Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Sáng sớm sáu ngày sau, Vương Sâm đang nằm trong khoang ngủ nhìn sản phẩm bày bán trên trang web của cục quản lý dị thể. Hắn đang xem là “thuốc cường hóa huyết mạch dị thể cấp 1” sản phẩm của tập đoàn Thiên Lam, ánh mắt có chút do dự.
- Tận 10 vạn đồng Liên Bang một bình? Hừ, sao họ không đi ăn cướp đi chứ? Vương Sâm vừa thầm oán hận vừa mở tài khoản ra kiểm tra, hiện giờ trong tài khoản của hắn có 1.231.113 đồng Liên Bang, đây là thu hoạch mấy ngày này theo Lâm Duệ chém giết yêu ma.
Vương Sâm bỗng nhiên cắn răng rồi đẩy số lượng lên 3 bình sau đó ấn xác nhận mua. Ba bình thuốc cường hóa huyết mạch dị thể này giúp dị thể của hắn thức tỉnh “băng huyết”.
Điều làm hắn buồn bực là loại thuốc này nếu mua ở Liên Bang thì chỉ 9999 đồng thôi, nhưng nếu mua ở Thiên Cực tinh thì trực tiếp nhảy giá gấp chục lần, lên 10 vạn! Nhưng điều này cũng đúng thôi, tầng khí quyển Thiên Cực Tinh vô cùng nguy hiểm, tốc độ gió 5000km/h, độc khí trí mạng, sấm chớp mưa bão và phóng xạ đủ để xé nát cường giả cấp 9, hơn nữa còn có lượng lớn lực hút vặn vẹo và khe nứt thời không đột ngột xuất hiện nữa, làm Liên Bang nghiên cứu nhiều loại vũ khí diệt tinh nhưng không thành công.
Hiện tại chỉ có thể dùng tinh hạm chuyển tiếp lượng tử mới có thể tiến vào bên trong Thiên Cực tinh, loại tinh hạm này mỗi chiếc vô cùng đắt đỏ, còn phải bố trí thêm hệ thống tàng hình để tránh bị cường giả Thiên Cực tinh phát hiện nữa. Nhưng dù là như vậy, mỗi năm Liên Bang đều tổn hại cỡ năm mươi tinh hạm, một phần là bị cường giả Thiên Cực tinh đánh nát, một phần là bị các nhóm hải tặc vũ trụ cướp mất, cho nên đồ vật bán ở Thiên Cực tinh đều rất đắt.
Thật ra không phải chỉ có cục quản lý dị thể có tinh hạm này, quân đội, công ty dược phẩm, khai thác mỏ, cục an toàn, những tập đoàn tài phiệt lớn cũng có nhưng phần lớn các cơ quan này không kinh doanh với bên ngoài, hoặc số lượng nhỏ không đủ tạo thành mạng lưới kinh doanh. Cục quản lý dị thể có gần ngàn tinh hạm chuyên dùng ra vào tầng khí quyển Thiên Cực tinh, còn có mạng lưới quan hệ trải khắp Thiên Cực tinh nữa.
Sau khi Vương Sâm thanh toán, sau khoảng 12 tiếng thì dị thể của hắn sẽ nhận được hàng. Nếu như chuyển thành cơ quan khác thì không biết đến lúc nào mới được nhận hàng.
Hắn lại tốn thêm 30 vạn mua 3 bình thuốc cường hóa dị thể, dùng để cường hóa tố chất thân thể. Liên Bang nghiên cứu cường hóa dị thể là từ cấp độ gen, không cùng nguyên lý với các loại thuốc ở Thiên Cực tinh, nên có thể sử dụng song song. Hắn lại dùng 30 vạn đồng Liên Bang mua 3 bình thuốc cường hóa tinh thần lực cấp 3 của tập đoàn Thiên Lam, hai ngày nữa dùng để tiêm cho bản thể. Hắn tạm thời không có ý định trả lại khoản tiền đã từng vay trước đó, giờ hắn suy nghĩ rộng mở, dị thể hành giả cấp tướng còn nợ cơ mà, ít cũng phải 3, 5 triệu đồng Liên Bang ấy chứ, nữa là hắn.
Gia đình Vương Sâm cũng không cần trợ giúp của hắn, cha mẹ hắn là giai cấp trung tầng, đủ tự nuôi sống bản thân. Hai người họ còn mong Vương Sâm mau chóng tăng lên tu vi, để toàn bộ gia tộc của hai bên đều được lợi.
Vương Sâm cho rằng tiền trong tay mình là do Lâm Duệ giúp đỡ nên lên dùng toàn bộ để đầu tư bản thân, dùng hết sức đuổi theo Lâm Duệ, trợ giúp đối phương. Tài khoản của hắn chỉ lưu lại 30 vạn đồng Liên Bang, lưu lại chờ dùng để chế tạo “huyết thanh nhân tạo”.
Lâm Duệ nói đúng, với thực lực của hai bọn họ, không cần phải mua huyết thanh nhân tạo có sẵn, hoàn toàn có thể tự tìm kiếm yêu ma thuộc tính phù hợp, giết lấy máu mang về căn cứ số 9 chế tạo huyết thanh nhân tạo.
Sau khi mua xong, Vương Sâm kiểm tr.a tin nhắn một lượt, phát hiện có nhóm chat tag @ cả hắn và Lâm Duệ. Hắn mở ra thoáng nhìn thì là thư mời giao lưu tụ họp giữa đám người vượt qua kiểm tr.a dị thể.
- Vừa mới tốt nghiệp, còn đang thực tập thì tụ họp làm gì chứ?
Vương Sâm lắc đầu không có hứng thú đóng nhóm chat. Hắn mấy ngày này theo Lâm Duệ kiếm tiền sảng khoái, bản thể và dị thể tu vi tiến nhanh, nào có rảnh rỗi tham gia tụ họp chứ?
Vương Sâm lại liên hệ với y tá Vương Tiểu Phương, giáng lâm đến Thiên Cực tinh. Khi ý thức hắn tiến vào dị thể, hắn lập tức cảm nhận được khí huyết mạnh mẽ. Đấy là nhờ hắn đã tiến vào cấp 3 – luyện huyết.
Mượn nhờ ba viên hồn thạch trung phẩm và bí pháp của huyện lệnh đại nhân, Vương Sâm đã đả thông toàn bộ luân mạch, tiến lên cấp 3. Nhưng sau đó thì đến giai đoạn khó khăn, hắn vừa mới học thung công cấp trung, hiệu suất luyện huyết khá thấp, một vòng thung công chỉ luyện được 0,1%.
- Không biết Duệ ca tu luyện đến đâu rồi? Hắn có luyện huyết thần ý đan của huyện lệnh, hiệu suất siêu cao, theo như hắn nói thì mỗi vòng thung công được 0,8%, khéo bây giờ đã được 35%, hoặc 40% rồi ấy chứ.
Ngay khi Vương Sâm hoạt động giãn gân cốt một lượt thì hắn nghe thấy thanh âm huyên náo ở tầng dưới.
Đậu! Có người tìm tới gây phiền toái với Duệ ca! Hắn vội bước xuống lầu, đã thấy Lâm Duệ ngồi bình thản ở giữa sảnh, huyết đao cơ chắp tay đứng sau lưng hắn.
Một đám người vây kín lấy hắn, bu kín cả tầng một Túy Hoa lâu. Mười người trước nhất đều mặc cẩm y, là thương nhân giàu có, Vương Sâm nhận ra ba người là chủ nhân thanh lâu gần đó. Phía sau bọn họ là hơn 50 tên hộ viện thân thể cường tráng, mang theo binh khí.
Ở ngoài còn vây lấy hơn trăm bách tính bình dân, mọi người đều tức giận chửi bới Lâm Duệ.
- Giết ch.ết nàng ta! Giết người đền mạng!
- Chính là yêu nữ đó, giết ch.ết chồng ta, giết nàng ấy!
- Cả cha ta nữa! Ông ấy bị giết thảm quá, bị yêu ma kia chặt thành ba khúc, còn bị hút huyết khí nữa!
- Đây là bộ đầu nha môn à? Sao còn che chở yêu ma vậy! Hay là cấu kết với yêu ma!
- Hay là hắn sai khiến yêu ma gây án, hắn mới là thủ phạm ở Túy Hoa lâu!
- Có người nói Lâm bộ đầu là anh hùng hảo hán, hừ, ta thấy là cấu kết yêu ma làm loạn thì đúng hơn!
Vương Sâm nghe thế thì nhíu mày, mang kiếm thuẫn đứng sau Lâm Duệ, ánh mắt hung lệ quét quanh. Hắn biết những người này có gia quyến bị hại nhưng vẫn không chút do dự đứng bên cạnh Lâm Duệ. Để hắn căm tức nhất là ba ông chủ thanh lâu kia. Nếu không nhờ Lâm Duệ thì họ đâu thể khai trương lại được thanh lâu chứ, thế mà giờ còn đến đây gây sự.
Vương Sâm đã là võ giả cấp 3, lực lượng tinh thần đã đến 320, dưới cái nhìn của hắn, đám người xung quanh hơi yên ắng lại.
Lâm Duệ thì thần sắc thản nhiên, bình tĩnh uống trà, hai mắt hờ hững không biết đang suy nghĩ gì.
Đám người thấy hắn bộ dáng lợn ch.ết không sợ nước sôi, mắng đến mỏi miệng thì im ắng, lúc này hắn mới cất tiếng:
- Các vị, ta biết các vị đều đau khổ vì có người nhà bị hai, đều muốn trừng phạt hung thủ, ta cũng cảm động lây. Nhưng án Túy Hoa lâu có ẩn tình khác, huyện lệnh đại nhân đã nhận định án này có hung phạm khác, huyết đao cơ Cơ Tuyết Oánh chỉ là bị người điều khiển thôi, cũng không phải ý của nàng. Còn về các vụ án sau đó thì đã xác định không phải huyết đao cơ gây ra, huyện lệnh đang truy tìm hung phạm, khi có manh mối, nha môn nhất định sẽ đưa ra câu trả lời cho các vị.
Nhưng những lời này của hắn chỉ làm đám người thêm tức giận.
- Kẻ giết người chính là huyết đao cơ, sao lại không phải nàng ta chứ!
- Ta thấy là ngươi cấu kết yêu ma, che chở cho nàng ta!
- Bị người điều khiển gì chứ, ai có thể điều khiển huyết đao cơ ngoài chủ nhân của nàng ta chứ!
Lâm Duệ nghe vậy thì bỏ ngoài tai, chờ khi đám người mắng mỏi mệt an tĩnh lại, mới thở dài cất tiếng:
- Các vị, ta nói vụ án này có hung phạm khác, huyết đao cơ chỉ là bị cây đao bị người khác điều khiển thôi, cây đao thì có tội gì chứ, chỉ là nàng quá sắc bén thôi.
Hắn khẽ lắc đầu nói tiếp:
- Vụ án này không liên quan gì đến ta. Các ngươi muốn ta cho các ngươi câu trả lời, thì xin lỗi, ta chỉ có thể giải trừ huyết khế với nàng ta, để các ngươi tính sổ với nàng ta, có cừu báo cừu, có oán báo oán a.
Lâm Duệ vừa nói vừa lấy ra một thanh đao màu máu, thanh đao đó chính là “khế đao” của huyết đao cơ, sau khi ký huyết khế thì chuyển đến trong tay Lâm Duệ, dùng khí huyết của hắn uẩn dưỡng.
Huyết đao cơ Cơ Tuyết Oánh thấy vậy thì biến sắc, đôi mắt chuyển màu đỏ hồng, toàn thân thiêu đốt ma hỏa. Ánh mắt của nàng quét quanh, khí tức hung lệ làm đám người phát lạnh, trái tim như bị ai bóp nghẹt. Nàng đưa tay ra tóm lại khế đao.
Ngay lúc này, một vị trung niên tướng mạo phúc hậu đột nhiên giơ tay lên nói:
- Khoan đã! Các vị, chẳng phải huyện lệnh đã nói có hung phạm khác sao, chúng ta chờ thêm đi, chờ huyện lệnh tr.a ra chân tướng đã.
Hắn vội quệt mồ hôi trên trán rồi nói với đám người xung quanh. Trong đám người lập tức có thanh âm đồng ý vang lên, nhất là đám thương nhân thân sĩ mặt cắt không còn giọt máu.
Lâm Thập Nhị này không giảng đạo lý gì cả, sao có thể tùy tiện giải trừ huyết khế chứ? Yêu ma kia nghe đồn là cấp 4 bậc vương đấy, chiến lực đáng sợ như nào chứ… Hiện tại còn có Lâm Thập Nhị ép lại nàng ta, nếu thả ra thì yêu ma này sẽ làm những gì chứ?
Bọn họ đều có người nhà, sao phải lấy mạng đi thử xem đao của huyết đao cơ có sắc không cơ chứ? Nhất là trên con phố Hàm Hoa này, gần đây nhờ Lâm bộ đầu trấn áp nên cuộc sống bình an.
Đám thương nhân vội dẫn hộ viện rời đi, bách tính bên ngoài khí thế suy yếu cũng không cam lòng đi theo. Khi đi, bọn họ vẫn còn hùng hổ chửi mắng Lâm Thập Nhị là bộ đầu, cầm tiền mồ hôi nước mắt của nhân dân mà không che chở bách tính, cấu kết với yêu ma, không bằng cầm thú…
Lúc này, Vương Sâm híp hai mắt lại nhìn những kẻ bên ngoài:
- Thập Nhị ca, chuyện hôm nay hẳn là có kẻ đứng sau giật dây!