Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Tư Mã Lâm và Quan Tất Nhiên nhìn số liệu kiểm tr.a lần cuối rồi rời đi, Lâm Duệ nói với Phương Nhiễm Nhiễm:

- Xã trưởng, còn có chuyện gì không? Hắn thật ra đang ám chí bà chủ nhỏ có thể rời đi rồi, hắn hiện giờ muốn ra khỏi khoang phẫu thuật nhưng có chút lúng túng.

Phương Nhiễm Nhiễm không hiểu, hai tay ôm ngực nhìn thân thể Lâm Duệ thở dài nói:

- Đáng tiếc, đáng tiếc.

Lâm Duệ nhíu mày, tò mò hỏi:

- Xã trưởng hình như rất quan tâm đến chuyện thi đấu giữa các trường đại học, có chuyện gì sao?

Xem ra mục đích của bà chủ nhỏ này không chỉ là chấn hưng trường học hay tuyên truyền sản phẩm của tập đoàn Thiên Lam.

Phương Nhiễm Nhiễm gãi gãi đầu thở dài:

- Là vì gia công của ta, ông ấy sắp ngỏm rồi. Ông nói với ta là có một nguyện vọng, muốn thấy trường học của chúng ta tiến vào top 10 của căn cứ số 9, ta nghĩ nên hoàn thành nguyện vọng này sớm, để lâu sợ nó biến thành di nguyện mất.

- Gia công? Là ông ngoại sao?

Lâm Duệ hỏi lại, hắn biết ở vùng Tứ Xuyên Địa Cầu gọi ông ngoại là gia công, nhưng tại sao ông ngoại của nàng lại có nguyện vọng kỳ quái như vậy?

Phương Nhiễm Nhiễm cười cợt trả lời:

- Chính là ông ngoại ta. Ông ngoại ta họ Lệnh Hồ, tên đầy đủ là Lệnh Hồ Minh Đức.

Lâm Duệ nghe vậy thì hiểu ra, Lệnh Hồ Minh Đức chính là người sáng lập trường đại học Minh Đức này, pho tượng của ông còn đứng sừng sững gần cổng trường ấy…



- Tiếc nuối lớn nhất trong đời ông là khi làm hiệu trưởng không chăm lo tốt cho hai khoa dị thể và thực trang của trường, sau đó hai khoa này càng lúc càng kém, tiếng xấu lan xa, bị bạn bè đồng nghiệp cũ chế nhạo.

Phương Nhiễm Nhiễm hừ một tiếng đầy khó chịu:

- Ý của ông ấy là muốn ta sau khi tốt nghiệp đến đây là viện trưởng, tiếp nhận trường đại học này, phát triển nó nhưng ta lấy đâu ra kiên trì đi dạy học chứ? Thật ra khoa thực trang của trường không phát triển được vì thiếu danh tiếng, thiếu thành tích. Chờ xã đoàn lấy được thành tích tốt, ta thêm tiền quảng bá, với năng lực kinh doanh của chú ta, nhất định sẽ phát triển trong thời gian ngắn.

Phương Nhiễm Nhiễm cười vỗ khoang phẫu thuật:

- Quan Tất Nhiên nói không sai, ta nóng vội rồi, chớ để trong lòng. Lâm Duệ ngươi đã đủ lợi hại, rất tốt, vượt xa mong đợi của ta! Vốn ta cho rằng phải mất ba năm, nhưng giờ chỉ hai năm thôi, chúng ta có thể tiến vào giai đoạn tranh thứ hạng! À, ta biết ngươi muốn đi ra, ta đi đây! Nam nhân gì xấu hổ như đàn bà ấy!

Lâm Duệ nhìn nàng rời khỏi phòng rồi mới ấn mở khoang phẫn thuật, tiến ra. Thần sắc hắn đăm chiêu, thầm nghĩ liệu có thể cấy kim đan nhân tạo trong nửa năm không? Chịu ân lớn như vậy, sao có thể không báo đáp chứ. Nếu hắn có thể làm được, thì chắc chắn sẽ cố gắng giúp Phương Nhiễm Nhiễm. Nhưng đúng như Quan Tất Nhiên nói, nửa năm thì quá khó, rất miễn cưỡng.

Ngay khi hắn đứng lên, định lấy quần áo mặc vào thì Phương Nhiễm Nhiễm đột nhiên đẩy cửa ra, thò đầu vào.

- Đúng rồi, hai ngày nay nhớ chú ý tin tức chút, chú ta đã nói sẽ để cục cảnh sát cho ngươi câu trả lời vừa ý. Ai u…

Phương Nhiễm Nhiễm chú ý đến hạ thể Lâm Duệ, thán phục nói:

- Thật không ngờ a, căn cơ to thật đấy, đúng là cấp thánh điện mà!

Vì dịch dinh dưỡng, quần soóc của Lâm Duệ đã ướt sũng, bám chặt tôn lên đường viền của thứ đó. Khi Lâm Duệ còn ở trong khoang phẫu thuật, có kính mờ che chắn không thấy rõ nhưng hiện giờ thì rõ mồn một...

Lâm Duệ nghe thấy vậy thì hơi cau mày, rồi không chút kiêng dè ánh mắt của Phương Nhiễm Nhiễm, nhanh chân thay quần áo. Hắn thầm nghĩ đám fan của nàng nếu biết tính cách nàng như này thì chắc chắn tâm tình tan vỡ mất.

Khi Lâm Duệ rời khỏi phòng giải phẫu, Lâm Hi và Dư Phỉ Thúy đã bàn luận xong.

Dư Phỉ Thúy còn mời Lâm Duệ là người giám hộ, mời Quan Tất Nhiên và một vài nhân viên pháp vụ tới soạn hợp đồng cho Lâm Duệ ký.

Trong vòng bảy năm, tập đoàn Thiên Lam sẽ dùng hết sức trợ giúp Lâm Hi tăng lên võ đạo, Lâm Hi thì hứa hẹn sau khi tốt nghiệp sẽ gia nhập công ty Kinh Kỷ, dưới trướng tập đoàn Thiên Lam.

Bản thân Lâm Duệ cũng ký một hợp đồng tương tự, điều khoản đều rất tốt. Lâm Duệ đã tìm hiểu tin tức tương quan nên thoải mái hạ bút ký. Ông chủ bọn họ là nhà giàu trong nhà giàu, không chút để ý tiền nong, điều kiện trong hợp đồng rất tốt.

Công ty Kinh Kỷ nhất định phải trả 5 triệu đồng Liên Bang sau khi bọn họ tốt nghiệp thì hợp đồng mới có hiệu lực. Đương nhiên, cũng có điều khoản phá vỡ hợp đồng, anh em họ một người bồi thường 80 triệu, một người là 50 triệu, còn về phía công ty Kinh Kỷ, nếu muốn phá hợp đồng thì đền bù 2 triệu đồng.

- Được rồi. Chúc mừng hai vị đã gia nhập tập đoàn Thiên Lam, đây là vinh hạnh của tập đoàn chúng ta.

Quan Tất Nhiên cười híp mắt nhìn hợp đồng.

Dư Phỉ Thúy cũng đứng lên cười vui vẻ:

- Giờ chị đến phòng giáo vụ của trường học hoàn thành thủ tục chuyển học cho Lâm Hi. Lâm Hi, em sẽ ở phòng ngay cạnh anh trai mình, Lâm Duệ dẫn em gái đi nhé, hai người nếu cần thêm đồ dùng sinh hoạt gì thì nhắn cho chị, chị sẽ thu xếp luôn. Ăn uống hàng ngày của hai anh em có phòng hậu cần lo, không cần đến căng tin, tập luyện muốn đạt hiệu quả tốt nhất thì dinh dưỡng rất quan trọng. Về việc huấn luyện của Lâm Hi, chị sẽ tìm lão sư đỉnh cấp cho em, ngoài ra em có thể tùy ý sử dụng dụng cụ huấn luyện của xã đoàn.

Lâm Hi bỗng lên tiếng:

- Chị Phỉ Thúy, em có thể có một máy tính gia dụng loại nhỏ không? Tốt nhất là Thiên Diễn số 3, loại chơi được game giả lập cỡ lớn ấy.

Dư Phỉ Thúy không để ý lắm, thẳng thắn bấm điện thoại:

- Được, để chị lo. Máy Thiên Diễn số 3 thì không có, chỉ có Thiên Diễn số 9 thôi. Nhưng chị nói trước, em không được mê game không tập võ đấy, nếu không chị sẽ thu lại.

Máy Thiên Diễn số 9 đã đạt năng lực siêu toán cấp trung, thuộc hàng đỉnh cấp trong dòng chơi game rồi.

Thật ra Lâm Hi không đề cập thì xã đoàn cũng lo chuyện này, trong phòng mỗi đội viên đều có một máy siêu toán. Máy siêu toán cấp trung thêm vào thiết bị đối chiến giả lập, có thể giúp chiến đấu giả lập từ xa.

Lâm Duệ chỉ hơi chút nghi hoặc, sao Lâm Hi lại có hứng thú với chơi game giả lập chứ? Nhưng hắn nhanh chóng thoải mái, trước đây nhà bọn họ không có điều kiện mua siêu toán, Lâm Hi dù có muốn cũng không thực hiện được.

Sau đó hắn dẫn Lâm Hi rời khỏi văn phòng của Phỉ Thúy, đi tham quan một vòng xã đoàn.

Lâm Hi thì như trẻ nhỏ hiếu kỳ nhìn quanh, nàng nghe nói Phương Nhiễm Nhiễm bỏ một triệu đồng Liên Bang vào tầng 9 này thì trầm trồ, tặc lưỡi liên tục. Nàng đã sớm nghe nói võ đạo xã đoàn của đại học Minh Đức đã thay đổi nhưng tai nghe không thể bằng mắt thấy được.

Ngay khi Lâm Duệ dẫn Lâm Hi tới khu hoạt động, đúng lúc có một thiếu niên tóc dài đi ra. Đấy chính là người mới Lữ Phương, hắn thấy Lâm Duệ thì ánh mắt sáng ngời:

- Lâm Duệ, ngươi tới đúng lúc lắm, ngươi đã cấy luân mạch đúng không, dám đánh một trận với ta không?

Lâm Duệ nghe vậy thì không khỏi nhướng mày không vui.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện