【Góc nhìn của Nakayama Koutarou】

Shiho và Azusa dậy sớm hơn tôi nghĩ.

「Oáppp...... Có bữa sáng chưa zạ――?」

「Uaaa...... Đói bụng quá――」

Vào 9 giờ sáng vào lúc đã dọn bếp xong sau khi hoàn thành sandwich, hai người họ bước vào phòng khách ngay khi tụi tôi chuẩn bị dùng bữa.

「Ủa? Koutarou-kun và Kurumizawa-san kìa, nhìn hai người thân thiết ghê ta」

Lúc này tôi và Kurumizawa-san đang sắp sửa cùng ăn sáng.

Nhìn thấy thế, Shiho mỉm cười.

「Eh? À...... cũng không có gì đâu」

Đúng vậy, tụi tôi chỉ là đang ăn sáng đúng như lời Kurumizawa-san nói.

Đáng lẽ mọi chuyện chỉ có vậy, cơ mà dáng vẻ bối rối đã khiến lời giải thích không khác gì bào chữa của Kurumizawa-san nghe cứ giả giả thế nào.

Một phản ứng không thể xem là không có gì được.

Và nếu Shiho cho rằng đã có gì đó xảy ra, có khi cô ấy sẽ lên cơn ghen mất.

Thế là tôi chuẩn bị tinh thần.

「Ơ thế sao? Koutarou-kun là một người con trai rất tuyệt nên đáng lẽ cậu nên làm thân mới phải...... Đúng là tiếc thật mà」

Nhưng Shiho lại không hề ghen.

Mà ngược lại, trông cô ấy còn vô lo và cụt hứng vì lời của Kurumizawa-san nữa là đằng khác.

Shiho không chút mảy may nghi ngờ tụi tôi.

Hiện tại cô rất bình tĩnh dù khi trước sẽ dỗi ngay chỉ với việc tôi nhận tiền thối từ nữ nhân viên cửa hàng tiện lợi.

「C-cũng đâu phải là không thân đâu......」

「Thật sao? Thế thì tốt rồi」

Có lẽ Kurumizawa-san cũng có cùng cảm giác với tôi.

Biểu cảm của cô lúc này trông phức tạp như đang thấy khó xử...... hay phải nói là hơi tội lỗi.

Ở phía ngược lại, Shiho vẫn cứ tươi tắn vô tư mà không hề để ý thấy sự thay đổi của Kurumizawa-san.

「Tụi tớ ăn được không Koutarou-kun?」

「Ừm, được mà. Tớ chuẩn bị đủ phần cho cả Shii-chan và Azusa nên hai người cứ tự nhiên」

「......Nè onii-chan, cái này là anh làm à? Nhìn không khác thường ngày làm em chẳng có cảm giác đi chơi gì hết~」

「Thì bữa sáng có nên ăn nhiều quá đâu nào, thôi ráng lót dạ đi. Chờ tới trưa Mary-san sẽ lại nấu đồ ngon cho」

「Ngoàm ngoàm. Ngon quá――! Koutarou-kun là thiên tài nấu ăn hả!?」

「Nói quá rồi đấy Shimotsuki-san. Onii-chan bình thường thì thiên tài sao mà được?」

「Thế để chị ăn luôn phần của Azunyan nghen? Xin cái nhẹ――」

「Ơ――!? A-Azusa đã cho đâu mà lấy!!」

「Ai bảo cứ càm ràm càm ràm làm gì. Đã ăn thì phải chân thành 『cảm ơn』 mới đúng chứ」

「Ư, ưư...... Shimotsuki đừng nói lý nữa coi! Có biết nói thế là gì không? Là quấy rối bằng logic đấy, quấy rối!!」

Nhờ có Azusa và Shiho mà phòng khách trong phút chốc đã trở nên ồn ào.

Hai cô nàng đang ăn sáng trong yên bình trông vẫn vui vẻ như mọi khi, đúng là đáng yêu thật.

Nhìn hai người họ tôi thấy lòng mình nhẹ đi.

Tuy tình hình vẫn có gì đó sai sai...... việc hai người họ vẫn vô ưu vô lo cho thấy đau đầu suy nghĩ đúng là hành động vớ vẩn.

Azusa và Shiho hạnh phúc là được, tôi chẳng mong điều gì hơn thế nữa.

Vậy nên tôi, đã quyết định ngừng suy nghĩ sâu xa cho nặng đầu――

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện