Tần Thiên bẻ gãy hai cái răng yêu thú rồi đâm thử vào người nó, thấy chúng vô cùng sắc bén, đâm xuyên từ bụng ra sau lưng, độ sắc bén không kém dao găm hơn nữa cầm thấy cũng nhẹ.

Tần Thiên tính nên xuống sông mò quần về, nếu không cứ thả rông như vậy rất bất tiện.

Tần Thiên nhìn xung quanh, tìm một cành cây dài khoảng ba thước sau đó đi tới bờ sông, nhìn lại vị trí mình bị rơi quần lúc trước. Nơi đó cách bờ cũng không quá xa, lúc này nước sông cũng đã trở nên trong suốt, Tần Thiên nhìn một lúc liền thấy cái quần của mình đang nổi trên mặt nước, mà những cái tay tái nhợt kia cũng không thấy đâu, nhưng hắn không dám dễ dàng xuống nước mà đưa cành cây xuống, tính vớt quần lên.

- Tốt! Thành công!

Tần Thiên nhìn cành cây vừa vặn dài đến chiếc quần liền mừng rỡ, sau đó lập tức từ từ vớt cái quần lên.

Hưu!

Đột nhiên dòng sông trong suốt xuất hiện mấy chục cánh tay kéo cành cây lại.

Thình thịch!

Tần Thiên chưa kịp nói xong bất ngờ đã bị kéo xuống, nhất thời kinh hãi vội buông tay, liều mạng lao lên bờ, ở phía sau hơn mười cánh tay nhanh chóng đuổi theo Tần Thiên.

- A!

Tần Thiên hét lớn một tiếng, tập trung sức lực lao lên bờ làm mấy chục cánh tay phía sau vồ hụt.

- Mụ nội nó!

Tần Thiên mắng một câu rồi chậm rãi đứng lên đi sang một bên, đứng cách xa bờ nhìn mấy chục nhân thủ trồi lên mặt nước, sắc mặt bị dọa cho trắng bệch, trái tim bị dọa muốn nhảy ra ngoài.

- Đồ khỉ gì mà khủng bố như vậy a, hù chết cha rồi, hù chết cha rồi.

Tần Thiên lầu bầu nói, đặt mông xuống đất ngồi thở hồng hộc.

Tần Thiên ngồi nghỉ trên mặt đất một lúc lâu mới khôi phục tinh thần, cũng không dám lấy quần nữa. Suy tư một lúc Tần Thiên liền nghĩ ra một cách, sau đó hắn đi đến chỗ thi thể yêu thú dùng sức kéo một đoạn dài ra tới bờ sông, cách vị trí cái quần cũng không quá xa, sau đó đẩy xuống nước rồi lấy cành cây cắm vào thi thể yêu thú, nhất thời một trận gợn sóng khổng lồ nổi lên.

Hưu hưu...!

Trong nháy mắt rất nhiều cái tay người từ dưới nước xông ra, nhanh chóng tập trung quanh yêu thú khiến mặt sông đang trong suốt hiện đầy những sợi tóc màu đen. Tần Thiên nhìn cảnh này mồ hôi lạnh liền ứa ra, nhìn rất nhiều cánh tay tụ lại, Tần Thiên liền quyết đoán chạy tới chỗ chiếc quần, trong tay nắm cái răng dài của yêu thú nhảy xuống, vận dụng dị năng ẩn hình nhanh chóng cầm lấy cái quần.

- Bắt được rồi!

Tần Thiên đã bắt được cái quần, lập tức hưng phấn nghĩ sau đó bơi về bờ.

Nhưng trong nháy mắt Tần Thiên phát hiện chân của mình đã bị rất nhiều sợi tóc quấn lấy, ngay sau đó cả người bị kéo chìm xuống.

- Làm sao có thể, ta không phải đã ẩn thân rồi sao, làm sao lại bị phát hiện nữa a? Tần Thiên nhất thời kinh hãi, sau đó liều mạng tránh thoát, kết quả hai chân bị trói cứng. Trong nháy mắt một cảm giác lạnh như băng từ chân truyền đến khiến Tần Thiên có cảm giác bị đông cứng, sau đó tê dại không thể nhúc nhích được, chỉ có thể để mặc cho cánh tay kéo đi, cùng lúc đó rất nhiều cánh tay quấn chặt lấy Tần Thiên.

Dưới tình huông cấp bách, Tần Thiên nhanh chóng thò tay ra túi quần sau, tìm được khối băng Ba Ba Ca giao cho hắn định bóp nát.

Đột nhiên một cánh tay vọt qua nắm lấy khối băng trong tay Tần Thiên, khiến tay hắn tê rần, khối băng trong tay rơi xuống.

- Không!

Tần Thiên vừa buột miệng hô lớn lập tức đã bị nước tràn vào miệng, xông ào ào vào trong cổ họng. Tần Thiên không nhịn được ho khan một trận, nước tràn vào càng nhiều khiến hắn suýt bị sặc chết.

“Không, ta không thể chết được!”

Tần Thiên hô lớn trong lòng, bản năng sinh tồn khiến hắn liều mạng giằng co, tay trái cầm răng yêu thú mạnh mẽ đâm tới cánh tay kia.

Hưu!

Răng nanh yêu thú trực tiếp xuyên thủng cánh tay, nhưng nó vẫn nắm chặt hai tay Tần Thiên, hơn nữa cũng không thấy có máu, cái gì cũng vô dụng. Nhưng chỉ trong nháy mắt trong đám tóc kia hiện ra một khuôn mặt nữ nhân trắng bệch, bên trong đôi mắt toát ra hận ý, thần sắc cực kỳ oán độc khiến Tần Thiên bị dọa gần chết.

Bất quá hắn đã không có thời gian để sợ hãi những thứ này, tay cầm răng yêu thú buông lỏng ra, sau đó bắt lấy khối băng đang rơi xuống đáy sông, nắm chặt trong tay.

Đúng lúc này, vài chục cánh tay cũng đã chộp tới Tần Thiên, Tần Thiên liền không chút nghĩ ngợi dùng hết sức bóp nát khối băng trong tay.

Nhưng vẫn không có bất cứ chuyện gì xảy ra, chính mình vẫn ở dưới sông, tay bị nắm, khuôn mặt oán độc của nữ nhân vẫn nhìn hắn, mà đống cánh tay kia cũng đã đến trước mặt, sắp bắt được hắn rồi.

- Đê ka mờ, Ba Ba Ca, trời ạ, ngươi... Hưu!

Tần Thiên còn chưa nói hết câu đột nhiên trước mắt một luồng bạch quang chói mắt sáng lên, sau một khắc cả người bị một lực hút cực mạnh l hút vào.

Hưu!

Một giây sau, Tần Thiên ngã xuống một nơi khác, cùng lúc đó một thi thể nữ nhân rơi trên người hắn, da mặt nứt nẻ đối diện với hắn, đột nhiên khóe miệng nó chợt nở nụ cười.

- A!

Tần Thiên ngay lập tức lấy tay đẩy thi thể đó ra, né sang một bên, thi thể kia bị Tần Thiên đẩy ra nhanh chóng hóa thành một vũng nước, sau đó hoàn toàn biến mất.

- Chủ nhân, ngài đã hoàn thành nhiệm vụ, hoan nghênh trở về.

Lúc này Ba Ba Ca xuất hiện trước mặt Tần Thiên.

- ĐKM, Ba Ba Ca, ngươi đem ta đến cái nơi chó chết gì đây, tại sao lại có nữ quỷ đó a, hại lão tử thiếu chút nữa chết rồi, còn cái nhiệm vụ chó má gì đó nữa, nhiệm vụ con bà ngươi a!

Tần Thiên chỉ vào Ba Ba Ca giận dữ nói, mẹ nó chứ, một người sắp chết còn nhiệm vụ cái éo gì nữa, nhiệm vụ cái đầu ngươi a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện