Hôm nay là ngày Baka-sama làm bài kiểm tra bổ sung.

Thật ra thì, Điện Hạ không đặt nhiều hy vọng vào chuyện du học của Baka-sama cho lắm.

Dù sao thì ngài ấy cho phép Baka-sama đi làm bài thi với giả định là cậu ta sẽ tạch, tuy nhiên, bằng một phép màu nào đó, Baka-sama lại đậu.

Đệ Nhị Hoàng Tử vốn đã cứng đầu và khó kiểm soát, nay lại đi tới một nơi mà Điện Hạ không thể đi theo.

Không có cách nào mà Điện Hạ không lo lắng cho được.

“Tuyệt đối không được để nó gây rắc rối,” Điện Hạ đã ra lệnh trực tiếp cho những người cận vệ chúng tôi.

Aahh, bao tử tôi đau quá…

Vào cái ngày mà Baka-sama đi làm bài kiểm tra bổ sung, tôi đang uống thuốc bao tử do ngài ấy tự làm trong khi chờ ngài ấy trở về ký túc xá Diamonds.

Baka-sama là một tên đần, nhưng khả năng của ngài ấy trong việc điều chế thuốc ma thuật lại rất tuyệt vời.

Thuốc do ngài ấy tạo ra có hiệu quả mà không ai có thể so sánh được.

“Ahh, cũng gần tới lúc bài kiểm tra kết thúc rồi, phải không nhỉ?”

Tôi có một ít thời gian để nghỉ ngơi trước khi chủ nhân của tôi quay về. Sự căng thẳng từ việc luôn bị ép buộc phải làm vú em cho ngài ấy cứ ngày càng chất chồng. Tôi muốn có thể nghỉ ngơi, ít nhất là những khi mà ngài ấy không có mặt ở đây.

Sau một lúc, ký túc xá trở nên ồn ào. Ahh, Baka-sama vừa về tới rồi, phải không nhỉ? Ngài ấy nổi tiếng với mấy đứa con gái. Không nổi bằng tôi, nhưng đại khái thì cũng gọi là nổi.

Hơn thế nữa, ngài ấy còn là một tên hám gái hết thuốc chữa. Dù là trong KTX này, bất kể là học sinh hay là người hầu, có rất nhiều tín đồ của Baka-sama.

...Nhưng mà, cái sự ồn ào của hôm nay lại cao hơn mọi ngày một bậc.

Trong khi vẫn đang tự hỏi, tôi đi tới đó để xem chuyện gì xảy ra với chủ nhân của mình.

Baka-sama mang về một nữ sinh dễ thương.

Cô ấy không phải là người của phe Diamonds, và có vẻ như là học sinh của phe khác. Thành thật mà nói thì ngài ấy chẳng có sự phân biệt gì cả.

"Oh? Người đó..."

Tôi nhìn thấy mái tóc của cô gái. Cô ấy có mái tóc hồng, và từ gò má xuống tới vai thì toàn là hình xăm... Thêm một mớ trên cả hai tay cô ấy nữa.

"Camille Rhodolite..."

Tại sao Baka-sama lại dắt theo Camille Rhodolite...? Từ khi nào mà họ trở nên thân thiết vậy?

Nhân tiện thì trong quá khứ ngài ấy đã từng nhắc về chuyện gì đó đại khái như có cảm tình với một tiểu thư tại một buổi vũ hội ở Garnet.

Không lẽ nào là cô ấy?

Baka-sama bước lên vòng tròn ma thuật đóng vai trò như một cái thang máy, và cùng với cô ấy hướng về phòng riêng.

...Tôi có cảm giác không tốt về chuyện này.

Trong sự bối rối, tôi hướng lên phòng của ngài ấy, và sau khi hỏi thăm một hầu gái về yêu cầu mà ngài ấy đã giao cho cô ta liên quan tới vị khách hôm nay, quả đúng như tôi dự đoán, cô hầu đã được yêu cầu chuẩn bị một trong số những loại trà ma thuật tự làm của ngài ấy (cái loại mà đi kèm với hiệu ứng mê hoặc).

Cái tên đóoooo. Thấy chưa, tôi hoàn toàn có thể nhận ra cái động cơ mờ ám của ngài ấy. Kể cả ngài ấy có thể lừa được Camille, nhưng không qua nổi mắt tôi đâu!

Nghĩ thử tôi đã chăm sóc cho Baka-sama này bao nhiêu năm rồi hả?

Nó chỉ là trà ma thuật, nên bình thường thì hiệu ứng sẽ không phải là thứ gì đó quá lớn. Kể cả nếu có nó hiệu quả thì chắc cũng chỉ đủ để thay đổi bầu không khí.

Đó là tại sao mà không thể nào có hiệu ứng mê hoặc tức thì được.

Không, nhưng mà…

Tôi đổi ý rồi.

Tất cả đống này đều là trà do chính Baka-sama tự làm ra... Quá nguy hiểm khi xem nó chỉ có hiệu quả như những loại trà thông thường.

Tôi thực sự không thể hạ cảnh giác khi dính tới vị Hoàng Tử ngu ngốc đó.

Não ngài ấy chỉ hoạt động khi đụng tới những chuyện như thế này.

Thay cho chỗ trà ma thuật với hiệu ứng mê hoặc, tôi chuẩn bị trà với hiệu ứng giảm mệt mỏi và hồi phục mana, và hướng về phòng của Baka-sama.

"Waka-sama, em mang trà tới đây."

Trong phòng của chủ nhân tôi là tiểu thư Camille, người mà tôi vừa thoáng nhìn thấy lúc nãy.

Mái tóc hồng suôn mượt của Camille-sama chảy thẳng xuống và cô ấy đang nói một cách vui vẻ về chuyện gì đó với một nụ cười đáng yêu.

Cô ấy là một bishoujo. Kể cả không tính tới Baka-sama, tôi chắc chắn cô ấy rất nổi tiếng.

"Ah, cảm ơn, Bea-chin."

Baka-sama, chẳng phải ngài ngồi hơi quá gần tiểu thư Camille rồi sao?

"Nhưng mà nhé~, Camille, cậu hẳn phải là giỏi nhất, nhỉ?"

"Tớ không chắc chuyện đó đâu."

Quả nhiên là ngài. Vẫn tiếp tục rù quến phụ nữ kể cả khi tôi đang đứng ngay đây, tôi phải ngả mũ trước chủ nhân của mình rồi.

Nhưng mà, tiểu thư Camille đã đáp trả nhanh một cách đáng ngưỡng mộ.

Trong game, không phải cô ta vốn là người rất tự hào về vẻ ngoài xinh đẹp của mình, yêu thích đàn ông, đặc biệt là vị Hoàng Tử của đất nước cô ta, nhưng đồng thời cũng là một con bitch luôn yếu đuối trước những lời khen của mấy tên đẹp mã hay sao?

Cân nhắc tới việc cô ấy đã xăm lên khắp người và mối quan hệ giữa cô ta với J of Hearts lúc này, cô ấy hẳn là khác quá xa so với Camille nguyên gốc.

"Đúng mà! Không dễ tìm ra được ma thuật sư nào có kỹ năng như cậu đâu, cậu biết không? Tớ chắc chắn muốn cậu tới Topageria và truyền bá kiến thức về ma thuật của cậu ra khắp đất nước tớ. Với tư cách là vợ tớ."

"Huh? Vợ?"

Camille vừa nói lên chính xác điều tôi muốn hỏi.

"Đúng vậy. Hmm? Không lẽ nào nó chưa tới tay cậu hả, Camille?"

"...Cậu đang nói về cái gì vậy?"

"Mmmmm, thật là kỳ lạaaaa. Gia đình Hầu Tước Rhodolite nói là họ đã nhận tin nhắn của chúng tớ rồi, vậy mà."

"Tria-sama?"

"Cậu biết đấy, tớ đã gửi một lời đề nghị kết hôn. Với cậu."

Haah? Trước khi tôi kịp nhận ra, chẳng phải chủ nhân của tôi đã bắt đầu rù quến phụ nữ của nước khác ư?

Có vẻ như vào lúc nào đó, Baka-sama đã gửi lời đề nghị kết hôn với tiểu thư Camille mà tôi không hay biết. Mà cũng có vẻ như tiểu thư Camille cũng không hề hay biết gì luôn, và cô ấy đang bị ngơ ngác.

"Nh-, Nhưng mà tớ đã đính hôn với Achille, cậu biết đấy."

Eh-, tiểu thư Camille đã đính hôn? Và hơn nữa đó lại J of Hearts chứ không phải ai khác?

Tại sao? Chẳng phải hai người họ lẽ ra phải như chó với mèo khi dính dáng tới K of Hearts chứ?

Khi mà Nữ Chính đi tới cái kết với K of Hearts, chẳng phải Achille đã khiến Camille bị tẩy chay khỏi xã hội tới mức mà cô ấy không thể chường mặt ra trước công chúng lần nào nữa? Đúng là không thể tin được mà, thiệt tình.

Nhưng vấn đề nhỏ nhặt này trong tim tôi đã bị thổi bay bởi câu nói kế tiếp của Baka-sama.

"Nhưng ý tớ là, với quyền hạn của tớ, tớ chắc là sẽ làm được gì đó, cậu thấy đấyyyy."

Có thể thấy rằng những lời ngài ấy nói chắc chắn là những câu hèn hạ nhất mà ngài ấy nên nói với một cô gái mà ngài ấy đang muốn gần gũi.

Cái tên này, hắn tính dùng quyền hạn của mình để phá vỡ hôn nhân của người khác một cách ép buộc hay sao vậy? Tôi không nhớ là đã nuôi dạy nên một đứa nhóc như thế này.

"Đồ thằng nhóc ngu ngốcccc! Ngài đang nghĩ cái khỉ gì vậy, quyến rũ một cô gái đã có chồng!? Nếu ngựa không đá ngài, tôi sẽ làm!"

Oops, tôi cuối cùng đã giơ tay đánh ngài ấy.

Tiểu thư Camille mở mắt tròn vo vì sốc.

"Nó đauuuuu! Bea-chin, em làm cái gì vậy!? Đây rõ ràng là hành vi ngược đãi một Hoàng Tử!"

"Im lặng đi, chết tiệt."

Ah, không ổn, không ổn. Dù là trước mặt khách, chẳng phải là tôi đã làm lộ cách cư xử thông thường của chúng tôi rồi sao?"

"Owow... Ý tớ là, chẳng phải cậu chỉ đính hôn trong một cuộc hôn nhân chính trị thôi sao?"

"... Chuyện đó-"

Oh? Tiểu thư Camille đang nghẹn lời. Nhìn cái cách mà hai người họ cư xử một cách hòa hợp như vậy, nó không có vẻ gì đây chỉ là một cuộc hôn nhân giả.

"Waka-sama, Camille-sama hẳn là cũng có hoàn cảnh riêng của mình mà. Những gã thiếu kiên nhẫn thường sẽ bị ghét đấy, ngài biết không... Camille-sama, xin hãy cứ tự nhiên thưởng trà đi ạ. Lần này chúng tôi đã chuẩn bị vài loại trà ma thuật khá là dễ uống."

"Cảm ơn."

Tiểu thư Camille trông có vẻ yên tâm khi chủ đề đã được chuyển sang chuyện khác.

Nếm thử trà ma thuật trong miệng mình, cô ấy mỉm cười.

"Nó ngon thật."

Thật dễ thương làm sao! Camille Rhodolite trong game thì cực kỳ khó chịu, nhưng cô gái này thì lại khác.

Quả nhiên cô gái này không phải là Camille. Tôi chắc chắn việc đó.

Tôi muốn thử nói chuyện với cô ấy.

Dù sao thì nếu cô ấy cũng có chung hoàn cảnh với tôi, tôi chắc cô ấy hẳn cũng gặp không ít khó khăn suốt thời gian qua.

Sau khi lùa Baka-sama ra khỏi phòng, tôi có được cơ hội để nói chuyện với tiểu thư Camille.

Có vẻ như cô ấy đang cảnh giác với tôi. Cũng dễ hiểu thôi; trong game, phe Hearts với phe Diamonds vốn có mối quan hệ khá xấu mà.

"Tôi sẽ nói thẳng luôn. Có phải tiểu thư, cũng như tôi,... là một người tới từ thế giới khác?"

"...-!"

Tiểu thư Camille phản ứng một chút. Không giống như cô ấy ở trong game, Camille này có vẻ khá tệ trong khoản nói dối.

Tôi quyết định ép cô ấy thêm một chút nữa.

"Camille Rhodolite nguyên gốc sẽ không làm những chuyện như đính hôn với Achille Jade. Ma thuật của cô ta cũng không giỏi bằng tiểu thư. Cô ta là loại phụ nữ mà chẳng làm gì khác ngoài việc bám riết lấy Royce-sama... Dù là, cũng tương tự, tôi cũng khác rất xa so với Beatrix Tapas trong game."

Bởi vì sự cảnh giác của cô ấy có vẻ như đã giảm bớt, tôi bắt đầu kể về bản thân mình.

Có vẻ như việc đó có hiệu quả, và biểu cảm của cô ấy đã mềm hơn một chút.

Tiểu thư Camille, chậm rãi hé đôi môi màu anh đào dễ thương của cô ấy và trả lời điều tôi muốn nghe.

"Em hiểu. Em cũng như chị... một người đến từ thế giới khác. Em té ngã khỏi cầu thang thoát hiểm trong trường cao trung và cuối cùng em trở thành một Camille ba tuổi trong thế giới game này..."

Em ấy dễ dàng nói tôi nghe về cách mà em ấy cuối cùng lại ở trong thế giới này, và cách mà em ấy đã sống tới bây giờ.

Em ấy vốn là một nữ sinh cao trung, và mặc dù chưa hoàn thành game, em ấy cũng đã chơi xong các route của những nhân vật quan trọng.

Dĩ nhiên là em ấy cũng biết về cái định mệnh đang đón chờ Camille trong game.

"Chị biết mà!"

Bởi vì tôi đang ngập tràn trong cảm xúc, tôi vô thức ôm chầm lấy em ấy.

Tôi đã luôn luôn chỉ có một mình, luôn lo lắng, và có những ngày tôi đã sợ rằng bất kể mình có làm gì đi nữa, mọi chuyện sẽ không có gì thay đổi. Nó rất khó khăn.

Nhưng tôi đã có một đồng chí ở nơi như thế này. Camille, người cũng đến thế giới này cùng một cách như tôi.

"Whoa..!"

Con bé bị bất ngờ bởi hành động của tôi.

"Xin lỗi, chỉ là chị hạnh phúc quá... Khi mà nghĩ tới việc chị không chỉ có một mình."

Tiểu thư Camille đã chấp nhận một người như tôi. Thực tế là con bé quay mặt đi chỗ khác với một chút sự ngượng ngập hẳn chỉ là do con bé đang xấu hổ mà thôi.

Tuy nhiên, tôi không thể che giấu cơn sốc khi nghe những điều con bé nói kế tiếp.

"Không chỉ có mình em đâu, chị biết không? Em chắc là biết hai người nữa cũng đến từ thế giới khác đấy."

"Là ai thế? Phải chăng là Q of Clovers, người mà đã rớt bài kiểm tra?"

Thật ra tôi đã tự thân tìm hiểu về các nhân vật khác, những người mà không vào trường.

Cuối cùng, tôi không biết đa số những người khác đang làm gì, nhưng tôi biết về Q of Clovers.

Cô ấy đã có tham gia bài thi đầu vào nhưng lại trượt.

Bất chấp cái thực tế là cô ấy lẽ ra sẽ là một học sinh tài năng trong game, việc cô ấy rớt bài kiểm tra thế này có nghĩa gì?

Nó có thể là bởi vì cả tiểu thư Camille và cô ấy đều là những người đã hoán đổi với nhân vật nguyên gốc.

"Không, em không biết người đó... Còn nữa, chị cũng không cần phải dùng kính ngữ với em đâu, chị biết không? Trong thế giới cũ của chúng ta, dù sao thì chị cũng vốn là đàn chị của em mà."

"... Vậy thì, miễn là ta không ở trước mặc người khác, chị sẽ làm theo lời đề nghị của em... Nếu không phải là Q of Clovers, vậy là ai?"

Tiểu thư Camille nói về khả năng mà Nữ Chính và Q of Spades có thể là người hoán đổi.

Nữ Chính có vẻ như có kiến thức về game.

Có vẻ như tiểu thư Camille chưa biết gì nhiều về nhân cách của cô ta, nhưng dù thế nào, cô ta vẫn là Nữ Chính. Sẽ thật là an tâm nếu cô ta là đồng minh nhỉ.

Tiểu thư Camille lại tiết lộ một sự thật gây sốc khác.

Là về mối quan hệ giữa Raiga và Mei, đó cũng là điều mà tôi đã thắc mắc kể từ buổi lễ nhập học.

"Hai người họ đã đính hôn rồi, chị biết đấy."

"Không thể nào! ...Vậy ra hai người họ thật sự đến với nhau rồi ư...?"

Tâm trí tôi trống rỗng.

Nếu có thể, tôi muốn thử nói chuyện với Raiga Transbaal, người mà tôi luôn thần tượng kể từ khi tôi vào trường. Tôi ôm ấp một hy vọng mong manh về việc có thể trở thành người yêu với ngài ấy nếu mọi chuyện thuận lợi.

Ngay lúc này, với thông tin đó, tất cả đều đã vụn vỡ thành từng mảnh.

Sau đó, tôi nói chuyện với con bé về vài chuyện khác, nhưng tôi thật sự xin lỗi, bởi vì cơn sốc quá lớn, tôi khó lòng mà nhớ được chúng tôi đã nói về những gì.

Tuy nhiên, tôi cảm giác như vào khúc cuối, tôi đã đồng ý một lời mời gặp mặt với Mei.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện