Chương 248

Triệu Cường mới ra lệnh một tiếng mà hơn hai mươi người anh ta dẫn theo không nói hai lời lập tức bắt đầu đập phá đồ đạc trong đại sảnh công ty, múa may côn bổng khiến cho một mảnh hỗn độn.

Lý Vân Uyển sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, trực tiếp trốn đằng sau Tề Đẳng Nhàn, quả nhiên, tiền tự nhiên từ trên trời rơi xuống đều không phải là chuyện gì tốt, rất dễ dàng bị sói ác theo dõi.

Tề Đẳng Nhàn không nói gì, yên lặng nhìn bọn họ đập phá.

“Sếp của chúng ta cũng quá nhát rồi, bị người ngay trước mặt đập phá công ty mà rắm cũng không dám thả một cái hay sao?”

“Vừa rồi nói chuyện vẫn rất có tự tin, nhưng đến khi người ta thật sự ra tay thì hắn lại nhát như vậy….Về sau công ty trải qua ngày như thế nào đây!”

“Haiz, thật là đen đủi, đi theo một người sếp như vậy, nói không chừng về sau phải thường xuyên bị người khác bắt nạt đi.”

Nhóm nhân viên của tianlai capital thấy một màn như vậy đều sôi nổi thở dài, một đám liên tục lắc đầu cảm thán, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn quá hèn nhát, đối phương đập phá công ty như vậy rồi má hắn cũng không dám ho he thêm câu nào.

Triệu Cường càng đắc ý đầy mặt nhìn Tề Đẳng Nhàn: “Năm ngàn vạn này một cắc cậu đừng nghĩ nhận được!”

“Đường ra duy nhất hiện tại của cậu chính là giao một trăm mẫu đất ra đây, tôi có thể cho cậu một cơ hội xin lỗi tôi.”

“Còn chuyện có tha thứ cho cậu hay không thì là chuyện của tôi!”

“Nếu cậu muốn cứng chọi cứng với tôi thì tôi rất hoan nghênh, chỉ xem xem công ty cậu có chịu được lâu như vậy hay không thôi!”

Triệu Cường làm càn bừa bãi cười phá lên, lại thấy Lý Vân Uyển trốn phía sau Tề Đẳng Nhàn thì hai mắt sáng lên.

“Ô kìa, ngự tỷ này cũng không tệ nha! Chân dài phối balenciaga quả nhiên là đủ khiến người ta mất hồn!”

“Một trăm mẫu đất giao ra đây, lại để ngự tỷ này hầu hạ tôi một tuần, tôi có thể bỏ qua cho mấy hành động lời nói vô tri ngu xuẩn lúc trước của cậu.”

Triệu Cường duỗi tay chỉ chỉ Lý Vân Uyển, ý vị thâm trường nói.

Lý Vân Uyển vừa kinh ngạc vừa tức giận, cô ta chưa từng gặp qua người nào ngang ngược không nói đạo lý như vậy.

Rõ ràng là tới cưỡng đoạt lại cố tình bày ra bộ dáng như chính mình chịu lỗ nặng, lại còn nói gì mà phải giao ra một trăm mẫu đất thì mới suy xét việc tha thứ cho Tề Đẳng Nhàn, thậm chí còn muốn mình bồi anh ta nữa?!

“Để mẹ anh tới rửa chân bảy ngày cho tôi, thì tôi có thể suy xét việc tha thứ cho anh.” Thần sắc Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói.

“Tên tạp chủng này không biết thức thời đúng không?” Triệu Cường sửng sốt, sau đó hoàn toàn nổi giận.

Tề Đẳng Nhàn trực tiếp đi tới trước mặt Triệu Cường, lạnh nhạt đánh giá anh ta.

Triệu Cường cố nén không bật cười, nói: “Sao nào? Cậu còn muốn động vào tôi sao? Cậu thử động vào tôi một cái xem xem?”

“Người của tôi nhiều như vậy cũng không phải chỉ biết ăn chay!”

“Hơn nữa ở phía trên tôi cũng có người chống lưng, không biết cậu ăn có tiêu được hay không đây?”

Mấy tên thuộc hạ này đó của Triệu Cường cũng xúm lại, một đám hài hước nhìn Tề Đẳng Nhàn uy hiếp rõ ràng, không cần nói cũng biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện