「Chuyện là…… Ừm, đừng cười mình nhé, nhưng sự thật là! A, aaa, Andou-kun, mình muốn ăn trưa cùng cậu!」

「Eh…… Asakura-san」

「Chuyện gì sao……」

.

(Đến đi, mình đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi! Bất cứ câu trả lời là gì, cứ nhào vô!)

.

「Uhmm―― Tại sao cậu lại nói điều đó với lớp trưởng là mình?」

「Nhưng mời Andou-kun cực kì xấu hổ~ổổ! Lớp trưởng, cậu đã nói rằng sẽ ủng hộ tình yêu của mình phải không?! Nè, mình xin cậu! Nghĩ giùm mình xem mình nên mời Andou-kun ăn trưa thế nào, đi mà~àà!」

.

{A—Mình hiểu rồi. Cuối cùng cũng hiểu tại sao Asakura-san đột nhiên kêu mình qua thư viện rồi.}

.

「Hmーmm, mình phải nói thế nào nhỉ….. Nếu lời mời Asakura-san vừa nói với mình thay vào đó là nói với Andou-kun thì có sao đâu?」

「Nếu mình nói được thì đã không lo lắng thế này cậu biết chứーー!」

「…………VÂNG, ĐÚNG RỒI Ạ.」

.

{Uwah, phiền phức quá~~}

.

「Đ-được rồi…… Một bức thư rồi truyền tay thì sao?」

「Chính nó!」

.

Kin ko-n ka-n kan ko-n♪

.

(Fufufu… Andou-kun. Hôm nay chắc chắn chúng ta sẽ ăn trưa với nhau, nói chuyện về light novels và cùng tạo nên thời khắc rực rỡ của tuổi thanh xuân! May thay chỗ mình lại ngay bên cạnh Andou-kun! Trước hết, mình phải viết một bức thư thế này.)

.

「Công thức này sẽ xuất hiện trong bài kiểm tra tới. Đúng hơn là câu hỏi số ③ trong vở ghi sẽ xuất hiện trong bài kiểm tra. Ai muốn kiếm thêm vài điểm thì hãy ghi lại công thức này――」

.

(Được rồi, truyền bức thư này tới tay Andou-kun!)

.

「Andou-kun…… Andou-kun.」

「Eh, Asakura-san?」

「N-này……」

「Đây là…… một bức thư?」

「Đúng rồi.」 *gật* *gật*

(Tuyệt zời! Andou-kun đã nhận thư của mình! Và rồi--)

[Cái gì đây? Một bức thư từ Asakura-san…? Mình là một『tên cô đơn』nên mình chưa gửi một bức thư quanh lớp như thế này, nhưng lần này chắc là mình nên đưa cho người đằng trước mình nhỉ?]

(Eh, eeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeh! Aaa, Andou-kun, sao cậu lại truyền bức thư cậu đã nhận cho người ngồi trước cậu hả?! Hình như người nhận bức thư đó cũng đang bối rối… Nó đang bị truyền tay đều đều vòng quanh lớp~pp! Khoan đã~ãã--! Nếu bức thư đó bị người khác ngoài Andou-kun đọc được mình sẽ xấu hổ chết mất-!)

.

「………………」

.

{Vì một lí do nào đó bức thư Asakura-san viết cho Andou-kun được truyền vòng quanh lớp và cuối cùng lại tới chỗ lớp trưởng là mình đây… Nghĩ lại thì có vẻ đúng, vì bên ngoài bức thư có ghi 『Từ Asakura』, không ai biết địa chỉ của người nhận thế nên họ không thể mở ra đọc và cứ thế truyền vòng quanh lớp.

Đương nhiên, nếu có ai đó lỡ tay mở thư từ Asakura-san, sẽ rất khó xử, không phải là mình không thể hiểu lí do một bức thư không thể mở lại bị truyền tay quanh lớp… Nhân thể, đúng là tên Andou-kun, làm ơn hãy nhận ra bức thư được gửi cho chính mình.}

「Nhân tiện xem Asakura-san viết thư thế nào……」*roẹt*

.

『Kính gửi Andou-sama.

Xin hãy thứ lỗi cho mình bởi lá thư đột ngột này.

Cảm ơn cậu vì đã luôn đáp lại lời chào của mình. Chỉ nghe giọng nói của cậu thôi mà làm tim mình đập mạnh như hồi chuông reo và ngực mình cảm thấy nóng ran.

À phải rồi, hình như từ hôm nay căng tin trường mình thêm một thực đơn mới có món bắp cải.

Nếu thời gian của Andou-kun phù hợp thì cậu có thể thưởng thức thực đơn mới với mình nhân dịp này không? Mình chờ hồi âm từ cậu.

Asakura』

.

{….. Nửa phần đầu, chẳng phải đâu là thư tình sao?}
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện