Chương 4914

Cho dù anh ở bên ngoài đối mặt với chuyện gì thì chỉ cần về tới nhà, chỉ cần thấy được bóng đèn chờ mình, thấy được gương mặt yên ổn của vợ con lúc ngủ thì anh luôn có thể bình tĩnh lại, dù cho trước đó có bực tức, có nóng nảy tới cỡ nào.

Cô gái đang nằm ngủ trên giường chính là bến bờ mà anh hướng tới.

Có lẽ đây là thứ mà mọi người hay nhắc tới, hương vị gia đình.

Quan Triều Viễn đi tới rồi nhẹ nhàng ngồi xuống đầu giường.

Giờ phút này Tô Lam đã ngủ rất Say.

Bởi vì tận khuya mới ngủ nên tình | thần của cô không được tốt lắm.

Chỉ sợ rằng bây giờ tiếng động có lớn hơn cũng không thể nào đánh thức cô dậy được.

Quan Triều Viễn nhẹ nhàng đưa tay ra rồi dùng đầu ngón tay phác họa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

“Anh đừng quậy, em buồn ngủ quá.”

Tô Lam đang mơ mơ màng màng, cô lẩm bẩm hai tiếng rồi nhíu mày.

Quan Triều Viễn nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch đáng yêu này của Tô Lam thì cúi người xuống hôn lên môi cô.

Động tác này khiến cho Tô Lam đang ngủ say càng thêm không vui.

Cô hừ một tiếng, sau đó ôm lấy con gấu bông nhỏ bên cạnh mình mà ngáy o 9.

Ngay lúc này ánh mắt của Quan Triều Viễn nhìn cô đã dần trở nên khác lạ.

Tình cảm nồng nàn bên trong đã biến mất, thay vào đó là sự kiên quyết không thể nào rung chuyển được.

Cho dù có xảy ra chuyện gì thì anh cũng sẽ không buông tay.

Quan Triều Viễn nhắm mắt lại, nhớ tới cú điện thoại mà anh nhận được khi vừa mới về nhà.

Đó là do Thẩm Tư Huy gọi tới.

Từ lần trước khi Quan Triều Viễn nói cho anh ta biết mục đích thật sự của việc Nguyễn Tiểu Mi ra nước ngoài tới bây giờ đã hơn nửa tháng rồi.

Quan Triều Viễn cũng không biết chuyện của Nguyễn Tiểu Mị xử lý như thế nào rồi.

Anh cũng không có hứng thú biết đứa bé trong bụng cô ấy đã bị bỏ hay vẫn còn giữ lại.

Điều anh muốn biết nhất là liên quan tới Hạ Tâm Dương.

Mặc dù anh không hiểu vì sao Hạ Phi Dương đã quyết định đi rồi lại đột nhiên trở về, sau đó còn ở lại thành phố Ninh Lâm.

Nhưng những chuyện này đều không quan trọng.

Bởi vì cho dù Hạ Phi Dương có làm chuyện gì cũng không thể lay chuyển được tình cảm của anh và Tô Lam.

Nhưng Hạ Tâm Dương thì lại khác.

Mặc dù Quan Triều Viễn bên ngoài vô cùng lạnh lùng nhưng thật ra anh lại là một người rất trọng tình cảm.

Chuyện của Lệ Bảo Ngọc năm xưa đã dày vò anh một khoảng thời gian rất lâu.

Nếu như không phải Tô Lam xuất hiện thì chỉ sợ rằng tới bây giờ anh vẫn chưa thể đi ra khỏi bóng ma đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện