Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Ầm ầm!!
Thanh âm vang vọng nổ tung, truyền khắp bốn phương tám hướng.

Cả hai đưa mắt quét qua một vòng, liền thấy khắp nơi đều có chiến hỏa bốc lên, Chân Nguyên cảnh uy thế xuất thủ tựa như sóng lớn ngập trời, đầy trời thuật pháp nhao nhao phát động, hóa thành từng làn sóng lớn, tràn ngập tứ phương.

Ở phía xa xa một chút, nơi đó, chính là chiến trường của Thần cảnh cường giả, từng làn ba động tản mác đi ra càng thêm lăng lệ, thêm vào đó còn có từng tiếng quát quanh quẩn bên tai, uy thế càng thêm kinh người.
Thuật pháp rơi xuống, đại địa ầm vang bạo liệt.
Tiếng vang quanh quẩn, xuyên tạc tứ phương.

Ba động quét sạch xung quanh, rừng cây sụp đổ.
Tại tình hình quần chiến như thế này, tại đông đảo thuật pháp oanh minh ở giữa, Nhất Minh chậm rãi đứng dậy, cùng với La Duệ Quân sóng vai cùng nhau, cả hai đồng thời đều đưa mắt quét về một cái phương hướng.

Nơi đó, Chân Nguyên cảnh khí tức đang triển lộ không thể nghi ngờ.
Không phải là khí tức của những Chân Nguyên cảnh cường giả, mà là một võ giả đang chuẩn bị tấn thăng Chân Nguyên cảnh phát tán mà ra, uy thế chậm rãi nâng cao, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở xung quanh.

Cùng một thời gian, não hải của tất cả Linh tộc đều ầm vang chấn động, tất cả dường như minh ngộ cái gì, lập tức đều quét mắt hướng về vị trí của Nhất Minh cùng La Duệ Quân nhìn tới.



Cái nhìn này, tựu trong nháy mắt liền nhấc lên cuồng phong vũ động, gió lớn mang theo từng tiếng kêu rên thảm thiết, phảng phất như có vô số oan hồn gào thét, hóa thành một cái khô lâu mở ra một chiếc miệng lớn táp tới.

Cỗ lực lượng này không phải là của một người, mà là do toàn bộ Linh tộc ở nơi đây tập kết mà thành, hướng về phía hai người phi tốc nhào tới.

Khô lâu còn chưa tới phụ cận, độc khí ở xung quanh đã lập tức tập kết trở lại, cảm giác lạnh lẽo bao trùm hai người vào bên trong, thân thể tựu không nhịn được run lên một chút, ánh mắt nhìn về khô lâu ở phía trước, toàn thân đều đã chuẩn bị làm ra ứng đối.

Nhân tộc bên kia đồng dạng cũng là như thế, nhưng khác biệt là không có hướng về hai người Nhất Minh nhìn sang, mà là nhìn chằm chằm vào đám Linh tộc ở nơi đây, không buông tha cho bất cứ tên nào.

Từng đạo oanh kích như mênh mông sóng lớn lao nhanh, hướng về phía từng tên Linh tộc cuốn ngập đi vào, cho dù là có là Chân Nguyên cảnh hay là Thần cảnh cường giả, tất cả đều không thể thoát khỏi.
Oanh minh truyền ra, khô lâu đồng dạng cũng không thể nào trốn thoát, ngay lập tức liền tan rã không còn.

Mọi việc xảy ra chỉ trong một cái nháy mắt, bỗng từ phương xa có một đạo lục quang phá không bay tới, bên trong chính là một cái lão giả tóc trắng, bộ mặt lộ ra vẻ vô cùng dữ tợn, có thể trông thấy toàn bộ gương mặt của lão đều xanh xám một mảnh, tựa như da thịt đều đang bị thối rữa, rất là quỷ dị.

Theo song phương khoảng cách càng gần, rõ ràng da thịt trên thân cũng không phải là thối rữa, mà đó chính là do độc tố tạo thành, một thân Chân Nguyên cảnh uy thế cường hãn tán khai, nhìn về phía hai người, trong miệng truyền gầm nhẹ.

“Sâu kiến, dám xâm nhập vào cấm địa, các ngươi đây là tựu muốn ch.ết!”

Thanh âm của hắn truyền khắp bốn phương, tựa như thiên lôi nổ vang, làm cho toàn bộ chiến trường đều đưa mắt nhìn qua, Nhân tộc một phương càng là lo lắng bất an, Linh tộc bên kia thì ra sức ngăn cản, song phương dường như đã đạt thành ăn ý vậy, kẻ công người thủ, phối hợp cực kỳ nhịp nhàng.

Dẫu sao thì nơi này cũng là lãnh địa của Linh tộc, Nhân tộc có nhiều bao nhiêu thì hai quyền cũng khó mà có khả năng địch lại tứ thủ.

Thế là ở cách đó không xa, Nhất Minh còn cảm giác được lại có thêm hai ba đạo khí tức cường hoành phóng nhanh mà tới, so với lão già tóc trắng này thì còn chậm hơn một chút, ở bên trong cấm địa càng là có bốn đạo khí tức hiển lộ không thể nghi ngờ, phóng nhanh mà tới.

Có thể nói, cả hai dường như đã bị bao bọc từ bốn phương tám hướng, muốn rời khỏi nơi đây, chỉ còn cách hóa thành mũi nhọn, trực tiếp giết ra một con đường máu.
Nhất Minh cùng với La Duệ Quân dường như đạt thành ăn ý, thân ảnh tựu trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Lôi quang tại giữa không trung xoẹt qua, một thân khí thế cường hoành hạo hãn hiển lộ mà ra, càng là có lôi thương hoành không xuất thế, hướng về phía lão giả gào thét mà đi.

Đồng thời Nhất Minh cũng lập tức thúc dục thân pháp, bản thân liền hóa thành từng đạo tàn ảnh biến mất tại chỗ, lặng lẽ từ trong bóng tối thâm nhập tới gần.

Lão giả hừ lạnh một tiếng, ánh mắt cấp tốc quét qua thân ảnh của Nhất Minh, nhìn thấy hắn vẫn đứng yên tại chỗ lão cũng không có thèm để ý tới, hai tay cấp tốc ấn niệm pháp quyết, từng đầu lục cốt khô lâu nhanh chóng hiện ra ở xung quanh, thình lình có tất cả mười hai đầu, hợp thành một kích, oanh thẳng lôi thương.

Oanh minh truyền ra, tựu trong khoảnh khắc lôi thương oanh tạc hư không, thân hình của Nhất Minh cũng đã xuất hiện sau lưng lão giả, hắn cũng không dám khinh địch, dù sao lão già này cũng là một Chân Nguyên cảnh cường giả đường đường chính chính.

Từng sợi huyết tơ cấp tốc lưu động, hóa thành huyết bào, tung bay bốn phía, ánh mắt không hề có một chút ba động nào, tất cả đều không chút tạp niệm, nắm đấm càng là có tiểu long du động, truyền ra một tiếng gào thét vang vọng.
“Ngao!”

Một quyền mang theo uy thế ngập trời, phảng phất như cự sơn hàng lâm, khí huyết hóa thành một đầu long ảnh bao bọc nắm đấm vào bên trong, phía trên còn có từng tia mũi nhọn tán khai, khiến da thịt của lão giả kịch liệt run rẩy.

Lão còn chưa kịp phản ứng, nhưng trong nháy mắt liền bóp nát một khối ngọc giản, thân thể liền có lục quang bao bọc, một tiếng oanh minh vang vọng, thân thể của lão liền bị một quyền đấm bay xuống đại địa bên dưới, ầm vang nổ tung.

Tiếp theo một cái chớp mắt, một ánh lục quang từ bên dưới phóng lên tận trời, hai mắt của lão già tràn đầy xích hồng, lão nhìn một thiếu niên với huyết bào tung bay bốn phía, một đôi con ngươi không chút cảm tình nhìn chằm chằm vào cổ của lão, điều này càng khiến lão phẫn nộ không thôi.

Nhưng lão còn không kịp thả lời hung ác, cả người đều bỗng dưng tê rần cả lên, lông tơ toàn thân đều kịch liệt nhảy dựng, trong miệng thầm hô “không tốt” một chưởng hướng về phía sau lưng oanh ra.

Nhất Minh đồng dạng là một quyền rơi xuống, uy thế so với trước kia phải mạnh hơn rất nhiều, bởi vì giờ khắc này không còn huyết bào gia thân, toàn bộ lực lượng đều tụ tập vào trong một kích này, hung hăng tung ra.
Sát na đụng chạm, đất rung núi chuyển, đại thụ băng liệt, đại địa oanh minh, phong vân biến sắc.

Tiếp theo một cái chớp mắt, trường thương với lôi đình uy thế chấn động bát phương, một cỗ lực lượng khiến người ta cảm thấy mà tuyệt vọng xuyên thích đi tới.

Thân thể của lão giả rung chấn kịch liệt, một ngụm máu tươi phun ra, thân thể bị một cỗ đại lực oanh kích tung bay, cả người đều rơi xuống đại địa bên dưới, vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa.

Đại địa đều lõm vào một cái hố to, đại thụ sụp đổ, đá vụn tróc ra, thân ảnh của lão già nằm ở bên dưới phun ra máu tươi, thần sắc hãi nhiên cùng vô pháp tin tưởng.
“Chiến lực như vậy…” lão giả chấn kinh đồng thời, lập tức tựu xuất ra đan dược, một ngụm nuốt vào.

Thần sắc của Nhất Minh như thường, đối với thực lực của bản thân, hắn đã có một chút suy đoán.
Thực lực của chính mình so với Chân Nguyên cảnh trung kỳ phải yếu một chút, nhưng cũng không có yếu hơn bao nhiêu, tranh phong trong thời gian ngắn hẳn là không thành vấn đề.

Nếu như có trường đao nơi tay, chiến lực của chính mình e rằng sẽ còn tăng thêm một mảng lớn.
Giờ phút này lão giả kia hiển nhiên cũng phát giác được không tốt, tên thiếu niên có huyết bào gia thân mặc dù không hề có chân nguyên ba động, nhưng một thân thực lực lại không hề thua kém gì Chân Nguyên cảnh.

Từng quyền rơi xuống mang cho lão cảm giác nặng nề cùng sắc nhọn không cách nào hình dung, phải làm như thế nào mới có thể tung ra một quyền với uy lực như thế kia?

Không những như vậy, tu vi của tên sâu kiến cầm thương càng là khủng bố, một đối một chính mình thậm chí còn không có khả năng chiến thắng, nói chi là một mình đối hai tên.

“Đây là chiến lực của Thiên Đạo Chân Nguyên sao…” lão giả thì thào nói nhỏ, hiển nhiên là đoạn thời gian vừa rồi lão cũng nhìn thấy thiên kiếp hàng lâm, cho nên cũng minh bạch một hai.

Lấy tay lau đi máu tươi trên miệng, lão già không hề có một chút chần chờ nào, bỗng nhiên rút lui, càng là khai mở tà pháp, hóa thành lục quang hướng về nơi xa phóng đi, tốc độ tăng vọt.

Nhưng Nhất Minh làm sao có thể để lão chạy đi cho được, dưới cái nhìn của hắn, lão già này chính là đồ tốt a.
Thế là cả người của hắn đều có huyết quang lưu động, huyết bào lần nữa gia thân, thân hình bắn vọt về phía trước, tốc độ cực nhanh.

Lần này càng là khoa trương hơn một chút, sau lưng càng là hiển lộ ra một đôi huyết dực với hồng quang đại thịnh, trong nháy mắt liền kết hợp với thân pháp điên cuồng phóng tới.

Đây chính là một loại biến hóa trong cách vận dụng khí huyết của bản thân, không những để tốc độ tăng vọt, mà còn khiến cho địch nhân cảm giác được một loại ý chí vô cùng kinh khủng.
“Ngao!”

Theo bản thân truyền ra một tiếng gào thét vang vọng, tại ánh mắt của lão già trong sát na co rút, Nhất Minh phảng phất như hóa thành cự long có cánh, phá không bay tới.

Lão giả tê cả da đầu, nhìn xem hồng long hư ảnh cùng song dực gia thân, lão không biết phải nói cái gì cho phải, sống biết bao nhiêu năm cuộc đời, đây là lần đầu tiên lão nhìn thấy một con rồng quái dị như vậy.

Lão muốn gia tốc chạy trốn, thế nhưng là không có cách nào làm được, trong chớp mắt Nhất Minh liền đã đuổi kịp tới gần, đấm ra một quyền, trực tiếp rơi vào sau lưng của lão, bị một tầng lục quang hóa thành một cái ngón tay khô bại ngăn cản.

Có thể trong nháy mắt, ngón tay tự nhiên phân liệt, một quyền rơi xuống liền mang theo ngón tay triệt để oanh sập, lộ ra ở phía sau chính là một tấm lưng khô già, không chút phòng thủ.

Trong nháy mắt, từ phương xa liền có một tiếng gào thét kinh thiên bay tới, Nhất Minh đưa mắt nhìn qua, đó chính là một đạo lôi tiễn trong sát na tới gần, hướng về sau lưng của lão, trực tiếp xuyên thấu.
Nhất Minh nhìn sang La Duệ Quân, khóe miệng lộ ra một vệt mỉm cười, thanh âm trong nháy mắt truyền ra: “Đa tạ.”

Lão giả kêu thê lương thảm thiết, máu tươi cuồng phún, thân thể nhịn không được rơi xuống bên dưới, vang lên một tiếng động thật to.
Bàn tay của Nhất Minh nhanh chóng xòe ra, mang theo một cỗ lực lượng cực kỳ quỷ dị hướng về phía trên đầu của lão giả chộp tới.

Huyết Thần Kinh trong chớp mắt vận chuyển, lập tức mang huyết dịch từ trong người của lão nắm kéo ra ngoài.
Kêu thảm kinh thiên, dần dần hóa thành ảm đạm tan biến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện