Chương 4594
Khương Thiên Lan: “Đúng, người ngoài thường gọi tại hạ như vậy”.
Ngô Bình: “Ba người kia là Tam Thượng Thần của Đông Doanh đấy hả?”
Khương Thiên Lan: “Dạ, chúng tôi là đồng môn”.
“Sư phụ của các người là Vô Thượng Thần hả?”
Khương Thiên Lan: “Vâng, sư phụ chúng tôi cũng đang ở gần đây”.
Ngô Bình: “Dẫn tôi đi gặp người đó”.
Ngô Bình không có hứng thú với mấy người này, anh muốn đi gặp Vô Thượng Thần kia.
Khương Thiên Lan tỏ vẻ khó xử, nhưng sau khi nhìn Ngô Bình thì vội nói: “Sư phụ đang bế quan nên để ngày mai được không ạ?”
Ngô Bình: “Được”.
Lúc này, Hoshi đã được dẫn đến. Nhìn thấy Ngô Bình, cô ấy mừng rỡ rồi chào: “Chủ nhân”.
Ngô Bình: “Hoshi, họ không làm gì cô chứ?”
Hoshi lắc đầu: “Vâng ạ”.
Ngô Bình: “Dẫn tôi đi gặp Sanamoba”.
Chuyện hôm nay bắt nguồn từ Sanamoba nên đương nhiên anh phải đi gặp cô ấy.
Bốn người kia cung kính tiễn Ngô Bình ra khỏi đại điện, thấy anh đi xa rồi, họ mới thở phào một hơi.
Khương Thiên Lan: “Cứ tưởng cậu ta chỉ là thầy luyện đan thôi, không ngờ tu vi đã tăng vậy rồi, chúng ta đâu là gì”.
Một người phụ nữ thở dài nói: “Cậu ta muốn gặp sư phụ mình làm gì nhỉ?”
Một người đàn ông khác: “Nếu để cậu ta nhìn thấy chân thân của sư phụ thì kế hoạch bao năm qua của chúng ta hỏng bét”.
Khương Thiên Lan ngẫm nghĩ rồi nói: “Thực lực của cậu ta quá mạnh, tôi nghĩ rồi, chắc chỉ còn cách dùng thần lò mới đối phó được thôi”.
Ba người kia đưa mắt nhìn nhau, người phụ nữ nói: “Sư huynh, thần lò để mình đối phó sư phụ mà, còn thiếu một bước cuối nữa, giờ mà dùng nó thì có ảnh hưởng đến hiệu quả về sau không?”
Khương Thiên Lan: “Nhưng để cậu ta gặp sư phụ, nhỡ cậu ta giúp lão ấy thì mình còn thảm hơn”.
Người phụ nữ nghiến răng: “Tuy lão già ấy đã bị chúng ta trấn áp, nhưng tạm thời mình chưa thể giết lão được. Đành giải quyết tên này trước vậy, không nó phá hỏng chuyện tốt của mình mất”.
Hoshi dẫn Ngô Bình đến một trạch viện, nơi này nằm trong một thành phố rất lớn. Đến đây rồi, Ngô Bình phát hiện nơi này đã bị hạ cấm chế, trong bất xuất, ngoại bất nhập. Người hạ cấm chế ở đây có thực lực khá mạnh, ít cũng ở cấp Đại Đạo Quân.
Nhưng cái cấm chế cỏn con này không thể làm khó Ngô Bình được. Anh đi thẳng tới, khi còn cách nó chừng mười bước thì nó tự sụp đổ vì không chịu được khí thế của anh.
Sau một tiếng động lớn, Ngô Bình mở cửa đi vào.
Anh vừa mở cửa thì đã nhìn thấy Sanamoba dẫn các tì nữ ra nghênh đón. Nhìn thấy Ngô Bình, cô ấy vội hành lễ: “Đại sư Lý”.
Ngô Bình: “Sanamoba, nghe nói cô gặp chuyện phiền phức, dẫu sao chúng ta cũng là bạn nên tôi đến xem có chuyện gì. Ban nãy, tôi thấy có người hạ cấm chế bên ngoài, ai làm thế?”
Sanamoba thở dài nói: “Đại sư, là Khương Ngọc Lương muốn tôi làm tiểu thiếp của hắn nhưng tôi không đồng ý, nên hắn đã sai người hạ cấm chế để ép tôi phải theo hắn”.