Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Song phương mặc dù cách nhau một đoạn khoảng cách chỉ bằng nửa ngày đi đường, nhưng với thực lực của chân nguyên cảnh là không có khả năng duy trì những đòn tấn công từ khoảng cách xa như vậy được, nhưng Pháp Chu thì khác, đây chính là một trong những điểm lợi hại của nó.

Nhất Minh đứng tại trên boong thuyền nhìn về phía xa, ánh mắt cẩn thận đánh giá mảnh khí độc cuồn cuộn đang không ngừng lao tới, thần sắc lạnh nhạt.

Trong tầm mắt của hắn, mảnh khí độc kia có thể nói là vắt ngang đại địa từ trái sang phải, phạm vi của nó thật sự rất là khổng lồ, nếu chỉ dựa vào những đòn công kích mù quáng thế này thì không cách nào làm nên trò trống gì.

Theo khí độc chậm rãi tiến gần về phía bên này, Nhân tộc một phương cũng không có vội vã, các tiểu đội điều khiển Pháp Chu liên tục bắn ra từng tia hào quang vào mảnh khí độc bên trong, phảng phất như đá chìm đáy biển, không hề nổi lên một chút bọt nước nào.

Sau vài đợt công kích tung ra, Nhất Minh mới âm thầm đánh giá được khả năng công kích của cái Pháp Chu này.

Với khoảng cách của song phương bây giờ, hoàn toàn có thể phát xạ công kích, nhưng đại giới là sẽ tiêu hao đại lượng linh lực của võ giả cùng khả năng chuẩn xác cũng không được bảo đảm, địch nhân rất dễ dàng liền có thể né tránh được công kích bắn ra.



Cho nên, sau một đợt phát khởi công kích về sau, toàn bộ đại quân liền không còn tiếp tục tiến hành công kích, mà lẳng lặng chờ đợi đại quân của địch nhân tới gần.
Với khoảng cách này, bọn hắn liền có khả năng vừa đánh vừa chạy, tiến thoái rất là dễ dàng.

Quan ải tọa lạc tại phía sau không xa, lộ trình cách nơi này chỉ khoảng hai canh giờ mà thôi, nếu chiến đấu tại khoảng cách này, Nhân tộc một phương liền có thể tận dụng ưu thế của trận pháp trên tường quan ải để phát khởi công kích, yểm hộ quân ta.

Không bao lâu sau, bầu không khí càng lúc càng trở nên âm trầm một cách đáng sợ.

Theo khí độc càng lúc càng tiếp cận tới gần, một đạo mệnh lệnh nhanh chóng truyền vào trong tai của tất cả tiểu đội ở bên dưới đồng thời, lần lượt liền có từng cỗ khí tức cuồng bạo bộc phát ra ngoài, thẳng tiến vân tiêu.

Nhất Minh hắn đưa mắt nhìn lên, thình lình đã có không ít thân ảnh hóa thành từng đạo lưu quang vút không bay đi.

Trong nháy mắt, liền có lực lượng mạnh mẽ thoải mái phun trào, càng là có dư ba rung động khiến từng đoàn hắc vân xé toạc đi ra, phảng phất như tín hiệu thông báo cho một trận đại chiến, chính thức bắt đầu.

Đưa mắt quét qua một vòng, trong một mảnh chiến trường to như vậy, từng chiếc chiến thuyền của Nhân tộc xuyên thẳng bay lượn, bên trong còn phát ra từng tiếng hô hào rất là khí thế.

Mà trong khi bay lượn đồng thời, từng chiến chiến thuyền càng là tách ra từng đạo uy năng to lớn cùng với sắc thái khác nhau, bắn thẳng vào bên trong mảnh khí độc cách đó không xa, nơi đó, chính là nơi mà Linh tộc tụ tập tại cùng một chỗ, khí độc tại nơi đó so với những nơi khác phải càng thêm nồng đậm.

Tại khoảng cách gần như thế này liền có thể nhìn ra được, một mảnh khí độc cũng không phải đều nhau như vậy, có nơi hội tụ đại lượng linh tộc khiến cho sắc thái tại khu vực đó càng thêm âm u lạnh lẽo, còn những khu vực không có đại lượng Linh tộc ẩn nấp thì lộ ra phá lệ mỏng manh.

Một tràn tấn công qua đi, không sai biệt lắm chính là một màn người ngã ngựa đổ, cho dù Linh tộc có ẩn nấp tốt như thế nào đi chăng nữa cũng không ngờ tới phát sinh một màn như vậy.

Rất nhiều Linh tộc ra sức chống trả kịch liệt, nhưng hầu như chỉ có chân nguyên cảnh là có khả năng kịp thời né tránh mũi nhọn, còn võ giả bên dưới thì đã không biết tử thương bao nhiêu.

Đương nhiên, đây là với điều kiện bản thân chiến thuyền vẫn chưa dung nhập vào bên trong phạm vi của khí độc mà thôi, một khi tiến vào, những hình ảnh này liền không cách nào có thể nhìn thấy, tầm nhìn liền sẽ bị những khí độc này hạn chế không cách nào nhìn thấy được quá xa.

