Ý nghĩa của việc không sớm tập kết quân đội của Ma Vương-sama chính là càng có nhiều kẻ chịu ảnh hưởng từ sức mạnh của ngài ấy thì lực ảnh hưởng lên xung quanh càng gia tăng, từ đó có thể khắc sâu nỗi sợ hãi bởi Đấu Tranh lên bọn con người vốn ít bị tác động.
Quân địch không hề biết chuyện này cho đến khi chạm đến vị trí không thể rút lui, và chúng sẽ trở nên tuyệt vọng khi chứng kiến điều ấy. Tính toán sai lầm duy nhất chính là vì sự can thiệp của đám ma vật của Tử Ma Vương nên bọn ta không thể giải quyết cuộc chiến trong một lần. Dù đợt tổng công kích của đám Ác ma chỉ có ưu thế về số lượng kia không gây ra bao nhiêu thiệt hại, nhưng bọn ta vẫn bị cướp đi không ít thời gian. Nhờ đó, bọn con người có thêm thời gian để vực dậy, bên này cũng không tránh được việc phải nghỉ ngơi.
Song, bọn con người không còn thủ đoạn nào để khoả lấp khác biệt ở mức độ này nữa. Và quân đội bên ta đã nghỉ ngơi đầy đủ. Chúng không thể rút lui, vậy thì bọn ta sẽ có thể phô ra khác biệt quân lực rõ ràng trong trận chiến tiếp theo.
“Ma Vương-sama, thể lực của các đội đã hồi phục đầy đủ.”
“Vậy sao. Nhưng tiếp theo là trận thư hùng quyết định, hãy để quân lính tích trữ thêm sức mạnh một chút.”
“Vâng!”
Ma Vương-sama cũng đang nghĩ rằng trận chiến tiếp theo sẽ phân thắng bại. Nếu tiếp tục tiến quân thì các đội sẽ có thể tung hoành ngang dọc trên trận địa của địch và buộc chúng phải tản ra. Và khi phải tản ra trong trạng thái có khác biệt sức mạnh lớn như vậy, chúng sẽ chỉ là đích nhắm cho quân ta. Dù địch muốn nhắm vào việc tiễu trừ từng đội thì sức chống chịu của bên này vẫn đầy đủ, và các đội khác sẽ có thể tập hợp trong lúc chúng chiến đấu.
Niềm tin vào chiến thắng đã nằm trong lòng bàn tay lại khiến bản thân cao hứng đến vậy sao? Một cảm xúc còn tuyệt vời hơn cả vung vẩy móng vuốt mà giết địch. Tuy nhiên, ta không thể sơ suất vào lúc này. Tuy phần lớn quân lực của Tử Ma Vương đã bị diệt trừ, nhưng chúng vẫn còn sót lại. Cả hành động của Thương Ma Vương cũng chưa xác định được bao nhiêu. Cho dù không có khả năng bị lật thuyền toàn bộ, nhưng ta nên nghĩ rằng vẫn còn yếu tố bất ngờ khiến bọn ta phải khổ chiến.
Ngay lúc ta suy nghĩ đến đó thì có thông tin rằng trận doanh hai bên Garne và Methys đã hành động. Đây là…? “Có chuyện gì ư?”
“Thưa vâng, dường như có một số kỵ binh đang ở xung quanh đội quân đang tập kết của chúng ta như muốn bao vây… Các hiệp sĩ bọn chúng đang làm gì… Không, kẻ ở trên ngựa không phải kỵ binh, mà là giáo sĩ___!? Ma Vương-sama! Địch quân đang triển khai kết giới bao phủ đội quân của chúng ta! Việc truyền suy nghĩ đến đám ma vật trên mặt đất đang bị cản trở!”
Đó không phải kết giới nhằm nhốt quân đội của bọn ta lại. Đây rõ ràng là thủ đoạn nhằm chặt đứt liên lạc của bên này. Không, khoan đã… không lẽ là___
“Hẳn là chúng đang muốn thử nghiệm xem liệu sức mạnh của ta có thể tác động lên ma vật trong trạng thái ấy không.”
“Không thể nào!? Vậy thì đội của chúng ta___ Kẻ địch đã hành động! Toàn bộ địch quân trong phạm vi có thể nhìn thấy đang lao về phía chúng ta!”
“Đừng gào lên. Năng lực đến từ Yugura khác với ma pháp thông thường. Nó là sức mạnh cấm kỵ siêu việt mọi lãnh vực và có thể chạm đến quy tắc của thế giới. Chỉ với kết giới thì không thể ngăn chặn nổi.”
Ma Vương-sama nói vậy rồi phát động năng lực. Ngay lập tức, các Harpy có thể nhận thấy biến hoá bên quân ta tại hiện trường. Cho dù không thể nắm giữ tình huống chi tiết của ma vật do kết giới, nhưng sức ảnh hưởng vẫn đang hoạt động đúng chức năng. Thế thì có đón đánh cũng không thành vấn đề. Kết giới kia cũng không mang tính chất vật lý, nó chỉ dùng để ngăn cản thủ đoạn truyền ý thức của bọn ta mà thôi.
“Tất cả đã bắt đầu chiến đấu! Quân ta đang chiếm ưu thế áp đảo!”
“Malsashtiwell, hãy xác nhận chi tiết tình trạng của địch. Biết rằng kết giới không có tác dụng mà chúng vẫn bắt đầu chiến đấu, vậy thì hẳn là phải có một hai đối sách gì đó.”
“Vâng!___ Địch quân cách một khoảng lại bố trí các giáo sĩ, chúng triển khai kết giới với đồng đội xung quanh nhằm ngăn cản tác động từ năng lực của Ma Vương-sama. Ngoài ra… đây là… Vũ trang của địch đã thay đổi rất nhiều! Hầu như toàn bộ quân địch đang cầm khiên, kẻ trang bị khiên lớn cũng không ít!”
“Quả nhiên là vậy. Quân địch muốn cản trở ta chỉ huy, chuyên tâm vào phòng ngự nhằm tiêu hao năng lực của ta.”
Nếu vứt bỏ cả cơ hội phản công để tự bảo hộ, chúng vẫn có khả năng vượt qua một khoảng thời gian cho dù phải đối đầu đối tượng trên cơ. Quân ta đang ở trong trạng thái chiến đấu với thời gian giới hạn nên lựa chọn đó khá hiệu quả. Hơn nữa, bọn ta còn không thể gửi mệnh lệnh cho đám ma vật. Muốn chống chọi với năng lực của Ma Vương-sama thì quả nhiên không còn cách nào tốt hơn nữa.
“Nếu kéo dài thì thuộc hạ có nên cho các Harpy trực tiếp hạ xuống đất và truyền đạt chỉ thị không?”
“Cho đến lúc cần thiết thì không. Dù triệt để phòng thủ thì khác biệt chiến lực vẫn rất rõ ràng. Hơn nữa, nếu số lượng giảm đi thì đây chính là cơ hội tốt. Ngoài ra, năng lực Đấu Tranh của ta cũng gia tăng khả năng tìm đường thoát. Chúng vẫn có thể chọn ra phương án tương đối thích hợp dù không cần ta chỉ huy.”
“___Có vẻ như quân ta đang ưu tiên tấn công bọn giáo sĩ hơn là đám cầm khiên. Khi chúng cố gắng chuyển sang bảo vệ thì các ma vật lại đổi đối tượng và số lượng quân địch dần giảm đi.”
“Nếu làm được vậy thì không thành vấn đề. Lúc bọn giáo sĩ chết đi thì đám binh sĩ được bảo vệ kia sẽ chịu ảnh hưởng bởi năng lực Đấu Tranh và trở thành đống gỗ mục chỉ biết cầm khiên thôi.”
Nhưng bên con người vẫn đang điên cuồng tử thủ cho các giáo sĩ. Đúng là quân ta đang áp đảo, nhưng không thể tránh được việc bị địch quân câu kéo thời gian. Chỉ là đám con người vẫn chưa nắm bắt chính xác thời gian có thể chiến đấu của bên này. Ngược lại, chúng giống như đang cầu nguyện và đặt cược rằng quân ta sẽ không thể chịu nổi năng lực của Ma Vương-sama mà tự diệt.
“___!? Địch có viện quân! Bên nào cũng là quân đội con người mới, hơn nữa… đó là quân Skeleton của Thương Ma Vương!”
“Quân con người___ Trang bị của chúng thế nào?”
“Trang bị lấy khiên làm chủ yếu, nhưng giáp thì khác hẳn quân Garne lẫn thánh hiệp sĩ của Methys, cũng không phải hiệp sĩ Turize. E rằng đó là quân Quama!”
Ta kiểm tra số lượng binh sĩ và tái hiện trên bản đồ. Song, viện quân vào lúc này… Đáng lẽ Quama đang tập trung bảo vệ nước mình chứ…. Bởi vì nếu Garne và Methys sụp đổ thì sẽ tiếp theo sẽ đến mình nên chúng cuống lên ư?
“Gia tăng tổng chiến lực mà tiến hành chiến đấu dài hơi sao. Tuy rất dứt khoát, nhưng chúng ôm hy vọng quá nhiều rồi. Đúng là năng lực Đấu Tranh gây gánh nặng khổng lồ lên ma vật yếu ớt. Song, gánh nặng ấy sẽ không xuất hiện trong lúc sử dụng năng lực Đấu Tranh. Phần lớn ma vật cấp thấp sẽ kiệt lực, nhưng địch quân lúc ấy cũng đã chết đi rất nhiều rồi.”
Đúng như Ma Vương-sama đã nói, tuy số lượng tăng lên, nhưng chúng cũng không thể nào chịu đựng toàn bộ công kích của ma vật được cường hoá bởi năng lực của ngài ấy. Một khi mất đi giáo sĩ thì các binh sĩ ngừng cử động sẽ lần lượt bị khuất phục.
Cứ tiếp tục thế này thì có lẽ không cần mất đi binh lính hạ cấp cũng có thể phân định thắng bại…
“Chúng ta nên làm gì với giáo sĩ đang bao vây quân ta? Thuộc hạ cho rằng nếu ra lệnh thì các Harpy sẽ có thể tiêu diệt từng kẻ trong bọn chúng.”
“Không cần. Cho dù ta sử dụng năng lực Đấu Tranh mà quân địch vẫn duy trì thì hẳn là chúng đang dự định triệt để phòng thủ sự chỉ huy của ta. Khả năng cao là sẽ có hiệp sĩ hoặc cung thủ đang ẩn nấp và xoá thân mình bằng ma pháp vô hình ở xung quanh.”
“Cũng đúng… Tình trạng không phòng bị lộ liễu thế này có khả năng cao là bẫy. Thuộc hạ xin lỗi vì suy nghĩ nông cạn.”
Không cần nóng vội. Số lượng của bọn chúng đang chắc chắn giảm đi. Tuy quân Skeleton cũng có cản trở, nhưng sức mạnh của chúng chẳng được bao nhiêu. Chỉ cần ma vật trung cấp và thượng cấp ra mặt thì chúng chỉ là đống tạp nham chờ bị đập nát. Điều cần chú ý chính là biến hoá ở xung quanh chiến trường. Bọn ta cần phải đối phó với những thay đổi đến từ sách lược mới của địch.
Song, ta cũng không phải lo lắng nhiều, kẻ địch dần dần giảm đi và bắt đầu xuất hiện kẻ rút lui. Không, đó không phải rút lui. Chúng đang chạy trốn. Địch nhân đã vứt bỏ vũ khí và muốn chạy khỏi chiến trường.
“Ma Vương-sama, kẻ địch đã bắt đầu xuất hiện người chạy trốn.”
“Địch quân chạy trốn trong tình trạng này sẽ không thể nào tiếp tục bảo vệ nước mình. Không cần thiết phải miễn cưỡng đuổi theo bọn chúng. Dù sao đi nữa, chỉ cần toàn bộ địch quân không rút lui toàn bộ thì ma vật chịu năng lực Đấu Tranh vẫn chỉ ưu tiên kẻ trước mắt.”
Kẻ chạy trốn tức là tinh thần đã gục ngã. Kẻ ưu tiên mạng sống của mình hơn thắng lợi của nhân loại sẽ không có tư cách để chiến đấu trên chiến trường. Ngược lại, chúng còn dồn ép người ở lại vào đường cùng. Hiện bọn ta đã không còn khả năng thua cuộc. Giờ thì chỉ cần nhanh chóng đánh bại địch quân còn lại là xong.
Tuy nhiên, quả nhiên là phần lớn những kẻ lưu lại đều tự tin vào năng lực mình, có thể tự triển khai kết giới và kiên định ngăn cản từng đợt tấn công mãnh liệt của bọn ta. Đa số bọn chúng đều được cấu thành bởi hiệp sĩ Turize. Trong quân đội con người, binh sĩ Turize chắc chắn là rất mạnh, nhưng kể cả chiến lực chủ
ấy cũng không thể kéo dài lâu.
“…..”
Ta nhận rất nhiều báo cáo và liên tục tái hiện bản đồ trong thời gian rất lâu. Đúng là chúng đang giảm đi, nhưng càng giảm thiểu thì khả năng tự vệ của chúng càng kiên cố hơn. Thời gian mà ta dự đoán cũng đã trôi qua khá lâu, bản thân cũng biết rõ mình đang trở nên bực bội.
E rằng sau này, ma vật hạ cấp sẽ không thể chiến đấu như bình thường. Trung cấp cũng sẽ yếu đi rất nhiều, thượng cấp thì chắc chắn sẽ rất mệt mỏi. Đây chính là so đấu chịu đựng, là địch kiệt sức trước hay quân ta đạt giới hạn trước. Kẻ có lợi là quân ta. Chính vì vậy nên bọn ta mới không được phép buông lỏng. Ma Vương-sama cũng lý giải điều đó nên không định giải trừ năng lực. Thời gian đang trôi qua từng chút.
“___Thật không ngờ bản thân lại thua cuộc trong so đấu nhẫn nại, quả nhiên là hiệp sĩ của Turize. Đám trung cấp chắc cũng sắp đạt giới hạn rồi. Malsashtiwell, bảo Harpy đáp xuống ra lệnh rút lui đi.”
“Vâ… vâng!”
Ta ra lệnh cho đội Harpy hạ xuống. Trong lúc đang truyền lệnh rút lui thì bọn ta không thể truyền đạt suy nghĩ vì kết giới của địch, nhưng hẳn là đám Unique sẽ không kiệt sức sớm như vậy. Nhất định là chúng có thể lập tức hành động.
Một lúc sau, các Harpy bay lên, rời khỏi kết giới và truyền thông tin đến. Vậy thì chúng ta có thể rút lui mà không… hả?
“Ma… Ma Vương-sama! Đội trưởng các đội cự tuyệt rút lui! Chúng tiếp tục cho toàn bộ các đội chiến đấu và phớt lờ mệnh lệnh!”
“___Ngươi nói gì cơ?”
Không thể nào. Đúng là bọn cấp bậc Unique là lũ không sợ chiến đấu. Ta có thể lý giải tâm tình chần chờ rút lui trước đám hiệp sĩ không bao lâu nữa sẽ bị nghiền nát. Song, người ra lệnh rút lui không phải ta, mà là Ma Vương-sama. Không thể nào có chuyện chúng lại làm ra hành động phản bội mệnh lệnh của ngài ấy.
Bất cứ ai cũng biết rõ khác biệt năng lực với Ma Vương-sama bằng cả thân thể lẫn tinh thần. Tất cả phải biết rằng nếu làm vậy thì mạng mình sẽ không còn mới đúng.
“Chuyện đó… có vẻ như chúng không chịu nghe vì cho rằng thuộc hạ tự mình ra lệnh rút lui!”
Không thể nào có chuyện đó. Nếu làm vậy thì đầu của kẻ ở cạnh Ma Vương-sama như ta sẽ chỉ lăn trên mặt đất. So với việc lấy lòng Ma Vương-sama thì mấy cảm xúc ghen tị chiến công của các đội khác chỉ là vặt vãnh. Dù ta cho các Harpy khác hạ xuống thuyết phục, đe doạ hỏi chúng có phải định chống lệnh Ma Vương-sama thì vẫn không có tác dụng.
“Là do chúng mất khả năng phán đoán bình thường vì năng lực Đấu Tranh ư? Không, đáng lẽ đám Unique vẫn có thể tự mình phát động mới được. Không lẽ chúng đã khổ chiến đến vậy sao?”
“Không, không hề có báo cáo như vậy…”
Thỉnh thoảng ta cũng xác nhận cảm nhận về tình huống cuộc chiến với những Unique phụ trách các đội, và chúng chỉ đáp lại rằng “Không vấn đề.” Vì đối chiếu với thông tin từ không trung nên ta tưởng điều đấy là hiển nhiên… nhưng đáng lẽ không có ai tuyên bố sẽ sử dụng năng lực của Ma Vương-sama mới đúng.
“Cần phải ngừng lại. Cứ tiếp tục chiến đấu thì quân ta sẽ càng mất nhiều binh lính hơn. Chỉ còn cách giải trừ năng lực Đấu Tranh và khiến chúng bình tĩnh lại thôi.”
“Nhưng quân đội đang giao chiến…”
“Nếu phần lớn kẻ địch đều mang khiên thì chúng sẽ không có nhiều thủ đoạn phản kích. Chúng đã phải vứt bỏ cả vũ khí thân thuộc mà triệt để phòng thủ. Hẳn là đối phương cũng mệt mỏi không ít.”
Ma Vương-sama giải trừ năng lực. Thế này thì kể cả bọn ngốc như chúng cũng sẽ tự giác được chỉ thị của ngài ấy mà vội vàng di tản. Không ngờ chúng lại bày trò khiến Ma Vương-sama gặp rắc rối, ta thật cảm thấy thảm hại cho chúng khi thuộc cùng Ma Giới với mình. Khi chúng bị phán quyết thì ta sẽ cười thật lớn vào mặt chúng.
Nhờ Ma Vương-sama giải trừ năng lực mà đội quân đã bắt đầu rút lui, nhưng hẳn là tuỳ vào phản kích của kẻ địch mà chỉ thị của ngài ấy cũng sẽ thay đổi. Ta lệnh Harpy xác nhận tình hình chiến trường. Dù sao thì số lượng địch quân cũng chỉ còn một ít, thắng lợi của bọn ta vẫn sẽ không lung lay___
“____Hả?”
Chờ… chờ chút đã! Cái… cái… cái quái gì đây!? Không thể nào, chuyện này không thể nào!?
“Chuyện gì, Malsashtiwell?”
“A… a…. địch… địch quân đang… phục sinh toàn bộ…”
“___Ngươi nói gì?”
“Số lượng địch quân không khác gì so với lúc trước khi chiến đấu! Chúng vẫn đang tiến về phía quân ta!”
Đây đã không thể gọi là kỳ lược nữa. Những quân địch chiến đấu, thất bại và chết đi kia đang tồn tại như thể không có chuyện gì xảy ra. Năng lực của Thương Ma Vương có thể hồi sinh người chết thành Undead và sai sử chúng. Tuy nhiên, theo báo cáo của Harpy thì đối phương rõ ràng là con người còn sống. Vốn dĩ cho dù là Ma Vương nào… không, cho dù là Yugura cũng không thể làm được.
Không, đây không phải lúc ta suy nghĩ chúng làm thế nào. Quân đội bên ta chắc chắn là đang bị tiêu hao. Hạ cấp chắc chắn sẽ không thể hành động mà liên tục gục ngã. Trung cấp cũng đang thở hổn hển, còn thượng cấp đang mệt mỏi rất rõ ràng. Và trước mắt lại là quân địch đang tiến đến.
“…Là kẻ thuộc hành tinh Yugura sao.”
Sống lưng ta lạnh toát. Ma Vương-sama rõ ràng đang toát lửa giận. Cảm giác không ai có thể chống lại mà bản thân chưa từng trải nghiệm. Ít nhất thì kẻ ấy đã khiến Ma Vương-sama nhận phải vũ nhục chưa từng có.
-------------------------------------------------------------------
“Giờ thì đến cả bọn trung cấp cũng không còn tác dụng. Chỉ là vẫn phải tính đến khả năng hắn ta lại dùng năng lực Đấu Tranh để khiến chúng khoẻ mạnh trở lại nữa.”
Độ tiêu hao của địch quân trông thấy từ ống nhòm vô cùng thảm thiết. Cho dù là gương mặt của những con thú khó có thể nhận ra biểu cảm, chúng vẫn đang lộ vẻ hoảng loạn rất rõ rệt. Đương nhiên rồi. Dù sao thì bọn chúng chỉ đang chờ đợi mà tự dưng lại chịu ảnh hưởng bởi năng lực Đấu Tranh trong thời gian khá dài.
“Con người, kẻ cầm đầu Harpy đang đau khổ trước báo cáo về hiện trạng. Giờ thì làm gì đây?”
“Cứ nhìn là được thôi. Cơ mà anh làm việc tốt thật đấy, Duvleori. Tôi còn tính trước là anh sẽ để thoát chừng một con rồi bị lộ vào lúc nào đó, nhưng chuyện lại quá hoàn hảo luôn.”
“Đừng hành động mà nghĩ rằng ta sẽ sai lầm. Ta sẽ hoàn thành chính xác điều được bảo.”
“Xin lỗi mà. Nhưng cho dù Duvleori có hoàn hảo thì đám Ác ma do anh chỉ huy cũng chưa chắc vậy phải không?”
“Ngươi cho rằng ta chỉ huy kém ư?”
“Người chỉ huy có hoàn hảo thì tầng chót cũng không nhất định như vậy. Kẻ tiến hành mọi chuyện như anh cũng hiểu rõ mà nhỉ?”
Tôi dùng ống nhòm nhìn Harpy đang đáp xuống nhằm xác nhận tình huống. Trên đầu của Harpy đó đang có Ác ma bám lên như ký sinh. Tất cả Harpy đang ở trên không trung chiến trường đều có chung tình trạng.
Tôi đã đoán được Phi Ma Vương không phải nhân vật có sở trường về ma pháp từ những thông tin của bọn Kim. Dù vậy, lý do hắn vẫn có thể tuỳ theo tình huống trên chiến trường mà nhanh chóng sử dụng năng lực Đấu Tranh là vì đám Harpy trên không trung đã thu thập thông tin, sau đó truyền đạt tình huống đến kẻ đóng vai trò tổng hợp tin tức ở bên cạnh Phi Ma Vương. Nếu chỉ tấn công Garne thì còn tốt, nhưng nếu đồng thời xâm lược cả Methys thì phải gọi là quá xa xỉ. Dù sao thì nó giống như đang tuyên bố rằng “Ta không nhìn trực tiếp vào chiến trường” vậy.
Vì để đề phòng, tôi đã tận dụng tính chất nhạy cảm của đám Ác ma ở các chiến trường mà xác nhận nguồn phát sinh năng lực Đấu Tranh. Và kể cả hiện tại, Phi Ma Vương vẫn không hề di chuyển khỏi nơi cạnh ranh giới của Ma Giới Garne và Ma Giới Methys. Dù có vẻ hắn đang rời khỏi hang động, nhưng Phi Ma Vương vẫn ưu tiên việc giữ vị trí để phát động năng lực Đấu Tranh một cách cân bằng.
Xét theo thành phần của quân địch thì kẻ đóng vai trò tổng hợp thông tin sẽ là Harpy cấp bậc Unique, tức là trên không trung cùng lắm cũng chỉ có Harpy thượng cấp. Vậy thì chỉ cần quân cờ của Tử cũng đủ để đối phó.
Phía sau lưng Duvleori đang có sẵn rất nhiều Ác ma thượng cấp mặc trang phục quản gia và trang bị Mặt Nạ Quân Cờ. Đây chính là chiến lực chủ yếu mới của Tử, đội quân quản gia ưu tiên chất lượng hơn số lượng. Tất cả đều là tập đoàn quái vật vượt trên cấp bậc Unique bình thường. Tuy năng lực cá thể thấp hơn so với quân đoàn cấp bậc Unique ngày xưa, nhưng độ trung thành thì không hề tồn tại sơ hở dưới sự giám thị của Duvleori. Đám Ác ma thượng cấp cũng không có mảy may ý định chống lại Duvleori hơn mình vài cấp bậc. Không chỉ thế, nếu trực thuộc Duvleori thì đám Ác ma còn có thể nhắm đến vị trí thuộc hạ số 3 của Tử nên chúng vô cùng hăng hái. Về khuyết điểm thì chắc là việc hoàn toàn không thể phân biệt được ai là ai. Đám Harpy trên không kia đã bị chúng bắt giữ không một tiếng động, trồng xuống Ác ma và hoàn toàn hoá thành con cờ.
Chuyện còn lại thì rất đơn giản, chúng tôi sẽ tuỳ tiện truyền đạt thông tin giả rằng con người đang chiến đấu hết mình, dẫn dụ đối phương phát động năng lực Đấu Tranh và duy trì càng lâu càng tốt. Thật sự là tôi còn định tiếp tục cho bên kia nhìn thấy chiến trường giả, nhưng Phi Ma Vương giải trừ năng lực đồng nghĩa với việc đám hạ cấp và trung cấp đã gần đạt giới hạn. Vì chúng cảm thấy nghi ngờ trước thông tin không rút lui nên tôi đã cho bên đó nhìn thấy phong cảnh thực sự trước khi bị lộ và khiến bọn chúng càng hỗn loạn hơn.
Song, vẫn có khả năng đám Unique trên mặt đất truyền đạt suy nghĩ trực tiếp cho Ma Vương nên kết giới xung quanh là hàng thật. Kết giới mà chúng tôi đang vận dụng là thứ được tạo ra bởi Nora dưới sự hợp tác của ba Ma Vương. Thật tốt vì nó không phải kết giới vật lý nên việc duy trì và phạm vi cũng thoải mái hơn. Vì để chuẩn bị cho việc này, chúng tôi đã truyền đạt trước cho các hiệp sĩ Turize và thánh hiệp sĩ rằng “Ngoài lúc ma vật trên không trung tấn công thì đừng đừng làm gì chúng.” Bên phía đám ma vật thì chúng tôi cũng cho các Ác ma cấp thấp còn lại không nhiều kia tuỳ tiện va chạm, các hiệp sĩ Turize thì chỉ chạy xung quanh nhằm kiềm chế.
Dù lâu hơn dự kiến, nhưng thật tốt khi đến cả trung cấp cũng nằm xuống. Giờ thì chỉ còn thượng cấp và Unique. Kể cả khi đối phương có thể gia tăng một cấp bậc bằng năng lực Đấu Tranh và vẫn còn sức phản kích, chúng vẫn vừa đủ để đụng độ với đội quân quản gia bên này.
Bên Methys thì đành phải nhờ quân lực hiện tại cố gắng, nhưng lỡ gặp lúc bất trắc thì vẫn còn Thương nên chắc hẳn sẽ câu kéo đủ thời gian cho đến khi bên này dọn dẹp. Vốn dĩ kẻ địch đã không còn khí lực để lập tức công kích.
“Quân đội hùng hổ đến thế mà lại hoá thành bộ dạng thảm hại như vậy. Đừng nói là chống lại năng lực của Phi Ma Vương, mà ngươi còn khiến hắn vận dụng mà bức ép đến mức này… Không lẽ ngươi cũng đã có đối sách trước năng lực Cám Dỗ của chủ nhân?”
“Cũng do sức mạnh của Tử là năng lực một chọi một. Chỉ là lừa dối cũng có mức độ. Vậy nên che giấu tên mình là đối sách tốt nhất rồi.”
Cũng không phải là không có, chỉ là bản thân sẽ không nói ra đâu. Tuy rằng Tử có lẽ sẽ vui mừng, nhưng độ uy hiếp của Duvleori đối với [tôi] hiện tại là vừa đủ rồi. Đến cuối cùng thì anh ta chắc chắn vẫn sẽ chọn Tử thay vì [tôi].
“Vậy thì giờ tiến hành được chưa?”
“Ừ, nhưng nhìn vào thời điểm giải trừ năng lực Đấu Tranh của Phi Ma Vương, anh nên lưu ý rằng có lẽ bọn trung cấp vẫn còn sức chống cự. Đám Unique thì sẽ do những cường giả bên này triệt hạ từng tên. Hẳn là sẽ không tốn bao nhiêu thời gian để Phi Ma Vương nhận ra thủ thuật này và đối phó. Cho đến lúc đấy thì anh hãy giải quyết cho nhanh và kiếm thật nhiều chiến tích vào nhé.”
“Đương nhiên rồi. Ta không thể nào lại tay không quay về trước người chủ nhân phải ở lại vì để bản thân ta ra tiền tuyến.”
Việc Duvleori ra tiền tuyến tức là Tử phải chờ đợi ở nơi an toàn. Mặc dù cùng nhau đi ra cũng được, nhưng thế thì Duvleori sẽ ngoan cố không chịu rời khỏi Tử, vậy nên chúng tôi chỉ có thể làm vậy để anh ta tự do hành động. Đương sự thì đúng là thích thú chiến đấu, cơ mà với những người đang chứng kiến thì sẽ rất hồi hộp nên đành nhờ cô ấy nhịn lại vậy.
“Tiện thể thì ngươi sẽ quay về ư? Ta nghĩ quân cờ của ngươi thích hợp nhất để dọn dẹp tình huống này đấy.”
“Ừ, tạm thời thì Illias sẽ ở lại bảo vệ, còn Ulffe và Mix sẽ bước ra chiến trường. [Tôi] mà bước ra phía trước thì sẽ có nhiều người lo lắng nên bản thân chỉ ở xa mà cổ vũ thôi.”
Tuy Ulffe có thể tự giăng kết giới, nhưng nếu có thêm Mix thì hẳn là sẽ hạn chế được ảnh hưởng. Bản thân cũng nói cho Mix về đặc trưng báo hiệu em ấy đang thay đổi. Và hiện tại chính là lúc phản công.
Quân địch không hề biết chuyện này cho đến khi chạm đến vị trí không thể rút lui, và chúng sẽ trở nên tuyệt vọng khi chứng kiến điều ấy. Tính toán sai lầm duy nhất chính là vì sự can thiệp của đám ma vật của Tử Ma Vương nên bọn ta không thể giải quyết cuộc chiến trong một lần. Dù đợt tổng công kích của đám Ác ma chỉ có ưu thế về số lượng kia không gây ra bao nhiêu thiệt hại, nhưng bọn ta vẫn bị cướp đi không ít thời gian. Nhờ đó, bọn con người có thêm thời gian để vực dậy, bên này cũng không tránh được việc phải nghỉ ngơi.
Song, bọn con người không còn thủ đoạn nào để khoả lấp khác biệt ở mức độ này nữa. Và quân đội bên ta đã nghỉ ngơi đầy đủ. Chúng không thể rút lui, vậy thì bọn ta sẽ có thể phô ra khác biệt quân lực rõ ràng trong trận chiến tiếp theo.
“Ma Vương-sama, thể lực của các đội đã hồi phục đầy đủ.”
“Vậy sao. Nhưng tiếp theo là trận thư hùng quyết định, hãy để quân lính tích trữ thêm sức mạnh một chút.”
“Vâng!”
Ma Vương-sama cũng đang nghĩ rằng trận chiến tiếp theo sẽ phân thắng bại. Nếu tiếp tục tiến quân thì các đội sẽ có thể tung hoành ngang dọc trên trận địa của địch và buộc chúng phải tản ra. Và khi phải tản ra trong trạng thái có khác biệt sức mạnh lớn như vậy, chúng sẽ chỉ là đích nhắm cho quân ta. Dù địch muốn nhắm vào việc tiễu trừ từng đội thì sức chống chịu của bên này vẫn đầy đủ, và các đội khác sẽ có thể tập hợp trong lúc chúng chiến đấu.
Niềm tin vào chiến thắng đã nằm trong lòng bàn tay lại khiến bản thân cao hứng đến vậy sao? Một cảm xúc còn tuyệt vời hơn cả vung vẩy móng vuốt mà giết địch. Tuy nhiên, ta không thể sơ suất vào lúc này. Tuy phần lớn quân lực của Tử Ma Vương đã bị diệt trừ, nhưng chúng vẫn còn sót lại. Cả hành động của Thương Ma Vương cũng chưa xác định được bao nhiêu. Cho dù không có khả năng bị lật thuyền toàn bộ, nhưng ta nên nghĩ rằng vẫn còn yếu tố bất ngờ khiến bọn ta phải khổ chiến.
Ngay lúc ta suy nghĩ đến đó thì có thông tin rằng trận doanh hai bên Garne và Methys đã hành động. Đây là…? “Có chuyện gì ư?”
“Thưa vâng, dường như có một số kỵ binh đang ở xung quanh đội quân đang tập kết của chúng ta như muốn bao vây… Các hiệp sĩ bọn chúng đang làm gì… Không, kẻ ở trên ngựa không phải kỵ binh, mà là giáo sĩ___!? Ma Vương-sama! Địch quân đang triển khai kết giới bao phủ đội quân của chúng ta! Việc truyền suy nghĩ đến đám ma vật trên mặt đất đang bị cản trở!”
Đó không phải kết giới nhằm nhốt quân đội của bọn ta lại. Đây rõ ràng là thủ đoạn nhằm chặt đứt liên lạc của bên này. Không, khoan đã… không lẽ là___
“Hẳn là chúng đang muốn thử nghiệm xem liệu sức mạnh của ta có thể tác động lên ma vật trong trạng thái ấy không.”
“Không thể nào!? Vậy thì đội của chúng ta___ Kẻ địch đã hành động! Toàn bộ địch quân trong phạm vi có thể nhìn thấy đang lao về phía chúng ta!”
“Đừng gào lên. Năng lực đến từ Yugura khác với ma pháp thông thường. Nó là sức mạnh cấm kỵ siêu việt mọi lãnh vực và có thể chạm đến quy tắc của thế giới. Chỉ với kết giới thì không thể ngăn chặn nổi.”
Ma Vương-sama nói vậy rồi phát động năng lực. Ngay lập tức, các Harpy có thể nhận thấy biến hoá bên quân ta tại hiện trường. Cho dù không thể nắm giữ tình huống chi tiết của ma vật do kết giới, nhưng sức ảnh hưởng vẫn đang hoạt động đúng chức năng. Thế thì có đón đánh cũng không thành vấn đề. Kết giới kia cũng không mang tính chất vật lý, nó chỉ dùng để ngăn cản thủ đoạn truyền ý thức của bọn ta mà thôi.
“Tất cả đã bắt đầu chiến đấu! Quân ta đang chiếm ưu thế áp đảo!”
“Malsashtiwell, hãy xác nhận chi tiết tình trạng của địch. Biết rằng kết giới không có tác dụng mà chúng vẫn bắt đầu chiến đấu, vậy thì hẳn là phải có một hai đối sách gì đó.”
“Vâng!___ Địch quân cách một khoảng lại bố trí các giáo sĩ, chúng triển khai kết giới với đồng đội xung quanh nhằm ngăn cản tác động từ năng lực của Ma Vương-sama. Ngoài ra… đây là… Vũ trang của địch đã thay đổi rất nhiều! Hầu như toàn bộ quân địch đang cầm khiên, kẻ trang bị khiên lớn cũng không ít!”
“Quả nhiên là vậy. Quân địch muốn cản trở ta chỉ huy, chuyên tâm vào phòng ngự nhằm tiêu hao năng lực của ta.”
Nếu vứt bỏ cả cơ hội phản công để tự bảo hộ, chúng vẫn có khả năng vượt qua một khoảng thời gian cho dù phải đối đầu đối tượng trên cơ. Quân ta đang ở trong trạng thái chiến đấu với thời gian giới hạn nên lựa chọn đó khá hiệu quả. Hơn nữa, bọn ta còn không thể gửi mệnh lệnh cho đám ma vật. Muốn chống chọi với năng lực của Ma Vương-sama thì quả nhiên không còn cách nào tốt hơn nữa.
“Nếu kéo dài thì thuộc hạ có nên cho các Harpy trực tiếp hạ xuống đất và truyền đạt chỉ thị không?”
“Cho đến lúc cần thiết thì không. Dù triệt để phòng thủ thì khác biệt chiến lực vẫn rất rõ ràng. Hơn nữa, nếu số lượng giảm đi thì đây chính là cơ hội tốt. Ngoài ra, năng lực Đấu Tranh của ta cũng gia tăng khả năng tìm đường thoát. Chúng vẫn có thể chọn ra phương án tương đối thích hợp dù không cần ta chỉ huy.”
“___Có vẻ như quân ta đang ưu tiên tấn công bọn giáo sĩ hơn là đám cầm khiên. Khi chúng cố gắng chuyển sang bảo vệ thì các ma vật lại đổi đối tượng và số lượng quân địch dần giảm đi.”
“Nếu làm được vậy thì không thành vấn đề. Lúc bọn giáo sĩ chết đi thì đám binh sĩ được bảo vệ kia sẽ chịu ảnh hưởng bởi năng lực Đấu Tranh và trở thành đống gỗ mục chỉ biết cầm khiên thôi.”
Nhưng bên con người vẫn đang điên cuồng tử thủ cho các giáo sĩ. Đúng là quân ta đang áp đảo, nhưng không thể tránh được việc bị địch quân câu kéo thời gian. Chỉ là đám con người vẫn chưa nắm bắt chính xác thời gian có thể chiến đấu của bên này. Ngược lại, chúng giống như đang cầu nguyện và đặt cược rằng quân ta sẽ không thể chịu nổi năng lực của Ma Vương-sama mà tự diệt.
“___!? Địch có viện quân! Bên nào cũng là quân đội con người mới, hơn nữa… đó là quân Skeleton của Thương Ma Vương!”
“Quân con người___ Trang bị của chúng thế nào?”
“Trang bị lấy khiên làm chủ yếu, nhưng giáp thì khác hẳn quân Garne lẫn thánh hiệp sĩ của Methys, cũng không phải hiệp sĩ Turize. E rằng đó là quân Quama!”
Ta kiểm tra số lượng binh sĩ và tái hiện trên bản đồ. Song, viện quân vào lúc này… Đáng lẽ Quama đang tập trung bảo vệ nước mình chứ…. Bởi vì nếu Garne và Methys sụp đổ thì sẽ tiếp theo sẽ đến mình nên chúng cuống lên ư?
“Gia tăng tổng chiến lực mà tiến hành chiến đấu dài hơi sao. Tuy rất dứt khoát, nhưng chúng ôm hy vọng quá nhiều rồi. Đúng là năng lực Đấu Tranh gây gánh nặng khổng lồ lên ma vật yếu ớt. Song, gánh nặng ấy sẽ không xuất hiện trong lúc sử dụng năng lực Đấu Tranh. Phần lớn ma vật cấp thấp sẽ kiệt lực, nhưng địch quân lúc ấy cũng đã chết đi rất nhiều rồi.”
Đúng như Ma Vương-sama đã nói, tuy số lượng tăng lên, nhưng chúng cũng không thể nào chịu đựng toàn bộ công kích của ma vật được cường hoá bởi năng lực của ngài ấy. Một khi mất đi giáo sĩ thì các binh sĩ ngừng cử động sẽ lần lượt bị khuất phục.
Cứ tiếp tục thế này thì có lẽ không cần mất đi binh lính hạ cấp cũng có thể phân định thắng bại…
“Chúng ta nên làm gì với giáo sĩ đang bao vây quân ta? Thuộc hạ cho rằng nếu ra lệnh thì các Harpy sẽ có thể tiêu diệt từng kẻ trong bọn chúng.”
“Không cần. Cho dù ta sử dụng năng lực Đấu Tranh mà quân địch vẫn duy trì thì hẳn là chúng đang dự định triệt để phòng thủ sự chỉ huy của ta. Khả năng cao là sẽ có hiệp sĩ hoặc cung thủ đang ẩn nấp và xoá thân mình bằng ma pháp vô hình ở xung quanh.”
“Cũng đúng… Tình trạng không phòng bị lộ liễu thế này có khả năng cao là bẫy. Thuộc hạ xin lỗi vì suy nghĩ nông cạn.”
Không cần nóng vội. Số lượng của bọn chúng đang chắc chắn giảm đi. Tuy quân Skeleton cũng có cản trở, nhưng sức mạnh của chúng chẳng được bao nhiêu. Chỉ cần ma vật trung cấp và thượng cấp ra mặt thì chúng chỉ là đống tạp nham chờ bị đập nát. Điều cần chú ý chính là biến hoá ở xung quanh chiến trường. Bọn ta cần phải đối phó với những thay đổi đến từ sách lược mới của địch.
Song, ta cũng không phải lo lắng nhiều, kẻ địch dần dần giảm đi và bắt đầu xuất hiện kẻ rút lui. Không, đó không phải rút lui. Chúng đang chạy trốn. Địch nhân đã vứt bỏ vũ khí và muốn chạy khỏi chiến trường.
“Ma Vương-sama, kẻ địch đã bắt đầu xuất hiện người chạy trốn.”
“Địch quân chạy trốn trong tình trạng này sẽ không thể nào tiếp tục bảo vệ nước mình. Không cần thiết phải miễn cưỡng đuổi theo bọn chúng. Dù sao đi nữa, chỉ cần toàn bộ địch quân không rút lui toàn bộ thì ma vật chịu năng lực Đấu Tranh vẫn chỉ ưu tiên kẻ trước mắt.”
Kẻ chạy trốn tức là tinh thần đã gục ngã. Kẻ ưu tiên mạng sống của mình hơn thắng lợi của nhân loại sẽ không có tư cách để chiến đấu trên chiến trường. Ngược lại, chúng còn dồn ép người ở lại vào đường cùng. Hiện bọn ta đã không còn khả năng thua cuộc. Giờ thì chỉ cần nhanh chóng đánh bại địch quân còn lại là xong.
Tuy nhiên, quả nhiên là phần lớn những kẻ lưu lại đều tự tin vào năng lực mình, có thể tự triển khai kết giới và kiên định ngăn cản từng đợt tấn công mãnh liệt của bọn ta. Đa số bọn chúng đều được cấu thành bởi hiệp sĩ Turize. Trong quân đội con người, binh sĩ Turize chắc chắn là rất mạnh, nhưng kể cả chiến lực chủ
ấy cũng không thể kéo dài lâu.
“…..”
Ta nhận rất nhiều báo cáo và liên tục tái hiện bản đồ trong thời gian rất lâu. Đúng là chúng đang giảm đi, nhưng càng giảm thiểu thì khả năng tự vệ của chúng càng kiên cố hơn. Thời gian mà ta dự đoán cũng đã trôi qua khá lâu, bản thân cũng biết rõ mình đang trở nên bực bội.
E rằng sau này, ma vật hạ cấp sẽ không thể chiến đấu như bình thường. Trung cấp cũng sẽ yếu đi rất nhiều, thượng cấp thì chắc chắn sẽ rất mệt mỏi. Đây chính là so đấu chịu đựng, là địch kiệt sức trước hay quân ta đạt giới hạn trước. Kẻ có lợi là quân ta. Chính vì vậy nên bọn ta mới không được phép buông lỏng. Ma Vương-sama cũng lý giải điều đó nên không định giải trừ năng lực. Thời gian đang trôi qua từng chút.
“___Thật không ngờ bản thân lại thua cuộc trong so đấu nhẫn nại, quả nhiên là hiệp sĩ của Turize. Đám trung cấp chắc cũng sắp đạt giới hạn rồi. Malsashtiwell, bảo Harpy đáp xuống ra lệnh rút lui đi.”
“Vâ… vâng!”
Ta ra lệnh cho đội Harpy hạ xuống. Trong lúc đang truyền lệnh rút lui thì bọn ta không thể truyền đạt suy nghĩ vì kết giới của địch, nhưng hẳn là đám Unique sẽ không kiệt sức sớm như vậy. Nhất định là chúng có thể lập tức hành động.
Một lúc sau, các Harpy bay lên, rời khỏi kết giới và truyền thông tin đến. Vậy thì chúng ta có thể rút lui mà không… hả?
“Ma… Ma Vương-sama! Đội trưởng các đội cự tuyệt rút lui! Chúng tiếp tục cho toàn bộ các đội chiến đấu và phớt lờ mệnh lệnh!”
“___Ngươi nói gì cơ?”
Không thể nào. Đúng là bọn cấp bậc Unique là lũ không sợ chiến đấu. Ta có thể lý giải tâm tình chần chờ rút lui trước đám hiệp sĩ không bao lâu nữa sẽ bị nghiền nát. Song, người ra lệnh rút lui không phải ta, mà là Ma Vương-sama. Không thể nào có chuyện chúng lại làm ra hành động phản bội mệnh lệnh của ngài ấy.
Bất cứ ai cũng biết rõ khác biệt năng lực với Ma Vương-sama bằng cả thân thể lẫn tinh thần. Tất cả phải biết rằng nếu làm vậy thì mạng mình sẽ không còn mới đúng.
“Chuyện đó… có vẻ như chúng không chịu nghe vì cho rằng thuộc hạ tự mình ra lệnh rút lui!”
Không thể nào có chuyện đó. Nếu làm vậy thì đầu của kẻ ở cạnh Ma Vương-sama như ta sẽ chỉ lăn trên mặt đất. So với việc lấy lòng Ma Vương-sama thì mấy cảm xúc ghen tị chiến công của các đội khác chỉ là vặt vãnh. Dù ta cho các Harpy khác hạ xuống thuyết phục, đe doạ hỏi chúng có phải định chống lệnh Ma Vương-sama thì vẫn không có tác dụng.
“Là do chúng mất khả năng phán đoán bình thường vì năng lực Đấu Tranh ư? Không, đáng lẽ đám Unique vẫn có thể tự mình phát động mới được. Không lẽ chúng đã khổ chiến đến vậy sao?”
“Không, không hề có báo cáo như vậy…”
Thỉnh thoảng ta cũng xác nhận cảm nhận về tình huống cuộc chiến với những Unique phụ trách các đội, và chúng chỉ đáp lại rằng “Không vấn đề.” Vì đối chiếu với thông tin từ không trung nên ta tưởng điều đấy là hiển nhiên… nhưng đáng lẽ không có ai tuyên bố sẽ sử dụng năng lực của Ma Vương-sama mới đúng.
“Cần phải ngừng lại. Cứ tiếp tục chiến đấu thì quân ta sẽ càng mất nhiều binh lính hơn. Chỉ còn cách giải trừ năng lực Đấu Tranh và khiến chúng bình tĩnh lại thôi.”
“Nhưng quân đội đang giao chiến…”
“Nếu phần lớn kẻ địch đều mang khiên thì chúng sẽ không có nhiều thủ đoạn phản kích. Chúng đã phải vứt bỏ cả vũ khí thân thuộc mà triệt để phòng thủ. Hẳn là đối phương cũng mệt mỏi không ít.”
Ma Vương-sama giải trừ năng lực. Thế này thì kể cả bọn ngốc như chúng cũng sẽ tự giác được chỉ thị của ngài ấy mà vội vàng di tản. Không ngờ chúng lại bày trò khiến Ma Vương-sama gặp rắc rối, ta thật cảm thấy thảm hại cho chúng khi thuộc cùng Ma Giới với mình. Khi chúng bị phán quyết thì ta sẽ cười thật lớn vào mặt chúng.
Nhờ Ma Vương-sama giải trừ năng lực mà đội quân đã bắt đầu rút lui, nhưng hẳn là tuỳ vào phản kích của kẻ địch mà chỉ thị của ngài ấy cũng sẽ thay đổi. Ta lệnh Harpy xác nhận tình hình chiến trường. Dù sao thì số lượng địch quân cũng chỉ còn một ít, thắng lợi của bọn ta vẫn sẽ không lung lay___
“____Hả?”
Chờ… chờ chút đã! Cái… cái… cái quái gì đây!? Không thể nào, chuyện này không thể nào!?
“Chuyện gì, Malsashtiwell?”
“A… a…. địch… địch quân đang… phục sinh toàn bộ…”
“___Ngươi nói gì?”
“Số lượng địch quân không khác gì so với lúc trước khi chiến đấu! Chúng vẫn đang tiến về phía quân ta!”
Đây đã không thể gọi là kỳ lược nữa. Những quân địch chiến đấu, thất bại và chết đi kia đang tồn tại như thể không có chuyện gì xảy ra. Năng lực của Thương Ma Vương có thể hồi sinh người chết thành Undead và sai sử chúng. Tuy nhiên, theo báo cáo của Harpy thì đối phương rõ ràng là con người còn sống. Vốn dĩ cho dù là Ma Vương nào… không, cho dù là Yugura cũng không thể làm được.
Không, đây không phải lúc ta suy nghĩ chúng làm thế nào. Quân đội bên ta chắc chắn là đang bị tiêu hao. Hạ cấp chắc chắn sẽ không thể hành động mà liên tục gục ngã. Trung cấp cũng đang thở hổn hển, còn thượng cấp đang mệt mỏi rất rõ ràng. Và trước mắt lại là quân địch đang tiến đến.
“…Là kẻ thuộc hành tinh Yugura sao.”
Sống lưng ta lạnh toát. Ma Vương-sama rõ ràng đang toát lửa giận. Cảm giác không ai có thể chống lại mà bản thân chưa từng trải nghiệm. Ít nhất thì kẻ ấy đã khiến Ma Vương-sama nhận phải vũ nhục chưa từng có.
-------------------------------------------------------------------
“Giờ thì đến cả bọn trung cấp cũng không còn tác dụng. Chỉ là vẫn phải tính đến khả năng hắn ta lại dùng năng lực Đấu Tranh để khiến chúng khoẻ mạnh trở lại nữa.”
Độ tiêu hao của địch quân trông thấy từ ống nhòm vô cùng thảm thiết. Cho dù là gương mặt của những con thú khó có thể nhận ra biểu cảm, chúng vẫn đang lộ vẻ hoảng loạn rất rõ rệt. Đương nhiên rồi. Dù sao thì bọn chúng chỉ đang chờ đợi mà tự dưng lại chịu ảnh hưởng bởi năng lực Đấu Tranh trong thời gian khá dài.
“Con người, kẻ cầm đầu Harpy đang đau khổ trước báo cáo về hiện trạng. Giờ thì làm gì đây?”
“Cứ nhìn là được thôi. Cơ mà anh làm việc tốt thật đấy, Duvleori. Tôi còn tính trước là anh sẽ để thoát chừng một con rồi bị lộ vào lúc nào đó, nhưng chuyện lại quá hoàn hảo luôn.”
“Đừng hành động mà nghĩ rằng ta sẽ sai lầm. Ta sẽ hoàn thành chính xác điều được bảo.”
“Xin lỗi mà. Nhưng cho dù Duvleori có hoàn hảo thì đám Ác ma do anh chỉ huy cũng chưa chắc vậy phải không?”
“Ngươi cho rằng ta chỉ huy kém ư?”
“Người chỉ huy có hoàn hảo thì tầng chót cũng không nhất định như vậy. Kẻ tiến hành mọi chuyện như anh cũng hiểu rõ mà nhỉ?”
Tôi dùng ống nhòm nhìn Harpy đang đáp xuống nhằm xác nhận tình huống. Trên đầu của Harpy đó đang có Ác ma bám lên như ký sinh. Tất cả Harpy đang ở trên không trung chiến trường đều có chung tình trạng.
Tôi đã đoán được Phi Ma Vương không phải nhân vật có sở trường về ma pháp từ những thông tin của bọn Kim. Dù vậy, lý do hắn vẫn có thể tuỳ theo tình huống trên chiến trường mà nhanh chóng sử dụng năng lực Đấu Tranh là vì đám Harpy trên không trung đã thu thập thông tin, sau đó truyền đạt tình huống đến kẻ đóng vai trò tổng hợp tin tức ở bên cạnh Phi Ma Vương. Nếu chỉ tấn công Garne thì còn tốt, nhưng nếu đồng thời xâm lược cả Methys thì phải gọi là quá xa xỉ. Dù sao thì nó giống như đang tuyên bố rằng “Ta không nhìn trực tiếp vào chiến trường” vậy.
Vì để đề phòng, tôi đã tận dụng tính chất nhạy cảm của đám Ác ma ở các chiến trường mà xác nhận nguồn phát sinh năng lực Đấu Tranh. Và kể cả hiện tại, Phi Ma Vương vẫn không hề di chuyển khỏi nơi cạnh ranh giới của Ma Giới Garne và Ma Giới Methys. Dù có vẻ hắn đang rời khỏi hang động, nhưng Phi Ma Vương vẫn ưu tiên việc giữ vị trí để phát động năng lực Đấu Tranh một cách cân bằng.
Xét theo thành phần của quân địch thì kẻ đóng vai trò tổng hợp thông tin sẽ là Harpy cấp bậc Unique, tức là trên không trung cùng lắm cũng chỉ có Harpy thượng cấp. Vậy thì chỉ cần quân cờ của Tử cũng đủ để đối phó.
Phía sau lưng Duvleori đang có sẵn rất nhiều Ác ma thượng cấp mặc trang phục quản gia và trang bị Mặt Nạ Quân Cờ. Đây chính là chiến lực chủ yếu mới của Tử, đội quân quản gia ưu tiên chất lượng hơn số lượng. Tất cả đều là tập đoàn quái vật vượt trên cấp bậc Unique bình thường. Tuy năng lực cá thể thấp hơn so với quân đoàn cấp bậc Unique ngày xưa, nhưng độ trung thành thì không hề tồn tại sơ hở dưới sự giám thị của Duvleori. Đám Ác ma thượng cấp cũng không có mảy may ý định chống lại Duvleori hơn mình vài cấp bậc. Không chỉ thế, nếu trực thuộc Duvleori thì đám Ác ma còn có thể nhắm đến vị trí thuộc hạ số 3 của Tử nên chúng vô cùng hăng hái. Về khuyết điểm thì chắc là việc hoàn toàn không thể phân biệt được ai là ai. Đám Harpy trên không kia đã bị chúng bắt giữ không một tiếng động, trồng xuống Ác ma và hoàn toàn hoá thành con cờ.
Chuyện còn lại thì rất đơn giản, chúng tôi sẽ tuỳ tiện truyền đạt thông tin giả rằng con người đang chiến đấu hết mình, dẫn dụ đối phương phát động năng lực Đấu Tranh và duy trì càng lâu càng tốt. Thật sự là tôi còn định tiếp tục cho bên kia nhìn thấy chiến trường giả, nhưng Phi Ma Vương giải trừ năng lực đồng nghĩa với việc đám hạ cấp và trung cấp đã gần đạt giới hạn. Vì chúng cảm thấy nghi ngờ trước thông tin không rút lui nên tôi đã cho bên đó nhìn thấy phong cảnh thực sự trước khi bị lộ và khiến bọn chúng càng hỗn loạn hơn.
Song, vẫn có khả năng đám Unique trên mặt đất truyền đạt suy nghĩ trực tiếp cho Ma Vương nên kết giới xung quanh là hàng thật. Kết giới mà chúng tôi đang vận dụng là thứ được tạo ra bởi Nora dưới sự hợp tác của ba Ma Vương. Thật tốt vì nó không phải kết giới vật lý nên việc duy trì và phạm vi cũng thoải mái hơn. Vì để chuẩn bị cho việc này, chúng tôi đã truyền đạt trước cho các hiệp sĩ Turize và thánh hiệp sĩ rằng “Ngoài lúc ma vật trên không trung tấn công thì đừng đừng làm gì chúng.” Bên phía đám ma vật thì chúng tôi cũng cho các Ác ma cấp thấp còn lại không nhiều kia tuỳ tiện va chạm, các hiệp sĩ Turize thì chỉ chạy xung quanh nhằm kiềm chế.
Dù lâu hơn dự kiến, nhưng thật tốt khi đến cả trung cấp cũng nằm xuống. Giờ thì chỉ còn thượng cấp và Unique. Kể cả khi đối phương có thể gia tăng một cấp bậc bằng năng lực Đấu Tranh và vẫn còn sức phản kích, chúng vẫn vừa đủ để đụng độ với đội quân quản gia bên này.
Bên Methys thì đành phải nhờ quân lực hiện tại cố gắng, nhưng lỡ gặp lúc bất trắc thì vẫn còn Thương nên chắc hẳn sẽ câu kéo đủ thời gian cho đến khi bên này dọn dẹp. Vốn dĩ kẻ địch đã không còn khí lực để lập tức công kích.
“Quân đội hùng hổ đến thế mà lại hoá thành bộ dạng thảm hại như vậy. Đừng nói là chống lại năng lực của Phi Ma Vương, mà ngươi còn khiến hắn vận dụng mà bức ép đến mức này… Không lẽ ngươi cũng đã có đối sách trước năng lực Cám Dỗ của chủ nhân?”
“Cũng do sức mạnh của Tử là năng lực một chọi một. Chỉ là lừa dối cũng có mức độ. Vậy nên che giấu tên mình là đối sách tốt nhất rồi.”
Cũng không phải là không có, chỉ là bản thân sẽ không nói ra đâu. Tuy rằng Tử có lẽ sẽ vui mừng, nhưng độ uy hiếp của Duvleori đối với [tôi] hiện tại là vừa đủ rồi. Đến cuối cùng thì anh ta chắc chắn vẫn sẽ chọn Tử thay vì [tôi].
“Vậy thì giờ tiến hành được chưa?”
“Ừ, nhưng nhìn vào thời điểm giải trừ năng lực Đấu Tranh của Phi Ma Vương, anh nên lưu ý rằng có lẽ bọn trung cấp vẫn còn sức chống cự. Đám Unique thì sẽ do những cường giả bên này triệt hạ từng tên. Hẳn là sẽ không tốn bao nhiêu thời gian để Phi Ma Vương nhận ra thủ thuật này và đối phó. Cho đến lúc đấy thì anh hãy giải quyết cho nhanh và kiếm thật nhiều chiến tích vào nhé.”
“Đương nhiên rồi. Ta không thể nào lại tay không quay về trước người chủ nhân phải ở lại vì để bản thân ta ra tiền tuyến.”
Việc Duvleori ra tiền tuyến tức là Tử phải chờ đợi ở nơi an toàn. Mặc dù cùng nhau đi ra cũng được, nhưng thế thì Duvleori sẽ ngoan cố không chịu rời khỏi Tử, vậy nên chúng tôi chỉ có thể làm vậy để anh ta tự do hành động. Đương sự thì đúng là thích thú chiến đấu, cơ mà với những người đang chứng kiến thì sẽ rất hồi hộp nên đành nhờ cô ấy nhịn lại vậy.
“Tiện thể thì ngươi sẽ quay về ư? Ta nghĩ quân cờ của ngươi thích hợp nhất để dọn dẹp tình huống này đấy.”
“Ừ, tạm thời thì Illias sẽ ở lại bảo vệ, còn Ulffe và Mix sẽ bước ra chiến trường. [Tôi] mà bước ra phía trước thì sẽ có nhiều người lo lắng nên bản thân chỉ ở xa mà cổ vũ thôi.”
Tuy Ulffe có thể tự giăng kết giới, nhưng nếu có thêm Mix thì hẳn là sẽ hạn chế được ảnh hưởng. Bản thân cũng nói cho Mix về đặc trưng báo hiệu em ấy đang thay đổi. Và hiện tại chính là lúc phản công.
Danh sách chương