Tìm Ubuyashiki Kagaya hợp tác, tất nhiên là vì Qiu cần sự phối hợp của tất cả thành viên trong Sát Quỷ đội, vả lại nhà Ubuyashiki là nơi đây thổ địa, hợp tác lên sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức.
Quan sát sắc trời đã là chiều tà, Qiu quyết định trước tiên nghỉ ngơi một đêm này mai lại thực hiện kế hoạch, dù sao thời gian không cho phép.
Ngày hôm sau, 10 giờ trưa, Qiu từ trong hư không xuất hiện ở một sườn núi, xòe tay ra, mười mấy cỗ TS2, TS4 từ trong cổng không gian lần lượt chạy ra, bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình.
Bản thân Qiu lại từ từ lên núi, mục đích là ngôi nhà ở phía trên, nhà Kamado.
Đúng vậy, hôm nay Qiu dự định hái một chút hoa Bỉ Ngạn xanh về nghiên cứu, thuận tiện làm giả một cái tung ra làm mồi cho Kibutsuji Muzan xem xem một mắt.
Đây cũng là lý do vì sao chiều hôm qua còn nhiều thời gian mà bản thân lại trì hoãn đến bây giờ.
Cốc cốc cốc!
Qiu đứng trước cửa nhà Kamado, lễ phép gõ cửa, chờ đợi người bên trong ra mở cửa.
Xoạt! Cửa mở ra, một người phụ nữ trung niên từ đi ra nhìn Qiu, hỏi: “Xin chào, tôi có thể giúp gì cho anh?”
“Xin chào, tôi là Qiu, xem như là một dược sư đi, tôi nghe người dân dưới núi nói nơi đây có một loại thuốc quý, muốn hỏi thăm xem cô có từng thấy không?” Qiu thấy có người ra, mở lời nói.
Người trước mắt có làn da trắng, đôi mắt màu tím nhìn rất hiền hậu, mái tóc đen được búi lên cao, bị che khuất bởi một chiếc khăn màu trắng trên đầu.
Trên người mặc một bộ kimono màu tím kẻ ca rô và một chiếc tạp dề màu trắng, dường như là đang làm việc giở dang liền đi ra mở cửa cho cậu.
Qiu có thể đoán được, người trước mắt dường như là mẹ của nhân vật chính, Kamado Kie.
Có thể thấy được sau khi nhận tiền mà Ubuyashiki Kagaya mua điệu múa tế Hỏa Thần, gia cảnh của nhà Kamado đã cải thiện đáng kể, nhà cửa khang trang, nhìn qua mới tinh, thần thái của Kamado Kie cũng rất hồng hào, không chút lộ vẻ lo lắng mỏi mệt điển hình của người khốn khó.
“Thuốc sao? Thật xin lỗi, tôi chỉ là người dân bình thường, cũng không nhận ra đâu là cây thuốc, thế nhưng nếu anh muốn tìm kiếm có thể đi về phía tây cách đây có hai cây số, …”
Mẹ của Tanjirou một bên ngẫm nghĩ, một bên lại cung cấp cho Qiu 4, 5 vị trí có thể có Hoa Bỉ Ngạn xanh, các TS2, TS4 cũng lần lượt thu được tín hiệu tập trung về các địa điểm miêu tả lùng tìm.
Qiu xác nhận mẹ của Tanjirou không nhớ được địa điểm nào nữa liền cúi chào cảm ơn, để lại một khoản tiền nhỏ xem như xin lỗi đã làm phiền gia đình, mới bước chân rời đi.
Hai giờ sau, Qiu cũng đã tìm được mục tiêu cần tìm, thế nhưng lại có một vấn đề, có tới hai loại hoa phù hợp yêu cầu, một cái chính là hoa bỉ ngạn màu xanh, không có gì đặc biệt, một cái khác cũng có hình dạng tương tự, chỉ là ở viền cánh có màu xanh trắng, nhụy hoa và nhị hoa có lấm tấm điểm vàng.
Qiu cẩn thận trước tiên cấy ghép từng cái vào bồn nuôi cấy, sau đó mới ở lại quan sát từ hoa nở cho đến khi hoa tàn.
Ừ, cả hai đều là như thế.
“Ây, rốt cuộc giữa hai thứ này, cái nào mới thật sự là Hoa Bỉ Ngạn xanh đây? Hay cả hai đều là?”
Qiu gặp phải tình cảnh này, trong lúc nhất thời cũng không biết cái nào là thật, mở cổng không gian thu hồi TS2 và TS4, bản thân cũng bước một bước tiến vào cổng không gian biến mất tại chỗ.
Tuy không biết cái nào là thật sự, thế như dựa vào ngoại hình một so một làm giả đã đầy đủ, còn việc phân biệt, Qiu biết nên tìm ai có thể giúp một tay rồi.
…
Một tháng sau, Tokyo, phố đèn đỏ, trời chiều phố đã lên đèn, hoạt động ban đêm cũng dần lộ ra tấp nập, người người náo nhiệt qua lại, tiếng đàn ông, tiếng phụ nữ, tiếng trẻ nít, kẻ say người tỉnh, nói nói cười cười lộ ra nhịp sống phồn vinh nơi thành phố không ngủ.
Mà ở trong một nhà kỹ viện, có hai người trung niên mập mạp đang cùng uống rượu trò chuyện, bên cạnh còn có hai người kỹ nữ bên cạnh bồi tiếp.
“Ha ha ha, này có biết gì không, hai ngày trước có tên hái thuốc mới từ trên núi trở về, lại nói là trên núi có một bông hoa rất đẹp, làm hắn mải mê ngắm nhìn đến khi nó héo tàn cũng không kịp ngắt lấy.”
Một người trung niên trong đó uống một hớp rượu cười nói.
“Khoa trương như vậy?!” một người khác có chút giật mình, ánh mắt hướng lên, tựa như nhớ lại cái gì, nói:
“Anh nói là tiệm thuốc ở đầu đường khu phía bắc đúng không?
Ngày hôm đó tôi có đi ngang qua, dường như rất náo nhiệt, đáng tiếc ngày hôm đó có việc gấp, cũng không kịp nghe ngóng chuyện gì.”
“Ha ha, để tôi nói anh nghe, tên hái thuốc đó nói cái gì đó là hoa bỉ ngạn xanh, chỉ nở rộ ở thời khắc hoàng hôn, giao ban giữa sáng và tối, sụp nắng một cái liền héo tàn nên mới không kịp ngắt lấy.”
Một người khác vừa uống rượu vừa kể, trên mặt không khỏi lộ vẻ khinh thường, làm sao lại có thể có loại hoa đó.
Theo ông thấy, tên hái thuốc kia chỉ là cố ý buôn lời giật gân, muốn bán giá cao một cái thông tin giả, dù sao cũng đã nói hoa tàn rất nhanh, không thể tìm thấy cũng không thể đổ lỗi cho tên đó.
“Hoa bỉ ngạn xanh? Đó là hoa gì?” Người đối diện uống rượu nghe kể, một mặt nghi hoặc biểu thị ông chưa nghe nói loài hoa này bao giờ.
“Tôi cũng không biết, chỉ là nghe tên hái thuốc kia miêu tả, dường như là một loại cây thân thảo, có chiều cao khoảng nhiêu đây” người trung niên vừa nói vừa loạng choạng quơ tay mô tả, mới mở miệng nói tiếp:
“Cây mọc sát nhau, toàn thân đều xanh biếc, cánh hoa vươn dài từ mặt đất, phía trên đài gồm từ 5 đến 7 nụ, khi nở xòe ra mọi hướng như muốn đón lấy tất cả tinh túy của trời đất, trong gió chập trùng rất là kiêu sa, đáng tiếc hoa cũng chỉ nở trong vài phút rồi tàn.”
“Kiêu sa, chỉ nở rộ trong phút chốc, ha ha ha, nói như vậy loài hoa này cực kỳ tương tự với hoa khôi của chúng ta nha, kiêu sa, chúng ta lại không bao giờ có thể hái lấy, ha ha.”
“Đúng thế, người bình thường như chúng ta cũng không thể chạm lấy, ha ha.”
Hai người trung niên nhìn nhau cười cười tự giễu, cùng nhau cụng ly cầm vò rượu uống ừng ực ừng ực, tựa như muốn say khướt quên đi cuộc đời mệt nhọc
Mà hai người cũng không hề hay biết, cuộc trò chuyện của bọn họ đã bị một người ở trên đài cao cách đó 7, 8 mét chú ý tới.
Tóc đen mắt xanh lá, lông mi dài và làn da nhợt nhạt, trên người mặc lên một bộ kimono đắt tiền, nhìn lên rất xinh đẹp nhưng vẻ hung hăng lộ rõ.
Đây chính là Oiran, ky nữ cao cấp thuộc nhà Kyougoku, Warabihime-oiran, hay nói đúng hơn là một trong 12 Quỷ Nguyệt, Thượng Huyền Lục, Daki!
Daki lúc này đã không hề để ý đến bên người tú bà đang nói luyên thuyên cái gì, mà đang cùng với anh của mình, một Thượng Huyền Lục khác trò chuyện.
“Gryuutarou, nghe gì không, là tin tức của Hoa Bỉ Ngạn xanh, chúng ta lập công lớn!” Daki hưng phấn ở trong đầu hô lên.
“Đúng vậy Daki, chúng ta mau mau từ trên miệng tên mập đó mò ra người hai thuốc kia, sau đó giao cho vị đại nhân kia!”
Ryuutarou cũng không nén được kích động, trong đầu chuyển một cái đã bày ra kế hoạch hành động.
Nếu lần này thành công, chắc chắn Muzan đại nhân sẽ hậu hĩnh ban thưởng hai người bọn họ, nói không chắc thực lực liền có thể tiến thêm vài bước.