Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Bên ngoài công đường, một đám văn lại tụm năm tụm ba nhìn xung quanh, cả đám đều nghi hoặc khó hiểu nhìn bầu trời màu tím trước mặt.
- Sao lại như này chứ? - Sáng quá! Sao bầu trời sao lại có màu tím chứ?
- Hình như là bột phấn khoáng vật nào đó, ở đâu cũng thấy.
- Đúng rồi, các ngươi có cảm thấy thân thể như nóng hơn không, cảm giác như muốn bốc cháy vậy?
Trương Thiên Thường giơ tay ra, ý đồ muốn bắt lấy khoảng tím trước mặt. Đến giờ hắn mới phát hiện ra đó là những bụi tím bé li ti, vô cùng nhỏ. Là vì giờ chúng phát sáng nên mắt thường mới có thể thấy được.
Trương Thiên Thường nhíu chặt mày, thầm nghĩ không hiểu là gì thì nghe thấy một thanh âm quen thuộc vang lên:
- Đây là bụi mịn tử diệu nguyên tinh thu hút tới.
Trương Thiên Thường nghe vậy thì sững người, quay sang hỏi:
- Là Độ sư gia?
Hắn phát hiện vị sư gia này đang đứng bên ngoài bốn mươi thước, ở cửa huyện nha.
Trương Thiên Thường khẽ nhíu mày, có chút không khách khí quát hỏi sư gia:
- Độ sư gia, huyện lệnh đại nhân đâu rồi? Vừa rồi huyện úy Chu Lệnh Thì nói với chúng ta huyện lệnh huyện Ngân Nguyệt giờ là yêu ma ngụy trang, xin hỏi việc này là thật hay giả?
Trong mắt hắn tràn đầy nghi ngờ và lửa giận. Hiện giờ hắn cũng đã nhớ lại huyện lệnh đã tử vong hai tháng trước. Theo lẽ thường, Lại bộ quả thật không thể bố trí huyện lệnh mới trong thời gian ngắn như vậy được. Nhất là trước khi huyện úy Chu Lệnh Thì nói ra thì bọn họ không chút hoài nghi, thậm chí quên mất việc này.
Độ sư gia nghe vậy thì cười khổ, bình tĩnh bước đến nói:
- Trương tổng bộ, đại nhân nhà ta không phải là yêu ma, mà là tuần tr.a sứ thất phẩm của Hoàng Thành Ty, họ Trang, tên đầy đủ là Trang Minh Nguyệt! Vốn đại nhân nhà ta vì truy bắt trọng phạm hắc bảng Huyết Vũ Miêu Thì, truy bắt đến đây. Biết kẻ này có cấu kết với thế lực địa phương, lại gặp huyện Ngân Nguyệt không hiểu vì sao đột phát ma biến nên dùng thiên phú thần thông che đậy tri giác mọi người, tạm đảm nhiệm chức huyện lệnh, vừa truy tr.a Huyết Vũ Miêu Thì, vừa đảm bảo bình an cho bách tính.
Trương Thiên Thường nghe vậy thì sững người, huyện lệnh kia là tuần tr.a sứ thất phẩm? Chức này còn cao hơn chức huyện lệnh nhiều, nhưng vấn đề là thật không vậy?
- Ta hiện tại không thể chứng minh việc này, nhưng muốn biết một người phải xem hành động của người đó. Trương tổng bộ, đại nhân nhà ta từ khi đảm nhiệm huyện lệnh, có từng làm việc gì gây hại cho bách tính? Hay là hắn một mực hết lòng, toàn lực trấn áp yêu ma trong thành, truy tìm đối tượng đứng sau màn?
Độ sư gia đã đi đến bên thềm công đường, nhìn vào bên trong nói:
- Hôm nay đại nhân nhà ta đến Hỏa Khư trang, điều tr.a vụ án bên đó. Tình huống bên đó ngươi cũng biết, rất khó xử, đại nhân lo các ngươi không đủ thực lực nên đành tự mình đi điều tra, đến giờ vẫn chưa thể liên lạc được.
Huyện úy Chu Lệnh Thì và điển sử ngang nghiên nổi loạn, giết ch.ết đô úy quận binh. Theo như tình huống hiện tại thì Hỏa Khư trang chắc chắn là cạm bẫy Chu Lệnh Thì giăng ra, ta ở nửa canh giờ trước cảm thấy không ổn, vội chuồn mất nên may mắn còn sống.
Hắn nhìn vào trong thấy Lâm Thập Nhị đang chiến đấu với một con “tam nhãn ma” cấp 4 cuối cùng, ánh mắt đầy ngạc nhiên.
Độ sư gia không ngờ là Lâm Thập Nhị không bị huyết đao cơ giết ch.ết, tên nhóc này không những còn sống mà còn lật được bàn cờ, giết đến huyện úy Chu Lệnh Thì vội vã chạy trốn.
Độ sư gia thầm nghĩ sớm biết như vậy thì sáng nay không nên chạy trốn, hẳn là nghe lời đại nhân, một khi trong thành sinh biến, lập tức đi tìm Lâm Thập Nhị mới phải. Hắn lúc trước là cảm thấy Lâm Thập Nhị không có phần thắng nên không muốn mất mạng oan uổng.
Trương Thiên Thường híp mắt lại, ngưng thần suy nghĩ tỉ mỉ, sắc mặt hơi hòa hoãn lại, vẻ đề phòng cũng nhạt đi. Nhưng hắn vẫn hừ lạnh nói:
- Đám bụi mịn này là sao vậy?
Ngữ khí của Trương Thiên Thường vẫn không chút khách khí. Hắn không phải người ngu, hắn hiểu hôm nay Độ sư gia này đóng vai gì. Nếu như vị này thông báo cho bọn họ trước một câu thì hôm nay bọn họ đã không bị vây công rồi. Người này không chỉ bỏ trốn, mà còn coi bọn họ như quân cờ thí, muốn dùng bọn họ tranh thủ thêm thời gian cho hắn chạy trốn.
- Không phải đã nói rồi sao, đây là bụi mịn do tử diệu nguyên tinh thu hút tới. Tử diệu nguyên tinh là nguyên tinh cấp 4, sẽ chủ động thu hút bụi mịn để tăng trưởng. Tình huống ở huyện Ngân Nguyệt vô cùng hiếm thấy, ta đoán ở dưới thành có một mỏ khoáng tử diệu nguyên tinh vô cùng lớn.
Sắc mặt Độ sư gia âm trầm, ánh mắt trầm trọng:
- Điều đáng sợ là, bách tính ở trong thành quanh năm suốt tháng sống ở đây, đã hút rất nhiều bụi mịn này vào cơ thể. Đám bụi mịn này vô cùng nhỏ, bình thường thì không sao, cũng không gây hại gì cho cơ thể, nhưng có người dùng thủ đoạn kích thích khoáng mạch tử diệu nguyên tinh, để khoáng mạch phóng xạ lượng lớn năng lượng, hậu quả khó mà lường được. Đây cũng là lý do vì sao tần suất ma biến ở huyện Ngân Nguyệt cao như vậy, hẳn là bị lực lượng tử diệu nguyên tinh kích thích.
- Năng lượng cường độ cao? Ý của sư gia là bách tính trong thành sẽ tự thiêu sao?
Con ngươi Trương Thiên Thường khẽ co rút lại.
Độ sư gia cười khổ gật đầu:
- Không chỉ tự thiêu đâu, cả tòa thành này cũng sẽ bốc cháy. Đến lúc đó mười dặm quanh đây đều là biển lửa, bách tính trong thành đừng mong còn sống sót.
Đây cũng là một trong những lý do hắn muốn chạy khỏi đây. Chỉ vì đám huyện úy sau khi phát động, bách tính trong thành chắc chắn phải ch.ết!
Trừ khi hắn có thể chạy trốn đủ xa, tránh thoát tử diệu nguyên tinh ảnh hưởng. Cho dù là đám bộ đầu cũng không phải ngoại lệ, những người này sinh trưởng ở đây từ bé, trong cơ thể có quá nhiều bụi mịn, dù tu vi có cao đến đâu cũng không thể tránh được!
May mắn là huyện lệnh đại nhân đã thanh tr.a loại bỏ vật dễ cháy trong thành, nếu không một khi có người tự nhen lửa, toàn thành bốc cháy càng nhanh!
Trương Thiên Thường đã cảm giác được kinh hãi, cũng đầy nghi hoặc hỏi thêm:
- Như vậy mục đích của huyện úy là gì? Huyện úy gây ra sát nghiệp lớn như này phải có mục đích chứ, tên kia cũng không phải kẻ điên, sao lại muốn giết nhiều người như vậy?
- Đây cũng là điều đại nhân nhà ta muốn biết.
Độ sư gia khẽ lắc đầu nói thêm:
- Chúng ta mới tr.a được huyện úy Chu Lệnh Thì là vây cánh của Hàn Vương, con thứ sáu của bệ hạ. Ngoài ra khi đại nhân đảm nhiệm huyện lệnh, phát hiện bản đồ thành bị hủy bởi một trận hỏa hoạn mấy năm trước, ngay cả bản đồ lưu giữ ở quận cũng bị mất. Huyện lệnh đại nhân đến gần đây mới truy tr.a được. Đại nhân đoán mưu đồ của huyện úy liên quan đến một trận hỏa hoạn mấy ngàn năm trước, và một vị hoàng tộc Đại Chu.
Đây là lý do vì sao đại nhân nhà hắn lại tiến về Hỏa Khư trang. Trong bản đồ tòa thành không nói gì đến khoáng mạch tử diệu nguyên tinh, cũng không nói khoáng mạch lại rộng như vậy, đến khi xảy ra chuyện, Độ sư gia dùng thiên phú thuật sư điều tr.a mới biết.
Khi hắn nói đến đây, Lâm Duệ đã chém giết con tam nhãn ma cuối cùng. Chiến lực của hắn hơn con tam nhãn ma này, lại có thêm đám Vương Sâm, Tào Quân hiệp trợ, dù không dùng phù lục phi châm cũng có thể chém giết dễ dàng.
Thông báo: chém giết yêu ma cấp 4, thu hoạch 1321 điểm hồn lực.
Hiện giờ hắn đã có 19329 điểm hồn lực. Lâm Duệ thu lại thanh đao “Lôi Thần”, đồng thời nhìn hướng lỗ thủng lớn trên tường do huyện úy để lại. Lúc này đã qua nửa khắc từ khi huyết đao cơ truy sát huyện úy, nhưng đến giờ nàng vẫn chưa quay lại, điều này làm cho hắn có chút không an tâm. Không hiểu huyết đao cơ kia đã đi đâu, Lâm Duệ cũng không thể cảm ứng được nàng ta qua “như ý đồng tâm kết”.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an