Tu sĩ chân nguyên cảnh không hề có thần thức để mà vận dụng trong tình cảnh này, bọn hắn chỉ có thể dùng các giác quan để tiến hành dò xét bốn phía.

Linh tộc bên kia đương nhiên nhận ra những điều này, thế là cả đại quân liền lập tức phân tán đều ra các nơi trên chiến trường, mang một mảnh khí độc dần dần bao phủ đại quân của Nhân tộc vào bên trong.

Đại quân của Nhân tộc đối với khí độc cũng không hề e ngại quá nhiều, có Pháp Chu bảo vệ, bọn hắn cũng không lo bị Linh tộc tập kích bất ngờ mà vẫn lạc tại chỗ.

Có thể tại bên trong khí độc hành tẩu, các tiểu đội của Nhân tộc cũng không có rời khỏi Pháp Chu, tất cả đều nâng toàn bộ tinh thần đi cảnh giác động tĩnh xung quanh, thế nhưng thanh âm chiến đấu hỗn loạn vô cùng, khiến cho sắc mặt của các võ giả đều trở nên ngưng trọng, muốn cảm ứng cũng không hề dễ dàng.

Nếu không phải còn có đội trưởng trấn giữ tràn diện, bọn hắn e rằng đều đã vỡ tổ!
“Oanh!”
Một đạo công kích từ xa đánh thẳng vào bên trên Pháp Chu, khiến cho thân thuyền lung lay kịch liệt, thế nhưng mà cho dù như vậy, Pháp Chu cũng không hề bị đánh cho phá toái.

“Thật là cứng!” một tên Linh tộc chân nguyên cảnh nhìn thấy cảnh này không khỏi híp mắt cảm khái, “Tất cả nhanh chóng bao vây con thuyền này lại, tuyệt đối không thể để cho một tên nào chạy thoát.”

Lời này vừa ra, liên tục là các thân ảnh giấu tại bên trong khí độc nhanh chóng hiển hiện, từng đạo công kích tựa như phô thiên cái địa lao nhanh mà tới, hướng về phía Phá Linh phóng đi.

“Mau chóng tăng cường phòng thủ!” một đạo thanh âm nhanh chóng quát to một tiếng, trong nháy mắt, màn sáng trên Pháp Chu lại càng thêm sáng tỏa, từng đạo công kích từ bốn phương tám hướng tập kích mà tới, không ngừng đánh vào bên trên Pháp Chu, kịch liệt rung động.

“La đội trưởng, chúng ta dường như đã rơi vào mai phục, phải làm thế nào bây giờ?” một thanh niên nhìn thấy Pháp Chu bị oanh đến lắc lư không ngừng, sắc mặt cũng không khỏi biến hóa.

Không những là hắn, mà tất cả thành viên đều đang ra sức quán trú linh lực vào bên trong trận pháp, trên trán càng là có từng giọt mồ hôi chảy xuống, thậm chí có người đã trắng bệch không còn chút máu, điên cuồng nuốt đan dược khôi phục tự thân.

La Duệ Quân đưa mắt ra ngoài nhìn đến, với thị lực của chân nguyên cảnh, có thể tại trong vùng khí độc này nhìn xa hơn võ giả cũng là điều bình thường vô cùng, khắp nơi đều đang xảy ra tranh đấu kịch liệt, xem ra là không có khả năng cầu viện rồi.

“Tiếp tục giữ vững, ta đi một lát sẽ trở lại.” nói xong, La Duệ Quân nhanh chóng ném Lục Đan vào trong miệng, tay nâng trường thương giết ra bên ngoài.
“Đội trưởng!” tên thanh niên kia thấy vậy liền không khỏi kinh hô một tiếng, nhưng đã không thấy thân ảnh của đội trưởng ở đâu.

Bình thường mà nói, hiếm có người sẽ rời khỏi Pháp Chu che chở, chỉ có những người đối với thực lực của bản thân vô cùng tự tin, chí ít cũng phải là chân nguyên cảnh mới có thể lựa chọn phương thức như vậy.

Nơi này dù sao cũng không phải là chiến trường bình thường, đổi lại là nơi khác bọn hắn liền không có e ngại như vậy, nhưng khí độc nơi đây lại khiến cho tầm nhìn của bọn hắn trở nên hạn hẹp, muốn tại bên trong Pháp Chu phá vây quả thật là khó hơn lên trời.

La Duệ Quân thả người phóng ra, ánh mắt nhanh chóng khóa chặt một tên Linh tộc tại cách đó không xa, trường thương trên tay có lôi đình nở rộ, thân hình ngay lập tức hướng thẳng về phía bên kia giết tới, thanh âm giao thủ ngay lập tức liền đã vang vọng vào trong tai của tất cả mọi người.

Lôi đình phảng phất như hàng vạn con chim đang điên cuồng gào thét, thanh âm xuyên thích vào trong tai khiến phần đông võ giả đều không cách nào chịu nổi, uy thế của thiên đạo chân nguyên hiển lộ ra không thể nghi ngờ, đánh cho tên Linh tộc kia không ngừng phun ra máu tươi, thần sắc kinh hãi!

Cùng lúc đó, công kích rơi vào bên trên Phá Linh cũng không có dừng lại, thế nhưng là sau một khoảng thời gian cố gắng chống cự, áp lực rơi trên người của các thành viên bỗng nhiên cảm giác nhẹ nhõm hơn không ít, không cần nghĩ cũng biết, đây chính là thủ bút của đội trưởng làm ra a!

Từng đạo khí tức của Linh tộc đang lần lượt tàn lụi, mãi cho tới khi Pháp Chu yên tĩnh trở lại, thân hình của La Duệ Quân liền đã xuất hiện tại cách đó không xa, chậm rãi rơi vào bên trên boong thuyền, nhìn qua đám người.
“Các ngươi không có việc gì chứ?” La Duệ Quân mở miệng dò hỏi.

Rất nhiều thành viên đều cảm thấy kích động vô cùng, đội trưởng của bọn hắn quả thật là mạnh không hợp thói thường, ngay cả chân nguyên cảnh cũng không thể tại trên tay của đội trưởng chịu không quá nửa chén trà, đi theo một vị đội trưởng như vậy, còn mong cầu gì nữa.

Phá Linh tiểu đội cũng không có dừng tại nguyên địa quá lâu, nhanh chóng hướng về một phương hướng lao đi, tiếp tục xông vào chiến trường chém giết, nhưng lần này mọi người đều tận lực bảo tồn lực lượng của bản thân, chỉ mượn nhờ khả năng công kích của Pháp Chu để giết địch.

Nhân tộc bên này khí thế mạnh mẽ bao nhiêu, Linh tộc bên kia cũng không hề thua kém.

Đại lượng Linh tộc phảng phất như thủy triều dâng lên, uy thế huy hoàng, công kích tựa như ngàn cơn sóng lớn hướng về từng chiếc Pháp Chu điên cuồng nhấn xuống, đánh tới phòng hộ của từng chiếc Pháp Chu nổi lên trận trận quang mang, thân thuyền đều kịch liệt lay động, phảng phất như bất kỳ lúc nào cũng có thể lật úp đồng dạng.

Có những tiểu đội vận khí không tốt, Pháp Chu rơi vào công kích của Linh tộc mà chậm rãi phá toái, các thành viên trong tổ đội nhanh chóng tản ra bốn phương tám hướng, điên cuồng trốn chạy, chỉ để lại từng đợt dư ba của chân nguyên cảnh liên miên bất tuyệt.

Có người thành công trốn thoát, lập tức tiến vào Pháp Chu của tiểu đội khác để dung thân, có người thì không có may mắn như vậy, liền bị lượng lớn Linh tộc vây đánh, thẳng tới vẫn lạc tại chỗ.
Đại chiến nổ ra, Thần Quang tiểu đội cũng không sai biệt lắm chính là như vậy.

Khoảng thời gian này trôi qua cũng không hề dễ dàng, mặc dù tiểu đội chỉ gặp được võ giả liên thủ tập kích, nhưng số lượng đông đúc cũng khiến các thành viên cảm giác toàn thân hư thoát, sắc mặt trắng bệch, một bộ sắp vì hao hụt linh lực mà ch.ết vậy.

Chiến thuyền Thần Quang cấp tốc vọt tới, Nhất Minh nhận ra tại phương hướng này không xa liền có động tĩnh tranh đấu vang lên đồng thời, hắn cũng nhận ra được mấy đạo thần niệm cường đại bao phủ toàn bộ chiến trường vào bên trong.

Mấy đạo thần niệm này, rõ ràng là thuộc về Nhân tộc Thần cảnh cùng cường giả của Linh tộc.

Có những vị tiền bối này kiềm chế, cường giả của Linh tộc mới không cách nào nhúng tay vào trận chiến bên dưới, đối với Nhân tộc chính là như vậy, đối với Linh tộc bên kia cũng không sai biệt lắm, đồng dạng cũng là kiềm chế lại những vị tiền bối này ra tay.

Chiến lực cao tầng kiềm chế lẫn nhau, thắng bại chỉ có thể dựa vào bọn hắn đánh ra tới, đối với điều này, Nhất Minh hắn vẫn hiểu rất rõ, cho nên hắn mới tận lực đi tìm kiếm Linh tộc bên kia đồng thời, cũng chú ý động tĩnh tranh đấu phát ra.

Trong mắt của hắn, bản thân hoàn toàn có thể can thiệp vào động tĩnh chiến đấu ở phía trước, địch nhân cũng không coi là mạnh, với thực lực của bản thân hoàn toàn có thể âm thầm cho địch nhân một kích chí mạng.

Đoạn đường này đi qua, hắn cũng đã luyện hóa không ít huyết dịch của võ giả Linh tộc, thương thế trên thân cũng đã khôi phục không sai biệt lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện