- Khốn kiếp, lại dám xem thường chúng ta, đánh chết hắn!
Ả nữ sinh giận dữ nói, mấy tên kia lập tức như được uống thuốc, mãnh liệt đánh về phía Tần Thiên.
- Mẹ nó, thích gọi đòn hả!
Tần Thiên nhìn bọn chúng quát to, ngay sau đó nhanh chóng lao đến, những tên học sinh này vốn không phải là đối thủ của Tần Thiên, không chịu nổi một tát của hắn, quá nửa liền ngã lăn trên mặt đất, kêu la thảm thiết.
- Sao nào, còn muốn đánh nữa không.
Tần Thiên nhìn mấy tên còn lại nói, mấy tên này nhìn thấy đồng bọn nằm trên mặt đất có chút sợ hãi liền lui lại phía sau.
- Đi chết đi!
Lúc này, tên bạn trai của ả nữ sinh vừa mới ngã trên mặt đất, đột nhiên đứng lên hết lớn, trong tay cầm một con dao găm sáng loáng nhanh như chớp đâm về phía bụng Tần Thiên, Tần Thiên chưa kịp phản ứng, dao găm đã đã cách hắn chỉ còn hơn mười phân.
- Mày điên rồi, dám dùng dao hả, muốn chết à!
Tần Thiên giận dữ nói, tại thời khắc mấu chốt, Tần Thiên một tay bắt được tay tên gầy, dùng lực, trong nháy mắt làm tay hắn bị bẻ ngược về phía sau.
- Rắc!
Một thanh âm giòn tan vang lên, Tần Thiên vừa dùng lực, tay tên gầy lập tức bị bẻ gãy, há miệng kêu to, nhưng vẫn chưa xong, tên này dám dùng dao giết mình, Tần Thiên tuyệt không thể tha thứ.
- Mày đi chết đi!
Tần Thiên thúc thẳng đầu gối lên ngực tên gầy làm hắn bắn ra ngoài, té nhoài trên mặt đất, Tần Thiên nhanh chóng giơ chân lên đạp thẳng vào tay cầm dao của hắn.
Rắc!
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, cánh ta phải của tên gầy đã bị Tần Thiên phế hoàn toàn, xương lòi ra ngoài trắng hếu cùng với máu tươi chảy ra tạo nên cảnh tượng thật kinh khủng.
- Hừ! Đây là hậu quả của việc dám chơi dao với tao.
Tần Thiên nhìn hắn lạnh lùng nói, đáng tiếc lúc này hắn đã hoàn toàn ngất đi, không còn nghe được gì, mấy tên kia thấy thủ đoạn máu tanh của Tần Thiên sợ run cầm cập, có tên bị dọa tới mức ngã bệt xuống đất.
- Mày... Mày giết anh ấy rồi!
Ả nữ sinh nhìn Tần Thiên hoảng sợ nói, sắc mặt trắng bệch, dù sao ả vẫn chỉ là học sinh, chưa từng thấy cảnh tượng máu tanh như thế này bao giờ.
- Hừ! Bọn mày mau cút đi cho khuất mắt tao.
Tần Thiên nhìn đám người Ả nữ sinh không kiên nhẫn quát lên, mấy tên này vừa bị Tần Thiên quát liền phục hồi lại tinh thần, lập tức xoay người bỏ chạy, ả nữ sinh cũng đang muốn chạy đi thì đột nhiên bị Triệu Tiểu Nhã túm lại.
- Hừ! Tao nói rồi, mày mà còn dám làm phiền tao, tao liền đánh chết mày.
Triệu Tiểu Nhã nhìn ả cả giận nói, vung tay tặng ả một cái tát.
Ba!
Ả nữ sinh bị Triệu Tiểu Nhã đánh lui về phía sau, giận dữ muốn đánh lại, kết quả còn chưa nhìn rõ đã bị tặng thêm một cái tát nữa lùi lại phia sau vài bước, mà Triệu Tiểu Nhã cũng nhanh chóng xông tới, nắm lấy tóc của ả, hung hăng tát thêm mấy cái nữa, đánh cho khuôn mặt của Ả nữ sinh sưng như đầu heo, khiến ả muốn khóc cũng không xong.
Ở bên cạnh, Tần Thiên cùng Sở Tương Tương cũng bị hành động của Triệu Tiểu Nhã làm cho choáng váng, chẳng lẽ cực phẩm tiểu la lỵ này cũng ưa bạo lực sao? - Tốt rồi, đã giải quyết xong, anh Tần Thiên, chúng ta đi thôi.
Triệu Tiểu Nhã đi tới trước mặt Tần Thiên cao hứng nói, thực ra nàng cũng có ý giống như ả nữ sinh, chỉ là không có cơ hội, nay Ả nữ sinh lại chủ động tới, Triệu Tiểu Nhã há có thể bỏ qua.
- Ừ... Đi thôi.
Tần Thiên phục hồi lại tinh thần đáp, lập tức kéo Sở Tương Tương vẫn đang ngẩn người đi ra.
Ba người lái xe đến thẳng chùa Linh Sơn.
Mà lúc này, ở phía sau xe của ba người, một chiếc xe màu đen không nhanh không chậm đang lặng lẽ bám theo.
Rất nhanh, hai chiếc xe đều đã ra khỏi nội thành, lướt đi trên đường quốc lộ, được một lúc, một chiếc xe chở cát chạy theo chiều ngược lại đi đến, khi còn cách xe của Tần Thiên chừng một trăm mét đột nhiên quẹo đầu, dừng lại, cả chiếc xe lập tức quay chắn ngang giữa đường, theo quán tính không ngừng trượt về phía trước.
- Ầm!
Chiếc xe đổ rầm xuống mặt đường, phát ra một tiếng nổ lớn, cát văng tung tóe khắp mặt đường, bên trong xe Tần Thiên tất cả mọi người đều bị giật mình, lái xe vừa nhìn thấy vậy mạnh mẽ đạp phanh dừng xe lại.
- Ầm!
Xe vừa mới dừng lại, trong nháy mắt lại một âm thanh lớn khác vang lên, là từ phía sau của bọn họ truyền đến, bốn người lập tức nhìn lại phía sau, thấy một chiếc xe chở cát khác cũng đang nằm trên mặt đường, cát văng khắp nơi, trực tiếp đem con đường chặn lại.
- Không tốt, có chuyện rồi!
Tần Thiên thầm nghĩ, hai chiếc xe chở cát đồng thời chặn trước sau, chắc chắn là có chuẩn bị từ trước, dù không biết là ai nhưng tuyệt đối không có ý tốt.
- Anh Tần Thiên. Sao vậy! Triệu Tiểu Nhã lập tức hỏi.
- Sao lại thế này, không phải là ăn cướp chứ! L
Lái xe khẩn trương hét lớn, khuôn mặt đã trắng bệch. Mà lúc này, bốn người mặc quần áo màu đen, che mặt trong chiếc xe con, cùng hai tên khác bộ dáng tương tự từ trong hai chiếc xe chở cát đồng thời chạy ra.
Những người này sau khi đi ra liền lập tức nhanh chóng chạy về phía xe Tần Thiên.
- Chủ nhân, không ổn rồi, những người này đều có dị năng, đối với các mày có sát ý. Âm thanh của Ba ba ca lập tức vang lên trong đầu Tần Thiên.
- Cái gì! Đếu là người có dị năng! Thực lực của bọn họ như thế nào hả? Tần Thiên vội vàng nói.
- Đúng vậy, chủ nhân, những người này lực chiến đấu đều xấp xỉ ngài, ngài có thể trụ vững được một lúc, nhưng phải có người tới giúp nếu không ngài sẽ bị họ giết chết.
Ba ba ca nói.
- Bác lái xe, bác có vật gì bằng sắt thuận tay không?
Tần Thiên vôi vàng hỏi.
- A... Ở đây có khóa xe.
Lái xe khẩn trương nói.
- Tốt rồi, Tiểu Nhã, Tương, các em ở im đây, không được đi ra ngoài, Tương Tương, em mau gọi điện thoại cho ông, nói những kẻ này muốn giết chúng ta, bảo ông em mau phái người tới cứu chúng ta, bác lái xe, bác khóa chặt cửa lại, tuyệt đối không được xuống xe.
Tần Thiên nói xong lập tức mở cửa xe đi xuống, Triệu Tiểu Nhã ở phía sau hô lên, muốn xuống cùng nhưng bị Sở Tương Tương giữ lại.
- Bọn mày là ai, muốn làm gì?
Tần Thiên xuống xe, nhìn bọn hắn hô lớn.
Ả nữ sinh giận dữ nói, mấy tên kia lập tức như được uống thuốc, mãnh liệt đánh về phía Tần Thiên.
- Mẹ nó, thích gọi đòn hả!
Tần Thiên nhìn bọn chúng quát to, ngay sau đó nhanh chóng lao đến, những tên học sinh này vốn không phải là đối thủ của Tần Thiên, không chịu nổi một tát của hắn, quá nửa liền ngã lăn trên mặt đất, kêu la thảm thiết.
- Sao nào, còn muốn đánh nữa không.
Tần Thiên nhìn mấy tên còn lại nói, mấy tên này nhìn thấy đồng bọn nằm trên mặt đất có chút sợ hãi liền lui lại phía sau.
- Đi chết đi!
Lúc này, tên bạn trai của ả nữ sinh vừa mới ngã trên mặt đất, đột nhiên đứng lên hết lớn, trong tay cầm một con dao găm sáng loáng nhanh như chớp đâm về phía bụng Tần Thiên, Tần Thiên chưa kịp phản ứng, dao găm đã đã cách hắn chỉ còn hơn mười phân.
- Mày điên rồi, dám dùng dao hả, muốn chết à!
Tần Thiên giận dữ nói, tại thời khắc mấu chốt, Tần Thiên một tay bắt được tay tên gầy, dùng lực, trong nháy mắt làm tay hắn bị bẻ ngược về phía sau.
- Rắc!
Một thanh âm giòn tan vang lên, Tần Thiên vừa dùng lực, tay tên gầy lập tức bị bẻ gãy, há miệng kêu to, nhưng vẫn chưa xong, tên này dám dùng dao giết mình, Tần Thiên tuyệt không thể tha thứ.
- Mày đi chết đi!
Tần Thiên thúc thẳng đầu gối lên ngực tên gầy làm hắn bắn ra ngoài, té nhoài trên mặt đất, Tần Thiên nhanh chóng giơ chân lên đạp thẳng vào tay cầm dao của hắn.
Rắc!
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, cánh ta phải của tên gầy đã bị Tần Thiên phế hoàn toàn, xương lòi ra ngoài trắng hếu cùng với máu tươi chảy ra tạo nên cảnh tượng thật kinh khủng.
- Hừ! Đây là hậu quả của việc dám chơi dao với tao.
Tần Thiên nhìn hắn lạnh lùng nói, đáng tiếc lúc này hắn đã hoàn toàn ngất đi, không còn nghe được gì, mấy tên kia thấy thủ đoạn máu tanh của Tần Thiên sợ run cầm cập, có tên bị dọa tới mức ngã bệt xuống đất.
- Mày... Mày giết anh ấy rồi!
Ả nữ sinh nhìn Tần Thiên hoảng sợ nói, sắc mặt trắng bệch, dù sao ả vẫn chỉ là học sinh, chưa từng thấy cảnh tượng máu tanh như thế này bao giờ.
- Hừ! Bọn mày mau cút đi cho khuất mắt tao.
Tần Thiên nhìn đám người Ả nữ sinh không kiên nhẫn quát lên, mấy tên này vừa bị Tần Thiên quát liền phục hồi lại tinh thần, lập tức xoay người bỏ chạy, ả nữ sinh cũng đang muốn chạy đi thì đột nhiên bị Triệu Tiểu Nhã túm lại.
- Hừ! Tao nói rồi, mày mà còn dám làm phiền tao, tao liền đánh chết mày.
Triệu Tiểu Nhã nhìn ả cả giận nói, vung tay tặng ả một cái tát.
Ba!
Ả nữ sinh bị Triệu Tiểu Nhã đánh lui về phía sau, giận dữ muốn đánh lại, kết quả còn chưa nhìn rõ đã bị tặng thêm một cái tát nữa lùi lại phia sau vài bước, mà Triệu Tiểu Nhã cũng nhanh chóng xông tới, nắm lấy tóc của ả, hung hăng tát thêm mấy cái nữa, đánh cho khuôn mặt của Ả nữ sinh sưng như đầu heo, khiến ả muốn khóc cũng không xong.
Ở bên cạnh, Tần Thiên cùng Sở Tương Tương cũng bị hành động của Triệu Tiểu Nhã làm cho choáng váng, chẳng lẽ cực phẩm tiểu la lỵ này cũng ưa bạo lực sao? - Tốt rồi, đã giải quyết xong, anh Tần Thiên, chúng ta đi thôi.
Triệu Tiểu Nhã đi tới trước mặt Tần Thiên cao hứng nói, thực ra nàng cũng có ý giống như ả nữ sinh, chỉ là không có cơ hội, nay Ả nữ sinh lại chủ động tới, Triệu Tiểu Nhã há có thể bỏ qua.
- Ừ... Đi thôi.
Tần Thiên phục hồi lại tinh thần đáp, lập tức kéo Sở Tương Tương vẫn đang ngẩn người đi ra.
Ba người lái xe đến thẳng chùa Linh Sơn.
Mà lúc này, ở phía sau xe của ba người, một chiếc xe màu đen không nhanh không chậm đang lặng lẽ bám theo.
Rất nhanh, hai chiếc xe đều đã ra khỏi nội thành, lướt đi trên đường quốc lộ, được một lúc, một chiếc xe chở cát chạy theo chiều ngược lại đi đến, khi còn cách xe của Tần Thiên chừng một trăm mét đột nhiên quẹo đầu, dừng lại, cả chiếc xe lập tức quay chắn ngang giữa đường, theo quán tính không ngừng trượt về phía trước.
- Ầm!
Chiếc xe đổ rầm xuống mặt đường, phát ra một tiếng nổ lớn, cát văng tung tóe khắp mặt đường, bên trong xe Tần Thiên tất cả mọi người đều bị giật mình, lái xe vừa nhìn thấy vậy mạnh mẽ đạp phanh dừng xe lại.
- Ầm!
Xe vừa mới dừng lại, trong nháy mắt lại một âm thanh lớn khác vang lên, là từ phía sau của bọn họ truyền đến, bốn người lập tức nhìn lại phía sau, thấy một chiếc xe chở cát khác cũng đang nằm trên mặt đường, cát văng khắp nơi, trực tiếp đem con đường chặn lại.
- Không tốt, có chuyện rồi!
Tần Thiên thầm nghĩ, hai chiếc xe chở cát đồng thời chặn trước sau, chắc chắn là có chuẩn bị từ trước, dù không biết là ai nhưng tuyệt đối không có ý tốt.
- Anh Tần Thiên. Sao vậy! Triệu Tiểu Nhã lập tức hỏi.
- Sao lại thế này, không phải là ăn cướp chứ! L
Lái xe khẩn trương hét lớn, khuôn mặt đã trắng bệch. Mà lúc này, bốn người mặc quần áo màu đen, che mặt trong chiếc xe con, cùng hai tên khác bộ dáng tương tự từ trong hai chiếc xe chở cát đồng thời chạy ra.
Những người này sau khi đi ra liền lập tức nhanh chóng chạy về phía xe Tần Thiên.
- Chủ nhân, không ổn rồi, những người này đều có dị năng, đối với các mày có sát ý. Âm thanh của Ba ba ca lập tức vang lên trong đầu Tần Thiên.
- Cái gì! Đếu là người có dị năng! Thực lực của bọn họ như thế nào hả? Tần Thiên vội vàng nói.
- Đúng vậy, chủ nhân, những người này lực chiến đấu đều xấp xỉ ngài, ngài có thể trụ vững được một lúc, nhưng phải có người tới giúp nếu không ngài sẽ bị họ giết chết.
Ba ba ca nói.
- Bác lái xe, bác có vật gì bằng sắt thuận tay không?
Tần Thiên vôi vàng hỏi.
- A... Ở đây có khóa xe.
Lái xe khẩn trương nói.
- Tốt rồi, Tiểu Nhã, Tương, các em ở im đây, không được đi ra ngoài, Tương Tương, em mau gọi điện thoại cho ông, nói những kẻ này muốn giết chúng ta, bảo ông em mau phái người tới cứu chúng ta, bác lái xe, bác khóa chặt cửa lại, tuyệt đối không được xuống xe.
Tần Thiên nói xong lập tức mở cửa xe đi xuống, Triệu Tiểu Nhã ở phía sau hô lên, muốn xuống cùng nhưng bị Sở Tương Tương giữ lại.
- Bọn mày là ai, muốn làm gì?
Tần Thiên xuống xe, nhìn bọn hắn hô lớn.
Danh sách chương