"...Haah..."
Hóa ra ngài công tước đã không hài lòng với tôi. Nhưng cũng phải thôi, nếu ngài ấy cho rằng, "hai ta thuộc về hai thế giới khác nhau", thì tôi cũng không thể đáp lại điều gì ngoài "ngài nói đúng."
Tôi nhìn xuống chiếc vòng được đeo trên cổ mình, nó luôn kêu những tiếng leng keng mỗi khi được tôi mân mê.
Dù vậy, tôi vẫn không thể rơi khỏi dinh thự này vì vẫn chưa gỡ được chiếc vòng cổ ra.
Cứ nghĩ tôi đã làm được một món gì đó thật ngon rồi chứ... Nhưng thì ra vị giác của tôi đã sai rồi. Sắp tới tôi cần phải xin lỗi thật chân thanh và xin được ở lại trong dinh thự này mới được...
Tôi liên tục ăn cho hết phần thức ăn còn lại và dọn dẹp chén đĩa.
"...Tôi còn phải nhờ đến cô giúp nữa... Thật xin lỗi nhiều lắm."
『Không sao đâu. Xin tiểu thư đừng nản lòng... Một ngày nào đó cô sẽ nhận ra rằng chủ nhân thực ra là một người rất tốt bụng mà.』
Tôi đã không ngăn nổi bản thân đưa tay lên lau mắt khi nghe được những lời an ủi từ cô người máy Bhadra. Những giọt nước mắt vốn chực chờ để tuôn ra bất cứ lúc nào của tôi chợt vì bất ngờ mà ngưng lại.
『Chỉ là lúc này ngài ấy vẫn đang mất niềm tin vào phụ nữ vì lời nguyền quá ác đó mà thôi.』
"...Nhưng ngài ấy đã bảo tôi phải rời khỏi dinh thự này..."
『Tiểu thư à... Cô thực sự có thể ám lời nguyền lên cho chủ nhân chúng tôi ư?』
"Không đâu! Những thứ lời nguyền ấy là điều bất khả thi với tôi mà..."
『Thế thì không có vấn đề gì rồi. Ngày mai và cả về sau nữa, cô vẫn sẽ được tận tụy phục vụ chủ nhân thôi.』
"V-Vâng..."
『Nhưng từ giờ trở đi tiểu thư dùng nguyên liệu bình thường để nấu ăn được chứ?』
"Tôi hiểu rồi ạ."
------------------------------------------------
Nhờ có sự can thiệp từ người máy Bhadra, tôi đã có thể ở lại căn dinh thự này.
Cơ mà... Thường thì một tiểu thư nhà quý tộc sẽ sống một cuộc đời như thế nào nhỉ...? Về phần em gái tôi, nó thường ăn diện những chiếc đầm sang trọng và mời bạn bè đến để đánh bài hoặc chơi cờ bàn với nhau hoặc sẽ ra bờ sông chơi và tổ chức các buổi tiệc trà... Tôi có thể quan sát thấy nó đã giao thiệp với nhiều kiểu người, cải thiện mối quan hệ với họ nhưng còn tôi thì lại không có ai làm bạn cũng như chẳng có tài cán gì để có thể pha trò cả.
Rốt cuộc tôi đã phải hỏi người máy Bhadra xem liệu tôi có thể tiếp tục phụ giúp việc nhà như tôi đã luôn làm hồi còn ở nhà cha mẹ hay không. Tôi đã dọn dẹp những thứ hải sản rơi ra từ da của chủ nhân khắp dinh thự và trong lúc đó, tôi sẽ dùng nước muối để rửa kỹ thứ nào trông ngon ngon và sau đó đem đi phơi khô.
Thay vì ngồi chơi xơi nước rồi đâm ra buồn chán, tôi sẽ cảm thấy thoải mái hơn nếu tay chân được di chuyển, nên để khiến đầu óc bận rộn tôi thường kiếm việc gì đó để làm. Với lại do ngón tay của người máy Bhadra khá trơn trượt mà cô ấy thường gặp khó khăn trong việc cầm nắm những loại hải sản da trơn chui ra từ bên dưới làn da bị nguyền rủa của ngài công tước. Nghĩa vụ dọn dẹp đồ hải sản trong dinh thự đích thị là dành cho tôi rồi.
『Tiểu thư Miltia, cô đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong việc dọn dẹp đó.』
Những ngày vừa qua tôi đã tạo được ấn tượng tốt với người máy Bhadra và được cô ấy bắt đầu gọi bằng tên. Đặc biệt là những kỹ năng dọn dẹp của tôi. Tôi đã không thể ngừng mỉm cười sau khi biết được cô ấy đã công nhận chúng.
『Thật tốt khi phòng ốc được sạch sẽ thế này. Được rồi, liệu từ giờ tiểu thư có thể đảm nhiệm luôn phòng ngủ của chủ nhân chứ?』
"Vâng, chắc chắn rồi ạ."
『Phòng ngủ của chủ nhân... Nó bẩn hơn nhiều so với bất cứ căn phòng nào khác trong dinh thự này đấy.』
Không quá khó để nhìn ra ngài công tước đã đi qua những đâu. Ngài ấy luôn để lại sau một vệt toàn những thứ ung bứu bẩn thỉu, mảnh da, giáp xác bến cảng và... nhiều loại dịch tiết khác có nguồn gốc từ lời nguyền. Dường như phòng ngủ, nơi ngài ấy dành nhiều thời gian nhất, đang trong một tình trạng hết sức tồi tệ.
Sau khi được Bhadra chỉ điểm, bằng cách nào đó tôi đã có thể đến được phòng ngủ của công tước.
Tôi theo phép lịch sự của quý tộc mà gõ ba lần lên cánh cửa. Thế nhưng... không có phản hồi nào cả.
...Phải chăng ngài ấy đang không có trong phòng?
Lần này tôi dùng lễ tiết của một con hầu thấp kém đối với chủ nhân và đưa ra năm lần gõ. Năm tiếng gõ này là tín hiệu cho việc muốn nói rằng 「chúng tôi sẽ vào dọn phòng cho ngài」.
Nếu vẫn không ai đáp lại dù tôi đã gõ năm lần, thì có thể khẳng định rằng bên trong đang vắng người và chúng tôi được phép vào trong dọn dẹp. Tôi đợi thêm một lúc song mọi thứ vẫn lặng thinh.
"...Thiếp xin phép được tiến vào ạ."
Sau khi đã mở cửa và tạo tiếng động thông báo, tôi nhận thấy rằng tình trạng của căn phòng này đích thực là rất khủng khiếp.
------------------------------------------
T/N: Đây là tạo hình của người máy trong manga. Vì trông giống nữ hầu nên nữ chính mới nghĩ nó là 'cô ấy'
Hóa ra ngài công tước đã không hài lòng với tôi. Nhưng cũng phải thôi, nếu ngài ấy cho rằng, "hai ta thuộc về hai thế giới khác nhau", thì tôi cũng không thể đáp lại điều gì ngoài "ngài nói đúng."
Tôi nhìn xuống chiếc vòng được đeo trên cổ mình, nó luôn kêu những tiếng leng keng mỗi khi được tôi mân mê.
Dù vậy, tôi vẫn không thể rơi khỏi dinh thự này vì vẫn chưa gỡ được chiếc vòng cổ ra.
Cứ nghĩ tôi đã làm được một món gì đó thật ngon rồi chứ... Nhưng thì ra vị giác của tôi đã sai rồi. Sắp tới tôi cần phải xin lỗi thật chân thanh và xin được ở lại trong dinh thự này mới được...
Tôi liên tục ăn cho hết phần thức ăn còn lại và dọn dẹp chén đĩa.
"...Tôi còn phải nhờ đến cô giúp nữa... Thật xin lỗi nhiều lắm."
『Không sao đâu. Xin tiểu thư đừng nản lòng... Một ngày nào đó cô sẽ nhận ra rằng chủ nhân thực ra là một người rất tốt bụng mà.』
Tôi đã không ngăn nổi bản thân đưa tay lên lau mắt khi nghe được những lời an ủi từ cô người máy Bhadra. Những giọt nước mắt vốn chực chờ để tuôn ra bất cứ lúc nào của tôi chợt vì bất ngờ mà ngưng lại.
『Chỉ là lúc này ngài ấy vẫn đang mất niềm tin vào phụ nữ vì lời nguyền quá ác đó mà thôi.』
"...Nhưng ngài ấy đã bảo tôi phải rời khỏi dinh thự này..."
『Tiểu thư à... Cô thực sự có thể ám lời nguyền lên cho chủ nhân chúng tôi ư?』
"Không đâu! Những thứ lời nguyền ấy là điều bất khả thi với tôi mà..."
『Thế thì không có vấn đề gì rồi. Ngày mai và cả về sau nữa, cô vẫn sẽ được tận tụy phục vụ chủ nhân thôi.』
"V-Vâng..."
『Nhưng từ giờ trở đi tiểu thư dùng nguyên liệu bình thường để nấu ăn được chứ?』
"Tôi hiểu rồi ạ."
------------------------------------------------
Nhờ có sự can thiệp từ người máy Bhadra, tôi đã có thể ở lại căn dinh thự này.
Cơ mà... Thường thì một tiểu thư nhà quý tộc sẽ sống một cuộc đời như thế nào nhỉ...? Về phần em gái tôi, nó thường ăn diện những chiếc đầm sang trọng và mời bạn bè đến để đánh bài hoặc chơi cờ bàn với nhau hoặc sẽ ra bờ sông chơi và tổ chức các buổi tiệc trà... Tôi có thể quan sát thấy nó đã giao thiệp với nhiều kiểu người, cải thiện mối quan hệ với họ nhưng còn tôi thì lại không có ai làm bạn cũng như chẳng có tài cán gì để có thể pha trò cả.
Rốt cuộc tôi đã phải hỏi người máy Bhadra xem liệu tôi có thể tiếp tục phụ giúp việc nhà như tôi đã luôn làm hồi còn ở nhà cha mẹ hay không. Tôi đã dọn dẹp những thứ hải sản rơi ra từ da của chủ nhân khắp dinh thự và trong lúc đó, tôi sẽ dùng nước muối để rửa kỹ thứ nào trông ngon ngon và sau đó đem đi phơi khô.
Thay vì ngồi chơi xơi nước rồi đâm ra buồn chán, tôi sẽ cảm thấy thoải mái hơn nếu tay chân được di chuyển, nên để khiến đầu óc bận rộn tôi thường kiếm việc gì đó để làm. Với lại do ngón tay của người máy Bhadra khá trơn trượt mà cô ấy thường gặp khó khăn trong việc cầm nắm những loại hải sản da trơn chui ra từ bên dưới làn da bị nguyền rủa của ngài công tước. Nghĩa vụ dọn dẹp đồ hải sản trong dinh thự đích thị là dành cho tôi rồi.
『Tiểu thư Miltia, cô đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong việc dọn dẹp đó.』
Những ngày vừa qua tôi đã tạo được ấn tượng tốt với người máy Bhadra và được cô ấy bắt đầu gọi bằng tên. Đặc biệt là những kỹ năng dọn dẹp của tôi. Tôi đã không thể ngừng mỉm cười sau khi biết được cô ấy đã công nhận chúng.
『Thật tốt khi phòng ốc được sạch sẽ thế này. Được rồi, liệu từ giờ tiểu thư có thể đảm nhiệm luôn phòng ngủ của chủ nhân chứ?』
"Vâng, chắc chắn rồi ạ."
『Phòng ngủ của chủ nhân... Nó bẩn hơn nhiều so với bất cứ căn phòng nào khác trong dinh thự này đấy.』
Không quá khó để nhìn ra ngài công tước đã đi qua những đâu. Ngài ấy luôn để lại sau một vệt toàn những thứ ung bứu bẩn thỉu, mảnh da, giáp xác bến cảng và... nhiều loại dịch tiết khác có nguồn gốc từ lời nguyền. Dường như phòng ngủ, nơi ngài ấy dành nhiều thời gian nhất, đang trong một tình trạng hết sức tồi tệ.
Sau khi được Bhadra chỉ điểm, bằng cách nào đó tôi đã có thể đến được phòng ngủ của công tước.
Tôi theo phép lịch sự của quý tộc mà gõ ba lần lên cánh cửa. Thế nhưng... không có phản hồi nào cả.
...Phải chăng ngài ấy đang không có trong phòng?
Lần này tôi dùng lễ tiết của một con hầu thấp kém đối với chủ nhân và đưa ra năm lần gõ. Năm tiếng gõ này là tín hiệu cho việc muốn nói rằng 「chúng tôi sẽ vào dọn phòng cho ngài」.
Nếu vẫn không ai đáp lại dù tôi đã gõ năm lần, thì có thể khẳng định rằng bên trong đang vắng người và chúng tôi được phép vào trong dọn dẹp. Tôi đợi thêm một lúc song mọi thứ vẫn lặng thinh.
"...Thiếp xin phép được tiến vào ạ."
Sau khi đã mở cửa và tạo tiếng động thông báo, tôi nhận thấy rằng tình trạng của căn phòng này đích thực là rất khủng khiếp.
------------------------------------------
T/N: Đây là tạo hình của người máy trong manga. Vì trông giống nữ hầu nên nữ chính mới nghĩ nó là 'cô ấy'
Danh sách chương