Trans và edit: GàX1128 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad và Docln NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)
"Công ty Cổ phần Thần tượng"
Là một series show giải trí sống còn được yêu thích vào khoảng thời điểm này trong năm. Đã có hàng chục hoặc hàng trăm thần tượng tham vọng được tập hợp lại và sau đó dần bị loại bằng cách bỏ phiếu. Sau sự thành công của show, bắt đầu xuất hiện những chương trình khác cũng theo format này.
'Công ty Cổ phần Thần tượng' cũng là một trong những chương trình được sản xuất hàng loạt, nhưng có một lý do khiến nó trở nên đặc biệt nổi tiếng. Tư bản đã làm cho cuộc thi trở nên đẫm máu hơn. Thử nhìn quảng cáo cho mùa 1 mà xem.
[Số lượng cổ phiếu idol của bạn sẽ tăng lên phụ thuộc vào việc bạn mua bao nhiêu!]
Đúng thế. "Cổ phần" ở đây chính là số tiền bạn bỏ ra để vote.
Chương trình này đã đi đến tận mùa 3 vào năm nay. Vì một lý do nào đó, sau khi mùa 2 hoàn toàn thất bại, họ đã coi mùa đó như thể nó chưa bao giờ tồn tại và ra mắt mùa mới với slogan đầy tham vọng "Tái niêm yết".
Vì cái slogan sặc mùi bào tiền này nên nhiều cư dân mạng đã chế giễu mùa 3, rằng nó cũng sẽ thất bại vì mấy thứ quá trớn ngu ngốc tương tự. Còn tôi lúc đó thì sao? Tôi đang bận chuẩn bị cho kỳ thi công chức đến chết mệt nên không quan tâm nhiều về nó.
Dù sao thì, trái với mong đợi của nhiều người, mùa 3 đã thành công rực rỡ. Mặc dù vẫn có nhiều tranh cãi và chỉ trích, nhưng show tạo ra những nam idol trở thành chủ đề nóng, đạt được tỷ suất người xem cao, nhóm nhạc mới debut thu hút 80.000 người truy cập website chính và đã bán ra 600.000 album trong tuần đầu tiên. Vì vậy, tôi quyết định sẽ tham gia chương trình này. Hôm nay là ngày tôi đi bước đầu tiên.
-Cắt xong rồi đây! Tôi không tỉa hai bên mai quá nhiều, như cậu muốn.
- Vâng, cảm ơn ạ.
Khuôn mặt này trở nên sáng sủa hơn nhiều rồi. Tôi vừa nghĩ vừa ngắm nhìn mái tóc được cắt tỉa cẩn thận của mình trong gương.
Tôi nghĩ việc ăn ngon ngủ kỹ những ngày qua đã phát huy tác dụng vì cảm giác chán nản ảm đạm đã biến mất. Nhờ vậy, tôi mới trông không ngu ngốc lắm sau khi cắt tỉa tóc mái và để lộ một phần trán.
Đúng lúc đó, một người phụ nữ trung niên đang uốn tóc bên cạnh tôi quay sang khen:
- Nhóc, giờ nhóc trông ổn rồi đó~ Đẹp trai hơn hẳn!
Tôi cảm ơn cô ấy và tiến đến quầy thanh toán bằng tiền mặt.
Trans và edit: GàX1128 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad và Docln NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)
Thật may mắn khi tôi vẫn còn một số tiền trong tài khoản của mình khi đến ngân hàng để kiểm tra. Nhìn thông tin giao dịch thì có vẻ như cậu ấy đã không sử dụng số tiền này vì đó là tiền bảo hiểm của cha mẹ cậu ấy. Tôi rất xin lỗi, nhưng đây là trường hợp khẩn cấp nên tôi cần sử dụng nó.
"...Nếu mình kiếm được tiền, mình sẽ trả lại số tiền này và quyên góp thêm cho tổ chức phúc lợi trẻ em."
Tôi thấy cay đắng thay cho nguyên chủ. Tôi đã nhận được một bản copy hồ sơ cá nhân, cũng nghiên cứu qua điện thoại của cậu ta, và có vẻ như việc tự sát của 'Park Moondae' không phải là một hành động bốc đồng. Phòng thuê của cậu ấy đã bị lấy lại (tôi không nhận được tiền đặt cọc vì tiền thuê hàng tháng bị trả chậm), và gói cước điện thoại cũng đã bị hủy. Tất cả xảy cả trong ngày sinh nhật của cậu ấy.
Cậu ta thực sự muốn chết.
...Tôi hiểu vì tôi cũng từng cảm thấy như vậy.
"Tôi hy vọng bây giờ cậu đang ở một nơi tốt đẹp hơn."
Gạt những suy nghĩ vẩn vơ khỏi đầu, tôi điểm qua các bước trong kế hoạch. Sau đó tôi mở cửa tiệm và bước ra ngoài. Trời đã gần trưa, nắng chiếu thẳng vào tầm mắt tôi. Vẫn còn rất nhiều việc phải làm trước khi tôi đạt được mục tiêu.
"Trước hết, phải trở thành một thí sinh hàng thật đã"
Tôi có lợi thế là đã biết mọi thứ về chương trình, các thành viên sẽ ra mắt và cả bài hát chủ đề. Tất nhiên, tôi bỏ lỡ một số thứ vì khi đó tôi đang chuẩn bị cho kỳ thi, nhưng bây giờ cũng khó mà tìm được một cơ hội tốt hơn thế này. Bởi vì chỉ cần vượt qua vòng loại thứ hai, tôi đã có thể thu hút sự chú ý của bất kỳ công ty quản lý cỡ vừa hoặc nhỏ nào đó từ thành công của chương trình.
Hiện giờ vấn đề lớn nhất là cuộc thử giọng công khai cho những ứng viên tham gia mùa này đã kết thúc. Nhưng tôi biết một vài bí mật. Và tôi dự định sẽ tận dụng triệt để nó. Mục tiêu của tôi là trở thành một người thí sinh tham gia chương trình sống còn, ngay cả khi buổi thử giọng công khai đã kết thúc.
Trong vòng một tuần.
Không phải ở đài truyền hình, mà là ở một quán karaoke quanh đây.
___________________________
-IJC? À, Công ty Cổ phần Thần tượng. Một trong những biên kịch bên đó đúng là đồ điên thực sự.
Đây là một điều vớ vẩn vô nghĩa mà một tên nào đó trong buổi offline của clb nhiếp ảnh đã nói trong khi tám chuyện. Rõ ràng anh ta đã nghe lỏm nó từ một người họ hàng làm việc ở đài truyền hình. Người này thường thích tung tin đồn linh tinh, vì vậy tôi không thích anh ta lắm.
- Tôi nghe nói cô ta đi tuyển thí sinh ở mấy cái nơi như quán karaoke. Mấy cậu biết mà...mấy cái khu vực lân cận của đài truyền hình như khu Sung-X ấy? Cô ta đã tuyển một người không phải trainee trong khi đi loanh quanh mấy quán karaoke ở đó và bị PD phê bình. Cô ta đúng là đồ ngu nhỉ? Trans và edit: GàX1128 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad và Docln NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)
Sau đó, anh ta tiếp tục bàn luận sôi nổi về đợt audition. Tám chuyện trong các buổi nhậu là chuyện thường thấy, nhưng hiếm có người nói những thứ vô duyên như thế này trong cuộc tụ họp nghiêm chỉnh.
"Ai đã mời tên điên này thế?"
"Đừng có mà mời anh ta nữa."
"Đồng ý."
Mọi người thảo luận qua ánh mắt với sự khó chịu dành cho tên kia.
Tất nhiên, ban đầu tôi cũng không tin chuyện vớ vẩn này. Tôi chỉ tập trung vào đồ uống miễn phí ở đây. Nhưng thật ngạc nhiên, có người đã xác nhận tin đồn này.
-Người bình thường được chọn đó là Lee Goyoon.
-Hả?
Lee Goyoon là nữ thần tượng đã ra mắt vào mùa 1. Cô ấy nổi tiếng nhờ hình ảnh vitamin vui vẻ cùng với giọng hát và bề ngoài trong sáng.
Xung quanh vang lên tiếng cảm thán.
-À, cô gái đó nằm trong đội hình debut đúng không?
- Đúng là cô ấy.
- Ồ...sao cô biết?
Người xác nhận tin đồn là một sinh viên năm cuối khoa báo chí và tuyên truyền sắp tốt nghiệp.
- Cái "đồ biên kịch ngu ngốc" đó là chị gái tôi.
Cái tên đang huyên thuyên đột nhiên không thốt nên lời nào nữa.
Cái nhìn khinh bỉ đổ dồn vào anh ta từ mọi phía.
-... À, haha, ý tôi không phải là...
-Và, chị ấy cũng chưa từng bị PD mắng. Thậm chí, chị ấy còn được thưởng thêm.
-....
Nhờ thế ,anh ta cũng đã im mồm và sau đó thì ngồi tàng hình suốt cả buổi. Tôi rất biết ơn vì cuối cùng tôi có thể uống rượu một cách yên bình. Trong khi nghe tiền bối tiết lộ thêm về buổi audition, tôi cảm giác có thể uống nhiều somaek hơn (trans: Somaek là một loại cocktail được trộn từ rượu soju và bia). Dù sao thì đó cũng là một kỉ niệm khá thú vị và đáng nhớ.
Sau buổi thử giọng chính thức của chương trình, nếu số lượng thí sinh đạt chuẩn vẫn chưa đủ số lượng yêu cầu thì trong tuần tiếp theo, staff sẽ đi quanh các KTV gần đài truyền hình để tìm người có tài để chiêu mộ.
-Sao không tìm mấy đứa nhóc hay làm busking trên phố ấy? Tụi nhóc đó dễ tuyển hơn nhiều.
- Thực ra thì chị tôi sẽ cố tránh những nhóm đó vì thường thì đó là nhóm người có tham vọng được debut. Chị ấy tìm một người thường vì chị ấy muốn tìm sự mới mẻ, người không giống như những thực tập sinh khác.
Điều này đồng nghĩa với việc họ không cố gắng chọn ra những thí sinh người có khả năng được debut mà là chọn những người bình thường hoàn toàn không biết gì về tình hình, nhằm tăng thêm tính kịch tính và thú vị cho show. Ngày nay, tất cả các thần tượng đều được training trước tại công ty giải trí đề họ không nói năng thiếu thận trọng trên sóng truyền hình. Điều đó cũng có nghĩa là những người thường tham gia show dễ thành vật hy sinh để làm show thu hút hơn.
Trans và edit: GàX1128 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad và Docln NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)
"Nhưng đó không phải là điều mình cần quan tâm lúc này."
Điều quan trọng là có khả năng biên kịch vẫn đang sử dụng phương pháp này cho mùa 3.
"Rất khó để từ bỏ liều lĩnh một khi đã nếm mùi thành công."
Vì mùa 2 là một sự thất bại, hiển nhiên buổi audition sơ bộ cũng không tiến triển tốt như mùa 1, hiện tại hẳn biên kịch đang phải làm việc chăm chỉ hơn để kiếm cho đủ thí sinh.
Suy nghĩ một cách khách quan thì: "Park Moondae" tuy có hơi gầy nhưng lại sở hữu gương mặt điển trai và chiều cao khá ổn. Ngoài ra, "cậu ấy" còn có giọng hát hay, vì vậy khi tôi "vô tình" gặp biên kịch, khả năng cao họ sẽ thử mời tôi tham gia show.
Ngoài ra thì-
"Mình cần lên level."
Tôi phải thêm điểm vào các chỉ số của mình qua việc đạt được thành tựu tập luyện. Tôi cần phải có một cái gì đó nổi bật để chắc chắn bản thân được chọn.
Tôi cầm micro và chọn một bài hát. Sau đó tôi liếc nhìn cánh cửa phòng karaoke. Nó được làm bằng kính. Cánh cửa được thiết kế để tạo cho đám thanh thiếu niên ấn tượng rằng căn phòng sáng sủa và rộng mở, nhưng cũng có nghĩa là người bên ngoài có thể dễ dàng nhìn vào trong phòng. Đó là lý do tại sao tôi chọn quán karaoke này.
Người tôi đang tìm là một biên kịch làm việc tại đài phát thanh truyền hình. Nếu cô ấy buộc phải ra ngoài để tìm kiếm những gương mặt mới cho show sống còn, rất có thể cô ấy sẽ chọn một nơi gần nơi làm việc, một nơi dễ quan sát. Quán karaoke này chính là sự lựa chọn tốt nhất. Không do dự, tôi chọn trước mười bài và bắt đầu hát.
___________________________
[Hoàn thành thành tựu!
<10 lần thử>]
Level 1 -〉 2
Bạn đã nhận được 1 điểm!
Không lâu sau khi tôi đạt được một thành tựu, thành tựu khi hát 10 bài. Tất nhiên, tôi biết mình sẽ đạt được điểm vì đây là nhiệm vụ dễ thực hiện nhất. Tôi thêm điểm vào Vocal một lần nữa. C+ đã thành B-.
Giống như lần trước, tôi đã thử test lại bằng cách hát cùng một bài hát một lần nữa, và lần này, có vẻ như các kĩ thuật cơ bản của tôi lại trở nên tốt hơn. Màu giọng của tôi sâu sắc hơn và âm lượng giọng cũng tốt hơn. Có vẻ như khi cấp độ bảng chữ cái thay đổi sẽ dẫn tới sự phát triển của các kỹ năng.
Cứ tốc độ này, tôi chắc mình có thể nâng cao các chỉ số một cách nhanh chóng ngay từ đầu, nhưng trước đó, tôi có thứ quan trọng hơn cần tập trung vào.
Tôi không nghĩ là họ sẽ tìm ra tôi nhanh như vậy.
Thời gian buổi audition công khai bắt đầu sớm hơn một chút so với dự tính của tôi, dẫn đến các staff cũng phải đi tìm người bổ sung sớm hơn. Nhưng thôi, tôi đã hoàn thành mục tiêu đầu tiên của mình.
Tôi nhận danh thiếp từ người phụ nữ đeo kính. Người phụ nữ trông có vẻ mệt mỏi, nhưng giọng nói của cô ấy rất tươi tỉnh. Có vẻ cô ấy đang cố gắng để gây thiện cảm với tôi, và dường như tôi đã thành công trong việc thu hút sự quan tâm của cô ấy. Cái tên tôi mong đợi được viết trên danh thiếp.
[Ryu Seorin]
Tên của vị tiền bối, người đã học tại Khoa Báo chí và tuyên truyền, là 'Ryu Seojin.'
"Nhìn qua tên thì có vẻ đây chị gái của tiền bối."
- Tên của em là gì, em trai?
- Tên em là Park Moondae.
- Tên của em cũng rất độc đáo. Mong em suy nghĩ về việc tham gia show một cách cẩn thận. Chị nghĩ em rất có tố chất của một idol. Chúng tôi rất giỏi trong việc tìm kiếm những gương mặt có tố chất ngôi sao.
-...Cảm ơn chị ạ.
Tôi không thể tỏ ra quá vui vẻ. Nếu tôi thể hiện mình đang quan tâm, cô ấy có thể cho là tôi cố tình tạo ra tình huống này.
Họ thường quyết định người được xuất hiện trong show dựa trên thông tin cơ bản trong hồ sơ của thí sinh, nhưng họ cũng cần lọc ra những người cố tình nhắm đến họ.
Có lẽ tôi đã làm đúng, người phụ nữ tiếp tục nói:
- Em trai, em có khuôn mặt điển trai và em hát rất hay. Chị nghĩ rằng em sẽ làm rất tốt nếu em tham gia chương trình của chúng tôi— Hmm, hay là hôm nay em có muốn đi quay thử không?
- Dạ?
Giọng người phụ nữ rất vội vàng như thể cô ấy muốn tôi nhận lời ngay lập tức.
- Đúng rồi. Em có thể liên lạc với bố mẹ mình. Họ hẳn sẽ rất vui nếu em nói cho họ biết con trai họ sẽ tham gia một chương trình truyền hình và họ có thể đến thăm đài truyền hình.
-...Em không còn bố mẹ.
Khi tôi nói vậy, một tia sáng nhỏ lóe lên trong mắt người phụ nữ này, một biên kịch chuyên nghiệp.
Có lẽ cô ấy cho rằng đây là một tư liệu tiềm năng cho việc phát sóng.
Xét cho cùng, bán thảm là một yếu tố cần thiết trong các câu chuyện ở một chương trình sống còn. Kể cả khi câu chuyện bị vắt kiệt, hay show bị chửi vì điều đó thì vẫn còn tốt chán (Trans: Nghĩa là miễn mọi người còn quan tâm đến show thì bên btc chả ngại gì mà không tạo drama). Tôi không biết liệu họ có sử dụng câu chuyện của tôi cho mục đích đó hay không, nhưng thật lãng phí nếu như không dùng nó.
Tuy nhiên, biên kịch đã nhanh chóng giấu đi biểu cảm của mình Và cô ấy nhỏ giọng như đang xin lỗi.
- Ôi trời...chị xin lỗi. Chị không nên nói điều đó.
- Không sao đâu ạ.
- Ý chị là, hãy coi như em đến thăm một đài
truyền hình, cứ thả lỏng thôi. Không phải lúc nào cũng có cơ hội tốt như này đâu~
-...Hừm.
Tôi có nên nói đồng ý ngay bây giờ không? Tôi dừng lại một lúc như thể do dự, rồi chậm rãi gật đầu. Sau đó, khuôn mặt của người phụ nữ sáng lên.
- Ồ, em quyết định đúng rồi đấy! Chúng tôi đợi em ở ngay trước cửa đài truyền hình nhé!
Và đó là cách tôi đạt được mục tiêu đầu tiên của mình, một khởi đầu tốt hơn cả mong đợi.