Trước sự bất ngờ của chúng tôi, một con robot đột nhiên xuất hiện và chiến đấu trước khi đánh bại một con quỷ bọc trong tà khí.

Nó là thù hay bạn? Vì không biết gì về đối phương cả, chúng tôi giữ nguyên tư thế đề cao cảnh giác. Đúng lúc ấy, con robot ngẩn mặt lên và nhìn sang phái chúng tôi.

Con ngươi duy nhất của nó nhìn xoáy vào chúng tôi như một cái máy quét.

Chẳng lâu sau, một giọng nói chợt vang lên từ con robot.

"Sibyl Xích Gươm, là cô sao?"

"Giọng nói đó... Thủ Tướng!"

Sibyl phản ứng lại ngay khi nghe thấy giọng nói của người đàn ông điều khiển con robot. Đó là Thủ Tướng ư? Thiệt đó hả? Ông ta đang chiến đấu với đám quỷ tộc nên chắc hẳn là ông ta chưa bị Quỷ Thần Khiếm Phiến điều khiển.

"Những người còn lại là ai? Ta chưa từng gặp họ bao giờ."

"Quan trọng hơn... Tình hình hiện tại là gì?"

"......Hm."

Người Thủ Tướng đáp lại câu hỏi của Sibyl bằng sự im lặng như đang theo dõi phản ứng của chúng tôi trong lo lắng. Nhưng rồi một lúc sau, với một giọng nói mệt mỏi, ông ta cũng đành đáp lại.

"Điện Hạ đang ngồi chung với ta bên trong chiếc tòng cơ này. Thế nên, ta không thể cho phép những ai đáng nghi đến gần."

"Điện Hạ? Điện Hạ vẫn không sao chứ?"

"Hmm."

Ánh mắt của Sibyl bỗng nhưng quay sang chúng tôi. Có lẽ cô ấy hiểu rằng Thủ Tướng đang đắng đo không biết có nên tiết lộ cho chúng tôi nhiều thông tin tuyệt mật đến thế hay không. Như đáp lại, Fran và những người khác chỉ gật đầu nhẹ.

"Ông có thể tin tưởng chúng tôi."

"Bọn họ đều là những đồng minh tiềm năng của chúng ta. Nghi kị họ chỉ gây ra nhiều thiệt hại hơn là lợi."

"Ra vậy, ta hiểu rồi."

Tôi không biết Thủ Tướng thực chất là người như thế nào, nhưng bản thân chúng tôi cũng có thể gặp nguy hiểm nếu chúng tôi từ chối cơ hội hợp tác bằng sự thù địch.

Sibyl đến gần con robot rồi cất giọng.

"Họ là những mạo hiểm giả đến từ vương quốc Kranzel! Họ đến để giúp chúng ta sau khi biết Quỷ Thần Khiếm Phiến đang chuẩn bị tái sinh!"

"Kranzel ư... Bọn chúng có thật sự đáng tin không?"

"Đương nhiên! Đáng tin hơn lũ công tước khốn kiếp cả vạn lần!"

Sự im lặng bao trùm xuống sau khi Sibyl dứt lời. Rồi đột nhiên, con tòng cơ―― robot bỗng cử động. Nó khụy một chân xuống với hai tay đỡ lên đầu gối.

Ngay sau đó, lồng ngực của nó nở bung ra hai bên trái phải.

Gương mặt đầu tiên tôi thấy là của một ông lão ngồi trên chiếc ghế kim loại. Người đàn ông lớn tuổi gầy gò ngồi ghế lái ấy mặc một chiếc áo chùng đơn giản, trông như viên chức dân sự hơn là một ma pháp sư. Đó chắc là Thủ Tướng rồi.

Đang ngồi trong lòng của ông ta là một đứa trẻ. Nó được bọc trong một chiếc áo chùng dày đến mức chỉ thấy được mỗi gương mặt, nhưng nó chắc hẳn là một cậu bé.

Một chiếc thang xuất hiện và bắt từ buồng lái xuống đất. Ông lão Thủ Tướng men theo chiếc thang ấy xuống với một tay vịn, một tay đỡ lấy cậu bé.

Đầu óc tôi cuộn xoáy trong vô vàn câu hỏi khác nhau, nhưng bây giờ chưa phải lúc.

Bỗng nhưng người Thủ Tướng ngã gục xuống. Máu tuông ra từ một vết thương nghiêm trọng trên đầu của ông ta. Tuy nhiên ông lão vẫn ôm khư lấy cậu bé, chứng tỏ sự quan trọng của cậu ta với ông lão lớn đến mức nào.

"Thủ Tướng! Ông không sao chứ!"

Sibyl liền trở nên bàng hoàng khi thấy người Thủ Tướng như vậy, nhưng ông ta thì không tỏ ra hoảng loạn gì lắm, thậm chí nét mặt còn giãn ra như nhẹ nhõm nữa.

Nhưng đây thật sự không phải lúc để thư giãn. Một bóng đen từ sâu trong cánh rừng đột nhiên nhảy ra.

Nó là một sinh vật thấp bé, đứng thẳng chắc chỉ khoảng 1 mét 5. Toàn thân của nó bị che phủ trong tà khí đen tuyền.

Mặc dù đi bằng hai chân, dáng của nó lại còng hẳn xuống như loài tinh tinh. Nếu dáng đứng của nó trông giống loài sinh vật gì thì nó sẽ là goblin.

Khoan đã, có khi nào nó thật sự là goblin không? Nhìn kĩ hơn, nó quả thật là goblin bên dưới lớp tà khí đặc quánh ấy. Nếu là thế, con quỷ mới nãy thực chất là Minotaur ư?

Nguồn sức mạnh bất thường của nó chắc chắn là nhờ chúc phúc đến từ Quỷ Thần Khiếm Phiến.

"Để nó cho tôi! Nhờ Fran chăm sóc cho ngài Thủ Tướng!"

"Nn!"

Sibyl đứng ra che chắn cho Thủ Tướng khỏi con quái vật như một tấm khiên, giao phó ông lão lại cho Fran và ma thuật chữa trị của con bé.

"Gigigiii!"

"Ngậm miệng lại và chết đi!"

"Giggaa......"

Tốc độ của con quái vật thật sự khó tin so với một con goblin thông thường, nhưng nó vẫn chưa phải là đối thủ của Sibyl. Nó ngay lập tức bị đường kiếm của cô ấy xẻ đôi rồi tan rã thành cát bụi.

Ngay cả vậy, nó chắc chắn không như lũ goblin đơn giản.

Giá như tôi hiểu được chuyện gì xảy ra hơn, nhưng việc chữa trị cho ông lão thủ tướng cần phải được ưu tiên. Chúng tôi đến gần ông ta để làm vậy, nhưng ông ta bỗng ôm lấy cậu bé trong lòng mình như giấu cậu ta khỏi chúng tôi rồi nhìn sang Sibyl.

"Thủ Tướng, không sao đâu."

"......Được rồi."

Dù nói thế ông ta vẫn không hề lơ là cảnh giác với chúng tôi. Là vì chúng tôi trông không đáng tin như thế, hay là vì cậu bé ấy quá đỗi quan trọng?

Mà theo lời của ông ta, cậu bé này chính là quốc vương của Reidos mà.

『Fran, sử dụng ma thuật chữa trị diện rộng để hồi phục cho cả thằng bé luôn đi, để chúng ta trông ít đáng nghi hơn.』

(Vâng.)

Vì chỉ có mỗi gương mặt của cậu ta là thò ra ngoài, ai mà biết được tình trạng thực chất của thằng bé là gì.

Tôi thử thẩm định thằng bé nhưng bất thành. Đương nhiên là nếu cậu ta thực sự là một vị vua, cậu ta sẽ có ma đạo cụ để chặn thẩm định rồi.

Thậm chí tôi cũng có thể thấy bộ giáp trụ toàn thân bên dưới lớp áo chùng dày của cậu ta nữa.

Nhưng chắc chắn nét mặt của cậu ta trông không tốt chút nào.

Quan sát thằng bé kĩ hơn, tôi chợt có cảm giác quen thuộc kì lạ. Cứ như tôi đã gặp nó trước đây vậy. Fran cũng có cảm giác déjà vu như tôi. Con bé vừa sử dụng ma thuật hồi phục, vừa nghiên đầu thắc mắc.

(......Cảm giác từng gặp đâu đó.)

『Fran cũng thế ư?』

(Nn.)

〈Ước đoán tỉ lệ 88% đứa trẻ này có quan hệ huyết thống với Kahna, cô gái chúng ta từng gặp được trên đường đến vương quốc Belios.〉

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện