện tại thì phải cố gắng quan sát kỹ hơn thôi.

Sau đó, vì bọn Nora đã biết chi tiết sự tình nên cần phải có thêm người giỏi về ma pháp gia nhập nghiên cứu.

Cụ thể chính là Thương và Tử đang vô cùng rảnh rỗi trong rừng.

Tuy ma pháp đắc ý của cả hai đều thiên về một hướng, nhưng tri thức của họ vẫn thuộc hạng nhất. Chắc chắn họ sẽ giúp ích rất nhiều cho việc nghiên cứu.

Ngoài ra, nếu được Ma Vương bảo vệ thì sẽ không còn gì an toàn hơn nữa.

Vì Nora và Luco từng tiếp xúc với Kim trước Vô Sắc Ma Vương nên nỗi sợ hãi trước Ma Vương cũng không quá mãnh liệt. Xét cho cùng thì họ có thể tách biệt rõ ràng rằng đó chỉ là nỗi sợ với cá nhân Vô Sắc Ma Vương mà thôi.

Về chuyện này thì có lẽ cần phải cảm tạ thái độ thân thiện của Kim rồi, nhưng chỉ cảm tạ ở một góc trong tim thôi.

Song, tôi cũng không rõ liệu họ có thể làm thân với một Thương thường xuyên nổi cáu và một Tử luôn có Duvleori với khuôn mặt vô cảm kè kè bên cạnh.

Đương nhiên là Kim cũng nói rằng sẽ tham gia. Khi tôi bảo rằng “Nếu cô rảnh thì đi mà trông nom Garne” thì cô ta lại dùng dằng không chịu lạc bầy.

Nhưng Marito vừa đúng lúc cứu một bàn thua khi kịp thời ra lệnh bác bỏ yêu cầu của Kim.

Mặc dù cuối cùng thì cũng không thay đổi chuyện cô ta góp mặt vì Kim bảo rằng “Thế thì ta chỉ đến chơi thôi!”

-------------------------------------------------------------------

Tôi đã tưởng rằng chìa khoá nằm trong thông tin về các nhân vật tiếp xúc mạo hiểm giả chính là mạo hiểm giả và người tiếp xúc.

Song, nếu lùi lại một bước thì vẫn còn nhân vật khác tồn tại.

Đúng vậy, đó là những nhân chứng đã cung cấp thông tin.

Ai cũng đều truyền đạt thông tin giống nhau, tôi có thể cảm nhận được có kẻ thao túng trong chuyện này… Tuy nhiên…

“Khí thế bừng bừng đi ra như vậy mà không ngờ lại là bom xịt nhở~? Có nghi ngờ người cung cấp thông tin thì cũng không moi ra thông tin gì đâu~?”

“Ồn ào quá.”

Girista đã điều tra những nhân vật cung cấp thông tin, nhưng chẳng có gì đặc biệt dị thường cả.

Đại khái chỉ là họ nhìn thấy những việc đó tại quán rượu hay trên đường mà thôi.

Cũng xuất hiện trường hợp có nhiều kẻ tiếp xúc cùng một mạo hiểm giả, và không có gì giống như họ đang cố ý truyền đạt thông tin giả mạo.

“Nhưng Ulffe nghĩ rằng ý tưởng đó của Ekdoic-san rất quan trọng!”

“Đừng có khen anh như vậy…”

Tôi có cảm giác mình đã nắm được gì đó… Vậy là bản thân vẫn chưa có đầy đủ kinh nghiệm sao.

Thật tốt khi chúng tôi dùng bữa trước. Nếu thất bại mà còn thêm bụng đói thì có lẽ bản thân sẽ càng cảm thấy thảm hại hơn rồi.

“Ồ, Ekdoic-dono.”

Khi tôi quay về hướng người gọi mình thì nhìn thấy Lacra và Mix.

Cả hai đang vừa đi vừa ăn nhẹ bằng thức ăn có lẽ mua từ hàng quán bên đường.

“Hai người sao… Đầu đuôi thế nào rồi?”

“Bên chúng tôi chẳng tìm ra gì hết. Dù hỏi chuyện những mạo hiểm giả Morgana trong danh sách của Girista-dono thì tất cả đều nhắc đến cùng một chuyện. Cả dấu hiệu như tẩy não cũng không có.”

“Vậy là giống như bên này sao…”

“Mix và Lacra hỏi thông tin từ mạo hiểm giả như thế nào vậy?”

“Bọn chị đã nhờ vua Zenotta ra nhiệm vụ [Điều tra khuynh hướng của mạo hiểm giả trực thuộc Morgana] và chỉ đích danh bản thân. Sau đó, chị cùng Lacra-dono gọi mạo hiểm giả được viết trong danh sách dưới danh nghĩa Morgana và tiến hành hỏi đáp.”

“Ra là vậy. Do quy chế của Morgana rất nghiêm ngặt nên các cô đã lợi dụng chuyện họ không thể khước từ lệnh triệu tập từ tổng bộ nếu không có lý do chính đáng.”

Tuy vậy, đối với nhiệm vụ dưới danh nghĩa của vua Zenotta, trong trường hợp các mạo hiểm đó là người hợp tác với Larheit thì chuyện này sẽ cho chúng thời gian trì hoãn để chuẩn bị đối sách gì đấy.

Khoan, với khả năng nhìn thấu lời nói dối của Lacra và sự thông tuệ của Mix thì họ vẫn có thể đối phó được mấy kẻ bình thường.

“Dù vẫn còn thời gian, nhưng cứ thất bại liên tục thế này thì thật mệt mỏi quá đi.”

“Ừ… có lẽ chúng ta cần phải bàn bạc với huynh đệ một lần.”

“Người bằng hữu đã liên lạc rằng sẽ đến đây vào ngày mai đó.”

“Shishou sắp trở lại rồi!”

“Đã được huynh đệ giao cho bên Quama mà lại như thế này thì thật quá xấu hổ.”

“Mặc dù là tin tốt, nhưng điều này cũng giống như đã hết thời hạn vậy. Phải chi có thể nắm được chút manh mối trong khi Thượng Thư-sama không ở đây thì tốt rồi…”

“…Cũng phải.”

Cả bọn trầm mặc thở dài. Điều này cũng không quá miễn cưỡng.

Nếu đây là chiến đấu thì tất cả người ở đây sẽ có thể bổ sung cho sức mạnh mà huynh đệ không có.

Song, lần này lại là điều tra, tức là chúng tôi phải tiến hành công việc với vị thế giống như huynh đệ.

Trong tư cách người cùng hành động, tôi cũng không muốn trông cậy tất cả vào huynh đệ.

Anh ta từng nói rằng “Hãy tổng hợp thông tin càng chi tiết càng tốt.”

Nếu ngày mai anh ta quay lại thì thời gian này chính là lúc chúng tôi nên tổng hợp lại những gì đã điều tra.

Nhưng chúng tôi lại có quá ít thông tin. Hay là tôi giao việc này cho Ulffe, còn bản thân thì cố chạy quanh điều tra thêm? Không, hẳn là bọn Ulffe cũng muốn làm như vậy. Nếu đã không thể xác định thì tôi cũng không nên đi đánh lẻ.

“Nếu huynh đệ sẽ quay trở lại thì hãy xốc lại tinh thần nào. Cho dù chỉ là thông tin ít liên quan, chúng ta cũng nên chuyên tâm sắp xếp tài liệu để cho anh ta xem qua.”

“Cũng phải. Nếu cứ chạy quanh giữa đêm rồi mệt mỏi thì sẽ lại gây cản trở khi người bằng hữu đưa ra chỉ thị nữa!”

Hiện tại thì tôi vẫn sẽ trông cậy vào năng lực nhìn thấu lòng dạ kẻ địch của huynh đệ.

Song, vào một ngày nào đó, tôi sẽ cố gắng nắm bắt cả ý đồ của những kẻ địch vô hình giống như anh ta… nhưng liệu tôi có thể không…

-------------------------------------------------------------------

Thảo luận về nội dung nghiên cứu hiện thời với bọn Luco đã xong, cả công tác có thể thực hiện tại Turize trong thân phận thành viên Shenite cũng đã hoàn thành.

Vì thế, tôi một lần nữa bay đi bằng Kutou và đặt chân ở bên cạnh cổng thành đô Quama.

Tôi nhét quần áo ấm về lại chỗ cũ.

“Phù, lạnh thật đấy. Nhưng nếu chuẩn bị kỹ càng hơn thì chắc tôi có thể bay một mình được rồi.”

“Chủ nhân, cẩn thận đừng để bị cảm!”

“Cho dù có thể làm vậy thì cũng mong anh hạn chế để tôi không phải lo lắng. Với cơ thể đó mà anh phải mặc đồ để chịu sức lạnh này thì quá tệ rồi.”

Illias cũng cởi ra chiếc áo khoác được chu cấp của đội Ragdo.

Vốn dĩ chỉ cần sử dụng ma pháp phòng lạnh là xong chuyện, nhưng khi giải thích rằng bản thân muốn thử nghiệm vài thứ thì cô ấy bảo rằng “Vậy thì tôi cũng sẽ phi hành mà không dùng ma pháp phòng lạnh.”

Cả hai vừa run rẩy vừa phi hành thật là một chuyện vô cùng khổ sở.

Ngoài ra chúng tôi cũng không có cái màn dựa người ôm nhau thường thấy trong mấy cảnh phim gặp nạn tại núi tuyết.

Nhiệt độ trên bề mặt bộ giáp của Illias đã xuống dưới mức đóng băng. Nếu chạm trực tiếp vào thì chắc chắn sẽ gặp phải tình cảnh vô cùng khốn khổ.

Giảm độ cao phi hành sẽ giải quyết phần nào vấn đề nhiệt độ, nhưng nếu để con người nhìn thấy Ác ma bay trên bầu trời thì nhất định sẽ bị họ hiểu lầm.

Hơn nữa, nếu không có người sử dụng ma pháp Viễn Vọng kiểm tra xem có người gần đó hay không thì sẽ xảy ra rủi ro bị nhìn thấy khi tiếp đất.

“Nhờ Kutou chuẩn bị bộ giáp toàn diện để không bị tắm trực tiếp trong gió lạnh rồi mà vẫn quá là lạnh đi. Nếu chặn đứng toàn bộ không khí thì sẽ đỡ hơn, nhưng thế thì tôi lại có thể chết vì thiếu oxy.”

Tiện lợi nhất chính là Kutou có thể sử dụng ma pháp, nhưng nó chỉ có thể biến đổi hình thái, hoà tan như chiếc bóng và thực hiện những động tác mà động vật thông thường có thể làm.

Do định luật bảo toàn khối lượng nên nó không thể mang vật nặng, chỉ là nó lại có điểm lợi khi có thể giấu mấy món đồ tạp nham vào bụng Kutou.

Chuyện biến đổi hình dạng thì… Tôi không chuyên về cơ học cho lắm, hiện tại thì cần phải thử nghiệm nhiều cái mới được.

Khi đặt chân đến nhà trọ bọn Mix thuê thì đội Ekdoic cũng đã tập hợp tại đấy.

“Ông chủ bận bịu đi tới đi lui quá nhỉ~, di chuyển nhanh cũng phải nghĩ nhiều thật đó~”

“Càng tiện lợi thì lượng công việc lại càng tăng mà.”

Đó là một trong những điều cần phải chú ý khi nâng cao trình độ văn minh của thế giới này.

Phát triển quá mức sẽ tạo nên ảnh hưởng khổng lồ cho những người đang làm việc.

Ngoài ra thì tuy công việc của một người gia tăng là chuyện hiển nhiên, nhưng tôi cũng muốn tránh xuất hiện vấn đề thất nghiệp.

Tôi nhanh chóng đọc lướt qua tài liệu tóm tắt báo cáo hoạt động tại Liod và Morgana từ Ekdoic và Mix.

“Thật xin lỗi, huynh đệ. Chuyện gia nhập bang hội thì không vấn đề… nhưng tôi lại không thể nắm giữ tin tức nào có lợi cả.”

“Không cần để ý, [tôi] lúc tham gia bang hội cũng phải khổ cực một lúc đấy.”

“Người bằng hữu cũng tham gia bang hội rồi sao! Quả nhiên là Morgana nhỉ!?”

“Là Shenite.”

“Ồ… Shenite sao…”

“Có vẻ Larheit cũng vươn tay đến cả Shenite nữa. Cho nên khi hành động tại Quama thì cơ bản tôi sẽ đi cùng với Illias.”

Illias gật gù tự mãn. Cô không cần phải đối chọi Ekdoic tới vậy đâu.

“Ngoài mặt thì tôi đang bị Liod cấm vào nên có thể cùng hành động với ông chủ đó~?”

“Nếu ác danh của cô không lan rộng tại Shenite thì tôi cũng muốn cùng hành động đấy.”

“Ưm… chắc là không được đâu~?”

Hẳn rồi. Ngược lại, tôi còn thấy bất ngờ với việc cô có thể lưu trú bình thường tại thành đô Quama đấy.

Được rồi, đọc tài liệu và lật lật… Ừm hửm.

“Gì đây, chẳng phải mọi người đã thu thập thông tin có ích rồi sao?”

“Gì cơ!? Tôi tưởng đó chỉ là những thông tin hỏi chuyện từ các mạo hiểm giả trong danh sách thôi mà…”

Mix lộ vẻ mặt bất ngờ như thế tức là… Haha, hoá ra là vậy.

“Mọi người không trao đổi thông tin với nhau ư?”

“Tạm thời thì chúng tôi có nói chuyện vào hôm qua… Ý anh là sao?”

“Thử so sánh tài liệu hai bên đi, nhất định mọi người sẽ nhận ra ngay thôi.”

Tôi nói vậy rồi đưa tài liệu của Mix cho Ekdoic và ngược lại.

Cả hai cùng chăm chú đọc tài liệu trước mặt.

“…A, ra là vậy sao! Chuyện này____”

“Khoan đã Mix, tôi muốn tự mình nhận ra… Cái này có hơi khác một chút? Không, nhưng nó...”

“Ulffe có thể đọc được không?”

“Ừ, nhưng sau khi nhận ra thì em cũng đừng nói gì hết.”

Girista đi hỏi thăm và nghe được rằng có nhân vật đã tiếp xúc với mạo hiểm giả.

Có khá nhiều mạo hiểm giả được tiếp xúc, Girista lập một danh sách tên bọn họ.

Bằng danh sách ấy, bọn Ekdoic đã điều tra mạo hiểm giả Liod, bọn Mix thì kiểm tra mạo hiểm giả Morgana.

Về kẻ tiếp xúc thì trông có rất nhiều người không xác định, nhưng từ điệu bộ và hành động thì có thể phán đoán rằng khả năng cao là Larheit đã nhập vào bọn họ.

Kết quả điều tra của cả hai bên giống nhau, họ cùng đi đến kết luận rằng các mạo hiểm giả được tiếp xúc đều được hỏi về cùng một nội dung.

Song, khi nhìn vào tư liệu mỗi bên thì tôi lập tức nhận ra điểm khác biệt.

Có vẻ như Mix đã lập tức nhận ra ý nghĩa của sự khác biệt và mánh khoé mà Larheit đã sử dụng.

Chuyện Ekdoic tự mình nhận ra chỉ là vấn đề thời gian, trong lúc này thì tôi nên thắt chặt đối sách thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện