Chương 4634

Đợi khi mọi việc đã xong thì trời đã tối.

Lạc Ngưng Đan: “Huyền Bình, nhận nhiều đơn như vậy, tạm thời cậu phải chịu khó chút rồi”.

Ngô Bình cười nói: “Nhìn nhiều nhưng thời gian hẹn cũng dài mà, cũng không quá bận. Nói nữa thì chẳng phải còn chị Lạc giúp em sao?”

Lạc Ngưng Đan: “Cậu coi chị là osin thật à. Nhưng cũng hết cách, ai bảo cậu là Đan Hoàng làm chi. Theo lý thì mấy thầy luyện đan nhỏ bé như đám chị đều phải nghe theo lệnh Đan Hoàng”.

Ngô Bình sửng sốt: “Còn có quy định này à?”

Liễu Chí Mưu gật đầu: “Đan Vương là một danh hiệu giành được sự tôn trọng của đan sư nhưng Đan Hoàng thì khác, một khi trở thành Đan Hoàng, tiếng nói của cậu sẽ rất có sức ảnh hưởng lẫn sức kêu gọi trong giới luyện đan. Sau này, nếu thầy luyện đan có vấn đề gì khó giải quyết thì 80% sẽ tới tìm cậu”.

Ngô Bình có chút đau đầu: “Sợ là cũng không phải chuyện tốt gì!”

Tô Diệc Hùng cười nói: “Bị làm phiền chắc Đan Hoàng Lý phải tốn chút công sức suy nghĩ rồi”.

Ngô Bình gật đầu: “Lục gia, chuyện của anh đã giải quyết chưa?”

Tô Diệc Hùng đáp: “Có được sự trợ giúp của Đan Vương lâu, tôi đã giao được đan dược đúng hạn!”

Ngô Bình: “Vậy là tốt rồi!”

Tô Diệc Hùng: “Đan Hoàng Lý, tôi cũng muốn cầu một loại đan dược”.

Ngô Bình: “Mời nói!”

Tô Diệc Hùng nghĩ rồi nói: “Không biết có loại đan dược nào áp chế được tu vi của người ta, để súc ép sức mạnh mà không ảnh hưởng tới tốc độ tu hành chung không?”

Ngô Bình cũng không hỏi mục đích của đối phương mà nói: “Người sử dụng có tu vi thế nào, cần áp chế bao lâu?”

Tô Diệc Hùng: “Chủ yếu là cảnh giới Đạo Tổ, cảnh giới Đạo Quân, thời gian áp chế cũng không cần quá lâu, khoảng ba năm!”

Ngô Bình: “Được, anh cần bao nhiêu?”

Tô Diệc Hùng: “Tạm thời là một nghìn viên”.

Ngô Bình: “Ok, cho em một khoảng thời gian, đan luyện xong sẽ báo Lục gia”.

Tô Diệc Hùng khách sáo vài câu rồi cũng tạm biệt.

Ngô Bình về Đan Vương lâu, vừa tới nơi, Liễu Chí Mưu vội thay đổi bảng hiệu Đan Vương lâu thành Đan Hoàng các.

Trở lại phòng khách, Ngô Bình nói: “E là đại tai họa sẽ tới sau ba năm nữa”.

Mọi người sợ hãi, Lạc Ngưng Đan hỏi: “Huyền Bình, vì sao lại nói thế?”

Ngô Bình: “Tô Diệc Hùng cần một nghìn đan dược áp chế tu vi, điều này quá kỳ quái. Nếu chỉ vài ba viên thì cũng có thể là che giấu tu vi giùm người khác nhưng nếu cần tới một nghìn thì sợ là không chỉ một người dùng. Khi đại tai hoạ tới, tu vi càng cao, kiếp lực phải gánh chịu càng mạnh, họ muốn thông qua cách này để giảm bớt thương tổn của đại tai họa”.

Lạc Ngưng Đan: “Nếu đại tai họa thật sự tới sau ba năm nữa thì cũng nằm trong dự đoán”.

Ngô Bình nghĩ ngợi một chút, buổi tối tiếp tục luyện đan, bổ sung hàng tồn cho Đan Hoàng các. Hiện tại Đan Hoàng các đổi tên, danh tiếng Đan Hoàng của anh cũng lan xa, ngày mai, hiển nhiên sẽ có rất nhiều người tới.

Đêm đó, Ngô Bình lại luyện thêm mười loại con rối thầy luyện đan, mỗi loại có một trăm con, anh để chúng luyện chế một vài đan dược trung, cao cấp số lượng lớn, chính anh cũng bận rộn luyện mười mấy lô đan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện