Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Khi Lâm Duệ toàn thân bộc phát lôi đình, thân hình như quỷ mị, nháy mắt kéo Vương Sâm rời khỏi cầu cạn, đến hơn 10m, khoảng cách với yêu ma dưới nước càng lúc càng xa.
Cử động của hắn làm kẻ địch bất ngờ, cả đám không ngờ Lâm Duệ kéo một người theo mà tốc độ còn nhanh như vậy, nhao nhao hét lên:
- Là độn pháp! Hắn tu thành độn pháp!
- Tên ch.ết tiệt này sao hắn giống yêu ma hơn chúng ta vậy!
- Là độn pháp lôi hỏa, hắn đã lên cấp 3, mau ngăn hắn lại, đừng để hắn chạy thoát!
- Đừng hòng trốn!
Lúc này, ba bóng dáng màu đen đứng gần Lâm Duệ nhất bộc phát khí huyết toàn thân, tốc độ gia tăng gấp đôi xung kích đến lưng Lâm Duệ.
- Trốn?
Lâm Duệ cười lạnh, trường đao súc thế đã lâu chém liên tiếp về bên trái, chém ra từng tia sét đỏ đậm mãnh liệt.
Xích Lôi đao - Xích Lôi Vạn Quân!
Tên đi đầu muốn ngăn lại đao này nhưng ánh đao của Lâm Duệ nhanh đến khủng khiếp, làm tên ma tu cấp 3 không thể dùng mắt theo kịp.
- Nhanh quá, sao có thể chứ!
Người này ánh mắt đầy tuyệt vọng và khó tin nhìn phía trước, cùng là cấp 3, sao đao của đối phương nhanh như vậy? Hắn vốn còn có thể bộc phát khí huyết mạnh mẽ đón đỡ nhưng vừa rồi hắn đã dùng để tăng tốc độ chạy, giờ không kịp hồi khí, hắn chỉ có thể mù giờ đao đón đỡ, nhưng không kịp phản ứng rồi.
Lâm Duệ đơn giản là xoẹt qua đao đón đỡ của đối phương, từ bổ thẳng thành chém ngang, đao như vạn quân bổ vào ngực bụng đối phương!
- Ầm
Huyết dịch và phần bụng của ma tu cấp 3 này bị đao lực của Lâm Duệ đánh nát thành thịt vụn, thân hình cũng theo đó bị đánh văng.
Lâm Duệ thả đao xuống, hai tay ngưng tụ điện tím, đánh đến bóng hình sau lưng. Mỗi chưởng đều mang theo tiếng sấm sét vang rền, hai tay Lâm Duệ đỏ tím lửa sét, liệt hỏa thiêu đốt, lôi điện xé rách ngang trời.
Khi hai tay hắn va chạm với trường côn của đối phương, ầm ầm rền tai vang lên lên tục.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hai tay Lâm Duệ cuốn quanh tử diễm lôi, khí thế cuồng mãnh hung hãn, bàn tay đi qua nơi nào, không khí phảng phất như bị xé nứt, phát ra tiếng rít bén nhọn.
Đối thủ của hắn là một ma tu cấp 3, phần dị biến là đôi đùi giúp tốc độ mau lẹ, hạ bàn ổn định. Người này vốn sức mạnh còn lớn hơn Lâm Duệ, nhưng chỉ mới đón đỡ mấy đòn, hắn đã thấy không thể dùng toàn lực. Lôi đình mạnh mẽ ập đến làm cơ bắp hắn tê liệt, không thể dùng toàn lực.
- Đây là Tử Diệu Lôi chưởng? Tên ma tu cấp 3 ánh mắt kinh hãi khó tin trừng lớn.
Tên kia không chỉ tiến vào cấp 3, còn luyện Tử Diệu Lôi chưởng đến tinh thông trở lên! Lúc này hắn chỉ có thể nỗ lực đối kháng với Lâm Duệ. Hai người mỗi lần giao thủ đều vang lên tiếng nổ ầm ẩm, lửa sét bắn tung tóe.
Khi tên ma tu bị bao bởi biển sét, hắn cảm giác ngực mình tê rần rồi như bị đồ gì sắc bén đâm xuyên, khí lực toàn thân nhanh chóng tản đi.
- Phập!
Theo chưởng thứ 5 của Lâm Duệ, ngực bụng của tên kia như dưa hấu vỡ tung. Lâm Duệ lúc này lại dùng lực từ hút lại trường đao, bổ ra ánh đao đỏ sậm với tên địch còn lại.
Người kia đang giao thủ với Vương Sâm, hắn bị kiếm thuẫn của Vương Sâm chặn kín đường, chỉ trơ mắt nhìn Lâm Duệ lấy thế sét đánh không kịp trở tay vây công hắn.
Hai người Lâm Duệ, Vương Sâm phối hợp vô cùng ăn ý, Vương Sâm dùng Băng Phong kiếm quấy nhiễu hành động đối phương, Lâm Duệ thì toàn lực tấn công. Chỉ sau ba đao, tên này rống lên không cam lòng và tuyệt vọng!
Lâm Duệ không cần nghĩ ngợi, vội kéo Vương Sâm tiếp tục chạy trốn. Đơn giản là vì con yêu ma dưới đáy nước kia đã lao ra khỏi mặt nước, đuổi theo bọn họ, giờ khoảng cách đôi bên là 15m.
Đó là một con hắc thủy yêu, là bạch tuộc biến dị thành thủy yêu cấp 4. Nó ngưng tụ nước quanh người, hóa thành hắc thủy dịch, bao lấy mười cái xúc tu rồi điên cuồng đập xuống họ. Đám roi nước này uy lực vô cùng, phạm vi công kích hơn 15m một chút. Vương Sâm vội quay người, vô cùng tỉnh táo dùng khiên ngăn lại, ngẫu nhiên chém kiếm về cuối xúc tu nước.
Võ đạo của Vương Sâm là hệ băng phong, tương đối khắc chế thủy hệ, lại chỉ chống lại phần cuối xúc tu. Con yêu ma cấp 4 kia giỏi lắm truyền được một phần mười lực vào cuối xúc tu nước mà thôi. Nhưng dù cho như vậy, khóe miệng Vương Sâm vẫn trào máu tươi. Lực lượng của hắn không thể so được với một con yêu ma cấp 4 được, dù là một phần mười cũng không được!
Cũng may lúc này Lâm Duệ đã kéo hắn kịp lùi lại, nằm ngoài tầm với của con hắc thủy yêu.
- Lão Vương ngươi không sao đấy chứ? Có thể đánh tiếp không?
Lâm Duệ kéo hắn vội chạy chạy trốn trên mái hiên.
- Có thể! Ta còn chịu được!
Vương Sâm vừa trả lời vừa vội nuốt một viên thảo hoàn đan chữa thương, nghi hoặc hỏi lại:
- Ngươi làm gì vậy? Sao ta có cảm giác như ngươi đang lấy ta làm con mồi, dụ nó vậy?
- Chính xác, nhưng không phải là chơi diều (vừa bắn vừa chạy) mà là mồi câu!
Lâm Duệ nhìn lại sau lưng, con thủy yêu kia đã bò lên cách xa mặt nước, cách nước càng xa, nó càng yếu.
Ba tên ma tu ở phía xa cũng bị kéo dài khoảng cách, tốc độ của chúng sao so được với hắc thủy yêu chứ.
Lâm Duệ tay phải đè đao, súc thế thiểm điện lôi đình, hỏa diễm mãnh liệt thiệt đốt đến đỉnh phong. Xung quanh không có ai, đầu ngõ cuối ngõ vắng lạnh, bây giờ cũng chỉ có hai thanh lâu mở cửa lại trên đường lớn, nên Lâm Duệ cũng không cần cố ý dẫn hắc thủy yêu đi hướng không người.
Nhưng lúc này, Lâm Duệ cảm thấy huyết đao cơ ở bên cạnh mình. Thiếu nữ áo đỏ tung bay ngay cạnh hắn, thân hình chân không dính đất, đôi mắt đỏ hồng nhìn hắn.
Lâm Duệ lập tức hiểu ra, ý thức được nếu hôm nay hắn thua ch.ết trận, chắc chắn huyết đao cơ sẽ nhào lên hút máu hắn! Đây chính là yêu ma!
Lâm Duệ lại không chút để ý, nếu không phải hôm nay có điều kiêng kỵ, không dám dùng Tử Diệu Lôi đao cấp tông sư, Xích Thiên Ngự Lôi pháp cũng chỉ dám dùng tám phần, hừ, một con yêu ma cấp 4 mà thôi, hắn hoàn toàn có thể chém giết chính diện!
Bây giờ bọn họ muốn trốn thì rất dễ. Lâm Duệ lắc đầu nói:
- Nhập Thất, ngươi có hứng phát tài không? Ta có trăm phần trăm tự tin, ít nhất kiếm được 500 ma ngân!
Vương Sâm hai mắt đắn đo. Chị Phỉ Thúy dặn họ phải chú ý an toàn bản thân, nhưng Lâm Duệ đã nói trăm phần trăm, hẳn là không nguy hiểm gì. Hắn cắn răng nói:
- Liều mạng!
Ánh mắt Lâm Duệ nhấp nháy hưng phấn:
- Chú ý này!
Rồi hắn ném Vương Sâm như ném bowling về hướng con thủy yêu, thân hình thì nổ ầm một tiếng bỗng biến mất.
Khi Lâm Duệ xuất hiện trở lại thì đã là sau lưng hắc thủy yêu! Vừa rồi hắn mượn dẫn lôi phù chuẩn bị sẵn, nhét trên nóc nhà khi chạy trốn để trực tiếp thiểm độn đến phía sau hắc thủy yêu.
Vương Sâm thấy cảnh này thì hai mắt trợn tròn, hắn vừa kinh ngạc vì bị Lâm Duệ ném như quả cầu về hướng kẻ địch, kinh ngạc hơn nữa là vì Lâm Duệ mượn phù thiểm độn! Mấy lá phù vẽ xấu như ma kia, thật sự có tác dụng! Hắn lập tức phản ứng, rít lên một tiếng rồi tụ lực toàn lực đóng băng hắc thủy yêu.
Lúc này phía sau hắc thủy yêu, Lâm Duệ không chút biến sắc vung đao, mang theo lôi đình hỏa diễm vô biên chém về lưng nó!
Xích Lôi đao – Xích Lôi Cửu Trảm!
Thừa cơ xúc tu của hắc thủy yêu bị Vương Sâm hấp dẫn, Lâm Duệ liên tiếp chém ra mười đao, chém hết mười cái xúc tu, rồi lại chém ra tám đao tiếp róc thịt con thủy yêu!
Chớp mắt này, huyết đao cơ kinh ngạc ngây người, ba tên ma tu phía sau cũng chấn động sững sờ!