Chương 4558

Loại thăm dò này khá phức tạp, khó khăn và mất nhiều thời gian. Ngô Bình tìm một nơi nghỉ chân và bắt đầu lĩnh ngộ. Cứ như vậy một mạch mười ngày liền.

Đột nhiên một ngày nọ, cơ thể của Ngô Bình biến thành một tia sáng, di chuyển một triệu dặm trong nháy mắt. Thế nhưng, bóng anh vẫn ở nguyên một chỗ, không hề biến mất.

Anh khẽ mỉm cười, nói: “Quả nhiên vô cùng huyền diệu!”

Khoảnh khắc tiếp theo, anh trở lại vị trí ban đầu.

Đầu người từ đó đến giờ vẫn nhắm mắt ngủ gật, nhưng sau khi Ngô Bình đi tới đi lui, nó lập tức mở to hai mắt nói: “Tốt lắm, cậu đã lĩnh ngộ được ý nghĩa Thân!”

Ngô Bình: “Mới lĩnh ngộ được một phần thôi, nhưng lĩnh ngộ được phần còn lại chỉ là vấn đề thời gian”.

Sau khi hiểu được ý nghĩa Thân, Ngô Bình không dừng lại mà tiếp tục lĩnh ngộ ý nghĩa Thần, ý nghĩa Huyền và ý nghĩa Thiên. Trong ba loại ý nghĩa này, cái sau lại khó hơn cái trước. Ý nghĩa Thần chỉ khó hơn ý nghĩa Thân một chút, nhưng ý nghĩa Huyền thì khó hơn nhiều, anh phải mất hai tháng để lĩnh hội nó. Còn ý nghĩa Thiên cuối cùng, anh đã mất một năm rưỡi để lĩnh ngộ.

Cho đến nay, Ngô Bình đã tu luyện thành công tất cả bốn loại ý nghĩa sâu xa trong cảnh giới Cực Áo, sức mạnh của anh đã tăng lên rất nhiều. Tất cả Linh Thuật mà anh đã tu luyện trước đây đều đã được chuyển hóa thành Áo Thuật mạnh mẽ hơn!

Đầu người vẫn luôn chú ý tới anh, lúc này bỗng lên tiếng: “Cậu đã rất mạnh, tôi cảm thấy cậu có thể hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất”.

Nhiệm vụ đầu tiên là đi đến ngọn núi Hắc Ma, tiêu diệt quái vật và chiếm lấy kho báu do quái vật canh giữ.

Ngô Bình gật đầu: “Được, tôi cũng đang muốn thử nghiệm Áo Thuật mới của tôi. Người dẫn đường, ông có thể nói cho tôi biết bảo bối kia là cái gì không?”

Đầu người nói: “Đó là một thanh kiếm, kiếm Thiên Đế”.

Ngô Bình: “Là kiếm của cao thủ cảnh giới Thiên Đế sao?”

Đầu người: “Thiên Đế là Thiên Đế, cảnh giới Thiên Đế là cảnh giới Thiên Đế. Chỉ có kẻ tu luyện được tới cực hạn của cảnh giới Thiên Đế, sau đó vượt qua rất nhiều cuộc khảo nghiệm mới có thể trở thành Thiên Đế. Thiên Đế nắm quyền cai quản vũ trụ, không bị sự thay đổi của thời đại ảnh hưởng”.

Ngô Bình sửng sốt: “Mạnh như vậy sao?”

Đầu người: “Kỳ thực, chính xác mà nói, Thiên Đế như vậy có thể coi là cao thủ của đại cảnh giới thứ năm”.

Ngô Bình gật đầu: “Hiểu rồi. Vậy cảnh giới Thiên Đế thực chất còn có thể hiểu là con đường Thiên Đế?”

Đầu người: “Cậu nói như vậy cũng đúng”.

“Nếu như trở thành Thiên Đế, sẽ không còn bị các quy tắc của trời và đất áp chế phải không?”, anh cười hỏi.

Đầu người: “Đó là đương nhiên, nếu là Thiên Đế, cậu có thể khống chế hết thảy vạn vật trong vũ trụ. Quy tắc vũ trụ chẳng những sẽ không tổn hại cậu, ngược lại còn có thể bảo vệ cậu, bởi vì cậu chính là người tạo ra quy tắc”.

Ngô Bình trầm ngâm, chẳng lẽ cái gọi là quy tắc vũ trụ trấn áp kẻ mạnh, kỳ thực là hướng người ta tới việc tu luyện Thiên Đế sao?

Sau khi nghỉ ngơi một lát, Ngô Bình đi đến núi Hắc Ma.

Ngô Bình chỉ còn cách ngọn núi Hắc Ma một bước chân. Anh đứng ở giữa không trung, dưới chân là một dãy núi kéo dài ngàn dặm, một đỉnh núi màu đen trên cao đang phóng thích ra ma lực quỷ dị.

Ngô Bình vừa xuất hiện, một ánh sáng ma từ trong núi lao tới, ngưng tụ thành một con quái vật cao lớn giữa không trung. Con quái vật này mặt xanh mắt đỏ, thân trên là người, có mười hai cánh tay, mỗi bên sáu cánh tay. Phần thân dưới của nó lại giống như một con ngựa, có bốn móng.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện