...Ta vốn từng nghĩ... mình đã trở nên quen thuộc với những hành vi khác người của nàng, nhưng hóa ra là t đã nhầm to rồi.

Như mọi khi... ánh mắt nàng nhìn ta không mang chút sợ hãi hay ghê tởm nào. Vừa xách theo hai xô nước lớn, nàng vừa giảng giải về chuyện tắm rửa cho ta.

『Nh-Nhưng chẳng phải việc đó vẫn còn... nguy hiểm sao? Tiểu thư hiểu là không ai biết thứ gì đang ẩn mình bên dưới lớp da của chủ nhân mà? Với lại... Chúng tôi từng có lần cho chủ nhân ngâm mình vào trong bồn tắm và...』

Bhadra ngập ngừng, không hoàn thành câu nói của mình. Ông ấy đã cố ngăn cản nàng bằng cách lên tiếng qua con hình nhân máy. Thật sự thì ông ấy không hề nói sai.

Quả vậy... Chuyện đó rất khủng khiếp... Cứ như thể toàn bộ những loài thủy quái trên đời bị xổng ra cùng lúc vậy. Chiếc bồn tắm được truyền lại từ đời cụ cố ta đã ngay lập tức tràn ngập một đám quỷ dị và bùn nhớp.

Từ đó trở đi chúng ta có thử thêm vài lần nữa, chỉ để nhận ra rằng việc ngâm cơ thể này vào nước chỉ đem lại sự khốn khổ cho tất cả mà thôi. Những loại sinh vật chui vọt ra từ dưới da ta do ảnh hưởng của 『lời nguyền』khá đa dạng. Một số có răng nhọn, số khác mang trên mình vô số gai.

Chẳng lẽ nàng đã quên chính mình từng bị thương bởi một con vật toàn gai trước đó rồi sau? "Vâng... Ngâm mình trong bồn thì có thể là khó thật, nhưng chỉ dấp nước lau da thôi thì chắc chắn sẽ khiến cho ngài Maricle cảm thấy sảng ngoái hơn đấy ạ. Bên cạnh đó, thay vì đợi những mảnh lời nguyền tự rơi ra thì thiếp nghĩ sẽ là tốt hơn nếu chúng ta rửa trôi chúng trước ạ... Quan trọng nhất là thiếp cho rằng nếu mình dội nước sôi vào chúng thì đám sinh vật biển đó sẽ không thể làm càn được đâu."

"......"

『......』

Rồi nàng chỉ vào cái nồi lớn mà nàng đã chuẩn bị từ trước ngoài sân vườn. Lửa đã được thắp lên, và cái nồi đang sôi lên ùng ục. Rốt cuộc chúng ta đành làm theo đề xuất của Miltia.

"Cho phép em nhé, ngài Miltia."

Xoẹtttt!!!

Bibibibibibi!!!

Ngay khi ta ngồi xuống cái ghế được nàng chuẩn bị trước trong vườn, nàng lập tức lôi một thứ sinh vật chân đốt đang chui từ trên vai ta ra. Con chân đốt này có vô số những chiếc chân nhỏ và một cặp râu vừa dài vừa nhọn. Cặp râu ấy cứ như cái đuôi dài gần bằng cả người nó, cứ thế không ngừng ngoe nguẩy qua lại. Thứ sinh vậy kì dị, màu nâu đỏ đậm với những cái chân mọc ra từ phần thân dưới đang khiến cho chất bẩn trên da ta bay tứ tung. Chứng kiến cảnh tượng ấy, ta theo phản xạ quay đầu đi chỗ khác.

"...Tuyệt quá... Quả là một con tôm hùm gai hảo hạng..."

Nhưng Miltia lại nắm chặt lấy phần lưng(?) của con vật đó... Dường như chỗ bị nàng nắm lấy là điểm yếu của con vật. Mặc cho nó liên tục giãy mạnh, Miltia vẫn không hề lỡ tay buông ra.

Sau đó Miltia rửa con vật (hay theo nàng là tôm hùm) bằng nước lấy từ một cái nồi đất sét lớn nàng chuẩn bị từ trước. Khi đã chắc rằng con vật ấy đã đủ sạch, nàng không chút chần chừ quăng nó vào trong nước sôi và lập tức đậy nắp nồi lại.

Ta liền nghe được tiếng con tôm hùm đập vào nắp nồi đôi ba lần, nhưng... một lúc sau, ta không còn cảm nhận được dấu hiệu phản kháng nào phát ra bên trong cái nồi nữa.

Thêm một vài phút sau, nàng vui vẻ lấy ra từ trong nồi một con thủy quái bị luộc chín tới mức đỏ lựng. Tiếp theo đó nàng để thứ đã chín đó nguội trong một cái rây lọc.

Và rồi... cảnh tượng đó tiếp tục lặp lại không chỉ một, hai lần.

......Khỏe quá...

Cô gái này... Có lẽ nàng ấy sẽ có thể đóng vai trò tích cực trong trận chiến thảo phạt ma vương đấy nhỉ...? Đặc biệt là trong việc tiếp tế cho tổ đội anh hùng. Đến cả những quan thị vệ từng phục vụ trong quân ngũ cũng phải gặp khó khăn còn gì. Nhờ có kinh nghiệm này mà mình đã học được cách sinh tồn chỉ với khẩu phần chính chỉ kèm đồ đóng hộp. Nhưng mặc cho những điều đó, mình vẫn chưa thử ăn thịt quỷ bao giờ.

Đang khi ta còn hồi tưởng về quá khứ, nàng vẫn tiếp tục thu hoạch những sinh vật nguyền rủa đang hoành hành bên dưới da ta. Một vài sinh vật bị dao đâm ngay vào điểm yếu. Một số khác ngay lập tức bị thả vào trong nồi nước sôi. Số còn lại bị quăng thẳng vào thùng nước rửa...

Ta thấy có những sinh vật trông như một con rắn dài ngoằng với hàm răng sắc lẻm, chỉ là... đến cả thứ quỷ quái ấy cũng không làm cho người con gái này suy chuyển dù chỉ một chút...

Và có thêm cả những con gì nhìn giống một cục xúc tu vậy... Nếu ta không nhầm thì nàng gọi chúng là 'hải sâm' thì phải...? Dù sao thì điều làm ta kinh ngạc nhất vẫn là khi nàng cắt chúng ra rồi ăn sống chỉ với dấm và một tô canh. Nàng vui vẻ ăn đến mức ta còn nghe thấy được những tiếng rộp rộp khi nàng nhai thứ sinh vật mang hình xúc tu đó.

Trong lúc ta nghĩ lại cảnh tượng ấy, nàng tiếp tục gột rửa thêm ngày càng nhiều đất cát ra khỏi người ta.

Cơ thể này, vốn từng rất ngứa ngáy, dính dáp, dơ bẩn và khó chịu, giờ đây lại nhẹ bẫng đến lạ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện