Gã rất ghét chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng cũng giống như những điều mà ông ta vừa nói, gã cũng không dám giúp đỡ Diệp Quân giết chết chủ nhân bút Đại Đạo. Đơn giản thôi, nếu như giết chết chủ nhân bút Đại Đạo, như vậy thì tên Diệp Quân này sẽ không còn đối thủ.



Khi đó, gã sẽ không có quyền lên tiếng nữa.



Mà bây giờ, hai người này đang kiềm chế lẫn nhau, như vậy thì gã sẽ có quyền lên tiếng, cũng có quyền được lựa chọn, bất kể là chủ nhân bút Đại Đạo hay là Diệp Quân, cũng đều không dám tùy tiện nhằm vào gã.



Nhìn thấy Cổ Bàn im lặng, Diệp Quân đương nhiên biết được gã đang nghĩ gì, người này không hề ngu xuẩn, ngược lại còn rất khôn khéo. Đương nhiên gã như vậy cũng bình thường thôi, cường giả ở cấp bậc này rồi không thể ngu dốt được, nếu là kẻ ngu đần thì đã không thể tu luyện được tới trình độ này.





Chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Hơn nữa, cho dù ngươi có tin tưởng hắn, hắn cũng không chắc có thể đánh thắng được tên kỵ sĩ Huyết Diễm kia. Vừa rồi chúng ta lấy ba đánh một, tên kỵ sĩ Huyết Diễm kia không hề xước sát gì, ngược lại còn có thể áp chế chúng ta... Điều này đủ chứng minh khả năng chiến đấu đã đạt đến được cảnh giới gần bảy phần Chân…”



Cổ Bàn nhanh chóng quyết định, quay đầu nhìn về phía tên kỵ sĩ Huyết Diễm: “Vậy thì để sau này rồi nói”.



Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cười lạnh.







Diệp Quân nhún vai, cũng không hề thất vọng, dù sao vốn dĩ chỉ là thử thăm dò ý kiến thôi, hơn nữa tên Cổ Bàn này cũng không lập tức từ chối, nói cách khác, sau này vẫn có cơ hội.



Ba người xoay người rời đi, mà tên kỵ sĩ Huyết Diễm cũng không đuổi theo, đợi đám người Diệp Quân đi xa, tên kỵ sĩ Huyết Diễm kia đột nhiên tản đi, lại hóa thành một vũng máu một lần nữa.



Ba người trở lại đường chính, tiếp tục đi về phía trước.



Lúc này đã là đêm khuya, bốn phía một mảnh đen kìn kịt, cảm giác rất khủng bố.



Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía linh hồn thần bí đang bám vào trên người chủ nhân bút Đại Đạo, nói: “Linh hồn thần bí kia, Hồn Thần là gì?”



Đối với thứ gọi là “Thần” ở chỗ điểm giao Hư Chân, hắn vẫn có chút tò mò.



Linh hồn thần bí nói: “ 'Thần' ở chỗ điểm giao Hư Chân chỉ là một cách nói, chỉ cần có thể vượt qua Giới Ngoại, cũng chính là nhập Chân, là có thể thành lập lên một con đường cho riêng mình, có thể tự xưng là 'Thần'. Tất nhiên, muốn làm được như vậy rất khó”.



Diệp Quân nói: “Ngươi không làm được?”



Linh hồn thần bí cười nói: “Ta còn thiếu một chút nữa”.



Diệp Quân có chút tò mò nói: “Điểm giao Hư Chân có bao nhiêu loại 'Thần' như thế này?”



Linh hồn thần bí nói: “Câu hỏi của ngươi làm khó ta rồi”.



Diệp Quân có chút nghi hoặc: “Ngươi không biết?”



Linh hồn thần bí nói: “Điểm giao Hư Chân... rất lớn, hơn nữa, thời không nơi đó do có một số nguyên nhân đặc biệt nên cực kì phức tạp...”



Diệp Quân lại hỏi: “Tại sao các ngươi lại tới đây?”



Linh hồn bí ẩn lần này im lặng.



Diệp Quân thấy thế cũng không hỏi nhiều.



Cổ Bàn cười lạnh: “Đến những nơi như thế này, đơn giản chính là muốn cướp bóc”.



Linh hồn thần bí nói: “Là vì cướp bóc, nhưng mà, cũng không phải vì cướp bóc tài nguyên của Hư thế giới này, mà là vì cướp bóc một món thần vật vốn dĩ đang thuộc về nơi điểm giao Hư Chân…”



Diệp Quân tò mò hỏi: “Thần vật thần bí?”



Linh hồn thần bí nói: “Ừ”.



Không muốn nói nhiều.



Diệp Quân cũng không hỏi lại, hắn nhìn khắp bốn phía xung quanh, đối với trận đại chiến năm đó, hắn rất tò mò, từ trong lời nói của linh hồn thần bí này, hắn đã biết được một ít tin tức. Rõ ràng năm đó có vô số cường giả ‘Thần’ kéo đến Hư thế giới, đánh nhau với nước Cổ Thần vì món thần vật kia…



Mà xem xét từ tình hình hiện tại, nước Cổ Thần tuy rằng đã bị diệt vong, nhưng những người gọi là “Thần” kia hình như cũng đã phải chịu thiệt rất lớn.



Nước Cổ Thần mạnh như vậy?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện