Ubyashiki Kagaya gặp Qiu đến liền mở miệng chào hỏi, đợi các Kakushi dọn xong trà bánh, mới vào nội dung chính, đối với Qiu hỏi:

“Có thật là cậu đã bắt được Quỷ Vương Kibutsuji Muzan rồi không?”

“Xác thật, nếu anh không tin, tôi có thể để mọi người đi xem thử ngay bây giờ.” Qiu không chút do dự gật đầu nói.

“Chúng tôi sẽ đi, nhưng đợi cuộc họp lần này xong đã, cậu đã xác định như vậy, chúng tôi vẫn rất yên tâm.” Ubyashiki Kagaya nhẹ nhàng gật đầu nói.

“Tôi có điều muốn hỏi!” sau khi Ubyashiki Kagaya nói xong, Phong Trụ Shinazugawa Sanemi mới lễ phép đưa tay lên tỏ ý muốn phát biểu.

Qiu có chút bất ngờ người nóng nảy như Shinazugawa Sanemi, lại ôn hòa như thế, hoàn toàn khác với lần đầu tiên gặp mặt, có lẽ là việc mình bắt được Kibutsuji Muzan đã đạt được sự tôn trọng của anh ta cũng nên?

Thấy được mọi người đều không có ý kiến nhìn mình, Shinazugawa Sanemi mới đối với Qiu nghiêm túc hỏi:

“Tôi không có dị nghị việc anh tù binh Kibutsuji Muzan, nhưng nghe anh nói, nếu giết đi Kibutsuji Muzan tất cả quỷ đều sẽ biến mất, việc tốt như vậy, vì sao anh lại trì hoãn?”

Shinazugawa Sanemi dứt lời, ánh mắt mọi người ở đây ít nhiều đều có hơi lấp lóe.

Mọi người ở đây ít nhiều đều có quá khứ không tốt với quỷ, gia đình nhà Ubuyashiki thì không nói, đã là thù truyền kiếp, anh trai của Hà Trụ Tokitou Muichirou thì bị quỷ giết ch.ết, cha mẹ của hai chị em Kochou Kanae và Kochou Shinobu, gia đình của chính Shinazugawa Sanemi hay đồng bạn thuở nhỏ của Himejima Gyoumei cũng là như thế, đều bị quỷ sát hại.

Chậm trễ một ngày giết Quỷ Vương Kibutsuju Muzan, có lẽ liền sẽ có biết bao người bị hại xuất hiện, tất cả mọi người ở đây ít nhiều đều đối với việc này đưa ra chú ý, Shinazugawa Sanemi cũng coi như là thay mặt mọi người hỏi ra lời trong lòng.

Qiu đối với Phong Trụ Shinazugawa Sanemi hỏi ra việc này cũng hơi có bất ngờ, thế nhưng rất nhanh hồi thần lại, nghiêm túc nói:

“Tôi giữ lại mạng của Kibutsuji Muzan đầu tiên là muốn xem thử ý kiến của mọi người xem thế nào.

Tiếp theo là có vài người vừa bị Kibutsuji Muzan biến thành quỷ, việc này gián tiếp là lỗi của tôi, tôi trước tiên cần phải xác định với Tamayo máu hay tế bào của Kibutsuji Muzan có thể giúp ích được để biến bọn họ trở lại làm người hay không.

Cuối cùng, Tamayo cũng là người bị hại, tôi muốn biết ý kiến của Tamayo là như thế nào.

Mọi người yên tâm, nếu không có bất ngờ xảy ra, tôi sẽ không để hắn sống quá chiều hôm nay.”

“Chúng tôi tin tưởng cậu.” nghe được Qiu cam đoan, Ubuyashiki Kagaya cùng chúng Trụ Cột đều gật đầu đáp.

“Được rồi, mọi người cũng đừng thúc Qiu nữa, nếu không có cậu ấy nghĩ ra được kế hoạch bất ngờ này, chúng ta cũng không thể nhanh như vậy bắt được Kibutsuji Muzan.” Ubuyashiki Kagaya hòa hoãn chủ đề nói.

“Không có gì, kế hoạch thành công tất cả đều là nhờ công của Kaigaku đã hết sức cố gắng mới có thể thuận lợi như vậy, đóng góp của tôi cũng chỉ là xử lý công việc tiếp sau mà thôi.” Qiu khiêm tốn phủi tay nói.

Mà ở một bên khác, mặt cựu Minh Trụ Kuwajima Jigorou nghe được lời Qiu nói đã đen lại, đối với Ubuyashiki Kagaya khom người hành lễ, thở dài, nghiêm túc nói:

“Lỗi của lão không biết nhìn người, đã đào tạo ra phản đồ, nếu không có chàng trai trẻ này phát hiện, có lẽ sẽ gây sai lầm không thể vãn hồi, xin chúa công hạ xuống trách phạt.”

Lời vừa nói ra, không khí lập tức trầm lặng xuống, Ubuyashiki Kagaya ngẫm lại một chút, liền nhẹ nhàng gật đầu nói:

“Do ông nhận người không nghiêm, không chú ý quản giáo được người thừa kế, tôi, Ubuyashiki Kagaya, dưới danh nghĩa là người dẫn đầu của Sát Quỷ đội, ở đây tuyên bố cựu Minh Trụ Kuwajima Jigorou sẽ không còn là người đào tạo các kiếm sĩ nữa!”

“Chúa công, không thể được!”

Phong Trụ Shinazugawa Sanemi, nghe được Ubuyashiki Kagaya nói, liền gấp gáp đứng bật dậy phải đối.

“Vì sao không được?” Ubuyashiki Kagaya uống một hớp trà, ôn hòa nhìn Shinazugawa Sanemi, hỏi.

“Bởi vì ngài ấy đã đào tạo biết bao kiếm sĩ tài năng, nếu không có ngài Kuwajima đảm nhận một phần việc đào tạo thế hệ tiếp theo, công việc của ngài Urokodaki sẽ nặng nhọc rất nhiều.”

“Việc này thì cậu yên tâm, Urokodaki cũng sẽ không cần lại tiếp tục đào tạo thế hệ kiếm sĩ tiếp theo nữa.”

“Chúa công, ý của ngài là, …?” Viêm Trụ Rengoku Kyoujurou nghe được lời của Ubuyashiki Kagaya nói cũng không khỏi ngạc nhiên thốt lên.

Mà tất cả mọi người ở tại chỗ cũng nhao nhao phản ứng lại, trong lòng tựa hồ đoán được ý định của Ubuyashiki Kagaya, đều tập trung chú ý nhìn về phía anh.

“Xem ra mọi người đã biết quyết định của tôi, đúng vậy, đã Quỷ Vương Kibutsuji Muzan sẽ bị Qiu xử lý, tất cả quỷ biến mất, Sát Quỷ đội cũng sẽ hoàn thành mục tiêu lúc ban đầu thành lập, đã đến lúc phải giải tán.” Ubuyashiki Kagaya gật đầu, tiếp tục nói.

“Tôi muốn nhờ cậy mọi người nán lại thêm chút, dành thời gian tập hợp các kiếm sĩ lại, tôi sẽ chính thức thông báo giải tán, lại phân phát cho mỗi người một khoản phí an gia sau đó liền đường ai nấy đi, có duyên gặp lại.”

“Chúa công đừng nói như vậy, nhà Rengoku thế nhưng là đã ở đây từ lâu, chúng ta vẫn có thể là hàng xóm.” Rengoku Kyoujurou cười nói.

“Đúng vậy, chúa công! Hai chị em chúng tôi cũng ở tại Điệp phủ, thỉnh thoảng sẽ lại qua hỏi thăm ngài.” Kochou Kanae cũng đồng ý nói.

“Ha ha ha, vậy phải để ba người thất vọng rồi, sau khi hồi phục thân thể khỏe mạnh, tôi dự định mang gia đình đi khắp thế giới này, cùng ngắm nhìn cảnh tượng bình yên của đất nước.” Ubuyashiki Kagaya thâm tình nhìn về gia đình của bản thân, cất tiếng cười nói.

“Ha ha, vậy cũng thật là một ý tưởng hay! Chúc chúa công có được nhiều kỷ niệm đẹp bên gia đình!” Rengoku Kyoujurou thật tâm vì Ubuyashiki Kagaya cười, chúc mừng nói.

“Đúng đấy, chúa công! Tôi đề nghị ngài đi núi Phú Sĩ, nơi đó quả thật rất hùng vĩ, tuyết phủ trắng ngần quanh năm, xứng đáng là biểu tượng vĩnh cửu của đất nước!” Luyến Trụ Kanroji Mitsuri hưng phấn nói.

“Ừ, đến đó còn có thể tắm suối nước nóng!” Xà Trụ Iguro Obanai cũng hùa theo nói.

“Muốn tắm suối nước nóng chi bằng đi về phía bắc đến Hokkaido, nơi đó có một thị trấn gọi là Noboribetsu ẩn mình giữa thiên nhiên hoang sơ, nằm trên độ cao hơn 1000 mét.

Nếu chúa công lo lắng không tìm được đường có thể tìm đến tôi, tôi sẽ dẫn đường cho.

Nơi đó thường được bao quanh bởi những dãy núi hùng vĩ phủ đầy cây thông và những dòng suối trong vắt, nếu đi vào mùa xuân sẽ khi lá vằng chuyển màu sẽ rất đẹp, trên đường đến đó còn có thể thưởng thức được cảnh biển, tôi chắc chắn ngài sẽ thích nó.”

“Đến đó có xa quá không?”

“Không phải chúa công muốn xem cảnh đẹp của đất nước sao, trên đường đi còn có thể ghé qua những địa điểm khác!”

“Ừ anh nói rất có lý.”

Những người khác nhao nhao lên hứng thú, bắt đầu sôi động cùng nhau đề ra những nơi có phong cảnh đẹp mà bản thân đã đi qua cho Ubuyashiki Kagaya tham khảo, bầu không khí một mảnh vui vẻ tường hòa, chỉ có Qiu ngồi ở một góc, ánh mắt quỷ dị nhìn lấy cảnh tượng trước mắt.

Nếu bản thân nhớ lầm thì tầm một, hai năm nữa chiến tranh thế giới thứ nhất sẽ xảy ra, kéo dài bốn năm ròng, gần 70 quốc gia bị cuốn vào theo nhiều hình thức khác nhau.

Tất nhiên vào thời điểm này Nhật Bản không bị ảnh hưởng quá nhiều, thế nhưng chiến tranh thế giới lần thứ hai 21 năm sau mới là khủng bố, nhìn tình huống chắc chắn Ubuyashiki Kagaya vẫn sẽ sống đến thời điểm đó, chỉ mong là sẽ không có vấn đề gì đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện