Chương 284

Chỉ thấy trong người Thiên Lang treo đầy từng quả từng quả lựu đạn.

Thời điểm anh ta cởi áo lựu đạn leng keng va chạm vào nhau khiến mọi người sợ nó sẽ trực tiếp nổ mạnh.

“Mẹ nó, người này là kẻ điên sao, vậy mà treo nhiều lựu đạn ở trên người như vậy….”

“Con mẹ nó, anh ta không sợ nó đột nhiên nổ mạnh hại chết chúng ta sao?!”

“Người này có địa vị gì thế, mang nhiều lựu đạn ở trên người như vậy, không sợ không cẩn thận khiến hcinhs mình cũng nổ chết luôn sao?”

Mọi người vội vàng lùi về sau, gần như là cách xa mười mét.

Hướng Đông Tinh cũng lui về sau, ánh mắt tràn ngập kiêng kỵ, không nghĩ tới Từ Ngạo Tuyết lại mời một kẻ điên như vậy tới đối phó với Tề Đẳng Nhàn!

“Ngài Tề, hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt đã!” Lý Vân Uyển bắt lấy cánh tay của Kiều Thu Mộng mà la lớn.

“Tề Đẳng Nhàn, anh đừng có cứng đối cứng với kẻ điên như vậy, cùng lắm thì chúng ta nhường một bước là được!” Kiều Thu Mộng cũng sốt ruột theo.

Tuy rằng cô ta không thích Tề Đẳng Nhàn nhưng mỗi khi Tề Đẳng Nhàn gặp nguy hiểm thì cô ta vẫn sẽ cảm thấy nóng lòng.

Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ cũng lui về sau tới cạnh một cái bàn, Sở Băng đi theo bên cạnh hai người, trong ánh mắt tràn ngập khoái ý.

“Từ tổng, không nghĩ tới cô lại mời một người như vậy đến, cho dù họ Tề kia có ra vẻ đến mức nào đi nữa thì cũng sẽ phải cúi đầu mà thôi!” Sở Băng cười cười nói, cảm thấy rất sảng khoái.

“Thiên Lang là lính đánh thuê ở vùng Trung Đông, từ trước tới nay luôn được xưng là không muốn sống, tôi cũng phải tốn số tiền lớn mới mời được anh ta tới.”

“Vốn nghĩ để tới thời khắc mấu chốt uy hiếp Hướng Đông Tinh, nhưng hôm nay không thể không đem ra dùng trước.”

“Cũng không biết có thể bức được chủ nhân của căn biệt thự này ra mặt hay không?”

Trên mặt Từ Ngạo Tuyết mang theo một tia ý cười lạnh nhạt, hơi hơi gật đầu, xa xa đánh giá hai người Thiên Lang và Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn phất phất tay với Lý Vân Uyển, ý bảo cô ta dẫn theo Kiều Thu Mộng đi xa một chút, miễn cho lát nữa bị lan tới.

Thiên Lang lại ngay lúc này duỗi tay vào trong ngực mình tháo xuống một quả lựu đạn, sau đó nhẹ nhàng vứt ra, duỗi tay ở trong không trung tiếp được.

Loại bộ dáng tuỳ ý của của anh ta khiến mọi người xem một trận sợ hãi, nếu quả lựu đạn này mà rơi xuống đất, phát sinh nổ mạnh thì phải làm sao bây giờ đây?!

“Tề Đẳng Nhàn, không cần phải miễn cưỡng, không được thì thôi.” Hướng Đông Tinh nhíu mày nói.

Bất kể là công hay Từ thị cô ta đều không hy vọng Tề Đẳng Nhàn sẽ xảy ra chuyện vào lúc này.

Tề Đẳng Nhàn đã cứu mạng cô ta, lại còn đáp ứng giúp cô ta thu tiền về tay.

Tề Đẳng Nhàn cười cười, lắc đầu với Hướng Đông Tinh nói: “Hướng tổng cứ ở một bên nhìn là được. Kiểu hù dọa người này tôi đã thấy không biết bao nhiêu lần rồi!”

Tên nhãi trong ngục giam gọi là Tham Lang kia chính là người đã từng trộm được đầu đạn hạt nhân, nhét đầu đạn hạt nhân xuống dưới mông ngồi bàn điều kiện với tổng thống của một quốc gia đấy.

Cuối cùng không phải vẫn là Tề Đẳng Nhàn cho người ta một bạt tai đá người từ trên đầu đạn hạt nhân lăn xuống dưới sau đó tóm vào tù đấy sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện