Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ nhìn thoáng qua bên ngoài thư phòng, ngoài sân sóng êm gió lặng như chưa từng có chuyện gì xảy ra, xem ra huyết đao cơ không định động thủ tiếp. Hắn lại nghiêng đầu nhìn hướng bình phong, phát hiện phía sau có bóng người phía sau, hẳn là Độ sư gia?

Huyện lệnh trẻ tuổi thấy vậy thì thần sắc không chút xấu hổ, cầm lên chén trà khẽ thổi:

- Đừng nhìn nữa, hôm nay gọi Lâm bộ đầu tới đây là vì việc này, không biết ý Lâm bộ đầu ra sao?

- Đại nhân, thuộc hạ sao dám từ chối chứ. Hơn nữa bảo vệ bách tính, trấn áp yêu ma vốn là trách nhiệm của thuộc hạ mà.

Lâm Duệ ra vẻ xúc động vui mừng rồi nói:

- Nhưng bẩm đại nhân, theo thuộc hạ được biết, Túy Hoa lâu từng mấy lần bị yêu ma cấp 4 tập kích, mấy ngày trước còn bị cháy lớn. Thuộc hạ sợ một mình không đủ năng lực nên muốn gọi Vương Nhập Thất đến giúp đỡ, chỉ là Vương Nhập Thất mới đả thông được sáu mạch, thực lực còn kém chút nên thuộc hạ không yên lòng.

Huyện lệnh trẻ tuổi nghe vậy thì bật cười, Lâm Duệ nói vòng vo như vậy là muốn xin chỗ tốt cho thuộc hạ dưới trướng. Nhưng về Vương Nhập Thất thì hắn lại không yên tâm. Vương Nhập Thất kia mấy bản công văn viết không phải là hay nhưng câu cú gọn gàng lưu loát, như là học thông viết thạo vậy. Dù Vương Nhập Thất đã học trường công năm năm, nhưng chất lượng trường công như nào hắn biết rất rõ.

Ánh mắt hắn có chút chần chừ, hơi cân nhắc chút rồi lấy ra hai viên hồn thạch trung phẩm ném cho Lâm Duệ:



- Nhập Thất đã dùng một viên long hổ khai mạch đan, trong thời gian ngắn không thể dùng thêm đan dược. Nhưng ta biết một kỹ xảo giúp tăng nhanh tốc độ thông mạch của thung công hệ tĩnh, vừa hay Phong Ly thung của Vương Nhập Thất có một nửa là động, một nửa là tĩnh, có thể áp dụng được. Bảo hắn khi luyện thung công thì dùng hai viên hồn thạch trung phẩm này, cùng với bôi “long hổ cố thân du” lên người, vừa tăng thân niệm vừa tăng tốc độ thông mạch.

Huyện lệnh trẻ tuổi đặt lợi và hại lên bàn cân so tính, Vương Nhập Thất gần đây theo Lâm Thập Nhị giết yêu ma, quả thật bỏ công rất nhiều, là trợ thủ đắc lực của Lâm Thập Nhị. Bây giờ Lâm Thập Nhị rơi vào cảnh nguy hiểm, đúng là cần người trợ giúp.

Lâm Duệ không biết huyện lệnh đắn đo nhiều như vậy, hắn nhận hồn thạch mà thầm vui. Thật ra Vương Sâm hiện tại cần nhất là tinh thần lực, được hai viên hồn thạch này quá tốt rồi.

Lâm Duệ lại ra vẻ không hài lòng, hơi chần chừ nói:

- Đại nhân, hai viên hồn thạch trung phẩm sợ là không đủ. Thiên tư của Vương Nhập Thất rất cao, tốc độ tu hành không kém gì thuộc hạ, nếu có đủ dược vật phụ trợ, trong vòng mười ngày chắc chắn phá cảnh, giúp trong huyện có thêm một cao thủ.

Hắn chắc chắn huyện lệnh có việc cần nhờ, thêm vào lộ ra Độ sư gia ở sau bình phong, huyện lệnh hẳn cũng có chút chột dạ nên nhân cơ hội đòi thêm chút chỗ tốt.

Huyện lệnh trẻ tuổi cau mày không vui, hắn lại ném thêm một viên hồn thạch trung phẩm nữa:

- Ở đây chỉ còn một viên thôi, ta cũng chỉ có thể giúp đến đây thôi, ngươi đi đi.

Hắn cũng mặc kệ nước trà còn nóng, một hơi uống cạn sạch rồi khẽ nghiêng miệng chén về hướng Lâm Duệ. Ý tứ rất rõ ràng: ta uống xong trà rồi, ngươi còn không mau cút đi!

Lâm Duệ cũng rất thẳng thắn đáp:

- Đa tạ đại nhân, thuộc hạ thay mặt Nhập Thất tạ ơn đại nhân ban thưởng, thuộc hạ và hắn lập tức đến Túy Hoa lâu.

Trong lòng hắn vô cùng hài lòng, lần này thu được 650 ma ngân tiền đan dược, đơn giản là phát tài lớn! Mà như luyện huyết thần ý đan, ở Ngân Nguyệt huyện dù có tiền cũng không có chỗ bán cho! Ngay khi Lâm Duệ bước ra cửa, hắn do dự chút rồi quay đầu lại nói:

- Đại nhân, thuộc hạ nghĩ vật liệu dễ cháy trong thành quá dễ thấy, rất có thể là mê hồn trận đánh lừa chúng ta, làm chúng ta không để ý những điều khác. Thuộc hạ mấy ngày này kiểm tr.a hồ sơ thì thấy yêu ma trong thành tăng vọt, có lẽ có nguyên nhân khác.

Vấn đề dầu cải ở Triệu gia hắn đã sớm báo lên huyện lệnh. Nhưng giờ hắn lại thấy những vật liệu dễ cháy này không phải chủ chốt, hẳn là để lẫn lộn đầu đuôi, kẻ chủ mưu chỉ là muốn thêm củi thêm dầu trong lửa thôi!

Lâm Duệ thật ra tr.a được một chuyện ở mục lục khoáng sản quận Vọng Thành, nhưng hắn không tiện nói thẳng với huyện lệnh, chỉ có thể nhắc nhở bóng gió.

Huyện lệnh trẻ tuổi nghe vậy thì sắc mặt ngưng trọng, khẽ gật đầu:

- Yên tâm, ta hiểu rõ.

Ngay khi Lâm Duệ vừa rời đi, Độ sư gia sắc mặt trắng bệch, khiếp đảm đi ra khỏi bình phong, hai tay hắn vẫn còn run run cầm kính chiếu yêu đã bị chém đôi, đặt lên thư án của huyện lệnh.

- Đại nhân ngài đoán không sai, huyết đao cơ kia vẫn đi theo Lâm Thập Nhị.

Hắn lần này trốn ở sau bình phong không phải vì Lâm Thập Nhị mà vì huyết đao cơ kia! Kết quả là suýt chút thì mất mạng! Bọn họ đã bố trí vạn toàn nhưng vẫn bị nàng phát hiện, nên chém ra một đao cảnh cáo!

Độ sư gia thầm nghĩ lần này quá đen, theo vị đại nhân này thật sự có nguy hiểm đến tính mạng. Huyện lệnh trước đó đã nói nếu có nguy hiểm sẽ ra tay toàn lực ngăn lại nhưng kết quả là không kịp ra tay!

Hắn cau mày nói:

- Đại nhân, huyết đao cơ này thực lực kinh người, dù mới vào cấp 4 nhưng chiến lực vượt qua đại đa yêu ma cấp 4 khác. Thiên phú của nàng chắc chắn là vương giai, thậm chí có thể hơn, đến hoàng giai cũng không quái lạ, quả là hậu duệ đế vương, huyết mạch của nàng ta khéo còn thuần khiết hơn chúng ta tưởng tượng. Hơn nữa, huyết sát khí trên người nàng ta rất nhạt, nói rõ mấy vụ hung án gần đây quả thực không phải nàng ta làm ra.

Càng kỳ quái là, đã sau mười ngày kể từ khi huyết đao cơ phệ chủ! Mười ngày này huyết đao cơ chưa từng “ăn”, vì thế huyết sát khí mới giảm đi. Nhưng điều này cũng có nghĩa là cơn nghiện của nàng đã đến cực hạn, nhưng nàng ta vẫn khắc chế được sát ý, không trực tiếp chém ch.ết hắn! Điều này cho thấy ý chí của huyết đao cơ vô cùng mạnh mẽ, như vậy sao lại mất khống chế phệ chủ chứ?

Huyện lệnh trẻ tuổi cảm thấy lạnh người:

- Như thế xem ra, đôi như ý kết kia sợ là không làm nên việc, đáng nhẽ ta nên thử thêm.

Huyện lệnh trẻ tuổi vốn muốn đặt bản thân vào vòng nguy hiểm, tự mình dẫn dụ đối phương nhưng hắn tọa trấn Túy Hoa lâu mấy ngày, huyết đao cơ còn không thèm nhìn hắn thì hắn có thể làm gì chứ? Còn về chuyện huyết đao cơ phệ chủ, chắc chắn có bí mật rất lớn trong đó!

Bây giờ điều đáng mừng duy nhất là Lâm Thập Nhị đã đột phá đến cấp 3, có thể tránh được huyết đao cơ không nhịn được thèm khát ăn mất! Nhưng đáng buồn là huyết đao cơ vẫn là tai họa rất lớn, Lâm Thập Nhị còn quá trẻ, thiên tư có tốt hơn thì cũng khó tránh được cái ch.ết đang đến gần.

- Đại nhân không cần lo nghĩ, Lâm Thập Nhị đã đột phá đến cấp 3, đã đạt tới yêu cầu của “yêu ma sử”, thêm vào kỳ vật đại nhân ban tặng nữa, tốt xấu còn có hi vọng sống sót.

Độ sư gia thật ra mong muốn Lâm Thập Nhị đón đỡ mầm họa huyết đao cơ hơn. Hắn dù rất yêu quý thiên phú Lâm Thập Nhị nhưng người cho hắn chén cơm là huyện lệnh. Rõ ràng huyết đao cơ kia có vấn đề rất lớn, chưa chắc huyện lệnh đã đè ép được. Hắn chắp tay nói:

- Lâm Thập Nhị tuổi nhỏ anh tuấn, dung nhan như họa, khí huyết cường thịnh. Đây mới là mẫu nam nhân huyết đao cơ yêu thích nhất, mà hắn vận thế cũng tốt nhất định có thể gặp dữ hóa lành.

Huyện lệnh trẻ tuổi không khỏi tức giận nhìn Độ sư gia, lúc trước kẻ này còn răn dạy hắn biện pháp này vô căn cứ!

- Thôi, ta hiện giờ cũng không thể lo được, hắn chỉ có thể tự dựa vào bản thân thôi.

Huyện lệnh trẻ tuổi đi tới cửa sổ, vẻ mặt lo lắng nhìn ra sân bên ngoài nói:

- Lâm Thập Nhị nói đúng, vật liệu dễ cháy có thể là hỏa mù, ta hiện tại lại lo về Hỏa Khư trấn. Chúng ta phải nghĩ biện pháp che dấu hành tung, đến bên kia điều tr.a thử xem.

Hỏa Khư trấn cách huyện thành 10 km, nghe đồn trước kia ở đó mới là huyện thành, nhưng vì chiến hỏa nên bị thiêu đốt thành tàn tro.

Nghe đồn 3000 năm trước, bên kia vẫn còn hoang vu, cho đến khi huyện Ngân Nguyệt nhân khẩu dần thịnh vượng, mới có người đến đó, dần dần tạo thành trấn nhỏ. Bởi vì xây dựng trên phế tích nên gọi là Hỏa Khư trấn.

Ba ngày trước, ở Hỏa Khư trấn phát sinh cháy lớn, cả trấn gần như bị thiêu rụi một phần ba, xung quanh giờ vẫn còn bao trong sương mù. Lý chính và du kiếu ở đó đã báo cáo phát hiện dấu tích yêu ma quấy phá ở trung tâm vụ hỏa hoạn, cầu viện huyện thành nhưng huyện lệnh trẻ tuổi không thể phân thân cứu viện.

Hai ngày gần đây, hắn không nhận được tin gì từ Hỏa Khư trấn, điều này rất kỳ lạ, vì bên kia cách đây không xa… Điều này làm huyện lệnh nhớ đến một truyền thuyết cổ xưa ở huyện Ngân Nguyệt, nội tâm không khỏi bất an.

Hắn hoài nghi, mưu đồ thật sự của những kẻ kia là Hỏa Khư trấn, hắn muốn đến đó kiểm tr.a thử. Nhưng giờ tình trạng của huyện Ngân Nguyệt như này làm hắn không yên tâm rời xa.

Ngoài ra huyện lệnh còn đang nghĩ đối phương muốn dùng huyết đao cơ làm gì? Hắn theo bản năng phán đoán yêu ma cấp 4 bậc vương này chiếm một vị trí rất quan trọng trong mưu đồ của đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện