「A-Andou-kun」

「Nn, cái gì thế, Asakura-san?」

.

(Bây giờ là giờ giải lao thứ ba rồi. Chẳng mấy mà tới giờ nghỉ trưa! Andou-kun sẽ chuồn đi đâu đó ngay khi tới giờ nghỉ trưa… Mình phải mời cậu ấy ngay bây giờ!)

.

「Này—-」

「Sa–ku~ra! Nghe nè!」

「Kyaa!! Ể, Momo!?」

.

(Khi mình đang tự hỏi ai bất ngờ bám lấy mình… tại sao lại là Momo! Toi rồi! Giờ là thời khắc quyết định để mình mời Andou-kun, thế nên đừng có quấy rầy mình!)

[A, đây chẳng phải là cô gái xinh đẹp thứ hai của trường, Momoi-san? Nếu Asakura-san thuộc kiểu người đẹp lạnh lùng và mảnh khảnh thì Momoi-san trông giống cô gái năng động với lọn tóc đuôi ngựa. Cơ mà cô ấy cao hơn những cô gái bình thường và ngực cô ấy cũng bự…]

.

「Vừa nãy, bộ tóc giả của ông Nakanishi-sensei vừa mới rơi lả tả xuống đấy, không phải siêu buồn cười sao? 」

「Ừ, ừ, rất buồn cười. Thế nên cậu đi ngay được chưa?」

「Hả-cậu sao lạnh lù~~ng thế, có chuyện chi sao? Sakura… bộ cậu đang nói chuyện với Andou-kun à? Nghĩ lại thì dạo này hai cậu hay nói chuyện với nhau ghê… Nè, các cậu nói về gì thế?」

「K-Không có gì cả, chỉ là tán ngẫu (light novel) bình thường mà thôi! Không có gì đặc biệt cả!」

「Phư--n, thế nên cậu bảo mình ể…… nếu đã thế!」

「「Eh」」

「Mình sẽ đích thân hỏi Andou-kun!」

.

「「Này!」」

.

[Uwaaaaaa! Momoi-san đột nhiên đến và ôm chầm lấy mình! Ể, cái gì rứa! Cái loại tình huống gì đấy! Ngực cô ấy! Mình có thể thấy ngực Momoi-san đang đè chặt trên cánh tay phải! Chào các đồng chí, tôi đi chết đây!]



(Gyaaaaaaaah! Chờ đã Momo, cậu đang làm gì với Andou-kun của mình thế! Bỏ cậu ấy ra, đồ con ‘mèo trộm’! Grrrrrrrrrrr!)

.

「Nee, nee, Andou-kun. Cậu nói chuyện gì với Sakura thế?」

「U-ummm…… 」

「Chờ đã, Momo!」

.

[M-Mình nên trả lời như thế nào nhỉ!? Tốt hết là không nói về light novel phải không? Nhưng mình nên nói thế nào nhỉ, ngực cô ấy bự vãi chưởng… Xem nào, ừm… Mình không thể nói về sách được! Và cả cảm giác bộ ngực kia thật nguy hiểm! Bên cạnh đó…]

.

(Andou-kun! Sự thật mình thích light novel là bí mật chỉ giữa mình và Andou-kun! Đừng kể với cô ấy! Nhưng mình làm gì giờ, có phải vừa nãy mắt Andou-kun dán chặt vào ngực của Momo? Đúng là Andou-kun cũng thích ngực bự! Đồ ngực bự! Andou-kun là tên biến thái thích ngực bự!)

.

「C-Chúng tớ nói về toilet…… đại loại là vậy?」

「Hể…… t-toilet? Pupuahhaha ! Gì thế này, Andou-kun thật thú ~~ vị!」

「Ể, v-vậy hả…… ?」

「…………」*nản đời*

.

[Mình không thấy nó thú vị chút nào cả!!]

.

「Ahahaha~! Haa—, Andou-kun vui tính đến ngạc nhiên luôn đó! Ồ-Mình hiểu một chút lí do Sakura hay nói chuyện với Andou-kun trong giờ nghỉ trưa gần đây rồi ~ Thế thì, mình sẽ quay về chỗ đây, tiết học sắp bắt đầu rồi. Andou-kun, lần sau lại nói chuyện nữa nhé?」

「Ể, à, ừ…… 」

.

[Momoi-san là một người y hệt như một cơn bão vậy…]

.

「Ồ! Asakura-san, cậu đã định nói——」

「Không có gì」

「Ể…… Nhưng——」

「Không có gì!」

「À——」

「Không có gì, không có gì sất!」

「…… Ờm, cậu đã nói vậy thì phải rồi!」

.

[Cái gì rứa!? Mình đã không nói gì về light novel thế mà sao Asakura-san lại giận dỗi nhỉ!?]

(Hừ! Mình không bao giờ quan tâm về cái thứ như Andou-kun nữa!!) *Dỗi*

.

「…………」

.

{Mình nên làm gì giờ, mình tự hỏi? Cặp đôi này…}

.

「Lớp trưởng, cậu đang làm gì thế? Tiết học sắp bắt đầu rồi」

「À, ừ, mình đang lau sạch bảng」

.

_______________________

Vì bận ôn thi nên đành hẹn giữa tháng 9 gặp lại .-., xin nỗi các đồng chí nhìu .-.

Mà tôi đang trans+edit manga Tsurezure Children – bộ rom-com khá hay mà các đồng râm nên thưởng thức ~ anime mùa này đó ~ đọc để ủng hộ t nhé <3
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện