*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



” Có thể nói trong tất cả các hệ, hệ triệu hoán là hệ khác người nhất. Cách thức học của nó cũng khác xa so với các hệ khác. Đối với các người mà nói, nó chính là trạng thái nuôi thả đấy. Trừ mấy ngày chủ nhật được nghỉ, các người phải học ở nhà ra. Cơ bản chương trình học chính là lên lớp học cách dạy dỗ, nuôi dưỡng thú Triệu hoán. Nếu như các người cảm thấy việc học nhàm chán, không có việc gì làm. Các ngươi có thể đến lớp hệ khác, ngồi nghe giảng một chút cũng được.”

Chủ nhiệm hệ triệu hoán Tưởng Vân Minh thẳng thắn nói và làm.

Mạc Phàm nghe xong há hốc mồm. Sau đó gật đầu cái rụp.

Chuyện này quả thật đúng như hắn mong đợi. Dù sao hắn cũng là một nam nhân kiêm tu 4 hệ. Thời gian có dư dả thì hắn mới có thể cưng chiều tất cả các hệ đúng thời điểm được.

” Khoa của chúng ta cũng có tiết mục chào đón tân sinh viên. Chuyện này đối với các người mà nói, nó không khác nào chuyện quan trọng nhất. Nếu như có ai biểu hiện xuất sắc hơn hai người. Người đó chắc chắn sẽ nhận được một lọ ” Luyện Thú Chi Huyết.”

Tưởng Vân Minh tiếp tục nói.

Vừa nhắc tới ” Luyện Thú Chi Huyết”, 6 người hệ Triệu hoán kia liền vui mừng, phấn khởi hẳn lên. Trong ánh mắt bọn họ toát ra một tia khát vọng.

” Luyện Thú Chi Huyết là cái gì vậy?”

Mạc Phàm hỏi nhỏ tên Chính Thái ở bên cạnh.

” Người không biết??”

Chính Thái hoài nghi nhìn Mạc Phàm, giống như kiểu hắn đang hỏi: Huynh đệ, có phải người chọn nhầm hệ rồi hay không??

” Luyện Thú Chi Huyết giúp cho sinh vật triệu hoán của các người có thể tiến hành một lần tẩy tủy. Sau khi các người tẩy tủy xong. Thực lực của con thú triệu hoán có thể tăng trưởng lên rất cao. Nếu như so sánh nó với việc các người sử dụng ma năng của mình để nuôi nấng thú triệu hoán. Thì tốc độ phát triển của nó còn nhanh hơn các người nuôi nấng rất là nhiều. Thậm chí, nó còn có xác suất khiến cho thú triệu hoán của các người tiến cấp nữa. Dĩ nhiên, cái xác suất này khá là thấp.”

Tưởng Vân Minh liền giải thích.

Mạc Phàm gật đầu, xem như đã hiểu.

” Tưởng lão sư! Tiết mục chào đón tân sinh viên mà người nói tới là tiết mục gì vậy?? Luyện Thú Chi Huyết này phân chia cho mọi người như thế nào?? Hay là thế này đi. Mọi người gọi ra thú triệu hoán của mình. Rồi sau đó so sánh thực lực với nhau. Nếu như ai mạnh nhất thì sẽ đem lọ Luyện Thú Chi Huyết cho người đó.”

Một tên ngồi ở giữa, có cái đầu phát ra ánh sáng lập lòe, lóng lánh nói.

” Hải Đại Phú, quy tắc như thế nào cũng không phải do người nói là được. Tiết mục chào đón tân sinh viên như thế nào. Rất nhanh các người sẽ được biết thôi. Tiết mục này có thể biến các người trở thành tâm điểm toàn trường và nó cũng có thể biến các người thành trò cười của toàn trường.”

Trên gương mặt Tưởng Vân Minh liền hiện ra một nụ cười thần bí. Hắn cũng không có nói rõ cho mọi người biết, tiết mục chào đón tân sinh viên kia đến tột cùng là tiết mục gì.

Đối với chuyện này, Mạc Phàm cũng rất là tò mò. Hắn cũng rất muốn biết, tiết mục đặc biệt dành cho tân sinh viên hệ triệu hoán đến tột cùng là tiết mục gì.

Quả thực Mạc Phàm rất là muốn có Luyện Thú Chi Huyết. Thật ra, con U Lang Thú của hắn có thực lực rất chi là mạnh rồi. Thế nhưng đối với Mạc Phàm mà nói, thực lực của nó như thế này vẫn còn chưa đủ. Nếu như có vật phẩm tăng mạnh thực lực thú triệu hoán của hắn lên. Thì dại gì mà hắn không tranh giành nó về cho bản thân mình cơ chứ.

Hắn vào trường học cũng vì lý do tranh đoạt tài nguyên này mà.

Hầu hết đa số tài nguyên ma pháp đều bị các thế lực nắm giữ trong tay. Một ma pháp sư nghèo rớt mùng tơi, chỉ có hai tay trắng như hắn. Nếu như ngay cả tài nguyên trường học cung cấp mà hắn cũng không tranh đoạt nổi. Quả thật, hắn làm sao có thể so sánh được với người khác cơ chứ.

…………..

Mạc Phàm mang theo sự nghi ngờ đối với ” tiết mục chào đón tân sinh viên” trở về căn phòng ngư long hỗn tạp kia.

Hắn ngồi xuống giường rồi suy nghĩ mông lung về vấn đề này. Triệu Mãn Duyên ở bên cạnh nhìn thấy vậy, liền nở nụ cười, nói:

” Mạc Phàm huynh đệ. Ta nghe nói hệ Triệu hoán các người lại gặp đại phiền toái đúng không?”

” Đại phiền toái, nghĩa là sao?”

Mạc Phàm nghe mà không hiểu Triệu Mãn Duyên đang nói tới chuyện gì.

” Ta từ vị học tỷ kia nghe được….phiền toái của người chính là tiết mục chào đón tân sinh viên mới, đúng không?”

Triệu Mãn Duyên nói.

” Tôi cũng đang đau đầu, buồn phiền vì chuyện này đây. Người anh em, người có tin tức về nó à? Nói cho tôi nghe một chút đi.”

Ánh mắt Mạc Phàm sáng lên. Hắn không ngờ Triệu Mãn Duyên lại có tin tức về nó.

” Là thế này. Học phủ Minh Châu khóa trước cũng có tiến hành tiết mục chào đón tân sinh viên mới. Mà tiết mục đó chính là mở ra một đại hội “Đấu thú so tài”. Toàn bộ thầy và trò nhà trường sẽ tiến vào đấu trường lớn nhất Thanh khu giáo chúng ta. Ở trong cái lồng sắt cực lớn của đấu trường kia có một con quái thú. Tất cả học sinh mới có thể thoải mái vào bên trong cái lồng sắt to lớn này tiến hành chiến đấu với con quái thú kia. Nó không khác gì việc họ biểu diễn thực lực của mình trước toàn bộ thầy và trò trong nhà trường vậy.”

Triệu Mãn Duyên vừa mài móng tay vừa nói.

” Đấu yêu ma?”

Mạc Phàm cười tươi nói.

Vào đại học, học phủ quả nhiên rất là thú vị à nha. Hắn nhập học không bao lâu đã có tiết mục chiến đấu với yêu ma trước mặt toàn bộ thầy và trò trong nhà trường rồi. Chuyện này kích thích quá đi mất!

” Thế nó là yêu ma gì vậy?”

Mạc Phàm hỏi lại.

” Ai nói với người là yêu ma??”

Triệu Mãn Duyên nhướn mày lên, rồi nói:

” Đây là đấu thú. Cũng chính là thú do sinh viên hệ triệu hoán các người triệu hoán ra.”

Mạc Phàm nghe thấy vậy. Ngay lập tức cái miệng của hắn liền biến thành chữ ” O” to đùng.

Mấy người trong phòng túc xá cũng quay lại nhìn bọn họ. Vẻ mặt của mọi người lúc này mỗi người một vẻ.

” Mẹ kiếp! Đây chẳng phải là nhà trường muốn hãm hại hệ triệu hoán chúng ta hay sao?”

Mạc Phàm lập tức mắng.

” Ha ha ha. Ai bảo hệ triệu hoán các người là hệ đặc biệt nhất….Thật ra, ta rất là hâm mộ các người. Các người có thể ở trước mặt thầy và trò toàn trường thể hiện ra sức mạnh cường đại của thú triệu hoán các người.”

Triệu Mãn Duyên cười phá lên.

Mạc Phàm nghe thấy vậy. Vẻ mặt như đưa đám.

Cuối cùng, hắn cũng biết điều mà Tưởng Vân Minh nói tới là điều gì rồi.

Toàn bộ sinh viên toàn trường sẽ tiến hành nghi thức đấu thú cho tân sinh viên. Mà thú ở đây cũng chính là thú của hắn. Quả thật, nhà trường rất giỏi khi nghĩ ra được phương pháp này để kiểm tra sinh viên của mình.

Mạc Phàm sau khi biết được tiết mục chào đón tân sinh viên là tiết mục đấu thú. Hắn liền vui vẻ hẳn lên. Vừa khéo! Quả thật cũng lâu lắm rồi hắn chưa có chiến đấu với yêu ma. Sắp xếp như thế này, quả thật quá tuyệt.

Chuyện này…. Chuyện này đâu phải là kích thích nữa. Mà chính là phát rồ tới nơi rồi!

Mạc Phàm càng nghĩ tới tiết mục nhức cả trứng dái này, trong lòng càng thêm buồn bực.

Người có thể vào được học phủ Minh Châu, thì làm gì có người yếu đâu. Hơn phân nửa trong số họ đều có thực lực mạnh mẽ. Làm gì có tên nào vừa thấy yêu ma, chân đã mềm nhũn ra để cho hắn xơi họ dễ dàng đâu…..Quả thật, thực lực U Lang Thú của hắn cũng không phải là yếu. Thế nhưng, nó cũng không thể nào chịu nổi toàn bộ tân sinh viên luân phiên chiến đấu với nó…..

Xem ra chuyện hắn muốn có Luyện Thú Chi Huyết. Quả nhiên chuyện này cũng không phải dễ dàng như hắn nghĩ.

” Người đang cầu phúc cho bản thân mình sao? Thôi không còn sớm nữa. Ta ngủ trước đây.”

Triệu Mãn Duyên vỗ vỗ bả vai Mạc Phàm, rồi mang theo nụ cười xấu xa trèo lên giường nằm ngủ.

Mạc Phàm cười khổ. Hắn định trèo lên giường, đột nhiên như nhận ra điều gì, liền quay sang nhìn giường Triệu Mãn Duyên đang nằm, nghi hoặc hỏi:

“Cái thằng ồn ào…. A! Nhầm. Cái thằng tóc đỏ đâu rồi?”

” Chắc hắn xin đổi phòng túc xá khác rồi. Không có việc gì đâu.”

Triệu Mãn Duyên thản nhiên nói.

Mạc Phàm quay lại nhìn mọi người trong phòng túc xá. Thế nhưng hắn thấy ánh mắt của mọi người rất là quái dị. Giống như kiểu bọn họ sợ tên Triệu Mãn Duyên này vậy. Bọn họ im lặng, cúi đầu, không có nói gì về vấn đề này.

Từ vẻ mặt của ba tên cùng phòng kia, hắn có thể đoán được tên Triệu Mãn Duyên này cũng không có đơn giản như hắn nói. Điều này khiến cho Mạc Phàm vô cùng kinh ngạc. Cái tên Triệu Mãn Duyên này cũng có gì đâu. Chẳng qua hắn có khuôn mặt đẹp trai. Thế nhưng bản lĩnh của hắn cũng không nhỏ!

Mạc Phàm cũng không có đi hỏi kỹ về vấn đề này nữa. Lúc này, trong đầu của hắn chỉ còn lại cái vấn đề tiết mục đau đầu kia mà thôi.

Mà 6 người hệ triệu hoán kia, bọn họ cũng có phải là đèn đã cạn dầu. Hắn làm sao tranh đoạt được Luyện Thú Chi Huyết từ trong tay bọn họ đây??

Còn có, Tiểu Lang Lang của hắn thật là đáng thương. T_T

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện