Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhất Minh âm thầm nhìn lướt qua những vị đại nhân này, hắn cũng không dám để ánh mắt của bản thân dừng lại tại trên người của những vị này quá lâu, dù sao thì việc nhìn chằm chằm một vị cường giả cũng không phải là chuyện gì tốt.

Với tu vi của hắn hiện giờ, hoàn toàn không cách nào có thể đánh giá ra được những vị này rốt cuộc mạnh bao nhiêu.
Cho nên hắn chỉ nhanh chóng lướt qua về sau, ánh mắt liền rơi tại trên người một vị lão giả trong nháy mắt, liền nhanh chóng thu hồi.

Từ khi lão già này xuất thủ nhằm vào hắn, còn chụp mũ cho hắn là bị Linh tộc đoạt xá, hắn liền biết là có người đang nhằm vào chính mình.
Có thể để một vị Thần cảnh đích thân xuất thủ, không cần thăm dò hắn cũng biết người ở sau lưng là ai.

Đổi lại là bình thường hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, nhưng bây giờ không giống, thời gian còn lại cũng không còn bao lâu, cũng không cần thiết phải hao phí tâm lực trên vấn đề này.
Nhưng dù là như vậy hắn cũng không có lơ là cảnh giác, so với trước kia, hắn càng là cẩn thận hơn rất nhiều.

Dường như cảm nhận được cái gì, lão giả đưa mắt nhìn xuống một phương hướng, nơi đó thình lình chính là Pháp Chu của Thần Quang tiểu đội, đôi mắt khẽ híp.

Tại trong đôi mắt của lão giả, ẩn ẩn có một loại sát cơ không ngừng quanh quẩn, bàn tay vắt ở sau lưng không tự chủ nắm chặt đồng thời, cũng vào lúc này liền có một thanh âm từ bên cạnh vang lên.



“Lão thất phu, ngươi muốn ch.ết phải không?” Tô Linh Nhi nhìn chằm chằm vào lão giả, thần niệm khuếch tán, ngữ khí lạnh lẽo khiến cho bầu không khí đang âm trầm cũng trở nên ngột ngạt vô cùng.
Phảng phất như có một cái bàn tay vô hình đang nắm lấy cổ của tất cả những người ở đây, hung hăng siết chặt.

“Tô đạo hữu bớt giận!” một trung niên nhìn thấy cô nàng này dường như muốn động thủ lần nữa, nhanh chóng truyền âm khuyên can, “Đại quân của Linh tộc đang ở trước mắt, vào thời khắc này cũng không thể xảy ra náo loạn quá lớn a.”

Rất nhiều tiểu đội ở bên dưới cũng không hề nhận ra các vị đại nhân có điều gì bất thường, chẳng qua là cảm thấy bầu không khí vào thời khắc này trở nên kìm nén dữ dội, ngay cả hô hấp cũng thập phần khó khăn.

Nhưng trong nháy mắt, loại cảm giác này liền đã biến mất không thấy, khiến nhiều người đều thở ra một hơi.
Một màn này, đương nhiên đều được rất nhiều cường giả của Linh tộc nhìn ở trong mắt.

Bọn hắn còn đang chậm rãi hành quân tiến lên, thanh thế to lớn thế này đương nhiên là sẽ không cách nào gạt được Nhân tộc bên đây, nhưng khi nhìn thấy một đại quân được sắp xếp chỉnh tề, hơn nữa còn được bố trí không ít chiến thuyền, rõ ràng là đã sớm chuẩn bị.

Trên chiến trường một khi đánh giá sai địch nhân, hậu quả có thể nói rất là nghiêm trọng.

Thế mà một màn vừa rồi phát sinh để không ít Linh tộc cường giả cảm thấy vui mừng, xem ra Nhân tộc cũng không có đoàn kết như vẻ bề ngoài a, trong thời khắc này mà còn gây hấn lẫn nhau như vậy, đây là ngại bản thân mình sống quá lâu hay sao?

Đông đảo Linh tộc cường giả ẩn thân tại bên trong khí độc, trong lúc nhất thời đều đưa mắt nhìn về phía một người, người này mặc dù là một vị nữ tử, nhưng trên thân lại tiềm ẩn một loại khí tức khiến rất nhiều cường giả cũng phải sinh lòng kính sợ.

Một vị trong đó vội vàng hỏi: “Có thể xông lên được chưa?”
Đại quân của song phương cách xa nhau bất quá nửa ngày đi đường mà thôi, với khoảng cách này hoàn toàn đã có thể cường công quan ải.

Đội quân bên này đông hơn Nhân tộc rất nhiều, hơn nữa vừa rồi Nhân tộc còn lộ ra một mặt không đoàn kết, chỉ cần có thể thao tác, hẳn là có thể từ nơi này làm ra đột phá, chuyến này hầu hết tất cả những vị Thần cảnh đều lấy nữ tử này cầm đầu, tự nhiên muốn nhìn ý tứ của nàng.

Nữ tử này nghe xong trầm ngâm trong chốc lát, hồi lâu liền đưa mắt nhìn về một lão giả đứng cách đó không xa, thanh âm nhẹ giọng vang lên: “Thi lão, một hồi xảy ra đại chiến, người kia liền giao cho ngươi.”
Lão giả nghe vậy liền chậm rãi gật đầu, cũng không có phí lời quá nhiều.

“Tốt, tất cả lập tức chỉnh quân, lần này Linh Quân đại nhân có lệnh, tận khả năng thu thập càng nhiều huyết nhục càng tốt, không cần phải tiến gần quan ải bên kia, danh ngạch tiến vào Huyết Mạch Linh Trì là có hạn, các ngươi phải hảo hảo nắm bắt a.” nữ tử hướng về tất cả mọi người nhẹ giọng nói ra.

Ngữ khí của nàng nhẹ nhàng thoang thoảng, nhưng khi nghe vào trong tai liền có cảm giác không rét mà run, một loại cảm giác âm tà đến cực điểm vẫn theo thanh âm của nàng truyền ra, truyền vào trong tai của rất nhiều Linh tộc bên dưới.

Nghe được lời này, rất nhiều Linh tộc đều hưng phấn sôi trào, một mảnh khí độc vắt ngang đại địa cũng vào thời khắc này bỗng dưng nổi lên ngút ngàn sóng lớn.

Khí độc phảng phất như một cơn đại hồng thủy quét ngang đại địa, ẩn tàng bên trong, thình lình chính là vô số đạo thân ảnh ngự không bay tới, hướng về phía đại quân của Nhân tộc trùng sát mà đi.

Bọn hắn mặc dù không có trang bị Pháp Chu như Nhân tộc, nhưng một đại quân đồng loạt trùng sát thế này liền đã mang theo một mảnh khí độc rất là khủng bố xông tới.

Bọn hắn tin chắc một điều, chỉ cần chính mình không tiến ra bên ngoài phạm vi của khí độc, Nhân tộc muốn công kích cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.

Đã không cách nào đánh trúng, những chiếc Pháp Chu kia chẳng khác nào là một cái bia ngắm, chỉ cần mang nó đánh tan, Nhân tộc liền không có cơ hội sống sót trở ra.

Nhìn thấy cả đại quân trùng sát lao về phía trước, một vị Linh tộc thần cảnh không khỏi lo lắng nói: “Nhân tộc bên kia, có lẽ còn có Thần Quân cường giả tọa trấn!”

Ngụ ý, trước kia song phương đều ở vào thế giằng co, điều này chứng tỏ chiến lực cao tầng cũng không có chênh lệch bao nhiêu, bây giờ Linh tộc bọn hắn vừa có thêm Linh Quân giáng lâm giới vực này, Nhân tộc bên kia có lẽ cũng có Thần Quân cường giả nấp trong bóng tối nhìn lấy.

Nếu như không cẩn thận mà nói, thậm chí ngay cả Thần cảnh như bọn hắn cũng phải bỏ mạng tại đây, một khi chưa thăm dò ra được thực lực của song phương, bọn hắn cũng không dám hành động lỗ mãng.

“Xác thực như thế.” có Linh tộc cường giả gật gật đầu, “Mặc dù vừa rồi đại nhân đã xuất thủ thăm dò hư thực, nhưng nhìn phong cách chiến đấu này cùng với khí tức kia, so với lần trước cũng không sai biệt lắm, hẳn là cùng một người không sai.”

“Xem ra Nhân tộc cũng đang đánh cái chủ ý này, bọn hắn hẳn là còn có Thần Quân cường giả nấp ở trong tối, nhưng dù là như vậy, chúng ta cũng không cần quản chuyện như thế này, Linh Quân đại nhân đồng dạng cũng đã có an bài từ trước, một khi toàn lực triển khai, ai thắng ai thua còn chưa biết được, chúng ta cứ cẩn thận nhìn xem là được.”

“Trước tiên cứ để đám tiểu bối chơi đùa trước đã, chúng ta…”
Lời còn chưa nói xong, đã thấy một tên Linh tộc với thân hình cường tráng vọt thẳng trời cao, thanh âm vang vọng khắp bốn phương tám hướng.

“Ha ha ha, tên “Tím Mộng Mơ” đâu rồi, không lẽ trận chiến lần trước liền khiến ngươi không ngóc đầu dậy được sao, ngay cả một cái thân ảnh ta cũng không nhìn thấy, xem ra là không chịu được liền trốn luôn rồi, ha ha ha.”
“Oanh!”

Lời này vừa ra, một cơn chấn động từ bên trong quan ải vang lên, rất nhiều người đều đưa mắt nhìn lại, võ giả cùng Chân Nguyên cảnh đều không kịp nhìn thấy cái gì, chỉ thấy một đạo lưu quang xoẹt qua liền biến mất không thấy.

Mà trong tầm mắt của Thần cảnh cường giả, một trung niên với tử bào gia thân phóng lên tận trời, thanh âm càng là quát chói tai một tiếng, khí thế mãnh liệt: “Bé con già mồm còn không biết hối cải, ngày hôm nay ta không đánh cho ngươi lăn bò trên đất ta tuyệt không làm người!”

Thanh âm to lớn vang vọng thiên địa, tiếp theo sau đó liền có vô số thanh âm khủng bố phát tán mà ra, khí tức phát ra càng là lăng lệ đến cực điểm.
Cả hai người tại giữa thương khung không ngừng giao phong, thân thể lẫn nhau giao thoa, từng đạo thuật pháp liên miên bất tuyệt.

Nhất Minh nhìn thấy một màn này đều không khỏi rung động trong lòng.
Hắn cứ tưởng đâu những vị Thần cảnh tập trung ở đây đã là toàn bộ rồi chứ, không ngờ còn có cường giả ẩn tại bên trong quan ải, xem ra là chính mình đã đánh giá thấp chiến lực của Nhân tộc ở thời điểm này rồi.

Nhìn thân ảnh của hai người tại giữa thương khung không ngừng tranh đấu, uy thế cường đại bạo phát đi ra khiến đại địa bên dưới nhấc lên đại phong cuồn cuộn, một mảnh chiến trường tại giữa song phương xuất hiện cuồng phong vũ động, từng cơn lốc phảng phất như một cái miệng lớn không ngừng mở ra, càng lúc càng lớn.

Rất nhiều Linh tộc đang lấy khí thế hùng hổ xông tới nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi dừng lại tại chỗ, ánh mắt không ngừng nhìn chằm chằm về thương khung bên trên cùng với cuồng phong trước mắt, không dám bước thêm một bước.

Dường như nhận ra được cái gì, Nhân tộc trung niên càng là nhếch lên cười lạnh: “Bé con, ngươi to mồm như vậy, phải bị tội gì?”

“Bé cái xxx ngươi!” Linh tộc với hình thể to lớn phảng phất như bị chọc phải chỗ đau, sắc mặt hung tợn không ngừng xuất thủ, cũng không thèm quản tới sống ch.ết của đám Linh tộc bên dưới.

Càng là như vậy, trung niên càng là vui vẻ trong lòng, chỉ cần có thể để cho Linh tộc bên kia tiêu hao nhiều ít liền tiêu hao nhiều ít, tên này cũng chỉ là một tên mãng phu, ngay cả một chút quan sát tình huống cũng không thèm để ý.

Nhưng cũng vào lúc này, một thanh âm nhẹ nhàng từ trong đầu của tên Linh tộc vang lên: “Ngươi muốn đánh thì cút xa một chút, chớ có ảnh hưởng đến tiểu bối bên dưới.”

Thanh âm này vang lên một sát na, toàn thân của hắn đều đồng loạt run lên, phảng phất như bị một thứ gì đó chạm vào thân thể, khiến hắn lạnh hết cả người.

Trung niên đương nhiên cũng nhận ra một chút động tĩnh, thế là dưới thế công mãnh liệt của tên Linh tộc to lớn này, hắn không thể không cảm thấy tiếc nuối.

Xem ra là không cách nào ép tên Linh tộc tiếp tục lui lại cho được, thương thế lần trước vẫn chưa hề khỏi hẳn, cho nên hắn không thể không nhường một chút.

Mặc dù cưỡng ép xuất thủ vẫn có thể lưu lại, nhưng điều này chẳng khác nào giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, cho dù hắn có là Thần cảnh cũng không cách nào trong thời gian ngắn mang tên Linh tộc to lớn này triệt để chém giết.

Việc của hắn chỉ cần ngăn chặn tên Linh tộc này là được, thế là cả hai dần dần phi thẳng lên cao, dung nhập vào bên trong hắc vân, tiếp tục giao thủ.

Mà cũng đồng thời vào lúc này, Nhất Minh lại nhìn thấy một đám khí độc khổng lồ chậm rãi di động, hắn không nói hai lời nhanh chóng phân phó một tiếng, toàn bộ Pháp Chu đều sáng lên một đoàn quang mang, sau đó liền là một đạo ánh sáng từ phía trước Pháp Chu xông thẳng về phía trước, hướng thẳng vào bên trong khí độc bắn tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện