Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Tại trong một cái chớp mắt này, đôi mắt của hắn càng có lôi quang ẩn hiện, quét về đám Linh tộc bên kia.
Từng đôi mắt đối diện lẫn nhau, cái nhìn này liền khiến đại phong nhấc lên bốn phía, não hải của một đám Linh tộc đều oanh động không thôi, khiến tên nào tên nấy đều không khỏi nhao nhao biến sắc.
Ngay cả tên Linh tộc đang đứng lẻ loi ở phía xa xa kia cũng không hề ngoại lệ, theo ánh mắt của La Duệ Quân quét qua, thân thể của hắn nhịn không được tê rần cả lên, lập tức lui lại, không dám tới gần.
La Duệ Quân nhìn lên thương khung bên trên, kiếp vân ở nơi đó đã bắt đầu tán đi, lộ ra cả bầu trời đều là một mảnh tối đen như mực, hiển nhiên bây giờ đang là ban đêm.
Theo kiếp vân tán đi một sát na, độc khí ở chung quanh tự nhiên phi tốc tập hợp trở lại, trả lại khung cảnh lạnh lẽo mà âm tàn đến cực điểm.
Thu hồi tầm mắt, La Duệ Quân không có tiếp tục đuổi theo đám Linh tộc kia, điều cần làm bây giờ chính là mang thiếu niên này trở về quan ải, thương thế trên người mặc dù đã khép lại, nhưng máu tươi từ trên đó vẫn còn chảy ra, bộ dáng rất là thê thảm.
Hắn không ngần ngại mà mang theo thân thể của Nhất MInh hướng về bên ngoài phóng đi, trong chớp mắt tựu biến mất không thấy, chỉ để lại trong không trung từng tiếng lôi đình gào thét, chấn động khắp nơi.
Một màn này cũng rơi vào trong mắt của một đám Linh tộc ở xa xa, bọn hắn cũng không dám lãnh đạm, nhao nhao hướng về phía bên ngoài cấm khu đuổi theo, dù cho không đuổi kịp đi chăng nữa, bọn hắn cũng không có khả năng đứng nhìn mặc kệ.
Thiên kiếp rơi xuống hoàn toàn đã là ngoài dự đoán của bọn hắn, vốn dĩ với năm người bọn hắn liền có thể cầm xuống hai tên này rất là dễ dàng, nhưng bây giờ quả thật không ngờ tới, tên sâu kiến kia thế mà có thể vượt qua thiên kiếp, thành tựu Thiên Đạo Chân Nguyên.
Vỏn vẹn chỉ là một cái ánh mắt đã khiến bốn người bọn hắn không dám tới gần, nội tâm tên Linh tộc béo ú giờ khắc này còn chưa thể nào bình tĩnh trở lại, ánh mắt kia, quả thật là đáng sợ!
Hắn phi tốc theo sau, toàn thân đều đã bộc phát ra toàn bộ lực lượng, nhưng dù là như vậy, hắn cũng không cách nào tiếp cận đến gần, tên sâu kiến kia, tốc độ thế mà kinh khủng như vậy?
Mồ hôi trên trán bắt đầu ứa ra, hắn dường như cảm giác được một tia không tốt, theo bản năng nhìn lên thương khung bên trên.
Mây đen cuộn trào, hoàn toàn không nhìn thấy bất kỳ thứ gì, từng tiếng oanh minh vẫn liên tục truyền ra không dứt, nhưng cũng bởi vì điều này mà hắn cảm giác được nguy hiểm càng trở nên nồng nặc hơn rất nhiều.
Tất cả đều là một mảnh âm trầm đến cực điểm, từng sợi lông tơ bỗng dưng dựng đứng, một loại cảm giác bất an tràn ngập toàn thân, khiến tên Linh tộc béo ú không thể không toàn lực phi hành, đuổi theo.
Trong cảm giác của hắn, dường như có một đầu hung thú đang tức giận ở bên trong, tùy thời đều có thể mang hắn một ngụm nuốt đi vào.
Không cần nói cũng biết, đây chính là Linh Quân đại nhân đang nổi giận, nhưng vì có cường giả của Nhân tộc ngăn cản, cho nên chưa đối với hắn hạ sát thủ mà thôi.
Nuốt một ngụm nước bọt, hai mắt tràn đầy giận dữ, hắn cắn răng một cái, một ngụm tinh huyết bỗng chốc phun ra, một vòng huyết quang nhanh chóng bao trùm toàn thân vào bên trong, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, cấp tốc đuổi theo.
Bây giờ hắn không thể không liều mạng được nữa rồi, nếu không liều mạng, hắn sẽ phải ch.ết không thể nghi ngờ.
Ba tên Linh tộc còn lại thấy vậy cũng không có do dự, đồng dạng là phun ra một ngụm tinh huyết, bản thân liền cấp tốc đuổi theo không bỏ.
Tốc độ tăng cao khiến bọn hắn trong mấy chốc liền đuổi kịp La Duệ Quân, nhìn thấy một ánh lam quang ở xa xa, chuẩn bị rời khỏi phạm vi của cấm khu, bốn tên Linh tộc liền gầm nhẹ một tiếng, lại là phun ra một ngụm tinh huyết, tốc độ lần nữa bạo tăng.
“Sâu kiến có giỏi thì đứng lại đánh với chúng ta một trận, ngươi đã thành công bước vào Thiên Đạo Chân Nguyên, chẳng lẽ không muốn thử một chút sức mạnh của mình hay sao?”
Nghe được thanh âm từ phía sau truyền tới, tốc độ của La Duệ Quân bỗng nhiên chậm lại chốc lát.
Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng của bốn tên Linh tộc đều chậm rãi giương lên, có hy vọng!
Chỉ cần giữ chân tên này ở lại đây, một khi đại nhân quay về, cho dù hắn có là Thiên Đạo Chân Nguyên cũng không đủ Thần cảnh đại nhân ấn một chưởng.
Đến khi đó, chính mình không có công lao cũng có khổ lao, hẳn là tính mạng cũng an ổn được bảo toàn.
Nghĩ tới đây, tốc độ của bốn tên Linh tộc càng phi tốc tăng cao, dường như đã đạt tới cực hạn của thân thể, bốn đạo lục quang ẩn ẩn có huyết mang lưu động, hướng về phương hướng của La Duệ Quân, gào thét mà đi.
“Khụ khụ”
Thân hình của La Duệ Quân chậm lại trong chốc lát, đưa mắt nhìn xuống thân ảnh ở bên dưới.
Giờ khắc này, Nhất Minh đã mơ hồ tỉnh lại, trong mắt có huyết quang lóe lên một cái rồi biến mất, khiến La Duệ Quân có chút sững sờ.
“Minh Tôn huynh?” La Duệ Quân lên tiếng hỏi thăm, nhìn thấy thiếu niên chậm rãi đứng lên, cái đầu lung lay một chút, trong miệng liền truyền ra một tiếng thì thào.
“Ta không có việc gì.” Nhất Minh lắc lắc đầu, bản thân chậm rãi ngồi xếp bằng tại giữa không trung, thanh âm lần nữa truyền ra, lần này liền có chút yếu ớt.
“Phiền huynh mang ta một đoạn.” nói xong, Nhất Minh cũng không có e ngại đám Linh tộc bên kia, dù sao thì trong cảm nhận của hắn, La Duệ Quân sau khi thành công tấn thăng Chân Nguyên, thực lực càng là vượt xa khỏi đám Linh tộc kia một mảng lớn.
Muốn chạy khỏi nơi đây quả thật là dễ như ăn cháo, chỉ cần Thần cảnh cường giả không ra, hai người tựu có thể rời khỏi nơi này.
“Không thành vấn đề, Minh Tôn huynh cứ thoải mái khôi phục là được.” La Duệ Quân sau khi nghe xong lời này liền mỉm cười đáp lại.
Sau khi nhìn thấy song phương đang nhanh chóng rút gần khoảng cách, bản thân liền có lôi quang lưu động, nhanh chóng mang theo Nhất Minh biến mất tại chỗ.
Nói là biến mất, thực chất chính là tốc độ cực hạn tạo thành, trong tầm mắt của đám Linh tộc kia, chỉ thấy La Duệ Quân lóe lên một cái tựu hóa thành một đạo thiểm điện hướng ra bên ngoài phóng đi, tốc độ so với dĩ vãng còn cường hơn mấy lần.
Thế là Nhất Minh chậm rãi bộc phát ra khí huyết bao bọc toàn bộ thân thể vào bên trong, bản thân cũng ngay lập tức lấy ra linh thạch quăng vào trong miệng, hai bút cùng vẽ, khôi phục tự thân.
Sau khi luyện hóa huyết cầu của tên lão già kia xong, Nhất Minh dường như đối với vùng thiên địa này có một chút liên kết, hắn không hiểu cảm giác này là cái gì, tựa hồ nếu như hắn muốn, hắn có thể tùy ý điều động toàn bộ những gì xuất hiện ở nơi đây vậy.
Loại cảm giác này rất là kỳ lạ, nhưng cảm giác cũng chỉ là cảm giác, hắn cũng không cách nào làm được điều này.
Thế là hắn cũng không thèm để ý tới, mau chóng thích ứng với đại lượng huyết tơ mới vừa đản sinh đi ra, mười hai sợi huyết tơ hình thành, khiến cho thân thể của hắn trở nên cường hơn không ít.
Hơn nữa trải qua lôi kiếp tẩy lễ, hắn có thể cảm giác được nhục thân của mình càng trở nên mạnh mẽ, hắn cũng không biết tu vi của chính mình hiện giờ đang ở vào cấp độ nào, cũng không biết cực hạn của chính mình là ở nơi đâu.
Điều quan trọng bây giờ chính là để thân thể đạt tới cực hạn, có như vậy, chính mình mới đủ khả năng trùng kích Thập Lục mạch, hoàn tất khai phá cực hạn của thân thể.
Nói là cực hạn, thực chất chính là thi hành bước đầu tiên “đào rộng” mà thôi, một khi “đào rộng” tới cực hạn, tiếp theo chính là tiến hành “đào sâu”.
Bước đầu tiên “đào rộng” này, không phải ai cũng có thể làm được.
Lấy ví dụ như Nhân tộc ở giới này, bản thân chỉ có thể mở ra tối đa bát mạch, cho nên muốn đi theo con đường luyện thể là không có khả năng, chính vì điều này mà Nhân tộc mới khai phá con đường mới, thuộc về điểm mạnh của chính mình mà đi.
“Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, ta có lẽ cũng sẽ bước lên con đường Thần đạo này.” Nhất Minh một bên khôi phục tự thân, một bên suy nghĩ về Thiên Đạo Chân Nguyên.
“Không thể không nói, loại cảnh giới này quả thật là cường hoành đến cực điểm, ở tại bên cạnh của La huynh, ta cảm giác được một cỗ uy áp rất là to lớn, nếu không mau chóng mở ra Thập Lục mạch, tiến vào cảnh giới tiếp theo, e rằng ta không cách nào có thể so sánh với La huynh được.”
Nhất Minh âm thầm lắc đầu, đối với Thiên Đạo Chân Nguyên, hắn rốt cuộc cũng minh bạch loại cảnh giới này có bao nhiêu lợi hại.
“Nhưng trong cảm giác của ta, ta lại không cách nào ngưng tụ nguyên dịch, hình thành Chân Nguyên, điều này dẫn tới ta không cách nào bước theo con đường Thần đạo này cho được.”
Nghĩ nghĩ, Nhất Minh chậm rãi mở ra đôi mắt nhìn về phía La Duệ Quân ở phía trước, trong lòng có một chút cảm khái.
“Mà thôi, Thần đạo, không tu cũng được, một khi ta khai mở toàn bộ Thập Lục mạch, tiến vào cảnh giới tiếp theo, hẳn là so với cái gọi là Thiên Đạo Chân Nguyên cũng không kém bao nhiêu.”
Nhất Minh hắn hoàn toàn minh bạch những điểm này, cho nên hắn không ngần ngại mà tôi luyện chính mình, đưa thân thể đạt tới cực hạn.
Trong lúc Nhất Minh hắn đang âm thầm suy tư thời điểm, cả hai liền đã từ trong cấm khu vọt thẳng ra bên ngoài, thoát khỏi cấm địa.
Một loại cảm giác khoan khoái không nói nên lời tràn ngập toàn thân, phảng phất như vừa từ bên trong một nơi ngột ngạt bước ra, độc khí ở nơi đây so với ở bên trong cấm khu phải ít hơn rất nhiều, nồng độ độc khí không có đậm đặc như vậy, khiến cả hai không khỏi hít sâu một hơi.