「À mà sao Mary-chan không làm bữa sáng cho Azusa vậy?」

Vừa cầm sandwich nhai nhai, Azusa vừa nhìn quanh phòng khách.

Lúc này trong phòng khách chỉ có tôi, Kurumizawa-san, Shiho và Azusa.

Tôi nghe từ Kurumizawa-san là lúc nãy Mary về rồi, có điều vừa về xong cô ta lại biến đi đâu mất.

Thành ra tôi cứ tưởng cô ấy sẽ giải thích cho cả Azusa nữa.

「............」

Nhưng từ khi Shiho với Azusa vào phòng khách, Kurumizawa-san bỗng ít nói hẳn đi.

Ngay cả hiện tại, cô ấy cũng đang cười mơ hồ nhìn về nơi nào đó khác.

Có lẽ Kurumizawa-san không định tham gia cuộc trò chuyện của tụi tôi. Vì không có dấu hiệu sẽ trả lời, tôi đành phải giải thích hộ.

「Hiện tại Mary-san không ở đây. Anh nghe bảo cô ta có công chuyện nên ra ngoài rồi」

「Ể――. Em đang định rủ đi chơi cơ mà...... Thế khi nào Mary-chan về vậy anh?」

「Không muộn lắm đâu, chính cô ta bảo thế thì phải」

「Hửmm? Thế cũng được. Khi nào về em sẽ rủ chơi súng nước vậy~♪」

Tôi chẳng hiểu sao Azusa lại không sợ con người tên Mary kia.

Cái con người phát ra bầu không khí lạ thường đó đến cả tôi còn thấy căng thẳng khi nói chuyện nữa.

Thế nhưng riêng Azusa là tôi cảm giác vẫn gần gần gũi gũi...... hay đúng hơn là chọc chó hết mình.

Mà cô ta không đến nỗi xấu, chỉ là kỳ lạ thôi. Azusa có làm thân cũng không có vấn đề gì nên chắc kệ không bận tâm nữa vậy.

「Eh? Bánh mì xúc xích sao......? Nè, cái này, có được coi là hot dog không nhỉ?」

Về phía Shiho thì cô nàng đang vừa măm măm cái sandwich vừa thắc mắc.

Nghĩ cái gì mà đáng yêu thế nhỉ. Shiho đúng là vẫn như mọi ngày mà.

「Chịu. Tớ không bận tâm lắm về tên món ăn, nhưng vì Azusa thích nên lúc nào cũng có xúc xích」

「Tớ cũng thích xúc xích nữa nè. Ah, nhưng cái này hình như là xúc xích Wiener cơ? Ủa khoan? Là cái nào nhỉ?」

Hộp đựng cái món cậu đang ăn có ghi là "xúc xích", nhưng tớ không quen với mấy định nghĩa chi tiết ấy nên giờ cậu hỏi tớ cũng chịu à.

「Là gì mà chẳng được trời? Với Azusa, đồ ăn đã vào miệng thì tên gì cũng thế cả~」

「Nhưng chị vẫn tò mò lắm. Nè nè, Kurumizawa-san biết không? Sự khác nhau của Xúc xích và Xúc xích Wiener ấy!」

Và ngay đây, Shiho quay sang hỏi chuyện Kurumizawa-san đang im lặng.

「――!」

Ngay khoảnh khắc ấy, mắt Kurumizawa-san mở to.

Cô ấy đang trố mắt đơ ra nhìn Shiho.

「Ờ, ừ thì」

Biểu cảm vẫn gượng gạo như trước, một thái độ kỳ lạ thấy rõ.

Ấy thế mà Shiho...... lại hoàn toàn chẳng chút bận tâm.

「Cho tui biết cả điểm khác nhau của hot dog và sandwich nữa đi」

Mắt Shiho lấp lánh.

Một ánh mắt không ẩn chứa chút ác ý nào nhắm đến Kurumizawa-san.

Thái độ đó đang làm Kurumizawa-san rối trí hay sao, mà mặt cô ấy lúc này...... trông vô cùng khó xử.

「......Thức ăn kẹp giữa bánh mì được gọi là 『sandwich』, thế nên sandwich cũng bao gồm cả hot dog là nguyên liệu và hai cái không khác gì nhau. Về quan hệ giữa xúc xích và xúc xích Wiener thì chúng na ná nhau. Thịt nhồi được gọi là xúc xích và xúc xích Wiener tồn tại như một loại xúc xích―― chắc là vậy nhỉ」

「Hừm hừm, thì ra là thế! Tóm lại là tất cả như nhau đúng không!!」

「......Ừ thì, đúng là như vậy」

Nhìn như hai cô nương này đang lệch sóng ấy.

Nhưng Shiho chẳng nhận ra sự kỳ lạ đó mà cứ thế nói chuyện với Kurumizawa-san một cách thân thiết như mọi khi, à không, còn hơn cả mọi khi.

Quả nhiên Kurumizawa-san đang bị thái độ đó làm cho bối rối.

「Tại sao......」

『Tại sao cậu không bận tâm chút nào dù tôi và người cậu yêu đã ở riêng với nhau vậy?』

Với ánh mắt chứa đựng câu hỏi đó, Kurumizawa-san nhìn chăm chú vào Shiho――

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện