Ngày 180 sau khi bị triệu hồi tới thế giới khác

“Fuuh, tạ ơn trời, mình tới kịp rồi!”

Với một nụ cười tế nhị, Elena xuống ngựa và đi tới trước mặt Ryouma.

Tuy nhiên, Ryouma có thể cảm thấy sự nguy hiểm ẩn dấu sau nụ cười đó.

“Elena-san... Chẳng phải bà đang chỉ huy tấn công Irachion sao?”

“Oh? Hình như cậu cũng không phải là một phần của đội tấn công nhỉ? À thì...”

Sau khi nghe bà ấy nói, Ryouma chỉ còn biết cười gượng gạo.

(Đúng như dự đoán, dù cho bà ấy có từng là anh hùng cứu đất nước này lúc xưa...Mặc dù đã già, nhưng một khi bà ấy tức giận bà ấy vẫn có biểu cảm kiểu này huh...Bà ấy không bao giờ ngừng lại cho tới khi bà ấy tự tay giết được con người đó...)

Ryouma ngay lập tức hiểu được ý định của việc bà ấy đến đây ngay khi cậu thấy thái độ của bà ấy.

Bà ấy cũng đã dự đoán Hodram sẽ bỏ trốn giống như Ryouma.

Mối hận thù của bà ấn với Holdram cần phải được giải quyết sớm.

“Bà mang theo bao nhiêu quân?”

“300 người tôi tin tưởng nhất.”

(Không hề khoan nhượng huh.Nhưng mà, mình nghĩ cũng phải thôi...)

Trong trái tim Elena, trả thù đã trở thành mục đích sống của bà ấy.

Quân số bà ấy đang chỉ huy là 300.

Xét theo việc bà ấy mang hết tất cả những ai thân thuộc với mình thì rõ ràng là bà ấy không hề có ý định dừng lại cho đến khi Holdram chết.

Dù cho Hodram có đầu hàng, bà ấy chắc chắn vẫn sẽ xử tử ông ta.

“Vậy tình hình thế nào rồi? Holdram đã trốn thoát chưa?”

Ryouma lắc đầu.

“Vậy sao? Bất kể gì đi chăng nữa, không đời nào ông ta chọn chết ở Irachion đúng chứ?”

Sự lo lắng xuất hiện trên mặt Elena.

Khả năng này ngoài sức dự đoán của bà ấy.

Tuy nhiên, bà ấy không ngây thơ tới mức tin rằng tất cả dự đoán của mình luôn đúng.

Tuy nhiên, bà ấy không thể mắc phải bất cứ sai lầm nào lúc này.

Bởi vì mối thù của bà ấy sẽ không bao giờ trả được nếu Holdram chết theo cách ấy.

“Tôi nghi ngờ ông ta sẽ làm như thế. Thêm nữa, tôi cũng nghe được rằng ông ta đang chuẩn bị một số tiền lớn...”

“...Đúng như dự đoán.... Tôi chẳng đoán được gì ngoài việc đó từ tính cách đang khinh của ông ta.”

Elena nói như thể đang sỉ vả Hodram.

“Cậu có biết ông ta định tới đâu không?”

Ryouma nhận lấy tấm bản đồ từ Sara và trải nó ra trước mặt Elena.

“Chúng tôi đã thu hẹp xuống còn 2 khả năng... Đầu tiên, nếu giả sử ông ta sử dụng xe ngựa để trốn thoái thì gia đình ông ta sẽ không để di chuyển trên địa hình nguy hiểm, nên tôi nghĩ ông ta sẽ đi về phía nam.”

Ryouma kẻ một đường trên bản đồ bằng ngón trỏ.

“Tôi hiểu rồi... Đúng là sẽ rất khó khăn nếu đi về phía đông. Nếu ông ta đi đường đó, ông ta sẽ bị bắt bởi các quý tộc đang muốn lấy lòng công chúa...”

Ryouma gật đầu.

Bởi vì công chúa Lupis sắp thắng.

Các quý tộc lúc đầu ở phe địch sẽ cố lấy lòng công chúa kể cứu lấy bản thân.

Nếu Hodram chọn hướng đông thì chẳng khác gì tự tử.

Tất cả mọi người đều muốn lấy đầu Holdram dâng lên công chúa.

“Hướng tây cũng không thể được... Địa hình của vương quốc Zalda toàn là núi... Nên chỉ còn lại hướng nam là lựa chọn duy nhất huh?”

Elena phân tích giống như những gì Ryouma nghĩ trong đầu.

Thực tế, thái độ của bà ấy cho thấy bà ấy khá chắc chắn về điều đó.

Ryouma tự hỏi liệu có lý do đằng sau việc đó hay không.

“Ryouma-kun cậu có vẻ lo lắng về việc ông ta sẽ đi đường nào nhỉ?”

Ryouma lặng lẽ gật đầu.

“Đừng lo lắng. Hodram sẽ trốn xuống phía nam. Tôi chắc chắn ông ta sẽ không chọn đường khác.”

Elena nói đầy tự tin.

“Điều gì làm bà nghĩ như vậy?”

“Bởi vì vợ ông ta là quý tộc của vương quốc Thalluja.”

vương quốc Thalluja.

Một đất nước nằm cách 100km về phía nam của Irachion.

Đúng là nếu vợ ông ta tới từ đất nước đó, vậy thì nó sẽ làm một nơi đên an toàn hơn.

Bởi vì gia đình ông ta có quan hệ ở đó, vì thế có nhiều khả năng họ sẽ cho ông ta ở nhờ.

“Ta hiểu rồi... Đúng là rất hợp lý khi ông ta chọn trốn đến vương quốc Thalluja khi ông ta có quan hệ ở đó, nhưng chẳng phải ông ta biết chúng ta biết được sự thật này sao?”

Ryouma không có ý định moi móc lỗi của kế hoạch.

Giả thuyết của Elena khá thuyết phục.

Tuy nhiên, dựa vào kinh nghiệm trốn thoát khỏi đế quốc Ortomea, ý tưởng tốt nhất không phải lúc nào cũng cho kết quả tốt nhất.

Bởi vì ý tưởng tốt nhất là ý tưởng dễ đoán nhất.

Vì thế, một chiến thuật gia giỏi thường phải thực hiện ý tưởng tốt thứ hai.

“Không chọn ý tưởng tốt nhất huh? Đừng lo. Tôi không nghĩ chuyện đó sẽ xảy ra. Bởi vì nếu ông ta đi về phía đông nam, ông ta sẽ đến vương quốc Britannia.” (All Hail Lelouch)

Elena chỉ tay về phần lãnh thổ kể bên vương quốc Thalluja.

“Có vẻ như khoảng cách của hai nơi đều ngang nhau. Có lý do gì để ông ta không đến vương quốc Britannia hay không?”

Elena lắc đầu.

“Điều đó sẽ không xảy ra đâu... Sự thật thì Thalluja và Britannia là kẻ thù lâu đời... Nếu Hodram dự định trốn sang đó, ông ta sẽ không thể trốn khỏi vương quốc Britannia bởi vì vợ ông ta đến từ vương quốc Thalluja. Hơn nữa, Hodram cũng không thể để vợ mình như vậy. Bởi vì nếu ông ta làm vậy, ông ta sẽ mất hết những người chống lưng..”

“ Elena-san nghĩ rằng Hodram sẽ quay lại bằng cách mượn sức mạnh từ vương quốc Thalluja sao? Liệu ông ta có tiếp tục tìm kiếm sức mạnh cho mình không?”

“Chính xác. Ông ta không phải là loại người từ bỏ khi chưa đánh nhau.”

Nếu nhưng gì Elena nói là chính xác, vậy thì Hodram chắc chắn sẽ trốn đến vương quốc Thalluja.

Đối với Hodram, một quốc gia nơi mà vợ mình có một chút tầm ảnh hưởng thì tốn hơn nhiều so với một quốc gia mình chẳng có mối quan hệ nào.

Tuy nhiên, Ryouma có một mối quan ngại mới sau khi nghe Elena giải thích.

Trước giờ cậu đã không để ý tới vợ của Holdram, bởi vì bà ta không có gì quan trọng.

Tuy nhiên, sự trả thù của Elena không chỉ là mỗi mạng sống của Hodram.

Bà ấy muốn tiêu diệt toàn bộ gia đinh của ông ta.

Bao gồm luôn cả vợ của Hodram.

Giết vợ của Holdram sẽ gây ra sự bất hòa giữa Rozaria và Thalluja, kết quả là dẫn đến mối quan hệ thù địch...

(Elena-san biết rõ Hodram... Hiện giờ thì mình chỉ đi theo phán đoán của bà ấy...Mặc dù mình hơi lo lắng về việc vợ của Hodram từng là quý tộc từ quốc gia khác...Liệu mọi chuyện có ổn không khi giết bà ta như vậy?)

Tuy nhiên, Ryouma ngay lập tưc loại bỏ sự lo lắng đó...

“Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ đi theo ý kiến của bà...”

Cậu dự định sẽ để chuyện báo thù của Elena làm ưu tiên hàng đầu.

Elena gật đầu.

“Vậy thì kế hoạch là gì? Liệu chúng ta có lên tấn công ngay lập tức khi họ rời khỏi Irachion hay nên đợi đến khi họ đi xa một chút?”

“Tôi chọn giết ông ta ngay lập tức tại chô này.... Cậu nghĩ sao?”

Elena chỉ tay vào một điểm gần đó trên bản đồ.

Theo bản đồ thì nơi mà bà ấy chỉ vào hầu hết là rừng.

Đó là một nơi tốt để tập kích.

“Ta hiểu rồi... Nếu vậy thì chúng ta nên chia quân ra làm 2... Để xem, hay là tôi sẽ dẫn theo 200 quân để đuổi theo? Vậy được chứ, Elena-san?”

Ryouma biết chính xác điều Elena muốn và gợi ý của cậu đã phản ánh điều đó.

Và Elena hiểu được ý định của Ryouma.

“ Cảm ơn cậu, Ryouma-kun.”

Nhưng lời đó đã bày tỏ hết nỗi lòng của bà ấy.

Và hơn nữa cũng là số mệnh của Hodram và gia đình ông ta.

----------------------------------------------------------------------------------

“Kyle, có ai theo đuôi chúng ta không?”

Kyle nhìn về phía sau một lần nữa trước khi trả lời.

“Hiện giờ chúng ta đang an toàn thưa ngài...”

“Ta hiểu rồi... Có vẻ như nghe theo lời khuyên của cậu là đúng nhỉ, trốn thoát vào lúc công chúa Lupis đang tiến đến gần...”

“Thưa ngài! Cảm ơn vì những lời khen đó!”

Kyle cúi thấp đầu.

Sau khi Hodram bán toàn bộ tài sản của mình, ông ta đã tập hợp một số trợ lý tại biệt thự của mình và đợi thời điểm đến.

Họ đều đợi một cơ hội để trốn thoát khỏi Irachion.

Và thời điểm chính là hôm nay.

Thời điểm mà công chúa Lupis chuẩn bị tấn công Irachion.

Sự hoảng sợ lan rộng khắp Irachion.

Trong khi Holdram biết rõ là Gerhardt đã đổi sang phe công chúa Lupis, thì thông tin này vẫn chưa được cộng đồng biết đến.

Và kết quả là dân chúng nghĩ rằng công chúa đang dẫn quân đến để tấn công công tước.

Bất kể giai cấp thống trị có làm gì, thì người dân vẫn vô tội.

Tuy nhiên , nếu thành phố bị tấn công bởi mội đội quân lớn thì chắc chắn cư dân sẽ hứng chịu thiệt hại.

Với tình thế khốc liệt này, cư dân đang cố trốn thoát khỏi thành phố để bảo vệ tài sản và tính mạng của mình.

Và Hodram lấy lợi thế từ lỗ hổng tạo ra bởi sự hỗn loạn trong lúc trốn thoát.

“Fuuuh! Ta chưa từng nghĩ rằng chúng ta lại có thể trốn dễ dàng như thế này! Ta sẽ thưởng cho cậu sau Kyle. Lupis và Gerhardt chết tiệt,... Ta thề ta sẽ bắt các người phải trả giá!”

Cảm thấy nhẹ nhõm khi không có ai đuổi theo, Hodram bắt đầu chửi rủa kẻ thù.

Lời nói của ông ta không có chút gì là lịch sự.

Bình thường khi nhắc đến tên một người trong hoàng tộc mà không kèm theo danh hiệu thì được cho là cực kì thiếu tôn trọng.

Tuy nhiên, ông ta đã từ bỏ chức vị của mình ở vương quốc Rozeria.

Uy danh, chức vụ và danh tiếng.

Hodram ném tất cả những gì ông ta có được tại vương quốc Rozeria.

Tuy nhiên, kể cả những việc đó xảy đến với ông ta, không có gì để biện hộ cho mối thù của ông ta.

công chúa không phải là người đã làm ông ta lâm vào tình trạng này.

Nếu có bất cứ gì, thì chỉ là do ông ta phản bội công chúa trước và rồi bị Gerhardt lừa.

Nghiệp chướng của ông ta đã gây ra chuyện này.

Nhưng ông ta không chấp nhận sự thật.

Tất cả những khó khăn ông ta chịu đựng đều là do người khác gây ra không phải lỗi của ông ta.

Và bởi vì là con người như thế, ông ta sẵn sàng từ bỏ tất cả mọi thứ để chạy đến quốc gia khác.

“Vợ và con gái ta sao rồi? Có vấn đề gì không?”

Hodram nhìn về chiếc xe ngựa phía sau ông ta.

Bên trong xe là gia đình của ông ta.

“Vâng thưa ngài! Chúng tôi đang cố hết sức để đảm bảo họ được thoải mái trong xe ngựa.”

“Hmph. Họ là con át chủ bài cuối cùng của ta! Nghe rõ đây! Ta sẽ không tha thứ cho bất cứ lỗi lầm nào, nghe rõ chứ?!”

“Xin hãy yên tâm. Chúng tôi chắc chắn sẽ đưa họ đến Thalluja an toàn! Đúng không, mọi người?!”

“””Vâng, thưa ngài! Xin hãy giao cho chúng tôi!”””

Những hiệp sĩ xung quanh hết lên đồng ý.

Át chủ bài của Hodram cũng được coi là át chủ bài của tất cả mọi người.

Giống như Hodram, tất cả mọi người có mặt tại đây đều là những người không thể sống được trong vương quốc Rozeria nữa.

Họ đều là những người hưởng lợi từ sự ảnh hưởng của Hodram lúc xưa.

Đó chính là lý do mà họ không phản bội Hodram.

Nếu Hodram có được tầm ảnh hưởng, thì họ cũng sẽ như vậy. Và ngược lại.

Đây không phải là mối quan hệ trung thành mà chỉ là một mối quan hệ lợi ích và sinh tồn.

“Tốt! Nếu hoàng tử của vương quốc Thalluja cưới con gái ta thì ta sẽ có lại được quyền lực mặc dù là một người nước ngoài! Khi chuyện đó xảy ra, ta sẽ ban thưởng cho cho tất cả mọi người!”

“’”Vâng, thưa ngài!”””

Át chủ bài cuối cùng của Hodram là vợ và con gái của ông ta, cả hai đều là quý tộc của Thalluja.

Ông ta muốn tự nâng bản thân mình lên bằng việc để con gái cưới hoàng tử của Thalluja.

Đây chính là việc mà Hodram đã dự tính từ đầu.

Bởi vì, ông ta không có nhiều ảnh hưởng trong giới quý tộc của vương quốc Thalluja và gia đinh hoàn tộc.

Để giành được quyền kiểm soát, ông ta cần nhiều quyền lực hơn. Và chỉ có một vài cách để làm được điều đó.

Và trong số chúng, hoàng tử là người có thể cho Holdram bước đệm cần thiết để ông ta nắm lấy quyền lực.

Ông ta chưa bỏ cuộc.

(Mình sẽ không kết thúc thế này! Mình chắc chắn sẽ giành lại quyền lực của mình bằng đôi tay này!)

Suy nghĩ hung ác đó xuất phát từ một đại tướng, từng chìm đắm trong quyền lực.

Sự vui sướng khi trở thành một người có quyền lực.

Nó giống như là ma túy, đầu độc tâm trí và trái tim con người.

“Như thể mình để mọi chuyện kết thúc vậy!”

Trong mắt Hodram chỉ có mỗi bóng tối.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện